Trong không khí những ngày đầu của năm mới. Con người, cỏ cây, hoa lá đang đắm chìm trong thời tiết thiên nhiên ban tặng. Đó cũng là những cung đàn mùa xuân của những tâm hồn các nhà thơ và những người yêu thơ. Dù chỉ là mộc mạc cảm xúc chân quê của mỗi tác giả. Nhân dịp năm mới HS xin phép được thay mặt toàn thể CLB gửi tới chủ nhiệm ĐVH, Ban biên tập lục bát . vn, cùng các bác, các anh , các chị trong gia đình lục bát lời chúc sức khỏe, hạnh phúc cùng gia đình an khang thịnh vượng. Chúc vườn lục bát nở rộ nhiều hoa quý. Xin trân trọng giới thiệu chùm thơ tháng 3 của CLB LB Đoàn Thị Điểm (HY)
THÁNG BA
Lâng lâng hương bưởi bay xa
Tần ngần câu hát tháng ba ngọt ngào
Ruộng cà tím cả lối vào
Bập bùng thắp lửa xốn xao đầu làng.
Gió vờn rung cánh hoa xoan
Lúa chiêm dậy bóng ngập tràn dậy hương
Mưa rào ếch nhái khua chiêng
Bồn chồn lòng mẹ rộng đường lo toan.
Mong ngày rơm trải đường làng
Nghiêng bồ giáp hạt ngổn ngang đêm dài
Thắt lòng qua đận giêng hai
Bà ngồi se sợi rét đài làng Bân
Ba tầm nâng vạt tứ thân
Tháng ba rộn rã hội xuân đang về
Yếm đào, khăn xếp, áo the
Liền anh, liền chị trăng quê sân đình.
Hương Nguyên
NỖI NIỀM XUÂN
Muộn mằn trăng ngó trong mây
Ngoảnh nhìn trăng đã gom đầy bóng đêm
Những là day dứt nỗi niềm
Nhớ duyên xa lắc, đợi miền trăng non
Tìm trong kỷ niệm lối mòn
Trang thơ đánh thức thuở còn xuân xanh
Dẫu dù văn chẳng thành danh
Chỉ phơi cảm xúc nắng hanh cuộc đời.
Mai sau quy luật đất trời
Vọng câu tiễn biệt một thời nhân gian
Khi ta đoạn tuyệt gió ngàn
Hồn xin ở lại bên nàng Thơ Xuân.
Quách Xuân Việt
GIÁ ĐỪNG
Giá đừng mớ bảy, mớ ba
Để anh vương sợi thiết tha mặn nồng
Giá đừng lung liếng bềnh bồng
Câu ca em vít trĩu cong mái đình
Giá đừng câu hát trúc xinh
Miếng trầu cánh phượng chúng mình trao nhau
Ngẩn ngơ anh đứng bên cầu
Vớt lên tà áo tìm câu hẹn hò.
Giá đừng nức nở vần thơ
Để anh ngơ ngẩn đứng chờ trăng lên
Mơ màng nắm được tay em
Mà con tim vẫn chưa quen rộn ràng.
Xe hoa em bước theo chàng
Giá đừng gặp giấc mơ vàng đêm qua.
Hương Sinh
TRỜI MƯA
Gặp em cái buổi trời mưa
Đường cong khéo lộ - tình chưa ngỏ lời!
Em còn chúm chím môi cười
Để tôi ngơ ngẩn một đời chẳng quên.
Bắt đền nhau cả cái nhìn
Cho tôi đem trả khắp miền sông thương
Mưa làm hoa cỏ ngát hương
Làm tôi mang cả nhớ thương đáp đền.
Nguyễn Khắc Khoan
NGƯỜI QUÊ
Tặng người lính
Hiền như hòn đất, củ khoai,
Lành như hạt tấm, nhành mai, cánh hồng.
Người quê cực nhọc, gieo trồng,
Cháy lưng, bạc mặt phơi đồng lắt lay.
“Đông kỳ chí vụ” luôn tay
Trai mê vọng cổ, gái say lẩy Kiều
Nông nhàn hát đúm, thả diều
Chiến tranh, mang cả tình yêu lên đường.
Vì dân chẳng tiếc máu xương,
Giặc tan trở lại đời thường bên nhau.
Sớm khuya cuốc bẫm cầy sâu,
Luyến làn Quan Họ, ca câu Nam Bình!
Nguyễn Anh Tuấn
THƠ EM
Mỗi lần anh đọc thơ em
Lâng lâng hương nhãn, hương sen ngọt ngào
Dẫu chưa gặp mặt khi nào
ý thơ thấm đẫm quện vào tâm can.
Heo may đừng để hoa tàn
Hạt sương ơi! Hãy nhẹ nhàng nâng niu
Mặc cho nắng đã nhạt chiều
Hoàng hôn xuống núi bao điều chờ trông.
Có gì như đợi, như mong
Tiếng chim lạc ngọn cây cong giữa rừng
Biết rằng ấy chỉ người dưng
Mà trăng đợi gió mấy tầng màu đêm
Giấc mơ vớt ánh mắt em
Con tim rộn rã như xen nghẹn ngào
Hỏi em ở tận phương nào?
Để anh vượt biển, núi cao đi tìm.
Bùi Văn Đông
NỖI MÌNH
Vũng Tàu tìm khắp không em
Biển thì vẫn sóng, còn đêm phập phồng
Cái gì rồi cũng hư không
Ta ngồi gom nắng để hong chính mình.
Nguyễn Văn Thích.
VỀ LẠI HỘI LIM
Đầu xuân về lại hội Lim
Bên em xao xuyến kiếm tìm ngày xưa
Miếng trấu cánh phượng em đưa
Thắm tình đẹp ý vần thơ yêu đời
Hội đông vui quá xuân ơi!
Bỗng dưng tôi thấy đất trời trao nghiêng.
Lương Văn Khánh
NGUYÊN TIÊU ĐỢI NGUYỆT
Chén quỳnh Tương rượu rót rồi
Nguyên Tiêu trăng vẫn bên trời đợi ai?
Ngoài hiên môt nhánh hoàng mai
Ngậm xương tựa cửa mong hoài trăng lên
Xin trăng quá bước lên thềm
Để thơ cùng gió mở rèm đón trăng.
Nguyễn Xuân Dương
NHÂN CÁCH
Thẳng ngay để sống trên đời
Mà sao khó vậy ông Giời biết không?
Đằng đông rực cháy ánh hồng
Một khi nhật thực khổ trông nhường nào
Sôi kinh nấu sử đẹp bao
Sao khuê, sao đẩu ước ao làm người
Trời xanh mây trắng chơi vơi
Nhân gian chung sống trọn đời thẳng ngay.
Dương Xuân Diễn
MÀU THỜI GIAN
Áo hoa cùng với áo nâu
Tôi yêu quý cả sắc màu thời gian
Một thời khói lửa gian nan
Bạc mòn vai áo thời gian mỏi chờ.
Một thời hương sắc giao mùa
Nắng xuân rực rỡ áo mơ khoe màu
Áo hao cùng với áo nâu
Tôi chăm chút cả hai màu thời gian.
Lều Văn Mài
ĐẤT HIẾN XƯA
Sông Hồng cuộn sóng bao la
Bồi lên lớp lớp phù sa đôi bờ
Sử quân xưa đỏ sắc cờ
Giúp Ngô, Đinh dựng cơ đồ Nam phương
Thinh không vọng tiếng chùa Chuông
Tiếng gà đọng lại Tuần Vường tháng ba
Một thời nức tiếng gần xa
Lai Triều thương cảng vào ra Kinh Kỳ.
Sơn Nam trị sở Hiến Ty
Phố phường sầm uất nhất nhì trời Nam
Nhang thơm Văn Miếu Xích Đằng
Tài cao đức trọng lưu danh bao đời.
Thời gian, con nước đầy vơi
Văn in đất Hiến một thời vàng son
Nhãn lồng nức tiếng thơm ngon
Tiến vua, dâng Phật cháu con giữ gìn
Ngày nay thành phố Hưng Yên
Tọa trên đất Hiến vươn lên mạnh giàu.
Trần Tự Bình
LỬA HỒNG SÁNG MÃI
Người trong ánh mắt trăng treo
Bâng khuâng trong dạ qua đèo gặp em
Áo chàm bước nhịp thân quen
Bản làng thấp thoáng ánh đèn rộn vui.
Rừng xanh ngát tỏa hương hồi
Chi Lăng cửa ải bao đời lừng danh
Còn đây tim chị, tim anh
Tam đăng rực cháy mấy thành cửa kho.
Lời nguyền hổ thẹn còn nhơ
Liễu Thăng hóa thạch bây giờ còn tanh
Núi cao, rừng thẳm giăng thành
Hồn thiêng sông núi, sử xanh sáng ngời
Lạng Sơn đất mẹ ta ơi!
Chi Lăng hừng hực ngàn đời ải thiêng.
Nguyễn Đình Chiến
Biên tập & giới thiệu: Hương Sinh, Hồ Đình Bắc