Chủ nhật, 22/12/2024,


Chùm thơ tháng 6 năm 2019 của CLB thơ Lục bát Hải Phòng (30/06/2019) 




 Hình ảnh sinh hoạt của CLB thơ Lục bát Hải Phòng tháng 6 năm 2019




Lã Đắc Phước
ĐÔI ĐIỀU SUY NGẪM

Ngẫm sâu mới thấu lẽ đời
Nhìn xem thế thái, biết người dở hay
Tình đời đâu phải trả vay
Nghĩa đền, ân nhớ xưa nay mấy người

Ức Trai tài đức trùm đời
Lệ Chi Viên án đầu rơi máu đầm
Đá Côn Sơn nhỏ lệ thầm
Thạch Bàn còn đó, hiền nhân đâu rồi

Sông kia bao khúc lở bồi
Cõi người ai biết mấy hồi bể dâu
Mấy ai tránh khỏi bạc đầu
Ngàn năm chân lý vẫn màu nguyên Xanh

Tình đời thật khó đong cân
Đương thời ai biết cong vênh thế nào
Nhìn thấp, rồi lại nhìn cao
Buồn vui gom nhặt gửi vào trang thơ.


 
Nguyễn Thị Mai Lan
HOA CAU

Sân nhà trắng rụng hoa cau
Hỏi người xưa đã đi đâu mất rồi

Cau buồn lẻ bóng chơi vơi
Nhắn mây gửi gió giữa trời mênh mang

Chiều về chênh chếch nắng vàng
Hoa cau lại rụng lòng càng thấy đau

Thương cha mẹ ở nơi đâu
Có hay trầu héo, cau sầu nhớ thương...

 





Nguyễn Vũ Duy Thức
CHIỀU QUÊ

Chiều buông nắng trải lụa vàng
Một làn khói biếc mơ màng xóm xa
Chuông chùa từng giọt ngân nga
Diều chao đong gió đậm đà tình quê.

 


Đỗ Thúy Vinh
CẢM XÚC YALY


Từ thành phố Pleiku
Con đường mười bốn êm ru rẽ vào
Gió nhè nhẹ thổi trên cao
Núi đồi bát ngát, xạc xào rừng xanh

Trời se lạnh, nắng hong hanh
Tưởng như ở thảo nguyên xanh xứ người
Tây nguyên một cõi xa vời
Thiên nhiên hùng vĩ mây trời bao la

Chông chênh đứng ngắm ngàn hoa
Công trình thuỷ điện hiện ra chập chờn
Yaly thác đổ mây tuôn
Điểm du lịch giữa thâm sơn gọi mời

Ngất ngây choáng ngợp hồn tôi
Ly cà phê đắng trắng trời Tây Nguyên
Một lần đến đã thân quen
Bazan đất đỏ quyện lên tình đời.

Việt Nam đất nước con người
Trường Sơn một dải núi đồi của ta.
Giang sơn muôn dặm là nhà
Năm tư dân tộc đều là anh em.

Kìa ai chân thác đứng xem
Mà như dáng chị dáng em quê nhà.
 
 




 

Hoàng Minh Thuận
MẸ LÀ TẤT CẢ

Mẹ là mẹ của ngàn thương
Là vầng trăng sáng soi đường con qua
Mẹ là hương lúa quê nhà
Bao la sóng biển để ta nên người.

Mẹ như vạn đoá hoa tươi
Cho con cả triệu nụ cười tuổi thơ
Mẹ là mái ấm đợi chờ
Mỗi khi lỡ bước đường tơ chẳng thành

Mẹ như một mái nhà tranh
Che cho con cả trời xanh trưa hè
Mẹ như thuyền thúng nan tre
Như đò chở cả nắng hè sang sông.

Nâng niu chọn những đoá hồng
Kết thành ngọn núi vừng đông dâng người
Con là muôn đoá hoa tươi
Toả hương thơm ngát trọn đời Mẹ yêu...!


 
 





Vũ Bá Lễ
PHÙ DU NHÂN THẾ TƯƠI HỒNG ÁNG THƠ


Này em
một quãng đường đời
Có nhau
căn số duyên trời
Lộc ban!
Tình thơ xăm xắp thêu đan
Những là nồng đượm
Thơm ngan ngát - ngày...!
Đã từng nhau đắm men say
Đã cùng cung bậc phiêu bay
Ơi hời ...!
Vớt rơi tiếng
Vụn chìm lời
Thiên đường mờ ảo
Bời bời bến mê
Thả trôi trên sóng nhạc quê
Trộn nhau hai mái tóc vê gió đồng
Trông kìa hai bóng bềnh bồng
Phù du nhân thế
tươi hồng áng thơ.



 




Bích Quê
HÈ VỀ

 

Cánh hoa phượng đỏ gọi hè
Hàng dâm bụt nở; Tiếng ve gọi bầy
Vải thiều chín mọng trên cây
Má em chúm chím để say lòng người

Lúa vàng khoe nắng vàng tươi
Chia tay phượng, nhớ tiếng cười trẻ thơ
Phù sa bồi đắp đôi bờ
Xa quê năm tháng vẫn mơ ngày về

Sáo diều vi vút chiều quê
Cánh cò chao nắng trên đê thuả nào
Xa rồi lòng thấy nao nao
Quê nhà đổi mới xôn xao hè về.

 

 

An Trung
KHI

Khi anh chạm nhẹ vai em
Biển cau mặt giận... Sóng ghen vỗ bờ
Con còng giả bộ làm ngơ
Dã tràng bắt gặp... Thẫn thờ quay đi

Khi em khẽ khép hàng mi
Gió sao đã vội thầm thì gió ơi!
Khi môi ta chạm vào môi
Con chim mách bảo... Biết rồi tránh xa

Đáng thương cho chú kỳ đà
Đứng xa liếc trộm... Thế là chết toi.




Trịnh Bá Khả
TẤM GƯƠNG ĐẠO ĐỨC BÁC HỒ

Một nhân cách lớn trên đời
Một tầm trí tuệ cao vời mênh mông
Tài cao đức trọng tâm trong
Mà dung dị đến tận cùng nhân gian

Thương dân yêu nước nồng nàn
Vòng tay nhân ái chứa chan bao tình
Người là Bác Hồ Chí Minh
Vĩ nhân thời đại, bóng hình nước non

Không nhung lụa chẳng vàng son
Áo dầm cát bụi, dép mòn thời gian
Không màng góc tía, lầu sang
Chỉ quen mái ấm nhà sàn đơn sơ

Bữa thường đạm bạc muối dưa
Vẫn hơn yến tiệc, vẫn thừa cao sang
Chắt chiu từng hạt mùa vàng
Để dành chia sẻ, cưu mang đồng bào

Bình dị mà rất thanh cao
Dịu êm mà vẫn xôn xao mạn nồng
Mở lòng soi mọi tấm lòng
Như vầng nhật nguyệt sáng trong muôn đời

Hóa thân nơi mọi kiếp người
Thương yêu hơn cả những lời thương yêu
Càng thương nhớ Bác càng nhiều
Suốt đời ta nguyện làm theo gương Người.


 

 Biên tập & giới thiệu: Trịnh Toại

 

 



Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: