Chủ nhật, 22/12/2024,

Vết sẹo quá khứ  (17/07/2009)
Vết thương ngày trước đã lành, giờ đây trong tôi nó chỉ là vết sẹo, mỗi khi nhìn vết sẹo này tôi chỉ còn nhớ là trước đây nó đã từng làm tôi đau... đình
Cái giá quá đắt  (14/07/2009)
Hôm đó, mọi người vui chơi hết mình nên uống khá nhiều bia và rượu. Tôi không nhớ chuyện gì xảy ra tiếp theo, vì tôi uống say mềm. Tỉnh dậy, tôi giật mình hoảng hốt khi nhận ra đây không phải nhà mình và người nằm cạnh là Giang, không một mảnh quần áo trên người và tôi cũng vậy…
Chiếc nón quê hương  (11/07/2009)
Nón lá không xa lạ với chúng ta, ngày nay ở hải ngoại chỉ thấy nón lá xuất hiện trên sân khấu, trình diễn nghệ thuật múa nón và áo dài duyên dáng mền mại kín đáo của thiếu nữ Việt Nam
Hồi đó còn quá nhỏ nên tôi chưa biết thế nào là buồn. Tôi sống hồn nhiên, vô tư trong tình thương yêu vô bờ bến của gia đình. Ba tôi là giáo viên dạy ngoại ngữ, thương đứa con yếu đuối và thiệt thòi nên thời gian rảnh thì ba dành để chăm chút và dạy dỗ cho tôi.
Cảm xúc đầu đời  (06/07/2009)
Ngày qua ngày, tình cảm của tôi dành cho anh được nuôi dưỡng cũng dần dần lớn mạnh hơn, tôi không biết có phải tôi đã yêu chưa, chỉ có điều tôi rất vui khi được gặp anh, mỗi khi xa anh thì rất nhớ. Nhưng vì là con gái nên tôi không dám thổ lộ ...
Miền quê Kinh Bắc vốn là xứ sở của lễ hội. Những hội làng rộn rã “ Mấy trăm năm thấp thoáng mộng bình yên, Những hội hè đình đám”
Họp lớp  (03/07/2009)
Bây giờ, chúng tôi đều đã vào cái tuổi "Lục thập tương nhi" rồi. Có nghĩa là bắt đầu trái tính, trái nết giống trẻ con. Rất nhiều người đã về hưu và thành ông, bà nội, ngoại. Đến như tôi là đứa nhỏ tuổi nhất lớp cũng đã có cháu nội rồi còn gì.
Mẹ về trong đêm…  (30/06/2009)
Có lúc vì sợ hãi quá mà tôi chỉ biết ngồi im, ôm chặt lấy bậu cửa trước sân rồi gọi những tiếng mẹ khe khẽ lần trong những tiếng nấc liên hồi. Rồi chỉ khi thấy bóng người đen ngòm, ướt sũng kéo chiếc ghe nặng nhọc trở về lòng tôi mới nhẹ vơi bớt đi phần nào.
Hà Nội, trong con tim của những người “phải ở xa con phố thân thương ngàn dặm, nhiều khi nhắm mắt lại phố lại ở đấy, mỉm cười..., sống động như mới chỉ là ngày hôm qua”
Lời ba như những nhát dao khứa vào lòng tôi. Đã lâu rồi ba không ngồi tâm sự với tôi như thế. Đã lâu lắm rồi, tôi làm ba thất vọng nhiều vì đã không được như ý nguyện của người. Giờ tôi ngồi đây với bao suy nghĩ chất chứa trong lòng, chỉ mong nói lên tất cả cho nhẹ lòng, để cho thấy tôi là một người con bất hiếu như thế nào...
Với mọi người , tốt nghiệp cấp II chẳng có gì to tát - người ta còn tốt nghiệp đại học, cao học nữa kìa, có chi đâu một cái bằng cấp hai cơ chứ ! Nhưng với chúng ta thì khác,đã rất là khác thường...
Quê hương và tình yêu xưa nay vẫn là những đề tài lớn cho mọi giai tầng và lứa tuổi trong xã hội. Riêng đối với thi nhân Việt Nam, đây là nguồn thơ vô tận.
Trước tiên Trước Trang [49 ,50 ,51 ,52 ,53 ,54, 55 ,56 ,57 ,58 ,59 ,60 ] Tiếp  Cuối cùng