Thứ bảy, 23/11/2024,


Chùm thơ tháng 6 năm 2024 của CLB thơ Lục bát Hải Phòng (29/07/2024) 

Chùm thơ tháng 6 năm 2024 của CLB Thơ Lục bát Hải Phòng

 

 

Ảnh sinh hoạt tháng 6 năm 2024 của CLB thơ LBHP 

 
 
SHINEC XANH
 
Bên dòng sông Cấm sương tan
Khu công nghiệp mới phía nam cầu Kiền
Hội thơ doanh nghiệp nên duyên
Về đây du ngoạn giữa miền ngoại ô

Môi trường xanh sạch nên thơ
Tao nhân mặc khách ngẩn ngơ mỗi chiều
Vườn đa lối cỏ xanh rêu
Bàn tay khối óc dệt thêu nghĩa tình

Một vùng sinh thái văn minh
Tung tăng cá dỡn suối tiên bềnh bồng
Nước hồ ai lọc mà trong 
Câu thơ ai thả mà bồng bềnh trôi

Tâm hồng trí sáng người ơi
Đêm dã bạn chẳng muốn rời doanh nhân
Thủy Nguyên mới đến một lần
Đã xanh ký ức để thầm thĩ yêu.
 
 
 
 
             Phúc Hữu.
 
 
 
 
   NHỚ
 
Nhớ nhung! Hai tiếng thân thương
Nhớ khi xa mãi vấn vương quê nhà,
Nhớ hàng dâm bụt trổ hoa
Nhớ cây khế ngọt la đà bờ ao.
 
Nhớ đàn bướm lượn ven rào
Nhớ hôm đi bắt cào cào cửa Đông
Nhớ mênh mang ngọn lúa đồng
“Nhớ đàn có trắng sang sông chiều về”.
 
Nhớ người đã thả bùa mê
Nhớ ngày ửng má tràn trề chữ “yêu”!
 
 
Đỗ Thị Vinh
 
 
 
 
 
THÌ THẦM TÊN EM
 
Anh muốn về quê cùng em
Bước chân níu những khát thèm lời thương
Mặc cho cơn gió bên đường
Nâng bao sợi nắng còn vương áo nàng.

Lời thề xưa tóc xoã ngang
Để mưa vào nắng cho chàng thầm thương
Đưa tay anh vín má hường
Đặt trên ngọn gió còn vương ngọt ngào.

Với lên mưa gió trăng sao
Thì tay tôi đã chạm vào tóc mây
Nhẹ hôn đôi má đỏ hây
Thêm hương bồ kết rơi đầy giấc mơ.

Đón em trong những đợi chờ
Hạ vơi mà vẫn thẫn thờ gọi tên..
 
 
Hoàng Minh Thuận
 
 
 
 
 
 
VIẾT VỀ MẸ
 
Viết về Mẹ áo xưa nâu
Môi phơi ngọn bấc nhai trầu vẫn thâm 
Viết về Mẹ những xa xăm
Ngày đi rát mặt đêm nằm buốt lưng
 
Viết về Mẹ mắt rưng rưng
Bán đầy chỉ để mua thưng vơi mà 
Viết về Mẹ cánh đồng xa
Mồ hôi trộn với phù sa mỗi ngày
 
Viết về Mẹ ấm bàn tay
Lời ru trắng cánh cò bay trên đồng 
Viết về Mẹ sắc trời đông
Cù lao chín chữ nặng lòng nghĩa ân
 
Viết về Mẹ đức từ nhân
Suối nguồn chẳng cạn huệ phần cho con 
Viết về Mẹ, Mẹ không còn
Xuân thu mấy độ héo hon vơi đầy
 
Viết về Mẹ cánh hạc bay
Kể sao hết được đời này mẹ ơi.
 
 
 
Vũ Đức Thuý
 
   
 
 
 
 
 
 
 
ÂM VANG ĐIỆU HÒ
 
Âm vang cái giọng hò lơ
Ai hò bên nớ ,ai ơ bên này
Đung đưa cánh võng chưa say
Ánh trăng mờ tỏ tung bay thả hồn

Hoả châu bỗng cắt bỗng dồn
Hay là chớp bể mưa nguồn hoà ca
Cắt đi giây phút nhớ nhà
Hành quân cấp tốc cần ra chiến trường

Câu hò lơ đến thật thương
Quảng Bình hẹn nhé trên đường đi ra
Sẽ đem hò lơ về nhà
Tý hon chiến sĩ đậm đà yêu thương.
 
 
 
 
Huy Hồng
 
 
 
 
MƯA THÁNG SÁU
 
Mới hừng hực nắng khắp nơi
Bỗng mây đen kín giữa trời dội mưa
Triền miên dai dẳng suốt trưa
Ngớt ngơi chút lại dây dưa sang chiều

Sụt sùi bong bóng phiêu diêu
Hoa thơm dập nát tiêu điều sắc hương
Mưa nghiêng vã đổ xiêu đường
Ướt nơi ngực ấm, lạnh vương nỗi lòng.

 Nước trời đổ trắng mênh mông
Mắt nhòa lệ đẫm những dòng mặn môi.
Mưa tuôn xối xả không nguôi
Bước về xa xót ,ngậm ngùi nỗi riêng.
 
 
 
 
Minh Thu
 
 
 
 
 
 
 
NGÕ XƯA
 
Bây giờ đã lắm đổi thay
Ngõ quê vẫn vậy chiều nay ta về.
Thì thầm gió kể ta nghe
Có người xưa vẫn tình quê nồng nàn.

Nỡ sao ta vội sang ngang
Ngõ xưa trống trải vội vàng nắng lên.
Giàn trầu vàng lá nhà bên
Nhà tôi cau rụng xuống thềm ngẩn ngơ.

Trách ai xưa quá dại khờ
Chút hương tình cũng ngu ngơ vụng về.
Để nay ngõ nhỏ tôi về...
Để người tiếc nuối lời thề bỏ quên.

Để cho lối nhỏ vắng thêm
Giàn Trầu ủ rũ, bên thềm cau rơi.

Xa rồi ngày ấy xưa ơi...
 
"Chạnh niềm nhớ cảnh giang hồ
Một màu quan tái mấy mùa gió trăng"  (thơ Nguyễn Du)
 
 
 
Oanh Lê
 
 
 
 
 
 
CHẠNH LÒNG LẠI NHỚ NGƯỜI XA
 
CHẠNH lòng lại nhớ người xa
NIỀM yêu vẫn cứ nhạt nhoà trong mơ
NHỚ về một thuở bơ vơ
CẢNH xưa còn đọng câu thơ cuối chiều

GIANG sơn một gánh liêu xiêu
HỒ chi đã nhuốm cả điều gió sương
MỘT niềm nhớ ,nửa niềm thương
MÀU trong đục vẫn còn vương cõi lòng

QUAN san như mối bòng bong
TÁI hồi Kim Trọng còn mong nỗi gì
MẤY lần tan hợp vu quy
MÙA nay chưa tỏ đường đi lối về

GIÓ đời xào xạc tái tê
TRĂNG tròn, lại khuyết lời thề đánh rơi !
 
 
 
Ngô Trung Dũng
 
 
 
 
 
KHÔNG BÁN HẠ VÀNG
 
Ghé vai nặng gánh hạ vàng
Ôi người quân tử ngỡ ngàng xin mua
Đường đời sớm nắng chiều mưa
Em đây không bán để mùa chói chang
 
Rót lên Phượng đỏ mênh mang
Dàn ve hòa nhịp ngân vang nốt lòng
Trộn vào sóng nhịp dòng sông
Lấp la lấp lánh cầu vồng lời ru
 
À ơi tiếng mẹ ngàn thu
Vọng soi những bước cho dù gian nan
Oi nồng nặng trĩu ngập tràn
Đung đưa quang thúng díu ran hạ vàng
 
Rực hồng đang đợi mùa sang
Bâng khuâng nỗi nhớ hạ đang chuyển mình
Xuyến sao lỗi hẹn ân tình
Em đây không bán nguyên trinh đợi chờ
 
Dẫu cho sông lở đôi bờ
Hạ vàng để rót hong tơ vơi đầy
Mặc hoàng hôn níu chân mây
Tình em nặng gánh bao ngày bên anh.
 
 
 
Nguyễn Kim Dung
 
 
 
 
 
 
VỀ VỚI KIẾN AN
 
Hôm nay về với kiến An
Hà Đông-người chị vô vàn quý yêu
Thiên Văn bay vút cánh diều
Bên hồ Hạnh Phúc bao điều mộng mơ

Tây Sơn-Phố vẫn đón chờ
Cống Đôi ghi nhớ tuổi thơ ngày nào
Sân trường mưa nước dâng cao
Cả đàn ngan, ngỗng bơi vào, bơi ra

Bước chân ai đến Bến phà
Tàu, thuyền đi, đến giao ca hàng ngày
Ngỡ ngàng giờ đã đổi thay
Bạn thơ gặp mặt bắt tay đón chào

Phượng hồng nở ở trên cao
Gửi tình duyên mới rơi vào áo ai...
 
 
 
    Hoàng Tuấn Thiệu
 
 
 
 
 
 
NGƯỜI ĐI
 
Người đi khuất nẻo hoàng hôn
Để sông thổn thức , để non nhớ người
Trăng khuya chênh chếch mây trời
Thức in bóng mẹ vẫn ngồi ngóng con ...
 
        
Hải Vân
 
 
 
 
 
VUI TUỔI GIÀ
 
Cúp vàng đã được về tay
Giao lưu khiêu vũ làm say lòng người

Huy chương giật giải ai ơi
Tâm hồn sảng khoái tuyệt vời vui thay
 
Xế chiều bóng ngả mưa bay
Vui tươi khỏe mạnh ai hay hơn nào

Hải Phòng Phượng thắm đón chào
Tuổi già ta đó ngày nào cũng vui.
 
 
Yến Nhung
 
 
 
 
 
 
 
BÌNH MINH
              TRÊN ĐẢO CÁT
 
 
 
Bình minh rạng rỡ trời đông
Trăng sao đi ngủ, phượng hồng toả hương
Hoa khế nhuộm tím nẻo đường
Rặng tre ru ngủ giọt sương trên cành

Trời trong xanh, biển trong xanh
Cánh cò sao đã trở thành ca dao
Đảo quê đẹp biết nhường nào
Cây cầu Tân Vũ ngày nào em qua

Cảng biển lớn ở đảo xa
Tàu to tàu nhỏ vào ra hàng ngày
Cáp treo lạch huyện vui thay
Giọng cười em đã vội bay sang bờ

Phà Đồng Bài khách ngẩn ngơ “
Con kè nằm đợi khách thơ một thời
Em về Cát Hải quê tôi
Chờ anh kéo áng mây trời...làm ô.
 
 
 
Trần Trung
 
 
 
 
 
 
BIỂN KHÁT
 
Ngàn năm biển vẫn đợi chờ
Thương từng con sóng vỗ bờ ngày đêm .
Cồn cào nỗi nhớ dịu êm
Cánh buồm thấp thoáng về miền khơi xa.

Hải âu giỡn sóng la đà
Khát khao biển vắng nước sa thủy triều.
Khát từng ngọn gió phiêu diêu
Nhớ từng vạt nắng mỗi chiều hè sang.

Mong tìm lại bước lang thang
Khát trong nỗi khát mơ màng biến xanh...
       
 
      Lê Kim Dung
 
 
 
 
 
SÔNG QUÊ
"Thuyền kia chở nắng đi đâu
Cho em theo với làm dâu quê người "
 
 
THUYỀN...trôi nhè nhẹ xuôi dòng
KIA...là bên lở ngóng trông bên bồi
CHỞ...che êm ả vành nôi
NẮNG...trưa lời mẹ ru hời thiết tha
 
ĐI...trong hương lúa mượt mà
ĐÂU...bão tháng bẩy tháng ba mưa rào
CHO...dù vất vả gian lao
EM...ngân điệu hát ca dao quê mình
 
THEO...tà áo tím trung trinh
VỚI...lời ta hẹn hội đình hôm nao
LÀM...đôi bờ sóng dạt dào
DÂU...xanh lá gọi tằm vào nong tơ
 
QUÊ...hương chiều xuống mộng mơ
NGƯỜI...ơi bến nước con đò bên nhau
THUYỀN KIA CHỞ NẮNG ĐI ĐÂU
CHO EM THEO VỚI...LÀM DÂU QUÊ NGƯỜI !
 
 
 
Nguyễn Thanh Vân
 
 
 
 
 
 
 
CHIỀU SÔNG HƯƠNG
 
Lững lờ dòng nước Hương GIANG
Thuyền nan lướt nhẹ trên làn sóng reo

Tay ai buông nhịp mái chèo
Lướt mấy chao gió uống chiều vu vơ

Hoàng hôn nghiêng bóng đôi bờ
Dòng sông tím nhuộm câu thơ tâm tình...
 
 
 
Nguyên Thị Mai Lan
 
 
 
 
 
THĂM KHU CÔNG NGHIỆP NAM CẦU KIỀN
 
Ta về Đất Cảng thân Thương
Thăm khu công nghiệp nắng vương Cầu Kiền
Thuỷ Nguyên đất mẹ vươn lên
“Góp gom công sức dựng nền vươn xa”

Tình dân nghĩa nước chan hoà
Công trình xanh sạch nở hoa giữa đời
Điện Biên thu nhỏ giữa trời
Cây đa bác tặng vẫn khơi nghĩa tình

Vườn sinh thái sạch văn minh
Có hồ suối mát có hình cá bơi
Gần xa mặc khách du chơi
Thăm khu công nghiệp sáng ngời doanh nhân

Bao năm tâm huyết chuyên cần
Hải Phòng đổi mới góp phần công anh.
 
 
 
Đinh Yến
 
 
 
 
 
 MUỐN !
 
Xế chiều lại muốn phiêu diêu
Muốn nghe gió thoảng đôi điều vu vơ
 
Muốn nghe câu đợi câu chờ
Muốn nghe cả những bài thơ lạc vần
 
Muốn nghe nhịp điệu ái ân
Muốn nghe đâu đó phù vân lạc loài
 
Muốn nghe thổn thức lòng ai
Muốn nghe vạn tiếng thở dài nhân gian
 
Muốn nghe nhịp sống bình an
Muốn nghe hạnh phúc ngập tràn con tim
 
Đời rong ruổi quãng nổi chìm
Hoài mong mộng tưởng muốn tìm thanh xuân.
 
 
 
 
Trần Thơm
 
 
 
 
 
 
PHIÊU DU
 
Một
Người tỉnh
Một
Người say
Ngả nghiêng
Vào chén
Đắng cay
Ngậm ngùi.
Cộng em
Cộng một
Và tôi
Đã mang
Rót hết
Để rồi
Rỗng không...
 
 
Nguyễn Quốc Trưởng
 
 
 
GỬI NÀNG KIỀU TRONG ĐÊM MƯA
 
 
Phòng văn đã khép cánh ngoài
Gió mưa gieo rắc đêm dài ngẩn ngơ
Kể từ buông bút đến giờ
Một năm xa vắng cõi thơ nồng nàn…
 
Văn chương giăng mắc hồng nhan
Câu Kiều còn nỗi đa đoan nợ nần
Như tiền duyên với giai nhân
Chẳng phong trần cũng phong trần như ai.
 
Bâng khuâng ngày ngắn đêm dài
Lâm Tri đã đến, Châu Thai đã từng
Nào đâu một bóng anh hùng
Chỉ còn tiếng sóng trong lòng đêm mưa.

Nào đâu thơ sớm trà trưa
Nào đâu dìu dặt nhạt thưa tiếng đàn
Nào đâu vườn Thuý bước sang
Nào đâu giữa ánh trăng vàng trao duyên

Ba sinh đã lỗi mười nguyền
Đá vàng mà để thuyền quyên bẽ bàng… 
Tiền Đường sông nước mênh mang
Sóng gào Phúc Kiến, Triết Giang khói mờ

Ngàn trùng lệ đẫm trang thơ
Kiếp trầm luân đến bao giờ mới thôi
Giữa đêm đoan ngọ Kiều ơi !
Nửa vầng trăng khuyết bên trời gió mưa ….!
 
 
 
 
                 Lâm Thanh Sơn
 
 
 
 
EM ĐI LỄ HỘI
 
Chưa đi lễ hội đã say
Mơ nên khúc hát em ngây ngất lòng
Mơ duyên câu lục đợi mong
Mơ tình lời bát mà không muốn về...
 
 
Phạm Thúy Vinh
 
 
 
 
 
 
 
GIÁ NHƯ...
 
Giá như hồi ấy không thơ
Đừng đam mê quá ngẩn ngơ tối ngày
Thì đâu nếm trải dở, hay
Buộc vào mình những đọa đày không tên...
 
Giá như ngày ấy không quen
Đừng tha thiết quá ủ men vội vàng
Thì đâu chếnh choáng lang thang
Nghiêng đêm cạn giấc mơ hoang một mình...
 
Giá như không bám dáng hình
Say mê ngày ấy thất tình ngày sau
Thì đâu hiểu trọn sắc màu
Tím chung thủy, đỏ thương đau nghẹn ngào...
 
Giá như ngày ấy khát khao
Thêm tin yêu đắm mình vào nguồn khơi
Thì nay đã khác xưa rồi
Phải đâu day dứt nửa đời...giá như...!
 
 
 
Trọng Lập
 
 
 
 
 
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
 
Con về tìm lại ngày xưa
Vai gầy trĩu nặng, sớm trưa đói nghèo
Nón mê, áo rách, băm bèo
Cuộc đời khó nhọc cứ đeo bám hoài
Hạt cơm cõng sắn, cõng khoai
Bây giờ đặc sản, hỏi ai đã từng ?
Đói no cơm nắm muối vừng
Cháo cho thêm nước, con mừng ...mẹ đau.../.
 
 
       Nguyễn Hữu Tuấn
 
 
 
 
 
 
THUYỀN XANH
 
Một mình trước mũi thuyền xanh
Trên dòng nước biếc bồng bềnh mây trôi
Em không hẹn chuyến cùng tôi
Để thuyền lẻ mái về nơi ngược dòng

Đảo cò chim chả thấy đông
Vườn cây hiu hắt, khúc sông vắng người 
Tự dưng mình tự dưng cười
Thoảng nghe ai gọi bồi hồi … Ấy ơi …!

Một chiều tôi độc thoại tôi
Câu thơ lẻ bạn gửi nơi Đảo Cò.



Bùi Hùng
 
 
 
 
 
 
XUÂN YÊU THƯƠNG
 
Năm rồng vui tết đón xuân
Tình Quê đất Trạng quây quần chiếu thơ

Chúc niềm hạnh phúc như mơ
Chúc cho nhau cập bến bờ Xuân vui...
 
Chúc cho tất cả mọi người
Thăng hoa bút lực rạng ngời, nở hoa

Xuân yêu thương đến muôn nhà
Rồng vàng đất nước chan hòa niềm vui …


 
      Hoàng Yến
 
 
 
 
 
NGHĨA TRĂM NĂM

Hôm nay ngày của gia đình
Nơi xa anh nhớ ngày mình bên nhau?
Đói nghèo đạm bạc cháo rau
Bát cơm sẻ nửa nhưng giàu tình thương

Gia đình đùm bọc nhịn nhường
Vượt lên muôn vạn nẻo đường gian nan
Đã qua cái cảnh đông tàn
Không gian cách trở, thời gian trôi vèo

Đâu cam sống cảnh gieo neo
Vượt trùng dương xóa đói nghèo... anh đi
Rêu phong phủ áo xuân thì
Nhớ anh, anh nhớ đến khi nào về?

Mẹ già trăm tuổi tái tê
Thương anh gửi khúc tình quê, ngóng chờ
Em buồn gửi nhớ vào thơ
Nghĩa trăm năm nợ bao giờ... anh ơi !


 
Hoài Hiền Hiền
 
 
 
 
 
 
BÀI THƠ VIẾT LẠI
 
Chơi thơ trên chiếu thơ làng
Đường thi, Lục bát mênh mang xuân nồng

Anh gieo lục bát xuống đồng
Em tung câu chữ lên nong lúa trời...

Thần nông trông thấy cả cười
Chơi thơ bay khiến sân trời...rung rinh...
 
 
 
Nguyễn Thanh Thủy
 
 
 
 
 
 
RU CHIỀU
 
Lời ru của mẹ ngày xưa
Nựng con mau lớn… như vừa mới qua
Đã trăm tuổi mẹ như già
Ngàn điều quên, nhớ mẹ cha… mẹ cười !

Nhọc nhằn nắng cả, mưa vơi
Nỗi nhà mất nước, nỗi người trần gian
Gió hoang mang, cảnh cơ hàn
Võng đưa kẽo kẹt, lòng tan nát lòng

Vùi rơm rạ ấm ngày đông
Cha tù Đế quốc, lúa đồng xác xơ…
Bảy mươi năm có ai ngờ
Con nay ru mẹ bằng thơ của mình

Cúi đầu lạy mẹ cha sinh
Lòng trung con giữ trọn tình nước non
Đường quê in dấu chân mòn
Ru chiều bóng mẹ cháu con… chẳng rời.
 
 
 
Trịnh Toại
 
 
 
 
 
DUYÊN THẦM

Nắng hè soi má em hồng
Thướt tha tà áo trắng trong duyên thầm

Ve sầu hợp bản hòa âm
Chợt nghe như có nốt trầm bên tai

Gió tung làn tóc đùa vai
Hàng mi khép nhẹ khoan thai mơ màng

Gót sen dạo bước đường ngang
Vô tình đã lọt mắt chàng thi nhân.


 
Lưu Bích Thu
 
 
 
 
 
 
 
 
BTV giới thiệu: Nhà thơ Trịnh Toại
 
 
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: