Đi ngang Quảng Trị rồi nè
Nơi trong lịch sử bộn bề bi thương
Cột cờ giới tuyến bên đường
Con về thăm được chiến trường của cha
Dập bầm mấy cuộc chiến chinh
Bờ tre, vạt lúa cũng hình vọng phu
Còn đây dấu vết bạo thù
"Lò vôi...", "đồi thịt..." mịt mù ngày qua
Nặng lòng
Tôi còn gì lại
Xước lòng
Tiếng chiều rơi
Người buông câu lục giữa trời
Tôi cài câu bát đầy vơi nghẹn ngào
Những mong ý hợp duyên trao
Tơ vương vấn dệt thêu vào đôi ta
Nàng Bân níu lại tháng ba
Về thăm quê mẹ* quê cha* mà gần
Đường xa xuôi ngược chen chân
Màu xanh
Em là tia nắng giọt sương
Em là hoa của đất Mường quê ta
Ngọt ngào em hát dân ca
Em ươm chồi biếc em là mùa xuân
Trở về nơi ấy quê nhà
Bước trên lối nhỏ nắng nhoà ban mai
Đó đây ngập cánh đào phai
Chợt đâu thấp thoáng dáng ai thuở nào