Thứ bảy, 21/12/2024,


Chùm thơ tháng 1 năm 2024 của CLB Thơ Lục bát Hải Phòng (31/01/2024) 

 Chùm thơ tháng 1 năm 2024 của CLB Thơ Lục bát Hải Phòng



 

 
 
XÔN XAO XUÂN                         
 
Sớm nay ra ngóng vào trông
Nhặt lên nỗi nhớ thấy lòng bâng khuâng 
Hết rồi giá buốt mùa đông         
Đã nghe như tiếng xuân trong gió về...           
   
 
Phạm Thúy Vinh
 
 
 
 
 
BÙA MÊ NẮNG CHIỀU

Ngồi đong vạt nắng chiều khơi
Đếm bao vất vả một đời mẹ cha
Cây xưa nghiêng bóng trăng ngà
Bước chân lưu lạc đường xa con về

Đất nghèo gom những bùa mê
Một thời để nhớ đường quê nắng vàng
Còn không cái bến đò ngang
Đôi bờ nối lại sẽ sàng người qua

Lũy tre xưa chẳng thấy già
Còn vương nốt nhạc mưa sa lưng trời
Bì bõm tìm ánh trăng khơi
Bên cây cầu nhỏ vẫn ngời ánh sao

Nhớ xưa một khúc ca dao
Mẹ cho con những ngọt ngào ngày thơ
Cầu kia đã nối hai bờ
Chợ đời cõng mẹ bạc phơ mái đầu

Vẹn tình với chiếc áo nâu
Cha cho con những nhiệm mầu thời gian
Bây giờ bóng nắng đổ tràn
Khóm tre bến nước còn đan lối về

Gom thành nỗi nhớ sông quê
Để tôi góp nhặt bùa mê nắng chiều.
 
 
 
Hoàng Minh Thuận
 
 
 
 
 
 
 
       VỀ HỘi HÁT ĐÚM
 
 Miếng trầu cánh phượng uốn cong
Năm qua hội đúm mang lòng nhớ em
 Mùa này đến hẹn xuân lên
Để rồi hai đứa đôi bên đối kèo
 Hội vào ta quyết cùng chèo
Rước dâu hội hát một keo bỏ trầu.
 
 
Huy Hồng
 
 
 
 
 
GIỌT XUÂN
 
Em chơi vơi giữa giọt xuân
 Gió heo hút gió âm thầm lẻ loi

Dẫu là cánh nhạn đơn côi
Bay về phương ấy một thời kiêu sa
 
Trời bao la biển bao la
 Tay nâng chén ngọc rượu trà tình sâu

 Tâm trong bớt nét u sầu
Nụ ươm mầm đợi trải màu xuân sang.
 
 
Nguyễn Kim Dung
 
 
 
 
XUÂN QUÊ
 
Về quê vào dịp mưa xuân
Này em cứ để tóc trần vậy nha
Xuân non rồi cũng sẽ già
Cuộc đời ngả bóng biết là...còn bao ?
 
Xuân về hương sắc dạt dào
Bụi mưa xuân cứ ngấm vào hồn tôi
Gừng cay,muối mặn một đời
Mẹ tôi nón lá,áo tơi ngoài đồng
 
Tóc ta ngả trắng như bông
Xuân ơi...ta sợ xuân không kịp về ?
Chiều nay khắp ngả đường quê
Cùng em như tỉnh,như mê nẻo trần !
 
 
Nguyễn Thanh Vân
 
 
 
 
 
VUI CÙNG XUÂN
(kính tặng bác LK )
 
Đường văn kết bạn vong niên
Cứ vui cứ khoẻ là quên tuổi già

Nụ cười sẻ lại san qua
Vài chum rượu vẫn khề khà vô tư

Mặc đời hư thực thực hư
Lòng mình luôn đẹp tình thơ dạt dào

Kịch trường nhiều tập chênh chao
Đường văn muôn dặm ngả nào cũng xanh…
 
 
Bùi Hùng
 
 
 
 
RÉT
 
Hôm nay sao rét thấu tim
Muốn được sưởi ấm hãy tìm đến nhau
Nào mời bạn tới đây mau
Ta cùng nhảy múa cho sầu vơi đi .
 
Bích Thu
 
 
 
 
 
 
 
QUEN LÂU THÀNH LẠ ĐẤY EM…

Quen em chỉ có một ngày
Lạ thành quen được cầm tay một lần
Xa xôi rồi cũng thành gần
Biết đâu duyên đến hôn nhân suốt đời …
 
Văn chương xưa nói đấy thôi
Hương thơm xa mới cho người khát khao
Để mơ trong giấc chiêm bao
Ánh trăng tưới những xôn xao lưng thềm .
 
Gần lâu thành lạ đấy em
Một ngày lạ gặp thành quen sự thường.
 
 
 
        Lâm Thanh Sơn
 
 
 
 
 
 
 
YÊU XA
 
Tròng trành một khoảng mênh mông
Đi về phương ấy sao không thấy bờ
Một màu sông nước bơ vơ
Xa xa một nét xanh mờ, em đâu?
 
Ước ao ta có phép màu
Trao Em hạnh phúc ôm sầu là ta
Thuyền neo say sóng la đà
Xa xôi ngự lãm cây đa đầu làng
 
Tưởng là mai mốt em sang
Ai ngờ tình muộn lang thang bốn mùa
Qua đò về cảnh đồng chua
Đông vào gió lạnh mưa lùa tới xương.
 
 
Nguyễn Giang Sơn
 
 
 
 
PHỐ CHỜ ĐỢI AI
 
Chiều nghiêng, nghiêng bóng bên đường
Nắng lang thang giữa phố phường bơ vơ
Người qua kẻ lại đâu ngờ
Phố buồn, phố cũng đợi chờ ai đây
 
Tầng cao mây vãi giăng mây
Bấc hun hút Bấc bóng ngày dần phai
Có gì chi giữa chiều nay
Cà phê đắng đót hương bay nguội rồi
 
Phố buồn, buồn lại nhân đôi
Quán chiều sao mỗi mình tôi, mỗi mình.
 
 
Bùi Quang Lục
 
 
 
 
NGƯỜI ĐI VỀ PHÍA CHÂN TRỜI
 
Ta về
Vui với ta thôi
Bỏ buông
Tất cả chuyện đời nhân gian
Trăm năm
Còn mảnh đất làng
Còn vương nỗi nhớ chứa chan tình người
Chuyện xưa ...
Cũng đã xưa rồi
Dấu vào ký ức một thời lầm than
Gió chiều
Xào xạc Hàn giang
Câu thơ gồng gánh gian nan cõi người
Em đi về phía chân trời
Ta ngồi
Gom nhặt
Những lời chân quê !
 
 
Ngô Trung Dũng
 
 
 
 
 
BỀNH BỒNG ...
 
Bềnh bồng tựa áng mây trôi
Bềnh bồng như thế riêng tôi với nàng.

Bềnh bồng giữa chốn mơ hoang
Bềnh bồng như ánh trăng vàng mùa thu.

Bềnh bồng khúc hát, lời ru
Bềnh bồng những tiếng chim gù gọi nhau.

Bềnh bồng như mối tình đầu
Bềnh bồng lớp sóng xô nhau bồng bềnh...
 
 
Lê Kim Dung
 
 
 
 
LANG THANG

Mây buồn theo gió lang thang
Bên phương trời ấy nắng vàng gót son
Thẩn thơ trên cát xói mòn
Lơ ngơ lạc giữa sóng vờn biển ru.
 
Đinh Yến
 
 
 
NHA TRANG... LỜI TỰ VẤN
 
Còn bao ngày nữa ..Nha Trang .?
Thì năm cũ hết ..Xuân sang liền kề .?
Tôi mang kỷ niệm này về
Một Nha Trang ..với một “bề bộn”..Tôi
 
Một Tôi ngọn gió cuối trời
Còn cầm tay chút buồn vui … cuối mùa
Nha Trang nắng cháy tàu dừa
Mà trong tôi lại gió mưa tràn đầy …
 
Biển xa yên ả thế này
Mà cơn sóng đổ mê say cuối chiều
Mà vì sao lẻ cô Liêu
Bao năm lỡ nhịp cầu kiều đợi ai .?
 
Mà đêm cửa mở ..then cài
Gió mưa lại gió mưa hoài .. thương nhau
Tôi nằm bên biển xa sâu
Tôi như một cánh buồm nâu lặng trầm …
 
Tôi như bé nhỏ hạt mầm
Biển Nha Trang buổi lặng thầm ươm gieo
Biển còn chút kỷ niệm yêu
Nghe trong sóng vỗ ..trong chiều gió xa
 
Còn Tôi ..còn chút này mà
Nha Trang ..Biển mãi không già …Ngày đi …
 
 
 Hoàng Yến
 
 
 
 
CHUYẾN TÀU HOÀNG HÔN
(Kính dâng hương hồn nhà giáo: Đặng Văn phồn)
 
Duyên thơ* vừa ấm tình đời*
Đã đau một cánh hạc rơi thi đàn
Hồng trần cũng lắm đa đoan
Chưa vơi tâm sự đã toan chia rời

Một hồn thơ một sân chơi
Còn âm vang mãi những lời nhân văn
Se tơ nhức nhối ruột tằm
Cứ mê mải nhớ cứ thầm thĩ yêu

Gột bao con chữ mỹ miều
Gió giông mà vẫn ngược chiều anh ơi
Nay về ga cuối thảnh thơi
Câu thơ gửi lại thay lời tri ân.

* Thi phẩm của anh mới được CLB. thơ ca trung tâm VHTT huyện An Dương tổ chức giới thiệu.
 
 
 
Phúc Hữu
 
 
 
 
 
 
 
LẼ NÀO ANH LẠI RA ĐI
Kính viếng hương hồn nhà thơ Công Xình
 
Thế là anh đã ra đi
Câu thơ buồn chẳng còn gì buồn hơn
Trời mây xám xịt tủi hờn
Lệ rơi đọng lại giọt buồn trên mi
 
Lẽ nào anh vội ra đi
Anh quên mình hẹn ước gì rồi sao
Giờ anh dạo gót phương nao
Nỡ quên hẹn ước hôm nào hả anh
 
Hẹn nhau chung bước quân hành
Tìm về ký ức tuổi xanh cuộc đời
Vắng anh buồn quá anh ơi
Câu thơ viết dở đành rơi giữa chừng.
 
 
Lê Trọng Dự
 
 
 
 
NGƯỜI ĐI ĐỂ LẠI NỖI LO

Câu thơ còn ấm hơi Người
Nhân tâm, trí tuệ đã vời vợi đi..!
Lệ buồn ngấn đọng trong mi
Rưng rưng biết khóc câu gì Người ơi.
 
Trời thương mưa vẫn sập sùi
Người thương khóc tiếc một Người tài danh.
Hải Phòng mãi nhớ tên Anh
Điệu chèo vẫn ấm ngọt lành tình quê...
 
Biết Anh đi chẳng trở về
VĂN CHƯƠNG ĐẤT CẢNG -- Bộn bề nhớ thương
Vươn khơi - gãy một cánh buồm
Ai người chèo lái - Biển còn bão giông.
Đừng theo con nước xuôi dòng
Chọn người cầm lái để không lạc đường.
 
 
 
Phạm Tĩnh
 
 
 
 
 
VẾT THƯƠNG
 
Ta khâu lại vết thương dài
Tự mình xoa dịu nốt gai tím bầm
Thời gian để lại vết thâm
Trở trời vẫn thấy ngấm ngầm buốt đau .
 
Vẽ vào yêu những thắm màu
Mong người thương biết nói câu đẹp lòng
Quên đi khổ cực long đong
Đắp vun hạnh phúc cho hồng lời yêu.
 
Tự cao người thốt những điều
Phũ phàng cay độc,tan tiêu mong chờ
Giọt buồn rớt xuống ngẩn ngơ
Vết thương nhói lại
đau chờ dồn cơn...
 
 
Minh Thu
 
 
 
 
 
 
SAO ĐÃ VỘI ĐI
Kính tăng hương hồn bác Nguyễn Công Xình
 
Nghe tin dữ bất thình lình
Giữa ban ngày, vẫn ngỡ mình đang mơ

Thật bất ngờ ! Quá bất ngờ
Chỉ trong giây lát, người thơ mất rồi

Ra đi vội thế anh ơi !
Nợ đời chưa hết , cuộc chơi đã tàn

Lẽ nào mộng vỡ , tình tan
Thế là vai diễn hạ màn rồi ư ?
 
 
Trần Tích Thiện
 
 
 
 
 
ANH VỀ CÙNG CHỊ ANH ƠI
(Thương tiếc Nhà thơ Mai Xình )
 
Anh về cùng chị hôm nay
Chiều đông giá lạnh giăng đầy lệ mưa
Giờ này đã gặp nhau chưa
Cảnh như in cuộc hẹn xưa một ngày

Có cùng tay nắm bàn tay
Có ôm để chạm môi đầy nhớ thương
Chưa xong chí lớn còn vương
Vần thơ để lại khói hương xao lòng

Hồn thiêng xứng khách tiên bồng
Đức thơm tâm sáng mây hồng non xa
Khuôn dung vẫn nét nhân hoà
Văn chương vẫn vẻ tài hoa một thời

Anh về cùng chị anh ơi
Xe tiên một phút mây trời âm u
Để bình yên chốn thiên thu
Điệu chèo như vỡ tiếng ru ngọt ngào

Đêm rồi rơi một vì sao
Vẳng như nghe một tiếng chào anh đi.
 
 
 
Vũ Đức Thuý
 
 
 
 
GÁNH GỒNG DUYÊN THƠ

Mình không duyên nợ vợ chồng
Thôi thì mình cứ gánh gồng duyên thơ
Xe hoa áo cưới mộng mơ
Cất vào tim nhỏ dành chờ kiếp sau

Người ơi …Bão táp mưa mau
Mừng vui sầu hận có nhau trong đời
Tình thơ dào dạt chẳng vơi
Hồn thơ nồng ấm hơn trời ái ân

Người ơi xin chớ ngại ngần
Giang vòng tay lớn dấn thân với đời
Nâng niu con chữ chơi vơi
Thương tình yêu bạn nửa vời … gặp nhau.

Ðêm đêm hương Bưởi hương Cau
Xôn xao trang giấy nắng mầu thuỷ tinh
Trăng chia đôi nửa vẫn xinh
Tre nghiêng suối tóc, mái đình thiết tha…

Biển xanh chuốt sóng mặn mà
Tiếng thơ nối nhịp ngân nga vào đời
Ðam mê như cánh chim trời
Chở muôn hy vọng tới nơi Xuân về .
 
 
 
Vũ kim Thanh (London- Anh)
 
 
 
 
 
 
 
TỰ TÌNH CÙNG NÀNG THƠ

Nàng vô hình,ta hữu hình
Trời xanh sắp đặt chúng mình bên nhau
Yêu thơ nên tóc phai màu
Hàng trăm năm tuổi em đâu có già

Quanh nàng ríu rít chim ca
Trăm hoa đua nở em là mùa xuân
Quanh ta thi hữu quây quần
Niêu cơm mảnh áo,tóc dần pha sương

Xa em lòng dạ vấn vương
Mong sao được thức đêm trường với thơ
Hẹn nàng chín đợi mười chờ
Hoa quỳnh đã nở,mây giờ lang thang

Mồ côi gió gẩy khúc đàn
Hương cau ngan ngát cùng nàng đắm say
Nghe như gà gáy đâu đây
Đàn cò trắng đã vội bay theo đàn

Ngỡ như một vết dầu loang
Nguyệt cùng ta thức bên nàng thơ yêu .
 
 
 
Trần Trung
 
 
 
 
 
 
 
 
BTV giới thiệu: Nhà thơ Trịnh Toại

 
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: