Chùm thơ tháng 9 năm 2022 của CLB thơ Lục bát Hải Phòng
THỜI GIAN ƠI
Xin thời gian hãy ngừng trôi
Để cho tôi lại như tôi thủa nào
Lục tìm trong khúc ca dao
Gieo mầm nốt nhạc ngọt ngào ngày xưa
Vẳng nghe tiếng võng đong đưa
Lời ru của mẹ chẳng thừa trong con.
Hoàng Minh Thuận
THƠ LÀ MẠCH SỐNG NGUỒN VUI
Thơ là tiếng nói lòng ta
Rút từ sâu thẳm
nét hoa tặng người
Trung trinh
vần ý sáng ngời
Dở hay hay dở
là trời tặng ban
Nhẹ nhàng
một kiếp đa đoan
Sáng trưa chiều tối
gian nan buộc mình
Lung linh
như bóng với hình
Đêm gieo ngày cấy
luận bình rộn vui
Hăng say
chia sẻ ngọt bùi
Tung tăng thơ phú
lấp vùi buồn đau
Ân tình
Huynh hữu bền lâu
Duyên thơ cứ đặng
Ngọc Châu rọi hồng.
Nguyễn Kim Dung
RƯỢU QUÊ
Về quê uống chén rượu quê
Gạo, men dẫn lối ta về ngày xưa
Cha gầy tần tảo nắng mưa
Mẹ nghèo gieo hạt sớm trưa cấy trồng
Hai tay nâng chén rượu nồng
Ơn cha, ơn mẹ, theo dòng tổ tiên
Mặt trời tinh tú đứng yên
Mặt trời trong chén đỏ trên mặt người
Yêu cuộc sống, yêu cuộc đời
Thật thà đáy chén những lời chân quê.
Nga Anh Hoàng
NHỚ
Bên thềm lá động heo may
Ai gieo nỗi nhớ đọa đày con tim
Gửi hồn theo mảnh trăng nghiêng
Gió ru giấc mộng tàn đêm dỗ lòng.
Phúc Hữu
NGƯỜI VỀ
Người về độ ấy sớm mai
Để em ở lại đêm dài vấn vương
Xót lòng từ phía nhớ thương
Hàng cây lá đổ trên đường... người đi
Người về giữa độ xuân thì
Như cơn nước cuốn... quét khi lúa đòng
Người về để lại bão long
Tái tê cả ngọn gió giông cuối chiều ...
Phạm Thúy Vinh
CON VỀ BÊN MẸ !
Mẹ ơi ! Con đã về đây
Thương sao dáng Mẹ bao ngày chờ trông
Con như giọt nước xuôi dòng
Một đi đâu biết Ngày mong trở về
Xứ người cách trở Sơn Khê
Những đêm nhớ Mẹ ..nhớ về làng Râu
Chỉ thương đời Mẹ dãi dầu
Nắng mưa lận lội đồng sâu đồng ngoài
Tháng ngày biết cậy nhờ ai
Ngồi trông đất rộng ..sông dài ..biển xa
Con còn thơ dại trong nhà
Bố con đã vội đi xa mất rồi !
Một mình dáng mẹ đơn côi
Con thành bất hiếu giữa đời từ đây
Một mình thăm thẳm xứ mây
Một mình ngồi gỡ tháng ngày tơ vương
Tận sâu trong góc hồn buồn
Con thương tuổi Mẹ ..Con thương quê nhà
Mười năm một bóng Mẹ già
Mười năm biền biệt Con xa xứ người
Mười năm sao hiểu nổi trời
Mười năm Mẹ nén buồn vui cảnh trường
Bây giờ trở lại quê hương
Mẹ đây vẫn dáng ngày thường con yêu
Tóc sương đã bạc phai nhiều
Nhăn nheo ánh mắt ..nhăn nheo cái nhìn
Lòng Con tan nát nỗi niềm
Muốn kêu lên giữa muôn ngàn vì sao
Mẹ của Tôi ..Mẹ ngày nào ..
Tháng năm như xé ..như bào lòng Con ..
Mẹ ơi .! Trái đất vẫn tròn
Hạn khô đã quá mỏi mòn thì mưa …
Phúc nhà đầy đặn xa xưa
Ngày vui sum họp ..cũng vừa cầm tay
Tuổi cao ..sức yếu bao ngày ..
Thuốc men ..bệnh viện đã đầy tháng qua
May mà tật bệnh qua loa ..
Tránh sao tuổi tác ..ngày xa mỏi mòn
Bây giờ Mẹ ..đã bên Con
Con trong lòng Mẹ ..quê hương một nhà
Chắp tay bái lạy Giời già ..
Lạy quê hương ..với Ông Bà ..Tổ Tiên …
Nhà mình có cuộc đoàn viên
Chắp tay con lạy …MẸ HIỀN Yêu Thương ...!
Hoàng Yến
LỜI RU CỦA ÔNG
"À… ơi ! Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao..."
Còm thân hơi yếu thều thào
Lời ru ngắt quãng,võng chao sớm chiều
Đôi mày bạc trắng phiêu diêu
Mắt ông trũng lại muôn điều xa xăm
"Cái ngủ mày ngủ cho ngoan…"
Thương ông tóc bạc còn mang lo sầu
“Cái ngủ mày ngủ cho lâu…"
Cha bận chài lưới, đầm sâu đang mùa
Mẹ còn dầm nắng dãi mưa
Hớt hơ giữa buổi chợ trưa nhọc long
À ơi ! Cánh võng bềnh bồng
Cháu bay vào giấc mơ hồng say sưa.
Minh Thu
VỀ YÊN TỬ
Ta về với đỉnh non thiêng
Núi rừng Yên Tử... lung liêng mây mờ
Em thành cô gái mộng mơ
Để anh câu đợi,câu chờ bên em
Sau mưa rừng núi dịu êm
Giữa yên bình tiếng suối thêm rộn ràng
Bốn bề mây núi mênh mang
Tiếng chim lảnh lót... xốn xang lòng người
Em ơi Đất Phật đây rồi
Giữa thinh không ...núi với trời giao nhau
Kìa em sương ướt mái đầu
Long lanh đôi mắt thẳm sâu ánh nhìn
Anh như thấy cả niềm tin
Cả điều nguyện ước em xin đất trời
Em trong sáng giữa tinh khôi
Anh tan vào khắp đất trời cùng em
Đường về...lòng nhẹ êm êm
Dẫu xa xôi vẫn thấy thêm vững vàng !
Nguyễn Thanh Vân
VÀO HANG NGỠ NGÀNG
(du lịch tâm linh Hạ Long)
Ngỡ Ngàng biển, Ngỡ Ngàng giời ...
Chông chênh dưới đất, chơi vơi lưng chừng...
Chung chiêng say với người dưng...
Mình ơi chỉ dựa, chớ đừng ôm eo...
Nguyễn Giang Sơn
TÂM TÌNH NGƯỜI GIÀ
Sáu mươi...Người đã thành già
Núi ngàn năm tuổi...vẫn là núi non.!
Người già để phúc cho con
Danh thơm tỏa sáng, núi non nghiêng mình.
Người già sâu nặng nghĩa tình
đêm đêm trăn trở, dở mình đêm đêm
tính tình nhớ nhớ, quên quên
hoàng hôn thơ thẩn, trăng lên thẫn thờ...
Tóc hoa, chân chậm, mắt mờ
chuyện xưa thì nhớ, chuyện giờ lại quên.
Cháu, con thành đạt, thảo hiền
hơn cả của cải bạc tiền cầm tay
Sông quê có lúc vơi đầy
Người quê "muối mặn, gừng cay," nghĩa tình...
Suốt đời lăn lộn mưu sinh
Bao phen vinh nhục, nhục vinh...ngậm cười .
Chắt ra tinh chất cuộc đời
Danh thơm làm đẹp nụ cười cháu con.
Phạm Tĩnh
CÁT BÀ THU VỀ
Cát Bà man mác mùa thu
Đảo xanh nghiêng bóng sóng ru êm đềm
Gió thu xào xạc bên thềm
Thoáng quanh Lan Hạ ngỡ đêm buông rèm
Long lanh thuyền cá chao đèn
Vui cùng lữ khách rót thêm rượu đào
Tiên bồng có khác chi nào
Ngàn sao lấp lánh lọt vào vườn tiên
Cát Bà nổi tiếng khắp miền
Hè tươi nhộn nhịp diệu huyền chiều thu.
Nguyễn Huy Hồng
TỰ HÀO HẠ LONG
Gió vờn , sóng vỗ, mây vương
Giữa mênh mông biển, vừng dương ló dần
Hạ Long nổi tiếng Kỳ quan
Năm châu , bốn biển xa gần ngợi ca
Tự hào đất nước gấm hoa
Đây Thiên Cung , đó Tiên Sa tuyệt vời
Hàng ngàn đảo giữa trùng khơi
Bao thiên niên kỷ biển trời tạo nên
Cầu cao , đường rộng nối liền
Hạ Long mời gọi khắp miền gần xa
Em về đây giữa bao la
Vần thơ em vịnh , lời ca em chào
Thỏa lòng mong đợi ước ao
Kỳ quan Thế giới tự hào Hạ Long
Ánh Tuyết
THU TÀN...
Thu tàn đội nón ra đi
Buồn vương con chữ lầm lì rêu phong
Bài thơ dang dở duyên hồng
Bao giờ hồn chữ viết xong trang tình...
Sương giăng mắc sợi bình minh
Đường cây thưa thớt tiếng chinh chích chòe
Đã nhàn nhạt sắc hoa hòe
Heo may vừa chạm lá tre rơi đầy...
Rộng ra đêm, hẹp lại ngày
Trời mau cạn nắng mây bay về chiều
Hoàng hôn chìm bóng rong rêu
Gió đi hoang gió chim kêu lạc đàn...
Dòng sông lơ đãng mơ màng
Sóng bồi hồi vỗ tím loang xa mờ
Nao nao nước chảy lững lờ
Thuyền trăng nào biết bến bờ nông, sâu...
Thu tàn tình có tàn đâu
Duyên còn se chỉ thêu câu nồng nàn
Lời yêu đã chốt đá vàng
Tình neo xanh dẫu đông sang...thu tàn !
Trọng Lập
THÔI EM CHẢ DẠI EM VỀ NHÀ ĐÂY
Thôi em chạ dại đâu anh
Đang yên lại hóa bỗng thành dở hơi
Chồng em cũng thể chồng người...
Đàn ông ai chẳng đầu môi...bên ngoài
Tháng ngày rồi cũng phôi phai
Cái con cơm áo mệt nhoài đảo điên
Trong tim sâu thẳm một miền
Giữ yên đằng ấy của riêng cất vào
Này thì lãng mạn ngọt ngào
Này thì thơ thẩn thì thào nhớ nhung
Ngẩn ngơ thổn thức tim rung
Sớm mai thức giấc bỗng bừng cơn mê
Bái bai… thốt thốt thề thề
Thôi e chả dại em về nhà đây !
Mai Bích Thủy
CHIỀU THU
Cánh cò cõng vạt nắng chiều
Hoàng hôn sóng lúa - sáo diều vi vu
Lặng nghe thoảng tiếng chim gù
Ca dao thấm đẫm lời ru thanh bình...
Khói lam vương - võng mái đình ,
Áo em loang bạc vô tình níu mây...!
Gót son chân ngọc ngất ngây
Thơ - câu lủng củng - lòng này tâm tư...!
Dòng sông phẳng lặng êm ru
Mây trôi bảng lảng sương mù lang thang ,
Ngác ngơ ...! Nai vấp lá vàng...
Chiều thu đỏng đảnh - chảnh sang diệu kỳ !!!
Thành Lâm
MƯA NGÂU
Sụt sùi nước mắt Ngâu rơi
Heo may lành lạnh lòng người se se
Đâu đây thoáng gió bên hè
Như lời người gọi mà nghe não lòng
Người ơi có biết cho không?
Ra đi để lại bão lòng trong ai
Mưa thu giọt ngắn, giọt dài
Giọt đan nỗi nhớ, giọt cài nỗi đau
Dõi tìm trong chốn thẳm sâu
Thì thầm tình khúc thu sầu trong mưa...
Nguyễn Thị Mai Lan
SẮC THU
Nắng hanh nhuộm chín lá vàng
Đợi heo may rụng thu sang cuối mùa
Chiều nay đổ một cơn mưa
Ngâu còn lấn cấn như chưa về giời ?!
Ra vườn tôi nhặt lá rơi
Mà nghe như có tiếng ai thở dài
Vành khuyên nghiêng ngó bụi gai
Một đôi chim quốc kêu ngoài rặng tre
Đợi suông người ấy chưa về
Hình như lạc mất câu thề xửa xưa
Trời còn chợt nắng chợt mưa
Sắc thu cũng đổi sớm trưa chẳng là …
Bùi Hùng
MÙA HOA CẢI
Cải vàng vàng bến sông quê
Níu chân ta mỗi lần về cố hương
Đã qua bao những nẻo đường
Mùa hoa cải mãi vấn vương trong đời !
Bến sông là bến sông ơi !
Giấu bao kỉ niệm của thời trẻ trai
Đường đời cao thấp ngắn dài
Ngày về tóc đã phôi phal trắng đầu !
Thời gian tựa những bóng câu
Hôm nào chân đất áo nâu tóc trần
Tối ngày cùng lũ bạn thân
Chơi khăng đánh đáo quan dân chư hầu !
Mảng bèo tây đội mái đầu
Mình trần thi nhẩy trên cầu xuống sông
Có người con gái xóm Đông
Đi qua nhắm mắt rằng không thấy gì !
Chiến trường giục những bước đi
Hẹn mùa cải nở … mắt mi ướt nhèm
Ngắt nhành hoa để tặng em
Thay lời hẹn ước mà xem như là ...
Thế rồi từ đó cách xa
Tin đưa người ấy cũng đà sang ngang
Dần quên những độ hoa vàng
Dần quên những lúc bẽ bàng riêng ta !
-
Bến sông vàng trải bao la
Ngày về cải đã tàn hoa già ngồng.
Gia Long
LÊN XỨ LẠNG
Một ngày lên với Lạng Sơn
Một ngày mưa níu đường trơn khó về
Tam Thanh sương thả bùa mê
Nhị Thanh lạc bước câu thề bỏ quên
Mẫu Sơn mình dắt nhau lên
Lần theo bậc đá ngả nghiêng đất trời
Lối nào tặng gửi câu mời
Lối nào vời vợi tình người xứ xa
Gói trong khúc nhạc lời ca
Còn vương nẻo gió la đà nẻo mây
Mai về gom nắng lên đây
Hoà chung dòng mát xanh lây Kỳ Cùng
Nàng tô thị mãi thủy chung
Đợi trong sương trắng tương phùng đợi nhau
Câu thơ giáp mối nhịp cầu
Say men xứ Lạng ngấm sâu tình người.
Quang Lục
NGHĨ - NHÂN Ở CHÙA BA VÀNG
Mẹ sinh ta
Biết có nhầm
Thời vô Phật Pháp, mướn trầm đốt lên...
Những pho Kinh –
Những cái tên
Giả người xưa, mực còn nguyên những mùi...
Chùa to
Chuông mõ lớn dùi
Ngất ngư Tam Thế tượng vui hay buồn?
Áo thiền sư
Miệng con buôn
Chính - tà đệ tử đâu nguồn nước thiêng?
Non xanh hóa của nhà riêng
Quần sinh –
Những cái gối siêng đến quỳ...
Chữ Tu "ứ hự" chữ Quy
Lửa Tam muội
Giấu Sân Si lòng đèn...
Biết mình phàm tục
Đã quen
Đến chùa lặng trước đài sen xót đời...
Trần Đức Lộc
ẤP MỘ
Một mình ấp mộ cho em
Con thì xa vắng ,người quen....cảm hồi
Khói hương quyện với mây trời
Mênh mang ngọn gió anh ngồi cùng em
Ngoài kia kèn trống đan xen
Mặc thôi , em nhé mình quen nhà mình
Đời người một kiếp phù sinh
Bỗng chia hai ngả nặng tình bể dâu
Mộ em cỏ chửa xanh màu
Bước chân đơn lẻ anh đau phận mình
Đừng theo kèn trống linh đình
Mà xa tiên tổ một mình lang thang
Tiết trời tháng tám chói chang
Anh ngồi nhặt nắng... dấu hàng lệ rơi !
Ngô Trung Dũng
THƠ PHỦI
Vốn tôi không phải nhà thơ
Nên tôi chỉ viết vu vơ thôi mà
Thơ tôi ghép chữ mà ra
Không theo khuôn phép hay là luật đâu
Thơ tôi chẳng có chấm câu
Nhiều khi viết chẳng ra đầu ra đuôi
Đọc thơ tôi chắc buồn cười
Nên nhiều người đọc hở mười cái răng
Thơ không đúng luật trắc bằng
Nhiều người đọc bảo tôi rằng rất ngang
Kệ, thơ tôi cứ tuềnh toàng
Miễn rằng chữ nghĩa rõ ràng, vậy thôi
Nếu ai trót đọc thơ tôi
Nếu như bảo được, tôi thời cảm ơn
Nếu ai trót đọc bảo buồn
Thì tôi vẫn cứ cảm ơn nhiều nhiều
Thơ tôi viết chẳng mĩ miều
Chẳng khi nào có tình yêu, tình trường
Thơ tôi kể chuyện đời thường
Những gì tôi gặp trên đường tôi qua
Không cần bóng gió sâu xa
Thơ tôi thơ phủi, chỉ là thế thôi
Cảm ơn ai đọc thơ tôi
Nếu rảnh để lại đôi lời, cảm ơn.
Lê Trọng Dự
LO
Trẻ con cho kẹo nín ngay
Bố thí ăn mày vài chục là xong
Chỉ lo biếu vị ngồi không
Đô La hàng tệp vẫn trông ra đường.
Trần Tích Thiện
THU ƯỚT
Bình Minh chưa kịp ghé thăm
Gió cuồn cuộn gió, mưa sầm sập mưa
Lũ dâng cao ngập trắng bờ
Ào ào, xối xả, mịt mờ nước tuôn
Dòng sông sôi réo, giận hờn
Cuốn từng đợt sóng đập dồn chân đê
Phượng hồng rụng đỏ bên hè
Bằng lăng nhợt nhạt ướt nhòe hoang mang
Trời thương Chức Nữ - Ngưu lang
Lời nguyền xưa bỏ vội vàng tuôn mưa
Phố phường xe vắng, người thưa
Mưa còn dai dẳng, nhởn nhơ hoành hành
Che em ướt cả áo anh
Em thầm ướp lại trời xanh, nắng vàng !
Lê Tâm Chung
TRÔNG NGƯỜI
(Lục bát thuận nghịch câu)
XUÔI
Lăn rơi lệ giọt mùa ngâu
Dòng Ngân ngăn nhịp nối cầu mong ai
Đong đầy ước nguyện ngày mai
Chiều thơ mong nhớ nụ cài sang thu
Yêu người thả dáng che dù
Kề môi phiêu vội tiếng ru say lòng
Đê ngoài bóng đợi hình trông
Mưa đêm về lạnh má hồng tìm xa
Xưa ngày hẹn nhớ cùng ta
Ân tình vừa mới quyện hoà trăng khuya
NGƯỢC
Ngâu mùa giọt lệ rơi lăn
Ai mong cầu nối nhịp ngăn Ngân dòng
Mai ngày nguyện ước đầy đong
Thu sang cài nụ nhớ mong thơ chiều
Dù che dáng thả người yêu
Lòng say ru tiếng vội phiêu môi kề
Trông hình đợi bóng ngoài đê
Xa tìm hồng má lạnh về đêm mưa
Ta cùng nhớ hẹn ngày xưa
Khuya trăng hoà quyện mới vừa tình ân.
Vũ Đức Thuý
NẮNG HẠ LONG
Hội về sánh bước bên nhau
Dấu chân cát bỏng trắng màu thuỷ tinh
Trời xanh đáy nước in hình
Mây lang thang đảo nguyên sinh ngàn đời
Thuyền đi chở nắng ra khơi
Đem về ăm ắp tiếng cười ngư dân
Hải Phòng, Hà Nội… xa gần
Chung vui cuối hạ, chờ xuân nõn nà
Vàng đen, biển bạc quê ta
Nắng non tơ, nắng chói lòa mừng vui
Năm xưa đất đá dập vùi
Công nhân thợ mỏ đòn roi đêm ngày…
Cơ trời vận mới đổi thay
Kỳ quan thế giới sánh tày kỳ quan
Nắng soi nương rẫy bạt ngàn
Rừng cây hoa trái nhân gian thoả lòng
Nắng tràn trên vịnh Hạ Long
Tay trong tay đón ánh hồng biển xanh.
Trịnh Toại
THU TRƯA NẮNG “TRẢI “ CÁNH ĐỒNG
Nửa kia nỡ bỏ đi đâu !…
Để cho mẹ trước con sau ngóng chờ…
Trưa rồi chẳng thấy cỏ khô
Nước còn dưới suối ngẩn ngơ chờ người.
Đinh Yến
BTV giới thiêu: Nhà thơ Trịnh Toại