Chùm thơ tháng 10 năm 2022 của CLB thơ Lục bát Hải Phòng
Ảnh sinh hoạt tháng 10 năm 2022, CLB thơ LBHP
CHUỐC NHỮNG VƠI ĐẦY
Rót cho em một ly vang
Bờ mi em chớp muôn ngàn sương rơi
Sụt sùi tự đáy lòng khơi
Nỗi niềm chia sẻ đầy vơi nghẹn ngào...
Kẻ cô đơn lắm khát khao
Có đôi khi lại ước ao một mình.
Đa đoan trong kiếp ba sinh
Thèm thuồng được phút yên bình thảnh thơi.
Uống cho say cái đầy....vơi
Vẽ cho đau khổ lên ngôi tận cùng
Gục đầu tuôn hết rưng rung
Sau cơn say thấy tỉnh bừng điều hay.
Buồn sầu ở cuộc đời này
Hãy như cơn gió nhẹ bay qua đồng
Đời ai cũng phút long đong
Chuốc chi thêm hận cho lòng tổn thương
Trái tim cởi những nợ vương
Tiễn người xa mãi con đường trần ai.
Mi em lại khẽ chớp dài
Thả trôi đau đớn hai vai tênh bồng
Chuốc thêm em một ly hồng
Tỉnh ra sau những tận cùng u mê
Thong dong một lối đi về
Soi trong mắt lá tràn trề cõi xanh
Tâm hồn lại thấy thiện lành.
Minh Thu
NHỚ THƠ
Gió dông ướt đẫm con Vần
Tứ con, Ý lớn chẳng lần ghé qua
Câu nghiêng, chữ Ngả la đà
Bài thơ dang dở, qua loa, chả thành.
Nguyễn Thanh Thủy
LÀ EM
Chỉ còn da diết lời ru ...
Chỉ còn thoảng tiếng chim gù sớm mai...
Chỉ còn... nửa đóng nửa cài...
Chỉ còn khắc khoải... chỉ ai lạc lòng ...!
Chỉ còn dòng nước đục trong
Chỉ còn bồi lở - nhàu lòng cò con...
Chỉ còn mảnh khuyết chưa tròn ,
Chỉ còn đêm vẳng - gió hờn bờ lau...
Chỉ còn một chút trong nhau,
Chỉ còn vương giọt sương đau cỏ mềm...
Chỉ còn một nửa góc thềm ,
Chỉ còn thấp thoáng trông đêm nửa về...!
Chỉ còn ...! Nhờ chút hẹn thề...
Người ơi lỡ bước - quay về là em ...!
Thành Lâm
X A E M
Dang tay ôm mảnh trăng gầy
LÀm con thuyền nhỏ chở đầy hồn thơ
Lộc bình theo nước bơ vơ
Cánh buồm lộng gió cập bờ bến xưa
Mượn em chút xíu ngẩn ngơ
Con thuyền trôi dạt vật vờ tỉnh say
Mơ màng tay lại cầm tay
Hồi lâu mới biết mình day tay mình
Thuyền trăng sông nước hữu tình
Sao rơi khóm trúc ẩn mình áng mây
Thuyền tình thơ rượu vơi đầy
Hai tay ôm cả tháng ngày xa em.
Trần Trung
EM ƠI, ĐÀNH
Những ngày biền biệt không nhau
Sông Ngân đấy
Chả tìm đâu bóng thuyền...
Mắt nào trong mắt?
Hạnh duyên?
Cõi nào là đất của uyên ương mình?
Những ngày lật lộn
Mưu sinh
Đụng đâu cũng buộc trói rình mọi nơi...
Bùn hoen tận đỉnh chóp
Đời
Mong gì thanh tịnh giữa trời mà mong...
Vệt son nào cũng tróc bong
Nam Tào, Bắc Đẩu khuấy
Cong sân trò...
Những ngày mình lỡ chuyến đò
Thiên Hà
Sấp ngửa tối mò mặt hoa...
Chửa thành nhân đã vội già
Chết
Ngay trong tiếng thật thà vừa: - "vâng"...
Em ơi
Đành ngã tự nâng
Biết Thiên Cơ có hiện vầng cứu tinh...
Trần Đức Lộc
THƠ
Chạm vào đâu cũng thấy đau
Biết cay đắng vẫn trao nhau nợ nần
Xin người đừng có lặng câm
Vuốt ve con chữ chết bầm dập thơ.
Phúc Hữu
CON NƯỚC
Cuối thu vướng lại lòng ai
Mùa rươi con nước mưa cài bóng mây
Nước ròng tôi lại về đây
Nhớ lời hẹn trước sum vầy chốn quê
Ngày xưa người hẹn người thề
Cùng nhau lội ruộng bên đê cõng trời
Mênh mông bể nước mây trôi
Heo may se lạnh mà người nơi đâu
Chân trời tím lịm một màu
Rươi đầu con nước rầu rầu lặng trôi.
Nguyễn Huy Hồng
TÌM EM
Vì hương lan ngát vườn ai
Danh trao trần mộng mới hay duyên đời
Phải chăng hoa nở tháng mười
Tỏa lan chất ngất để người đắm say
Lan kia đoá ấy cầm tay
Chợt rưng chạnh nhớ tới ngày tầm em ...
Phạm Thúy Vinh
THƠ VUI TẶNG CHỊ EM PN
NHÂN NGÀY 20/10
Bà ơi ! sao rõ thật là
Mỗi lần tôi đến với bà sinh hư
Trái tim rung mắt lừ đừ
Hồn tôi bà bắt đi từ khi nao
Quĩ thời gian chẳng còn bao
Tôi xin gửi chút tình vào chiều vơi
Sóng cồn khao khát biển khơi
Đôi ta dốc cạn vốn đời miên man
Dẫu mai viễn xứ địa đàng
Hồn thơ mãi quyện suối vàng ngàn thu.
BÙI QUANG LỤC
LÀ EM !
Thôi hiền thục
Bớt dịu dàng
Dung nhan lởm khởm
Làng nhàng Văn Chương
Thêm đuểnh đoảng
Giảm tinh tường
Trái tim cằn cỗi
Nhức xương, da sần
Mạng nhện mắt
Lỏng khỏng chân
Mê thơ, đắm nhạc
Lại ngần ngại đi
Dễ hờn giận
Khó nhu mì
Chưa buông bỏ nổi
sân, si, hận, tình !
U70 đã rập rình
Cầu mong sức khỏe
Gia đình an yên !
Lê Thị Tâm Chung
CON VỀ
Con về thăm lại quê cha
Bờ tre xanh gió mưa tà tà rơi
Làng quê như mới đổi đời
Luá thì con gái buông lời hát reo
Sông xưa vẫn thắm bọt bèo
Bến phà tấp nập mây theo nước về
Cỏ gà mát rượi sườn đê
Chuối vươn tầu lá đam mê vẫy trời
Thuyền ai tiếng hát chơi vơi
Mái đình cong vút ngàn đời hiển linh
Người dân chân chất ân tình
Gian lao khốn khó vẫn sinh trái lành
Như cây xuân sắc liền cành
Chim xa liền cánh chuyền cành ríu ran
Một nhà Nam Bắc bình an
Vượt qua bão tố gian nan tủi hờn
Bom rơi đạn nổ không sờn
Tình sông nghĩa núi keo sơn vững bền
Cung văn rộn rã điện đền
Lời ru mẹ mãi sống trên thói đời
Ra đi ngang dọc gầm trời
Thương thân thương cả tuyệt vời lời ru
Xưa kia khói lửa mịt mù
Thương người chịu cảnh ao tù lầm than
Xót xa xẻ nghé tan đàn
Ngày về nắng lụa quan san sơn hà
Bồi hồi thăm cánh đồng cha
Dòng sông quê mẹ bao la đất trời
Xa quê day dứt cả đời
Nhớ nhung kỷ niệm rối bời tâm tư
Ngày đi nén tiếng tạ từ
Ngày về đau xót nhìn lư hương tàn
Mẹ cha cưỡi hạc về ngàn
Con còn lận đận lệ tràn hồn thơ
Tha hương xa bến cách bờ
Trong tâm con vẫn tôn thờ tình quê
Cho dù ngàn dặm sao Khuê
Lời ru mẹ vẫn đi về bên con.
Vũ Kim Thanh (London)
MƠ MÀNG BẾN XUÂN
Thu hờn trách thím heo may
Muốn chi mà đã dắt tay Bấc về
Trăng buồn dấu mặt tỉ tê
Mưa ghen với nắng bội thề tình ngâu
Đầm rươi sủi nước đỏ ngầu
Buồn ngăn gió lạnh vắt câu thơ tình
Để rồi một sớm lung linh
Giao hoà cảnh vật chuyển mình sang đông
Con đò khép vạt triền sông
Ngoài kia vàng rực cải đồng khoe hoa
Hoạ mi cúc nhẹ ngân nga
Quyện hương hoa sữa bên nhà mênh mang
Em chờ bóng khách thơ sang
Vần gieo gác hạnh mơ màng bến xuân.
Vũ Đức Thuý
ĐÊM THU...
Đêm thu mây tản đi đâu
Để tròn trăng tỏa một màu vàng mơ
Từ làng mạc đến bến bờ
Núi sông huyền ảo nên thơ hữu tình...
Ánh trăng đan lá lung linh
Liễu nghiêng xõa tóc thả mình tắm sông
Từng đàn sóng vỗ bờ mong
Vô tư vờn đuổi sáng trong đêm dài...
Bóng trăng ánh nước đan cài
Đẹp như tranh vẽ như bài thơ yêu
Cỏ hoa lá cùng gió phiêu
Cứ lơi lả thắm cứ chiều chuộng lay...
Đêm thu thi cảm dâng đầy
Tứ yêu đắm đuối hồn say mộng về
Lời hò hẹn giữa đồng quê
Đưa tình anh tới đam mê hương mềm...
Đêm thu anh đợi chờ em
Bên dòng sông ái in thềm trăng sao
Gặp nhau chập mắt khát khao
Đan tay áp má bước vào...đêm thu...
Trọng Lập
ĐÊM THU
Tâm buồn thả gió lang thang
Ở nơi xa đó nắng vàng cũng say
Nửa đêm ngỡ tưởng là ngày
Cứ vui với gió cùng mây lưng trời
Hình như có cánh sao rơi
Để cho đằng ấy buông lời trăng hoa
Ước gì người đến với ta
Để cho tôi được làm hoa dâng đời
Chẳng còn trăng khuyết buông lơi
Bóng ai ghép lại tình ngời ngợi men.
Đinh Yến
CỬA ĐỜI
Cổng Làng rợp mát bóng đa
thời xưa Vua, Chúa chui ra cửa này
Giáo sư, tiến sĩ thời nay
cổng trường cũng chính lối này mà ra
Bầu trời trong bụng mẹ ta
cửa Đời... ai cũng chui ra cửa này..!
Nga Anh Hoàng
NGHỊCH CẢNH
Thím đi vẹt cả gót giầy
Lễ rách cả chiếu chưa đầy lòng tham ...
Gồng vai dốc sức Chú làm
Vẫn chưa trả hết trái ngang cho đời …
Mặc con sả láng ăn chơi
Dương dương tự đắc coi trời bằng vung
Sống hèn, dao kiếm khắp vùng
Nghe thôi đã đủ hãi hùng ruột gan !
Ngoài đời chưa hết lầm than
Những hoàn cảnh ấy vô vàn đắng cay !
Lấy đêm để giáo dục ngày
Câu thơ hoang hoải chứa đầy nhân văn
Đọc nghe mà ngẫm ra rằng
Nhìn gia đình họ để răn con mình !
Nguyễn Huy Hẹn
DẢI ĐẤT MIỀN TRUNG
Làm mưa làm nắng xanh Trời
Làm giông lốc tố nỗi người rưng rưng
Quê hương khúc ruột miền Trung
Vào luồng khí tượng bão bùng gắt gao
Nắng đem theo cát , gió Lào
Lũ thì lũ quét ào ào trắng băng
Cuốn trôi những mạn cuồng phong
Bao nhiêu mất tích người trông mỏi mòn
Dẫu sao lòng vẫn sắt son
Một niềm sinh tử
Sớm hôm tảo tần
Mong sao khoa học vĩ nhân
Có ngày cải tạo thiên văn vùng miền.
Minh Nga
DU LICH SINHGABO
Mây trời non nước đẹp tươi
Níu chân du khách tình người hân hoan
Phố phường sạch nắng ngập tràn
Tình quê tình bạn chứa chan trong lòng
Marita vịnh nước trong
Có sư tử lớn thay rồng phun mưa
Ngắm nhìn lòng dạ ngẩn ngơ
Lung linh hoa giấy đung đưa sắc màu
Dầu Sinh nổi tiếng từ lâu
Mỏi chân nhức gối đau đầu khỏi ngay…
Ở Sing mới có mấy ngày
Sợ khi lòng dạ đổi thay đường về.
Hoài Hiền Hiền
CUỐI THU
Thu tàn rồi đấy em ơi
Bâng khuâng lối ngõ lá rơi tím chiều
Ta ngồi nhặt mảnh cô lieu
Gửi vào trong gió những điều vu vơ
Ta ngồi nhặt lại câu thơ
Giật mình tóc đã bạc phơ mái đầu !
Ngô Trung Dũng
BỨC TRANH QUÊ
Vút lên từ giữa cánh đồng
Như bông hoa với mênh mông sắc mầu.
Xinh xinh kìa những cây cầu
Dòng sông, bến nước, nương dâu, con đò ...
Bay la bay lả cánh cò
Con đường với đám học trò lon ton.
Bức tranh quê thắm màu son
Mặt hồ lóng lánh hoàng hôn dáng chiều
Triền đê bay bổng cánh diều
Đàn trâu thong thả ra điều phởn phơ
Nhà ai ngọn khói xanh mờ
Quê hương đẹp tựa bài thơ ngọt lành.
Xin làm một ngọn cỏ xanh
Điểm tô cho đất mẹ thành sắc xuân
Ước là một gã nghệ nhân
Khắc thêm những nét hoa văn lên trời !
Gia Long
Biên tập và giới thiệu: Nhà thơ Trịnh Toại