Thứ sáu, 29/03/2024,


Chùm thơ tháng 9 năm 2021 của CLB thơ Lục bát Hải Phòng (29/09/2021) 

Chùm thơ tháng 9 năm 2021 của CLB thơ Lục bát Hải Phòng 



 

 

 
LỤC BÁT - THƠ
(Nhân ngày Hội thơ lục bát Hưng yên ngày 24/9/2017)

Phố Hiến say
Một trời thơ
Ngàn năm chim lạc sắc cờ tung bay
Hồn dân tộc ...
Ngấm men say
Từ bùn và máu những ngày hồng hoang !

Mà nên thước ngọc khuôn vàng
Mà nên Lục bát ngân vang đất trời !
Lộc Phát ơi ...
Lục Bát ơi !
Câu thơ đằm trộn nỗi người Việt nam !

Nguyễn Du khóc ...
Kiều chứa chan ...
Áng thơ lụt mắt thế gian bao đời ...!
Ngọt êm như tiếng ru hời
Trong nền văn hiến rạng ngời QUỐC THI.


 
Vũ Bá Lễ

 
  
 
 
 
BIỂN VÀ EM !

Bao giờ cho đến ngày mai
Thuyền xưa cập bến sông dài có nhau

Cải xanh đương độ sang màu
Xa xa một cánh buồm nâu vũ vần

Giữa đời cám dỗ phù vân
Mái chèo xuôi ngược bến ngần chừng lâu?

“Anh đi đấy, em về đâu“?
Biển xanh con nước bạc đầu sóng xô !
 
 
 
Nguyễn Quỳnh
 
 



 
NGƯỜI ĐI

Người đi giữa buổi sương mai
Để ai ở lại ngày dài vấn vương

Xót từ hai phía nhớ thương
Hàng cây lá đổ trên đường thu đi...

Người đi giữa độ đang thì
Như cơn nước cuốn quét khi lúa đòng

Người đi buốt ngọn gió giông
Tái tê cành lá thu không một ngày...


 
Phạm Thúy Vinh
 




 TÌNH YÊU CỦA CÁT

Cát về bồi đắp cửa sông
Mỡ màu nên cỏ lông chông cũng ngời
Dấu chân năm tháng mờ rồi
Vân vi miền cát đầy vơi dã tràng

Nắng nung cát đượm lòng vàng
Đuổi hình tìm bóng vợi hàng cỏ chông
Cát về thao thiết bên sông
Thủy triều bôi xóa bòng bong dã tràng

Nhẹ bồng lối cỏ đi hoang
Lặng thầm cát vẫn bồi sang phía bờ...


Trần Thúy Hoàn






NGÂU

Mỗi năm
Đàn quạ một lần
Mỗi năm đôi lứa hồng trần gặp nhau...

Mây đen bay rạp mái đầu
Mưa như nước mắt cộm
Màu thế gian...

Trái tim nào biết minh oan
Quyền uy
Gớm – khéo tàn nhẫn ghê...

Làm sao giải được lời thề
Sang hèn
Hai cõi đi – về song đôi…

Nào ai,
Ta đổi luật Trời
Cho Cầu Ô bộn tiếng cười nhân sinh...

 
Trần Đức Lộc






 
NGƯỜI ƠI !

Người ơi ! Khi nắng thu về
Vàng trong xác lá, vàng mê mải vàng
Người ơi ! khi chớm đông sang
Ngoài hiên từng chiếc lá bàng rơi rơi

Người ơi ! Xuân đã đến rồi
Vỏ già lách tách nhú chồi non tơ
Phượng hồng cháy đỏ trang thơ
Người ơi ! Mới sớm tinh mơ đã hè

Muôn loài chợt tỉnh cơn mê
Con tầu chở khách xuôi về cuối ga.

 
     Trần Tích Thiện
 
 




TRỒNG SI

Tình ai "cắt nửa vầng trăng"...
"Làm con đò nhỏ"...chị hằng chở đi
Còn tôi chia nửa cây si
Tôi đặt một nửa:
      lối đi của nàng

Nửa kia :
     tôi đợi nàng sang
Trao nàng trọn vẹn ...muộn màng tình tôi
Bởi e ấp quá lâu rồi
Tim tôi giữ mãi hình người bấy nay

Tôi say nàng !...một mình say !
Lời không dám ngỏ ... bao ngày chờ mong...
Cây si cổ thụ tôi trồng
Mong sao bén rễ vào trong tim nàng...

Để rồi tình đẹp mênh mang
Và tôi hạnh phúc đón nàng về dinh !
 


Trần Thơm
 





MÀU ÁO ANH

Áo này đẹp lắm mình ơi
Trường Sơn áo của một thời chiến tranh
Áo theo khúc hát quân hành
Áo cài lá nguỵ trang hanh nắng chiều

Hoà bình dựa áo anh yêu
Thấm vào sợi áo bao điều nhớ thương
Áo vai sờn mỗi bước đường
Giờ đây chống dịch quê hương áo dùng

Áo xanh xanh mãi thuỷ chung
Bởi trong tấm áo đi cùng nhân dân.



 Nguyễn Thành
 




DẠ KHÚC

Sương giăng mờ ảo Ngân hà
Mây lang thang, gió la đà vườn khuya

Nỉ non tiếng dế nhặt thưa
Hoa cau mở áo, hương ùa vào đêm

Trăng thanh giãi bóng bên thềm
Đợi quỳnh hoa thả cánh mềm tương tư...
      


      
Thanh Thủy





 
GIÁ NHƯ...

Giá như xưa, biết làm thơ
Thì đâu nên nỗi ngu ngơ vì tình
Giáp nhan sắc em tươi xinh
Mà không biết tán câu tình thiết tha...

Giá như có giấc mơ hoa
Để cho anh lựa tặng quà... tương lai
Có người thương nhớ sánh vai
Bước yêu đan bước đường dài...say mê

Giá như ngày ấy lắng nghe
Lời em khuyên giữ câu thề hoa sim
Thì nay đâu phải nổi chìm
Lênh đênh xuôi ngược đi tìm...ngày xưa

Giá như ngày ấy đừng mưa
Khiến cho anh phải đón đưa nửa chừng
Để em ướt áo ngập ngừng
Nửa đi nửa ở duyên dùng dằng duyên...

Giá như ngày ấy yêu em
Đừng cho vật chất lấn len vào tình
Thì đâu nên nỗi đôi mình
Mỗi người mỗi ngả để tình phong rêu...

Nay tình theo gió mây chiều
Để duyên lơ lửng va điều...giá như.


 
Trọng Lập
 

 


 

 
MƯA THU

Lá vàng xào xạc rơi rơi
Heo may lành lạnh lòng người se se
Đâu đây gió thoảng bên hè
Như lời người gọi mà nghe não long

Người ơi có hiểu cho không
Người đi để lại bão lòng trong ai
Mưa thu giọt ngắn giọt dài|
Giọt đan nỗi nhớ giọt cài nỗi đau

Dõi tìm trong chốn thẳm sâu
Thì thầm tình khúc thu sầu trong mưa...



Nguyễn Thị Mai Lan
 
 




XUÂN

Hạ vừa qua ngõ nhà ai
Mà thu đã lén tàn phai đi tìm
Tô màu bóng tối lặng im
Vẽ lên vạt nắng con tim dại khờ

Chòng chành tôi với câu thơ
Vin vào kỉ niệm đôi bờ thực hư
Lòng buồn nhớ. Viết trang thư
Gửi đàn én nhỏ đến từ mùa xuân...


 
Lê Phương Lan




 
CÂY THÔNG TRƯỚC BIỂN

Mỗi lần trở lại Đồ Sơn
Tiếng thông reo vẫn vấn vương bóng hình
Nhớ ngày cây bé mỏng manh
Uống bao sóng gió mà thành già nua?

Vươn cành trong nắng trong mưa
Lặng thầm xòe tán chở che cho đời
Bóng xanh tỏa xuống lứa đôi
Mắt tình tứ mắt trao lời yêu thương

Ngoài kia sóng biển trào dâng
Chẳng bằng sóng ở trong lòng đôi ta.






THU ANH
 
 
 
 
 
MƯA THU

Mưa đêm ướt cả sang ngày
Mưa em ướt đẫm vai gầy áo anh
Mưa làm bật những chồi xanh
Mưa cho nỗi nhớ hóa thành thi ca

Mưa thu em vẫn đàn bà
A Đam cùng với Ê Va thuở nào
Hai người hai nửa chênh chao
Mưa trần gian, dắt ta vào hư vô.
 


Phúc Hữu
 
 
 








KÝ ỨC TRĂNG QUÊ

Trăng Quê ai gửi vào thu
Hồn như lạc bước lời ru ngàn đời
Phiêu diêu khắp bốn phương trời
Thu về sáng mãi bến nơi sân nhà.

Sáo diều no gió ngân nga
Gom bao khát vọng trong ta một thời
Sông kia bên lở bên bồi
Tình em ngày ấy trong tôi chẳng mờ.

Bến xưa ai trót hững hờ
Con đò năm ấy vẫn mơ ngày về
Kéo dài vạt nắng ven đê
Quê Hương yêu dấu tràn trề niềm thương...
 
 

Hoàng Minh Thuận
 
 


CÕNG MẸ THĂM ANH

Mẹ ơi tay bám chặt nào
Giữ yên...con cõng mẹ vào nghĩa trang
Nghĩa trang làng rộng thênh thang
Từng con của mẹ xếp hàng điểm danh.

Bước chân dò dẫm vòng quanh
Tên con mốc phủ rêu xanh...đã mờ
Biết là mộ chẳng cốt tro
Rưng rưng mẹ vẫn lần, sờ...rưng rưng.

Anh ơi xa cách ngàn trùng
Về đây tháng bảy tương phùng mẹ- con
Nhớ ngày lưng mẹ mỏi mòn
Cõng anh, cõng giấc mơ non bốn mùa.

Bây giờ mẹ đã già nua
Vườn nhà chuối chín gió lùa đêm đêm
Trăng nghiêng bóng mẹ còng thêm
Anh nghiêng đời mẹ bên thềm chiến tranh.

Về đi anh, về đi anh!
Mái đầu bạc, mái đầu xanh...nghẹn ngào
Mẹ ơi tay bám chặt nào
Giữ yên...con cõng mẹ vào thăm anh.




Nguyễn Chí Diễn









NGƯỜI ƠI !

Tháng Sáu phượng thắm sắc hè
Xứ xa em nhớ tiếng ve mùa đầu
Nhớ thời cắt cỏ chăn trâu
Hai ta cùng tắm bên cầu trăng thanh

Nhớ Người.! Mỗi sớm bình minh
Xa xăm nguồn cội... bên mình tiếng yêu
Người ơi ! Nhớ lắm mỗi chiều
Cái đêm mưa thức bên lều mái gianh

Người ơi ! Chung khoảng trời xanh
Chung nguồn gió mát, chung vành trăng xa
Người ơi ! Hỏi có nhớ ta?
Còn ta nhớ lắm... cây đa giữa đồng

Người ơi ! Có nhớ mùa đông
Chung tà áo ấm... tình nồng ai trao?
Người ơi ! Có nhớ khi nào
Ta đây như dải nắng đào...vườn xuân

Mà sao bối rối... tần ngần
Tình duyên trời định phân vân điều gì?
Người ơi ! Chớ nghĩ phân ly
Đau thân...trách phận... sân si cuộc người

Người ơi ! Giữ nhé nụ cười
Chúng mình hạnh phúc một đời yêu thương ...
Xua tan nỗi nhớ đêm trường
Bên nhau có cả... biển thương quê nhà.
 


 Hoàng Yến
 




QUÊ NGHÈO

Đường quê
Phượng vẫn nở hồng
Chuông chùa
Thả giữa thinh không gọi chiều
Mẹ tôi
Một dáng liêu xiêu
Nhặt từng bông lúa buộc chiều vào thu

Sáo diều
Ai thả vi vu
Cánh đồng mẫu lớn hát ru quê mình
Nghiêng đêm về với sân đình
Thị Mầu
Ra phố mưu sinh dãi dầu

Quê nghèo
Áo vá, quân nâu
Mẹ ngồi
nhặt bỏ nỗi đau một thời
Ngoài kia
dịch dã rối bời
Rưng rưng......bông lúa hát lời mẹ tôi   !
             

             
Ngô trung Dũng
 



 
LỠ LÀNG

Chiều len ngõ trúc tần ngần
Đò đưa trót lỡ một lần qua sông
Mái chèo khua đục dòng trong
Bến yêu vẫn cứ lặng ngong ngóng chờ

Ngu ngơ thắt mối dại khờ
Lối xưa thu rắc, duyên tơ lỡ làng
Một mình một mối tình mang
Gói trong vạt áo đông sang tìm người.



Quang Lục
 
 
 
 
 
NHỚ MẸ !

Ngoài kia một khúc sông Hồng
Nằm phơi nắng bạc đỏ dòng phù sa,
Gió thu man mác hiền hòa
Nhìn sông chạnh nhớ quê nhà thân thương.

Mẹ như cây trái trong vườn,
Mồ hôi ướt áo sầu vương tháng ngày,
Bóng chiều đã chạm heo may,
Ngàn con sóng vỗ vơi đầy trong tôi.

Gió đưa bóng hạc cuối trời
Bâng khuâng nhớ mẹ, lệ rơi đẫm lòng !
 

Đỗ Thị Vinh
 
 
 


 

 
 
CHẠY MƯA

Nhân đà qua đỉnh cơn mưa
Bên kia nắng mới cũng vừa mênh mang
Dẫu cho vượt dốc muộn màng
Còn hơn đứng ngã ba đàng ngẩn ngơ.


Trịnh Toại
 
 


SAU MÙA TRUNG THU

Đêm nay đã hết ngày rằm
Trống thời gác giá, lân nằm ngủ yên
Một mình sân thượng ngồi thiền
Xung quanh tĩnh lặng như miền hồng hoang

Không gian tràn ngập ánh trăng
Chú Cuội vẫn đẹp, chị Hằng vẫn tươi
Cả hai như đã mệt rồi
Nên cùng yên lặng, ngắm trời ngắm mây

Hình như thoang thoảng đâu đây
Mùi hương hoa sữa ngất ngây nồng nàn
Khuya rồi trăng muốn về ngàn
Dịu dàng mây trắng...
mắc màn...
đợi trăng...
 



Thạch Thảo
 
 
 
THU MÙA COVID

Thu về heo lạnh hàng cây
Công viên biển cấm rào vây trong ngoài
Tần ngần nhìn lá vàng rơi
Mong nhanh hết dịch thu ngời ánh trăng

Cho em thơ lại dung giăng
Cho Lân - Phượng với hoa đăng diễn trình
Trung thu ta được cùng mình
Hát hò thơ phú an bình vui tươi

Yêu nhau thỏa nguyện cuộc đời !


Ánh Tuyết
 
 
 
 
HƯƠNG THƠM

Từ khi vai khoác ba lô
Theo đoàn quân tiến dưới cờ đỏ tươi
Từng làm chú lính một thời
Gặp sông quyết vượt, gặp đồi quyết qua

Gió mưa cùng với mọi nhà
Làm nên những cái người ta muốn làm
Đến ngày lịch sử sang trang
Ra quân bắt cỏ hóa vàng sinh sôi

Đất gầy cũng đổ mồ hôi
Để làm nên cái tuyệt vời hôm nay
Đồng quê thoang thoảng gió bay
Có hương thơm của những ngày hôm qua !
 
Nguyễn Huy Hẹn



 
TRĂNG VỚI BÁC HỒ

Trăng theo từng bước xích xiềng
Trăng theo nhịp sóng mạn thuyền sông Xuân

Trăng theo từng tứ thơ ngân
Trăng theo muôn nẻo bước chân của Người

Bác đi xa mãi mãi rồi
Mà vầng trăng vẫn tỏa ngời bên Lăng.

Công Xình
 
 
THOẢNG THOANG

đêm về sáng có trận giông
mái nhà ngõ phố đều không mất gì
cao kia trời bỗng đến thì
mớn mơn màu của nhu mì vào thu

sấu già vùi một giấc bù
buông lơi lớt lá vàng ru phố hiền
cây cơm nguội điểm lên thềm
nốt son quả đã chín mềm gió lơi

bên song văng vắng tiếng cười
bầy se sẻ đã nhặt rồi mang theo
thiếp bên thảm cỏ lục thiều
dấu thênh của những mĩ miều thoảng thoang.


Nguyễn Kim Lan



 
 
MÙA THU YÊU THƯƠNG

Thu về lá héo tình tươi
Bên em êm ấm nụ cười mùa xuân
Ôm nhau quên hết gian truân
Thiên duyên tiền kiếp lại luân hồi về

Biển tình dào dạt đam mê
Áo em tím sẫm lời thề thủy chung.
Gió sương xui khiến lạnh lùng
Đôi tim quấn quyện tột cùng mến thương

Anh hôn giọt lệ thu vương
Bên bờ mi đọng ngàn chương thơ hồng
Bâng khuâng mộng ước bềnh bồng
Nghìn trùng cách biệt vẫn nồng hương yêu

Hoàng hôn vàng mộng muôn chiều
Cánh chim gọi bạn như diều không dây
Tóc em gói trọn trời mây
Cung đàn anh dạo ngất ngây thiên hà

Trăng thu xúng xính lụa là
Sông hồ trang điểm ngọc ngà bến mơ
Đam mê xóa dấu hoang sơ
Yêu thương quên hận bơ vơ lạc loài

Thuyền gầy viễn xứ nguôi ngoai
Rừng tàn trút lá nhớ hoài tiếng tơ.



Vũ Kim Thanh
 


Biên tập và giới thiệu: NT Trịnh Toại

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: