Sau 6 tháng ngừng sinh hoạt vì đại dịch Covid. Hôm nay mồng 7 tháng 6 năm 2020 CLB thơ Lục bát tỉnh Hải Dương gặp mặt giao lưu với niềm vui khó tả khi xa nhau thời gian dài vì dịch. Tay bắt mặt mừng thấy các thi huynh thi hữu vẫn mạnh khỏe, vẫn nhiệt huyết với thơ và gắn bó với CLB ngày càng thân thiết hơn. Sau khi kiện toàn tổ chức số hội viên có mặt hôm nay là những người đã cùng CLB suốt 3 năm qua vui buồn đều chia sẻ và động viên trong từng sự kiện vì văn học nghệ thuật của CLB. Sáng tác và giao lưu thơ Lục bát là niềm vui sở thích của người yêu thơ Lục Bát tỉnh Hải Dương từ ngày thành lập CLB, đến nay số hội viên ngày càng tăng và sinh hoạt ngày càng có chất lượng.
Đại hội nhiệm kỳ 2 do ảnh hưởng của đại dịch Covid đã thống nhất lùi lại trung tuần tháng 12-2020. CLB hoàn tất xuất bản tập thơ " Lục Bát Hải Dương tập 2, Tập san chức mừng năm mới 2021" cũng sẽ ra mắt trong dịp Đại hội bầu BCH mới khóa 2.
CLB dành riêng thời gian cho hội viên Phạm Ngọc Phẳng giới thiệu tập thơ" Khoảng trời riêng" Nhà xuất bản Hội Nhà văn 2019. Với niềm vui khi mỗi hội viên có tập thơ riêng được giới thiệu, được tổ chức ra mắt là niềm tự hào của CLB. Nhất là hôm nay CLB thông báo " Giấy chứng nhận đăng ký bản quyền tác giả" của PCN Đỗ Trọng Kim với tác phẩm "Cổ tích và lịch sử Việt Nam" cũng là niềm vinh dự cho CLB.
Cảm ơn các nhà tài trợ kinh phí cho CLB hoạt động, cảm ơn sự đóng góp công sức, tiền của của hội viên đã góp phần cho mọi hoạt động của CLB được thuận lợi.
Gặp mặt CLB sau 6 tháng nghỉ vì dịch Covitd -19.
MỪNG HỘI TA
Mấy tháng nay mới gặp nhau
Bởi dịch Covid chứ đâu tại mình
Hôm nay họp mặt tâm tình
Những ngày giãn cách chúng mình xa nhau
Hội viên lục bát trước sau
Góp phần chống dịch những câu thơ lòng
Câu thơ lục bát xứ Đông
Lan tỏa cộng đồng trên mạng vừa qua
Mượt mà mềm mại thiết tha
Vẫn thơ lục bát tỉnh nhà thật hay
Gặp gỡ sinh hoạt hôm nay
Hội viên khỏe mạnh thế này rất vui
Cùng nhau chia ngọt sẻ bùi
Mong rằng giữ mãi niềm vui thế này
Xứ Đông lục bát từ đây
Thi huynh thi hữu đến ngày giao lưu.
Nguyễn Đức Nhân.
ANH LÀ THỢ XÂY
(Thân tặng anh em đội thợ xây Thanh Hoá)
Chàng trai Thiệu Hoá vùng quê
Gia truyền làng xã theo nghề thợ xây
Quanh năm bươn trải đó đây
Đồ nghề dao, thước, bay, dây bên mình
Ngày đêm bám chốt công trình
Việc to việc nhỏ nhục vinh quản gì
Khi khoan, khi đục khi thì
Trát xây, đắp vẽ khác gì nghệ nhân
Từ thành phố tới xóm dân
Từ nhà cấp bốn tới tầng chung cư
Anh đâu bằng cấp kỹ sư
Bản vẽ rành rọt đọc như thuộc lòng
Khi anh đến, mảnh đất không
Nhà cao cửa rộng tường hồng anh đi
Sức trai Phù Đổng* diệu kỳ
Dựng xây đất nước họa thi để đời
Bàn tay in dấu một thời
Anh là người thợ tuyệt vời xứ Thanh.
• ( Phù Đổng Thiên Vương)
Ca nhạc chào mừng
CỎ MAY QUÊ NHÀ
Tìm đâu một vạt cỏ may
Để người xa nhớ những ngày tuổi thơ
Triền đê vẹt đất lối mờ
Cuối đông giá lạnh đứng chờ bên sông
Vàng hoe mấy luống cải ngồng
Bướm ong tìm nhuỵ vườn trong bãi ngoài
Mùa xuân ngơ ngác nhớ ai
Hoa rơi cánh mỏng trên vai, tóc thề
Lối xưa tay chạm nhau về
Cỏ may níu lại nắng xê sang chiều
Vi vi gió gọi cánh diều
Cầu vồng bẩy sắc thắm xiêu xiêu lòng
Còn không vạt cỏ bên sông
Lở bồi, trong đục, mênh mông bến bờ
Cỏ may vấn vít vần thơ
Tìm đâu cho thấy...bao giờ ngày xưa !
Nguyễn Đức Vân
NỐI LẠI CÂU THƠ
Từ ngày đại dịch Côvi
Câu thơ lỗi nhịp chỉ vì nhiễm lây
Niềm mong nỗi nhớ vơi đầy
Thơ tình cũng ngại trao tay ai cầm
Khẩu trang ngăn cách giọng ngâm
Nét son mờ tỏ phai dần làn môi
Nón quai thao dấu nụ cười
Chợ chiều đây đó bóng người vắng tanh
Thuyền bơi sóng vỗ chòng chành
Trong mây ẩn hiện môt vành trăng non
Chờ em con mắt đã mòn
Sáo diều cũng nhác véo von bầu trời
Một mình một bóng đơn côi
Chiêm bao chất nặng đầy vơi canh trường
Trời đông đã tỏa vầng dương
Cho ngày hội ngộ, mở đường thơ văn
Đánh cho Co Vid quy hàng
Câu thơ Lục Bát nâng tầm hơn xưa
Thi đàn kẻ đón người đưa
Tay ngà lại dệt nhặt thưa câu vần
Nắng hè đốt cháy mùa xuân
Vẳng đưa cành phượng ve ngân trở về
Ngôn từ mang gửi thi đề
Chiếu thơ lại mở, tình quê dạt dào.
Đỗ Hoàng Phong
Hội viên nữ CLB sau nhiều tháng gặp lại nhau, tạo dáng trong ngày giao lưu thơ
GÁI QUÊ
Áo The mớ bẩy mớ ba
Tay cầm quạt Cói ngó xa mắt chờ
Môi hồng chúm chím phấn thoa
Má hường phết nhẹ làn da trắng hồng
Đôi mày lá liễu đen cong
Cổ đeo xuyến Bạc tai vòng Tòng Teng
Bên tường gạch cũ rêu đen
Phất phơ Yếm trắng sáng bên nâu sồng
Cái đầu khăn vấn quấn cong
Gái quê Yếm trắng Nâu sồng nên duyên
Đỗ Quang Đạt
MẸ ƠI
Lưng còng thân mẹ khô gầy
Mà sao chan chứa ắp đầy tình thương.
Tảo tần gồng nắng gánh sương
Thơm thơm tình mẹ vấn vương dãi dầu
Con mong mẹ sống dài lâu...
Ngả vào lòng mẹ...ấm bầu sữa thơm...!
Vũ Thị Mừng
CLB tổ chức giới thiệu tập thơ "Khoảng trời riêng" của Hội viên Phạm Ngọc Phẳng.
PCN CLB Đỗ Trọng Kim giới thiệu Giấy chứng nhận đăng ký bản quyền về tác phẩm "Lịch sử và cổ tích VN"
TRƯỜNG SƠN
Trường Sơn nay đẹp như mơ
Bồng bềnh mây trắng lững lờ nhẹ trôi
Bỗng dưng lòng thấy bồi hồi
Nhớ bao trọng điểm một thời đã qua
Đâu cua chữ S chữ A
Đâu ngầm Tà Khống đâu là bản Đông
Dốc Hai Tám nhuốm máu hồng
Đâu ngầm sông Bạc mênh mông bom rền
Những đâu chưa kịp biết tên
Cung đường quyết giữ mà quên thân mình...
Trường Sơn nặng nghĩa nặng tình
Biết bao đồng đội hi sinh nơi này !
Di hài còn ở đâu đây
Bao phen đạn xới bom cày tan hoang
Bao người xương thịt nát tan
Hóa thân vào đất nuôi ngàn cây xanh !
Linh hồn các chị các anh
Hóa thành bất tử hóa thành Trường Sơn !!!
Phạm Huy Liệu
CHIỀU QUÊ
Chiều chiều gió gọi bên sông
Bờ tre khóm chuối vườn hồng xôn xao
Trời nghiêng nghiêng tắm nắng đào
Khoe hàng lan quạt trời cao một vùng
Thiên Đình chụp xuống cái vung
Đồng quê thôn xóm hòa chung sắc chiều
Trẻ thơ vui với cánh diều
Hồn quê man mác thân yêu bao đời
Con chim cuốc gọi chiều trôi
Hoàng hôn xuống thấp chân trời mây bay
Gió đưa nhè nhẹ cuối ngày
Chiều quê lai láng ngả say tâm hồn
Một mầu tím biếc hoàng hôn
Mặt trời đi xuống đầu thôn – mai về
Hàng tre theo dọc triền đê
Cúi đầu chải tóc dãi dề tháng năm
Chuông chùa văng vẳng chiều rằm
Đình thôn tiếng trống đầu năm hội làng
Rừng hoa cờ đỏ sao vàng
Ngập tràn hương sắc xóm làng đồng quê
Dòng sông nước mát đổ về
Nhấp nhô con sóng tình quê dạt dào
Nguyễn Tiến Quang.
Giao lưu thơ.
COVITD -19
Bạn gần chẳng dám sang chơi
Khẩu trang che miệng nụ cười cất sâu
Xa xa chỉ gật nhẹ đầu
Nắng rơi vương bóng tưởng đâu em cười
Chỉ là mình nhớ nhau thôi
Vì con Covid anh ngồi tiêu tao
Mà nghe tiếng gió thổi vào
Đậm nồng hơi thở hồi nào… giờ đâu
Thấy em mà ngại gặp nhau
Hình như còn cách bờ dâu bên vườn
Giếng chùa xưa vẫn còn vương
Dây gầu buộc chặt nối thương hai đầu
Một thời mắc nợ mắt nhau
Mà chưa nói được một câu đã già.
Nguyễn Trác Hùng
TRỜI NẮNG THÁNG 5
Tháng 5 trời nắng chang chang
Ông đi đón cháu đỏ vang mặt mày
May mà cháu học nửa ngày
Nếu không có thể bị say nắng chiều
Ông vui đi đón cháu yêu
Ban trưa trời nắng như thiêu bếp lò
Thương ông đi đón học trò
Khi về bà bật quạt mo ông ngồi
Lấy khăn bà lau mồ hôi
Thương ông vất vả bà ngồi sát bên
Qua gương nhìn đến là duyên
Nguyễn Quang Hưởng
THĂM BẾN NHÀ RỒNG
Con vào thăm bến Nhà Rồng
Năm xưa Người quyết một lòng ra đi
Vượt qua gian khổ hiểm nguy
Tìm đường cứu nước quản gì khó khăn
Thương đời nô lệ lầm than
Muôn dân cơ cực tấm thân đọa đầy
Xiềng gông đeo nặng vai gầy
Đói cơm rách áo biết ngày nào no
Bác Ngồi cầm lái con đò
Băng qua giông tố tới bờ quang vinh
Trọn đời chỉ biết hy sinh
Tự do - Độc Lập - Hòa Bình đẹp tươi
Cờ sao rực rỡ đất trời
Hương sen thơm ngát dâng Người ngàn hoa
Bắc nam xum họp một nhà
Tháng năm nhớ Bác chan hòa niềm vui
Bùi Văn Toàn
Liên hoan gặp măt mừng chiến thắng đại dịch covitd -19
QUYẾT CHIẾN THẮNG GIẶC COVITD – 19
Cô rô na dịch hiểm nguy
Đảng và Nhà nước quyết thì ra tay
Khanh vùng xiết chặt vòng vây
Chống dịch như thể chống bầy sài lang
Thành thị cho tới bản làng
Thực hiện giãn cách khẩu trang đeo vào
Việt Nam ơi rất tự hòa
Chống dịch đạt hiệu quả cao sáng ngời
Nêu cao giá trị trên đời
Bảo vệ tính mạng con người quý sao
Nghĩa non nước tình đồng bào
Bạc tiền ủng hộ phong trào toàn dân
Cả nước theo Đảng ra quân
Cô Rô na dịch dần dần phải thua
Nguyễn Đức Tăng
VẪN DUYÊN
Ngồi xem các cụ hát chèo
Lênh đênh con mắt men theo từng lời
Dặt dìu với nhạc lả lơi
Băng khuâng chinh phụ bồi hồi thu không
Lão say, Vị thủy mênh mông
Năm cung, vu dịch bềnh bồng người nghe
Suốt đời bám ruộng bám quê
Tuổi xuân… trôi mái tóc thề thôi đen
Còng lưng xưng gối chân phèn
Vẫn tươi sự sống đẹp thêm tình người
Yêu đời cuộc sống thảnh thơi
Kệ nan y cứ tươi đời thanh xuân
Đung đưa ánh mắt xa gần
Môi tròn ngon tiếng trong ngân ngọt ngào
Trống chèo theo phách khách chào
Lung linh sân khấu dạt dào tứ thơ
Da nheo tay chậm mắt mờ
Chèo trên sân khấu lờ đờ vẫn duyên
Phạm Lương Thiện