Thứ bảy, 21/12/2024,


Chùm thơ tháng 3 năm 2023 của CLB Thơ bát Hải Phòng (30/03/2023) 

Chùm thơ tháng 3 năm 2023 của CLB Thơ bát Hải Phòng

 

  
THÁNG BA VỜI VỢI

Vẫn là vời vợi tháng ba
Dòng sông vẫn sóng con đò vẫn xưa
Thiên di ai đó nhạt thưa
Còn ta ở lại bên bờ chơi vơi.

Tháng ba về tháng ba ơi
Mùa xuân chợt đến với người rồi đi
Tháng ba ai biết nói gì
Mùa hoa gạo đỏ sân si sân chùa.

Có gì để bán mà mua
Ngày xa xưa ấy còn chưa biết gì
Ai từng rũ áo ra đi
Có nghe hương bưởi thầm thì bên ta.

Vẫn là vời vợi tháng ba
Dòng sông vẫn đó con đò vẫn trôi
Gọi ai mãi chẳng trả lời
Vẳng nghe trong gió một vài tiếng boong...
 

Nguyễn Quốc Trưởng
 
 
 
 
 
 
RÉT THÁNG BA

Đông qua, xuân hết...chùng chình
Hoa hồng , hoa bưởi rung rinh quanh nhà
Chữ tình níu kéo hai ta
Dù cho cách trở tuy xa mà gần
Để trời lại rét nàng Bân
Áo thêu chỉ thắm trăng ngần tặng anh ...
    
 


            Hải Vân
 
 
 
 
HƯƠNG CHIỀU THÁNG BA

Mộc miên đã đỏ rực trời
Dạo chơi ta bước đến nơi cửa thiền
Say trong hồn...trước cảnh tiên
Hoàng hôn buông giữa an nhiên lòng người

Nhặt bông hoa gạo vừa rơi
Hồng tươi năm cánh đã rời cành xuân
Khép mình chín lựng trên sân
Gói thành kỉ niệm bâng khuâng lòng mình

Nón nghiêng chao,miệng cười xinh
Đong đầy hồi ức gửi tình nơi đây
Áo dài cánh mỏng gió lay
Hương mềm thả dáng ...cầm tay cảnh chùa...
 
 
 
Phạm Thúy Vinh
 
 
 
 
 
            LÂNG LÂNG LŨNG CÚ

Từ trên mây bước xuống rồi
Mà sao ta vẫn đứng ngồi lâng lâng...
Hay là : còn mãi bâng khuâng ...!
Nhớ Cờ Lũng Cú... mà không nhớ đèo...?

Đèo chín mấy khúc ngoằn ngoèo
Núi như bát úp - bản Mèo chênh vênh
Cờ bay Lũng Cú thênh thênh
Năm tư biểu tượng - bồng bềnh kiêu sa

Cột cờ cực Bắc quê ta
Dấu in lịch sử Ông Cha đã từng
Lâng lâng trộn lẫn vui mừng
Hà Giang Lũng Cú - lên cùng người ơi...!

Về thăm mới thấy Đất Trời
Nước Việt ta đó - tuyệt vời biết bao ...!


 Thành Lâm
 
 
 
 
 
CHUYỆN TÌNH
CHÍ PHÈO - THỊ NỞ
(Dựa theo truyện ngắn Nam Cao)

Vũ Đại làng ấy .. chuyện xưa
Chí Phèo - Thị Nở ..nên thơ mối tình …
Ông tơ ..bà nguyệt ngày lành ..
Tỏ trăng ..mát gió rập rình ..thả duyên

“Một tòa” chẳng kém "..thuyền quyên"
Một thân “chửi đổng” cũng nên .."anh hùng"
Vườn hương ..”đạp nát” trăng vàng …
Sông trong ..chứng cái “đoạn tràng” ..ngẩn ngơ

Cho nhau ..cái “tỉnh tình tơ” …
Nên đời ..thơm mãi ..một tô CHÁO HÀNH ...

 
Hoàng Yến
 
 
 
 
 
 
NHẬN CÁI KHÔNG ĐÂU

Cùng trên một mảnh đất này
Hồng na ngọt lịm, ớt cay xé long
Cùng tay người bón , vun , trồng
Cây cam cho quả , xương rồng cho gai

Hoa thơm ông bướm đậu hoài
Làm thân hoa táo cho loài ruồi bâu
Thả mồi, bắt bóng, buông câu
Để rồi nhận cái không đâu về mình


     Trần Tích Thiện
 
 
 
 
 
 
 
CHIỀU HẢI PHÒNG

Bâng khuâng giữa phố phường chiều
Ngẩn ngơ tìm lại lời yêu ngọt ngào
Cuối Xuân hoa chẳng xôn xao
Nắng còn ở tận nơi nào đang mơ.

Lá rơi như một câu thơ
Giữa lòng ta thuở bấy giờ yêu em
Những đêm trăng rải bên thềm
Rồi xa hun hút, rồi quên nửa vời.

Thiết tha năm tháng qua rồi
Bên nhau khi cả đất trời gió mưa
Rêu phong ngõ vắng ngày xưa
Ngỡ hương son phấn như vừa hôm qua…

Người xa lòng cũng đã xa
Người gần ở cạnh ngay nhà dửng dung
Một thời giăng mắc nửa chừng
Nên em không thể đi cùng chiều nay…!
 
          Lâm Thanh Sơn.
 
 
 
 

Nhớ

Đầy trời mưa bụi giăng bay
Mùa xuân mà thấy lòng đầy tiết thu
Chiều rơi chầm chậm từ từ
Ngả nghiêng nỗi nhớ riêng tư mưa mờ
 
Huy Hồng
 
 
 
 
 
 
BÓNG CHIỀU

Vừa mới tết đã tháng ba
Mộc miên nhuộm đỏ đường xa ngõ gần
Trên từng nõn lộc cành xuân
Nắng vương sương đọng gió tần ngần đưa

Gót son chưa chạm cổng chùa
Đã nghe chuông đổ nhặt thưa bóng chiều
Lời kinh đậu giữa cô lieu
Bước chân mê mị vấp điều dở hay

Lẻ loi một lối cỏ gầy
Chiều phai bóng ngả bỗng say đạo đời.
 
         Phúc Hữu
 
 
 
 
 
 
 
 
ĐƯỜNG CHIỀU
 
Đường chiều
Va một tiếng chuông
Bâng khuâng miệng gió ngổn ngang chợ đời…

Bán
Mua
Mặt mặt người người...
Tâm tâm pháp pháp
Dở cười lạc Xuân

Tỉnh, còn níu được tiếng ngân?



Trần Đức Lộc
 
 
 
 
 
BƯỚC THỜI GIAN

Ta vui đếm bước thời gian
Lãng du theo bóng nắng ngàn xa xôi
Tìm về với tuổi thơ tôi
Để nghe tiếng võng ru hời mẹ yêu

Lật trang sách cũ tìm Kiều
Nguyễn Du tạc dạ sóng nhiều bể dâu
Hoàng hôn lưu luyến tình đầu
Xuân về bung nụ giọt châu đợi chờ.


Hoàng Minh Thuận
 
 
 
 
 


HƯƠNG HÀNH KHUẤY ĐÊM
(Dựa theo tác phẩm CHÍ PHÈO của NAM CAO)

Rượu vào hắn cảm hay say
Cháo hành hôi hổi Chí này ăn đi
Ăn vào sẽ hết sầu bi
Ăn rồi sẽ biết điều gì sảy ra

Cổ chai dốc ngược trăng tà
Chất men chẳng biết cay ca mùi hành
Cháo ngon tỉnh dậy mà ăn
Đừng chê chuối mắn để rành rọt nhau

Hương hành đánh thức đêm thâu
Mắt nhìn dõi mắt trăng đâu đã mờ
Tỉnh say trong cõi lơ mơ
Đêm nay Nở đến bến bờ tàn canh

Trăng kia sũng ướt xuyên mành
Chuối khô xào xạc hương hành khuấy đêm.


Quang Lục
 
 
 
 
 
 
 
CHÙA

Chùa gần, gọi Bụt bằng anh
Vãi còn vai vải cũng thành em thôi
Tuần rằm lắm oản nhiều xôi
Thảo nào đám tiểu dáng người phổng phao

Táo chua chửa rụng bờ rào
Thị Mầu váy ngắn lẻn vào ghẹo sư
Một năm lễ hội mấy mùa
Trăm hòm công đức tiền chùa chật khư

Tới rồi mới tỏ thực hư
Của tam bảo có dư thừa ai hay?
Hỏi sư, sư chả dãi bày
Ngước lên Bồ Tát chau mày đứng trông

Cửa thiền tư lợi mấy ông
Sao chưa đốt củi, xung công tiền chùa ??!
 
Bùi Hùng
 
 
 
 
 
 
CÓ TẤT CẢ

Những ngày tôi chửa thành tôi !
Vẫn tà áo ngấn đêm ngồi ngắm trăng
Thả tầm nhìn tới xa xăm
Mông lung tự hỏi - tối tăm chưa lường…

Rồi thành chiến sỹ tiền phương
Đạn bom vững dạ, coi thường gian nguy
May mà cẳng chỉ thich đi
Đem về rặt những thứ gì đáng yêu

Bạn xin tôi đã cho nhiều
Giữ bên mình đủ sớm chiều cháo rau
Thật lòng sống chết có nhau
Núi cao nhớ mặt, đất sâu nể lòng

Bây giờ có cháu gọi ông
có nhà cửa vững, có đồng chi tiêu
Tự do có… có rất nhiều…
Có thơ, có cả người yêu bốn mùa !
 
Huy Hẹn
 
 
 
 
 
 
GIÁ NHƯ...

Giá như ngày ấy không quen
Đừng đam mê quá lãng quên nẻo về
Thì anh đâu trúng bùa mê
Mà ai đã thả bên lề đường thơ...

Giá như ngày ấy không mơ
Gặp em duyên dáng bước thơ ngây chiều
Thì anh chẳng bạo gan liều
Đến bên người đẹp ngỏ điều mình mong...

Giá như ngày ấy hoài trông
Một phương trời nhớ tình hồng phương em
Thì nay đâu phải khát thèm
Bờ môi nóng bỏng cho đêm thẫn thờ...

Giá như đừng quá say thơ
Để em tuột khỏi tình mơ yêu kiều...
Bây giờ ngồi với bóng chiều
Một mình gặm nhấm những điều...giá như !
 
Trọng Lập
 
 
 
 
 
GIÓ CẠN

Tiếng lòng ai nỡ bỏ quên
Để đêm cạn gió bên thềm chờ trăng
Ngẩn ngơ, thơ thẩn chị hằng
Lời xưa còn đó tháng năm hững hờ

Ai đem câu đợi vào mơ
Ngả nghiêng nghiêng ngả vần thơ giữa trời
Vàng ươm sợi nắng chơi vơi
Xuân xanh lưu lại một thời ước ao

Chiều hè gọi nắng xôn xao
Thu sang mắt biếc còn nao nao lòng
Trong veo một khoảng trời hồng
Hoàng hôn gợi tiếng ru nồng ...mẹ tôi.


Vũ Phương Nhi
 
 
 
 
 
CHỈ CÓ MỘT NGÀY
(Thơ vui)

Vùng lên chỉ có một ngày
Chị em phụ nữ chau mày ra oai
Hôm nay anh phải ra ngoài
Chọn mua mấy thứ, thêm vài đồ ngon

Chồng về xuống bếp đặt cơm
Trổ tài xào, rán, ôi thơm quá chừng
Thương chàng mặt đỏ tưng bừng
Mồ hôi nhỏ giọt, ngập ngừng vợ khen

Tuyệt vời ghê đúng chồng em
Ước gì ta được vùng lên ... nhiều ngày.

 
Lưu Bích Thu
 
 
 
 
 
 
SUY NGHĨ VỀ THƠ HAY

Thơ hay như miếng cơm ngon
Nuốt vào trong bụng ngọt còn trên môi
Thơ hay sâu nặng tình người
Công cha nghĩa mẹ biển trời bao la...

Đọc thơ - mở cánh cửa ra
Bên trong - ngô, lúa, lợn, gà, phong lưu.
Chân tình em ngỏ lời yêu.
Xin anh đừng nghĩ những điều viển vông.

Yêu thương, hờn giận, chờ mong
Thơ Hay nói đúng nỗi lòng của nhau...
Thơ Hay nghĩ, bạc mái đầu
Giúp người phân định, Vàng, Thau, Chính, Tà..!

Tứ Thần, Ý Ngọc, Lời Hoa
Ngâm lên trời đất chan hòa yêu thương.
 

Phạm Tĩnh
 
 
 
 
 
HOA XOAN

Hoa xoan rụng tím sân nhà
Em duyên dáng nét kiêu sa thuở nào
Còn mơ mộng với trăng sao
Ước ao thoả nỗi ngọt ngào tình xuân

Kìa anh sao đứng tần ngần
Theo em vui hội, nối vần thơ say
Cùng nhau tay nắm trong tay
Về miền quê Trạng những ngày khát khao

Màu hoa xoan tím nao nao
Có tình em đó ngạt ngào sắc hương.
 
Hoài Hiền Hiền
 
 
 
 
 
TỰA

tựa vào một khóm hoa hồng
ơn sức người trồng
ơn cảnh môi sinh

tựa vào mỗi sớm bình minh
ơn ngày vui sống
ơn tình nhân gian

tựa vào một chiếc xe sang
thẹn câu vay mượn
mình đang nợ mình!

tựa vào nghĩa thấy ân tình
trong thương có nhớ
trong mình có ta

tựa vào ngày tháng đi qua
chắt chiu hạnh phúc
ta bà cõi riêng...
 

Trần Thúy Hoàn
 
 
 
 
 
 
KHÚC RU MIỀN DĨ VÃNG

Em chưa gọi một tiếng "anh"
Tiếng "em" tôi cũng chưa dành gọi em
Tuổi trăng tròn lẻ mới quen
Vui vui vừa mới có thêm bạn bè

Hai làng khác xã liền kề
Cây đu bên ấy gọi về hội xuân
Bàn đu neo bốn bàn chân
Nhún cho đều nhịp, đu dần cao lên

Giọt sương mai đọng mắt em
Dịu êm hương bưởi tóc mềm tung bay
Giữa reo hò, tiếng vỗ tay
Nhịp đu, nhịp thở nghiêng say hương trời

Bạn bè mới chừng đó thôi
Học xa, gặp lại bạn đôi ba lần
Ai mang vụng dại cách ngăn
Để cho chẳng dám đứng gần bên nhau

Bâng quơ mấy chuyện đâu đâu
Không đầu, không cuối, nhìn nhau tần ngần
Không ai nhắc chuyện đu xuân
Chia tay không hẹn cho lần gặp sau

Chiến tranh ập đến quá mau
Đoàn người ra trận nối nhau lên đường
Bút nghiên gửi lại mái trường
Cánh diều gửi gió thơm vương hương đồng

Tháng, năm dài rộng mênh mông
Hòa vào thương nhớ, lắng trong vui buồn
Quê nhà mẹ đợi mỏi mòn
Bạn đu ngày ấy có còn nhớ không

Ngày về, thuyền đã sang sông
Mong thuyền cùng bến mặn nồng sánh đôi
Mở lòng luyến tiếc nhẹ vơi
Thời gian gió cuốn đã phôi phai dần

Năm nhăm năm ngỡ xa xăm
Ngờ đâu lại có một lần gặp em
Gọi "anh", vồn vã hàn huyên
Người đi sao lỡ lãng quên, hững hờ !

Chiến tranh nào có bến, bờ !
Lo xa, kẻo sợ em chờ lỡ duyên !
Để em nhẹ bước xuống thuyền
Mang theo hoài niệm hồn nhiên đầu đời

Khúc ru dịu ngọt không lời
Ru miền dĩ vãng hương trời, hồn quê.
 
Nguyễn Thành Vân
 
 
 
 
MÙNG TÁM THÁNG BA

Hôm nay mùng tám tháng ba
Thấy vườn hoa đẹp ghé qua ngắm nhờ
Liễu nghiêng rủ bóng mặt hồ
Du dương trước gió hóng chờ Trăng lên.

Ghế kia còn trống một bên
Ước ai đến đó đặt lên bông Hồng
Dù rằng cũng chỉ người dung
Để tôi nhớ mãi người từng tặng hoa
 
Đinh Yến
 
 
 
 
 
 
 
 
 
THÁNG BA

Nâng niu mấy sợi nắng vàng
Chuốt vào thơ lại mơ màng tháng ba,
Hoa xoan tím nhuộm sân nhà
Chợt bao ký ức trong ta ùa về.

Tháng ba ngan ngát hồn quê
Hoa chanh hoa bưởi tóc thề thả vai
Rưng rưng hoa gạo đỏ trời
Tháng ba ơi! Giấu một thời...không quên!
 
 
Đỗ Thị Vinh.
 
 
 
 
MẸ

Lưng còng mẹ gánh ước mơ
Cho con tất cả vần thơ cuộc đời
Dẫu đi khắp mọi phương trời
Con luôn ghi nhớ những lời mẹ răn
 
Nguyễn Kim Dung
 
 
 
 
 
 
LÀM DÂU

Chị về phố thị làm dâu
Nhớ thương năm tháng vùi sâu đất hồng
Thương sao phận gái chưa chồng
Mắt ngầu lệ đỏ ngóng trông cửa chùa

Ai ngờ kẻ đón người đưa
Cánh hoa ứa máu, thả bùa lòng tham
Người ta đãi cát tìm vàng
Chị về đất chật, bẽ bàng phượng rơi

Thời gian mưa gió dập vùi
Bờ sông bãi biển tiến lui mấy lần
Thôi đừng trách phận than thân
Vô duyên kẻ đặt, phận bầm dập thêm

Chiều nay đỏ quạch bên thềm
Cánh hoa hay máu nhoè trên mặt đường
Gạo gai một thuở mà thương !
Rồi đây gạo đỏ một phường ngẩn ngơ

Bài ca thành phố tuổi thơ
Lửa hồng sắc phượng, bây giờ lại đau
Trớ trêu thay mối duyên đầu
Khối tình chị gửi vào đâu cũng buồn.


 
Trịnh Toại 
Đã chia sẻ với Công khai
 
 
HOA THÁNG TƯ

Tình khôi cánh trắng nhụy vàng
Hương thơm nhè nhẹ dịu dàng tháng tư
Loa kèn bông trắng ưu tư
Bồnh bềnh xuống phố, hoạ mi khoe tình...
 
 
 
Nguyễn Thanh Thủy
 
 
 
 
 
BTV giới thiệu: Nhà thơ Trịnh Toại

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: