Thứ ba, 23/04/2024,


Chùm thơ tháng 7 năm 2021 của CLB thơ Lục bát Hải Phòng (29/07/2021) 

Chùm thơ tháng 7 năm 2021 của CLB thơ Lục bát Hải Phòng 




Ảnh Lễ Hội thơ LBVN tháng 9 năm 2019

 

 

THU RƠI

Hôm qua chạm vạt nắng chiều
Vướng vào một thủa bao nhiêu chuyện đời
Với tay đón lá thu rơi
Mây, mưa kéo đến nửa trời đường xa

Bây giờ cơm với canh cà
Cũng là đặc sản của ta với nàng
Mình về đón gió thu sang
Cho heo may quyện nắng vàng đường tơ

Bõ công năm tháng đợi chờ
Cồn cào con sóng bạc phơ mái đầu
Nào ai biết sóng từ đâu
Để hồn thơ bắc nhịp cầu cùng em ..!
 
 
Hoàng Minh Thuận
 
 
 
 
CUỐI HẠ

Bằng lăng sắc tím nhạt nhòa,
Phượng hồng cũng sắp chia xa với hè.
Chẳng còn nghe thấy nhạc ve
Sen bừng tỉnh giấc hương se sẽ cài.

Oải hương lặng lẽ khoan thai
Thoảng thơm ẩn nét trang đài khó quên
Quỳnh hoa e ấp trong đêm
Bâng khuâng nỗi nhớ hương thêm nồng nàn.

Hẹn hè năm tới lại sang
Sắc hương mùa hạ mơ màng hồn tôi!
 
 
Đỗ Thúy Vinh
 
 
 
 
 
VỀ THĂM QUÊ MẸ

Nay về thăm lại quê xưa,
Chang chang cái nắng giữa mùa gió Đông.
Bao la những cánh sen hồng,
Hương thơm ngát cả một vùng đất quê.

Vượt lên trên những bộn bề,
Phơi trần diễm lệ đắm mê lòng người.
Một vùng đất trũng bùn hôi,
Không còn năn, lác, cò mồi kiếm ăn*.

Rộn ràng những bánh xe lăn
Dập dìu du khách xa gần tới đây
Người quê nắng dãi, mưa dày
Tình quê đậy nỗi đắng cay ở đời.

Đón luồng gió mới lên khơi.
Yêu quê, yêu những con người chân quê.

* Cò mồi là con cò đã được thuần hóa, người ta dùng nó để dụ những con cò khác vào bẫy.
 
Nguyễn Khánh Thực
 
 
 
 
 
 
MẸ VIỆT NAM ƠI !

Mấy ngàn năm ấy dãi dầu
Miền Trung mẹ gánh hai đầu Bắc Nam
Năm mươi xuống biển, lên ngàn
Rạng danh một mẹ Việt Nam ANH HÙNG

Mẹ là ánh lửa bập bùng
Ban mai dựng nước kiên trung dẫn đường
Mẹ là muôn vạn tình thương
Sao vàng cờ đỏ đêm trường chiến khu

Mẹ là dòng thác mùa thu
Ba Đình nắng toả xua thù hửng đông
Mẹ là hương lúa ngát đồng
Dịu dàng TRUNG HẬU bão giông chẳng sờn

Mẹ là hào khí Trường Sơn
Để con sẻ dọc căm hờn theo cha
Mẹ như lửa ấm muôn nhà
Lời ru BẤT KHUẤT tráng ca đợi chờ

Hoà bình thống nhất thoả mơ
Bỗng đâu dịch dữ bài thơ nghẹn vần
ĐẢM ĐANG lam lũ tảo tần
Bát cơm lại sẻ nghĩa nhân tặng đời

Mẹ là tất cả mẹ ơi
Dân giàu nước mạnh… sáng ngời tâm con.


Nguyễn Thành
 
 
 
 
 
SAU LỜI TRĂNG TRỐI
Chôn... tao... nhớ... dấu... đừng... sai
Hòa...bình...mong...được...ra...ngoài...với...Bu...
              (Lời trăng trối -Tường Vũ)

Một thời lửa khói tơi bời
Một thời sâu đậm tình người bốn phương...
Anh nằm lại ở chiến trường
Bốn mươi năm, bạn dò đường tìm anh

Dấu xưa rêu phủ nhòa xanh
Mẹ già nước mắt đã thành gió mây...
Linh thiêng hồn ngự chốn này
Rung cây, cuộn lá, gió lay...bạn mừng

Thỏa mong ước...
Trọn nghĩa tình...
Đưa anh về lại quê mình...
Với Bu.
 
 
 
Nguyễn Thanh Thủy
 
 
 
 
 
 
BÊN ĐÀI TƯỞNG NIỆM

Nhạt nhòa nước mắt cứ rơi
Bên đài tưởng niệm lòng tôi nghẹn ngào
Mơ màng tựa giấc chiêm bao
Những người chiến sĩ ào ào tiến nhanh

Chập chờn như thấy các anh
Rầm rầm xốc tới vượt thành xông lên
Quân thù rệu rã đảo điên
Thi nhau tháo chạy đến thiên địa nào?

Các anh ơi rất tự hào
Vì non nước vì đồng bào quê hương
Hy sinh dâng hiến máu xương
Quyết giành độc lập con đường đã đi

Đời đời Tổ quốc nhớ ghi
Lặng người giây phút đau vì tiếc thương
Thành tâm thắp một tuần hương
Nhớ về đồng đội chiến trường ... năm xưa.
 
 

Lưu Bích Thu
 
 
 
 
 
 
ĐỘNG TIÊN

Chuyện rằng xưa ở núi cao
Một chàng trai trẻ lạc vào động Tiên
Miệt mài không quản ngày đêm
Chàng ta quyết chí dò tìm mỹ nhân

Thoắt ẩn thoắt hiện như Thần
Một lần gặp mặt hút hồn chàng trai!
Thế gian gái sắc trai tài
Nguyện thề tu tập thành người giỏi giang

Nhiều năm rèn luyện gian nan
Hô phong, hoán vũ càng làm càng say
Chứng thiền, chàng quyết ra tay
Trở về lối cũ mong ngày mong đêm.

Tìm người xưa ở động Tiên
Gọi nàng chỉ thấy kế bên hiên nhà
Nhăn nheo chỉ một bà già
Nụ cười móm mém bước ra chào mời:

Sáu mươi năm đã buông trôi
Chàng ơi ngắn lắm, cuộc đời phù vân !


Hà Xuân Khuê
 
 
 
 
 
CHỊ TÔI
(Nhân tháng tri ân TBLS: 27/7/2021)

Anh giờ vời vợi cao xanh
Hồn theo sương khói tạc thành núi sông
Cạn khô nước mắt chờ chồng
Vọng phu ngay chính giữa không núi đồi

Chỉ là một mảnh giấy thôi
Chết không ngày giỗ chị ngồi thở than
Cầm lòng vái vọng phương Nam
Gọi tên anh giữa vạn ngàn sinh linh

Khói hương quyện trắng ảnh hình
Nhìn anh tươi mãi...chỉ mình chị đau.
 
 

Phúc Hữu
 
.
 
 
 
NHỚ CÂU ĐÁP ĐỀN

Năm mươi năm... vắng bóng cha
mẹ ơi,sự thật hay là nằm mơ
năm mươi năm...mẹ vẫn chờ
nhớ thương biết đến bao giờ cho nguôi.

Tình duyên số phận mỗi người
nào ai biết trước...buồn , vui vẹn tròn..?
Cha đi vì nước vì non
Yêu thương gửi lại mẹ , con quê nhà...

Hòa bình Tổ quốc vinh hoa
giữa ngày thống nhất bóng cha không về .!
Quặn đau lòng Mẹ tái tê
dòng sông ngừng chảy ...trăng thề vỡ đôi..!

Chắp tay Mẹ vái giữa trời
một lòng thủ tiết ...suốt đời nuôi con.
Buồn vui năm tháng mỏi mòn
Khổ đau Mẹ chịu... để con trưởng thành .

Đất nước đã hết chiến tranh.
Quê hương giầu đẹp trong lành tiếng chim.
Mẹ ơi, máu chảy về tim
sót thương đời Mẹ nổi chìm khổ đau...

Cháu con thành đạt...sang giàu
công ơn trời biển...nhớ câu đáp đền.
 
 

Phạm Tĩnh
 
 
 
 
 
 THU VỀ...

Thu về em có về không
Anh đang chờ đợi bóng hồng khát khao...
Từ ngày gặp mặt ước ao
Hồn thơ thổn thức dạt dào sóng yêu

Bỏ qua năm tháng phong rêu
Quên đi quá khứ những chiều cô đơn...
Đã lâu thèm tiếng dỗi hờn
Thèm nghe tim nói tâm hồn cảm rung

Vẫn mong có gót chân trùng
Bước trên đường tới điểm chung cuộc đời...
Ở nơi chim sáo hót mời
Có cây yêu hát ru lời tình mơ

Có làn mây tím ngẩn ngơ
Gió chiều chuyển tải tứ thơ nắng hồng...
Thu về tháng tám chờ mong
Con thuyền thơ mộng xuôi dòng đam mê

Chở tình em, chở câu thề
Cập bờ bến giữa nẻo về tình anh...
Em về theo ước mơ xanh
Mang dây tơ quấn duyên lành...mùa thu

Đặng Lập
 
 
 
 
BIỂN RU

Biển đông cuộn sóng mãi xanh
Vỗ vào muôn thủa ru anh đời đời
Hát lời của biển, của trời
Nơi anh nằm đó, giữa khơi ngàn trùng

Cuộc đời của những anh hung
Hiến dâng tuổi trẻ, đến cùng đảo xa
Trải qua giông tố phong ba
Kẻ thù xâm lấn ,nước nhà lâm nguy

Con tầu vượt sóng anh đi
Giữ yên đảo nhỏ xá chi bão bùng
Dẫu rằng gian khó trùng trùng
Chắc tay súng giữ vững vùng đảo xa

Cho trời biển mãi hiền hoà
Các anh ngã xuống, Gạc Ma trường tồn
Khúc ca ngợi tấm lòng son
Nghìn năm biển hát ru hồn các anh ...
 
 

Phạm Thúy Vinh
 
 
 
 
 
 
 
CHÂN DUNG NGƯỜI BÁN THAN

Một xe đầy
hai xe vơi
ba xe lã chã
ngày rơi sang chiều
Thơ không bóng bẩy mĩ miều
mà xanh như thể
mới yêu lần đầu

Vợ là sang
bạn là giầu
cháu con líu ríu
bí bầu thơ ngây
Nắm vào
cộm nốt chai tay
xòe ra
mưa nắng vương đầy trang thơ

Bán than
không bán mộng mơ
Nặng tình trọng nghĩa
vương tơ thế thời
Bán than
góp lửa cho đời
như con ong thợ
chẳng rời đài hoa

Gặp người đánh trống đám ma
Cùng người tôi vượt dốc qua đời mình..


Trần Thúy Hoàn 
 
 
 
 
NHỚ NGUỒN

Ảnh thờ đỏ ngực Huân chương
Mồ chôn xanh cỏ bên đường Nghĩa trang

Lời thề ra trận âm vang
Sức dài vai rộng gan vàng chí trai

Khơi dòng giữ mạch tương lai
Đời đời uống nước đừng ai quên nguồn.
 
 

Công Xình
 
 
 
 
 
HẾT DUYÊN !

Gặp nhau chẳng biết nói sao
Hững hờ tay nắm, chênh chao ánh nhìn
Ngỡ còn rạo rực con tim
Hoá nhoà nhạt. Hết yêu tin thật rồi!

Thôi về gom đủ nụ cười
Lời thơ thổn thức trả người cạn duyên
Phượng hồng ai ngắm say đêm
Bằng lăng tím chẳng làm nên nồng nàn

Ta về gặm nhấm bẽ bang
Chơi vơi cảm xúc, mênh mang nỗi buồn...!


Lê Thị Tâm Chung
 
 
 
 
 
SỬ XANH LƯU TRUYỀN

Các anh tên Mạnh , Hùng , Trường...
Xã, thôn, huyện,tỉnh ...quê hương rõ rang
Nghe lời Bác gọi lên đàng
Tòng quân đánh giặc chiến trường miền Nam

Tây Nguyên, Đà Nẵng ,Hậu Giang...
Chiến trường mở rộng lan sang Miên Lào
Chiến tranh khốc liệt biết bao
Bom cày đạn xới ngày bao nhiêu lần

Địch ,Ta giữ đất dành dân
Bao người nằm xuống mộ phần có đâu
Đồng bằng, rừng núi, sông sâu....
Chiến trường rộng lớn biết đâu đi tìm

Linh hồn liệt sỹ linh thiêng
Báo tin đồng đội đi tìm mộ anh
Dẫu mồ chưa rõ tính danh
Chiến công hiển hách sử xanh lưu truyền.
 
 
 
Nguyễn Văn Chự
 
 
 
 
 
RU EM

Ru em ngon giấc đêm lành
Bình minh thức dậy lúa xanh đang thì..
Hành trình là những bước đi
Mồ hôi nhỏ giọt muôn vì sao mưa

Người ơi đong đếm cho vừa
Đến khi bóng xế vẫn chưa hết tàn
Đường đi muôn vạn gian nan
Chỉ còn ta với thế gian u hoài

Tình hồng ở phía ban mai
Muôn vàn tia nắng đan cài tóc mây
Tình yêu như nước dâng đầy
Thủy triều lên xuống đắng cay cũng nhiều

Bên nhau chia sẻ lời yêu
Đừng như nắng sớm mưa chiều qua mau.


Hoài Hiền Hiền
 
 
 
 
CẦU MONG

Đang dịch covit ra ri
Ước rằng Bộ dục... cách chi đề phòng
Đừng cho tụ tập trò đông...
Đổi THI thành XÉT...được không vậy trời

Tụ tập sĩ tử muôn nơi
Nhồi vào phòng ốc, xếp ngồi cạnh nhau
Nhỡ mà dịch bệnh loang mau
Thì ngành y cũng vỡ đầu, oằn lưng...

Sau bao tụ tập tưng bừng
Mà chừ dịch đã toang bùng khắp nơi
Quần tam, tụ ngũ nhỡ rồi...
Ước chi Bộ dục thấu lời...lòng dân...
 
 
Nguyễn Minh Tâm
 
 
 
 
 
 
 
CON ĐƯỜNG


Con đường trong cõi nhân gian
Dọc ngang chi chít muôn ngàn lối đi
Có đường trơn nhẵn phẳng lì
Có đường khúc khuỷu chữ chi ngoằn ngoèo

Có đường vượt dốc cheo leo
Có đường qua núi qua đèo, qua sông
Đường đứt đoạn, đường song song
Trên cao nhìn xuống như trong bàn cờ

Con đường như thực, như mơ
Không nhìn thấy được, đang chờ chúng sinh
Đó là đại đạo vô hình
Cứu nhân loại, cứu sinh linh muôn loài

Vượt qua muôn lớp chông gai
Khổ đau trên chặng đường dài mà đi
Cuối đường hạnh phúc đâu bì
Người ơi ! Thế giới từ bi đang chờ.
 
 
 
Trần Tích Thiện
 
 
 
 
VỀ QUÊ

Em về quê ngoại chiều xuân
Thủy Nguyên trời hửng nắng dần buông rơi
Sáo diều theo gió chơi vơi
Bụi tre xanh ngắt lưng trời mênh mông

Thuyền tre ai vội qua sông
Mái chèo lỡ gạt mây hồng khẽ lay
Cánh cò bay đậu ngọn cây
Ruộng khô đất đỏ chờ mây mưa về

Bóng cây đa rủ chân đê
Đỉnh treo cờ đỏ, chùa quê giữa làn
Vườn cau trầu lá từng hàng
Hương bay thơm ngát mơ màng tiết xuân

Núi đồi xanh trải xa dần
Đàn chim trắng lượn một hàng ngang qua.
 
 

Lý Thị Tuyết
 
 
 
 
MỘT CHIỀU THU
Tưởng nhớ một người lính đã hy sinh

Sóng xanh lấp loáng ngấn chiều
Nắng thu như cũng bước theo chân mình
Ngày nào câu hát Trúc Xinh
Bến sông êm ả cho tình giao duyên

Hẹn ngày thoả mộng thuyền quyên.
Hay đâu biền biệt bỏ quên câu thề
Bây giờ hoa nở triền đê
Gió lay gọi bóng anh về bên sông

Đất quê ôm giữ trong long
Linh hồn liệt sĩ một vùng thiêng liêng
Anh ơi có hiểu lòng em
Nén nhang mong gửi tới miền xa xôi

Chiến công oanh liệt một thời
Gửi trong thế núi Ráng trời quê hương
Ngày dài dẫu mịt mùng sương
Còn đây mãi mãi tình thương nguyên lành

Em về tái hiện nét anh
mung lung mờ tỏ bóng hình chiều thu.


Nguyễn Minh Nga
 
 
 
 
 
CUỐI HẠ

Nắng vàng nghe đã nhạt phai
Phượng hồng xem cũng còn vài bông thôi
Mưa rào thấy đã bớt rơi
Ve chừng cũng chẳng buồn vơi kéo đàn

Trong vườn cúc đã nở vàng
Ngất ngây hoa sữa nồng nàn vài bông
Trời thêm xanh thắm mênh mông
Đàn cò sải cánh lúa đồng thênh thang

Chao nghiêng diều sáo mơ màng
Hình như hạ đã...
khẽ khàng...
khép mi...


Thạch Thảo
 
 
 
 
 
LỤC BÁT SỐNG ĐỜI !

Gửi vào câu sáu vu vơ
Những thương cùng nhớ đợi chờ nơi đây
Câu này nhả chữ vơi đầy
Lời kia ngọt nhạt se dây buộc tình

Sáng trong Lục Bát lung linh
Thấm vào khoai sắn sân đình rặng tre
Rộn ràng Lục Bát trưa hè
Xôn xao khúc hát tiếng ve sân trường

Thiết tha Lục bát vấn vương
Sáo diều bay bổng con đường ngày xưa
Rơi rơi Lục bát mùa mưa
Chiều Thu se sắt sớm trưa vợi vời

Mê say Lục bát người ơi
Chút buồn gửi lại khung trời mộng mơ
Gieo mầm Lục bát ầu ơ
Lên vườn trĩu quả thành THƠ SỐNG ĐỜI !
 
 
 
Trần Thơm
 
 
 
 
Nhớ Đảo

Lung linh tắm ánh trăng vàng
Mây vờn sóng nước mênh mang khoảng trời
Trường Sa yêu lắm đảo ơi
Bàng vuông toả bóng cứ ngời ngợi xanh

Tình yêu chiến sĩ áo xanh
Đêm ngày canh giữ lũy thành biên cương
Trái tim trước biển kiên cường
Chắc tay súng trước đại dương chẳng sờn

Giữ cho biển của nước non
Giữ từng tấc biển sắt Son đến cùng
Mặc cho sóng gió bão bùng
Sóng xanh là bạn bao dung giữa trời

Đêm nay ngồi ngắm sao rơi
Trăng ngà soi bóng nhớ người Trường Sa.



Nguyễn Thị Mai Lan
 
 
 
 
 
 
KIẾP NGƯỜI

Thời gian cứ chảy, cứ tuôn
Ngắn dài vo lại một khuôn cho vừa
Khi trái nắng, lúc trở mưa
Mỗi người một suất sớm trưa cũng về

Nhanh hay chậm vẫn đến quê!
Xin đừng chen lấn thành bia tiếng đời
Đông thanh thản, hạ yên vui...
An tâm mặc sức chiều phai bóng chiều

Dòng đời xô đẩy bấy nhiêu
Một lòng tín nghĩa câu Kiều nhắc ta
Ý trời sâu rộng bao la
Cứ vui vẻ... cứ hoan ca... cứ mình !.


Lương Hải Thuận
 
 
 
 
DỐI ĐƯỢC ĐÂU – LÒNG THUYỀN

Thuyền đi bến có đi chung?
Trên đầu trăng
Duới nước cùng một trăng…
Bến còn một dạ khăng khăng?
Thuyền ôm con song
Lưới giăng bủa thuyền…

Nửa chiều mơ giấc bình yên
Bờ ơi,
Sóng vẫn sóng miên man bờ…
Hình như
Vẫn cánh diều chờ
Chao chao đầu gió bao giờ hết chao?

Sớm nay nghe tiếng thầm thào
Lòng buồm mở
Trắng lời chào hải-âu…
Buồm nâu –
Vẫn nếp buồm nâu
Bến bờ ơi, dối được đâu – lòng thuyền…
 
 


Trần Đức Lộc
 
 
 
 
 
TÌM HÌNH LÍNH XƯA

Thu Sang nhang khói theo về
Tiếng con dế rúc tái tê đêm trường
Lưng trời vạc réo trong sương
Cánh chim lẻ bạn vấn vương nỗi đời

Canh khuya dài lắm người ơi !
Có còn thao thức nhớ thời lính xưa
Trường Sơn giăng võng dưới mưa
Xối vào cơn sốt như vừa đó đây

Chăn đơn đắp mấy cho dầy
Tay run miệng khát thân gầy xác xơ
Đạn bom cày nát ước mơ
Để bao giang dở mãi giờ chưa thôi

Hoà bình mấy chục năm trôi
Tìm xưa vá cũ xa xôi bóng hình
Quắt quay trăn trở riêng mình
Lòng son vẫn trọn tìm hình lính xưa.
 
 

Quang Lục
 
 
 
 
 
 
TÌM ANH

Đêm khuya tí tách sương rơi
Vọng như tiếng của đất trời gọi thu

Ngọt ngào giọng hát mẹ ru
Nghiêng nghiêng cánh võng mịt mù xa xăm

Tìm anh suốt tháng cùng năm
Muôn ngàn sao sáng , anh nằm nơi đâu !
 
 

Hải Vân
 
 
 
 
 
UỐNG NƯỚC NHỚ NGUỒN
Kính tặng các gia đình liệt sĩ thương binh nhân ngày 27/7

Nay ta được sống thanh bình
Lẽ nào quên được nghĩa tình đã qua
Bao nhiêu đồng đội xông pha
Hi sinh xương máu cứu nhà cứu dân

Hiến dâng trọn tuổi thanh xuân
Nguy nan quyết vượt gian truân chẳng nề
Mẹ già mòn mỏi chiều quê
Ngóng trông ngày tháng muôn bề nhớ thương

Nhận tin sét đánh thê lương
Thân anh gửi lại chiến trường phương xa
Con thơ vợ dại mẹ già
Giờ đây biết lấy ai mà trông nom !

Tháng năm còm cõi mỏi mòn
Tuổi xanh dâng hiến anh còn nữa đâu
Ta cùng luôn nhắc nhở nhau
Gia đình chính sách hàng đầu quan tâm

Góp phần dịu nỗi đau thầm
Cũng là uống nước ngàn năm nhớ nguồn !.


Lê Nhân Ngọc Hữu
 
 
 
 
 
TRĂN TRỞ PHẬN ĐỜI

Tiễn anh vào một ngày xuân
Trái tim rộn đập, bước chân bồi hồi
Chiến tranh kết thúc lâu rồi
Bóng hình anh vẫn cứ vời vợi xa.

Bao người đã trở về nhà
Giúp vợ chăm sóc mẹ già con thơ
Đêm nằm em chỉ những mơ
Có anh bên cạnh ấm bờ môi em.

Thế mà tin vẫn biệt tin
Giấc mơ như đã chết chìm đáy song
Sóng đâu cứ giội vào long
Hồn em ngụp lặn giữa dòng chơi vơi…

Tóc em vương sợi trắng rồi
Sợi thương sợi nhớ rối bời lòng tơ
Rưng rưng sợi đợi sợi chờ
Gánh đời đè nặng lên bờ vai đau.

Đã trao số phận cho nhau
Em như hồn đá bạc đầu vọng phu


Lã Đắc Phước
 
 
 
 
MÀU ÁO - MÀU YÊU

Áo em đang mặc trên người
Màu yêu ở dưới nắng trời làn da

Nắng thêu lên áo thành hoa
Ửng hồng đôi má sương sa nhọc nhằn

Câu thơ mắc võng em nằm
Mầu da màu áo càng đằm mầu yêu.


Nga Anh Hoàng
 
 
 
 
 
THẮP HƯƠNG EM

Nghĩa trang, ra thắp hương em
Bó nhang chia khắp, đọc tên từng người
Đây rồi, tên tuổi em tôi
Vâng ! mồ không cốt, chơi vơi nghẹn ngào.

Mẹ cha lúc sống khát khao
Tìm, đưa em ở chốn nào ?... về quê
Phố, làng, rừng, núi, sơn, khê
Tuổi già bao lượt đi về uổng công.

Em vì Tổ quốc non sông
Hòa vào rừng núi ruộng đồng biển khơi
Nghĩa trang, không cốt mộ ơi
Gọi thầm nấm đất tạm thời là em*

Khói hương anh thắp bay lên
Kết vào mây trắng, khấn tên thì về
Nơi đây đồng ruộng làng quê
Gần bên cha mẹ, vẹn thề tuổi xuân.

Ra đi, khi tổ quốc cần
Nay về với sự tri ân mọi người.

* Ý thơ Trần Mạnh Hảo
 
 
 
 
Nguyễn Vũ Duy Thức
 
 
 
 
 
 
ƯỚC MÃI BỖNG DƯNG

Bỗng dưng trời đổ cơn mưa
Vội vàng tìm chỗ trú mưa vội vàng
Đây rồi quán nhỏ ven đàng
Nhìn vào thấy một anh chàng người dưng

Liêu xiêu mái lá lưng chừng
Từng cơn gió hắt ướt lưng ướt đầu
Ngại ngùng chưa biết đứng đâu
Nhìn tôi người ấy nói câu ngọt ngào

Ngoài trời mưa xối ào ào
Buộc tôi phải đứng nhích vào bên anh
Bất chợt tia chớp lóe xanh
Giật mình nắm chặt tay anh vội vàng

Ước gì sấm cứ rền vang
Để tôi mãi đứng bên chàng trú mưa.
 
 


Phương Thúy
 
 
 
 
 
TRÊN NHÀNH PHÙ VÂN

Đêm tàn, sương vỡ, trăng say
Càn khôn dốc cạn mới hay vô thường

Ta về nhặt trái yêu thương
Lượm lá nhung nhớ, gom hương chân tình

Ta về bán nụ chông chênh
Tìm hoa thanh thản trên nhành phù vân...


 
Phương Lan
 
 


 
LẠ CHƯA

Ngày này của những năm xưa
Chiến trường rặt nắng ,với mưa cản đường

Yêu nhau bắt lá thay giường
Gió cười vì những phi thường đó thôi !

Đạn thù chia cắt đôi nơi…!
Xót xa quá đến Đất -Trời cũng thương !

Hòa bình trở lại quê hương
Nghĩa trang mộ gió khói hương buồn thầm

Viếng nhau không biết bao lần ...
Lạ chưa đôi mắt dần dần đỏ hoe !



Nguyễn Huy Hẹn
 
 
 
 
 
 
 
 
Giới thiệu: BTV Trịnh Toại
 
 

 


 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: