THẮC MẮC
Bà ơi! Sao mẹ giận ba
Sao ba không ở chung nhà với con?
Cháu chưa hiểu chuyện ly hôn
Nhìn mẹ nước mắt giọt buồn chia xa
Ngoảnh đầu đau xót lòng cha
Cháu về quê ngoại ông bà nâng niu
Tuổi thơ hụt hẫng bao nhiêu
Cháu luôn thắc mắc những điều đổi thay
Ông đành nói dối lời hay
Cháu tin vẫn đợi một ngày ước mơ
Nghẹn ngào bà viết câu thơ
Thương con, tội cháu… bây giờ hỏi ai?
Kiều Huệ
TRI KỶ
Từ ngày hẹn ước với thơ
Email đăng nhập đợi chờ hồi âm
Phím bàn gõ nhịp thì thầm
Trăng khuya lặng lẽ ru nằm tương tư
Nàng thơ nửa thực nửa hư
Nửa xoa tâm thức nửa như trêu tình
Đêm dài tỉnh giấc một mình
Thơ là tri kỷ yên bình thảnh thơi
Một mai dừng bước rong chơi
Dư âm thơ gọi đầy vơi nỗi niềm.
Kim Hương
CHUÔNG RƠI CHIỀU BUỒN
Tiếng chuông ngân giữa chiều tàn
Hoàng hôn tim tím buồn tan nát lòng
Tình nào một thuở chờ mong
Đời hoen ố lệ buốt trong canh dài
Hồi kinh trì niệm sớm mai
Tóc dài chôn với tình ai một thời
Phù du nghiệp thế cõi đời
Một trời ảo mộng chuông rơi chiều buồn
Não nề đứt cả dây chuông
Nâu sồng niêm gói hồn phương trời nào?
Sầu đong hết cả trăng sao
Gửi theo mây gió bay vào thiên thu.
Hà Nhung
LỤC BÁT BỐN CÂU
Chợ tình
Chợ tình say ngả say nghiêng
Mỗi năm chỉ có một phiên chợ tình
Gặp nhau”yêu đến hết mình”
Mai em về lại chung tình chốn quê.
Thăm cột cờ Lũng Cú
Ước mơ đời chỉ một lần
Nay tôi đã đến, đặt chân chốn này
Cột cao lộng gió cờ bay
Đây rồi Lũng Cú làm say lòng người.
NGHE EM HÁT QUAN HỌ
Tay cầm chiếc nón quai thao
Giọng em như đã thấm vào tim anh
Tứ thân mớ đỏ mớ xanh
Một làn quan họ xưng danh quê mình.
Viết Hùng
NHƯ XƯA
Xa quê nắng tắt sông Trà
Hoàng hôn tím thẫm sương sa nhớ nhà
Ra đi bỏ lại gốc đa
Bao nhiêu hò hẹn đã nhòa chiêm bao
Người còn giăng mắc trăng sao
Tình còn tro bụi phương nào tìm nhau?
Bùi Đức Ánh
BAO GIỜ CÓ LẠI LẦN SAU
Bình minh trên bến Ninh Kiều
Xênh xang sóng nước phiêu diêu cõi lòng
Thuyền to, nhỏ đầy kín sông
Du khách thỏa lòng đón nắng mới lên
Thuyền ai vun vút như tên
Hướng về chợ nổi đua chen mái chèo
Sản phẩm của vùng quê nghèo
Chỉ là hoa quả ngọt ngào vị quê
Nụ cười lấp ló nón mê
Lòng anh xao xuyến ra về không yên
Chợ nổi giống bao chợ phiên
Mà sao để lắm ưu phiền cho nha
Bao giờ lại có lần sau?!
Phạm Đạo
MẸ ƠI !
"Phải đâu Mẹ của riêng anh
Mẹ là Mẹ của chúng mình đấy thôi".
(thơ X.Quỳnh)
Câu thơ ấy cứ ngọt bùi.
Như tình yêu đọng mãi lời hoan ca.
Dẫu rằng Mẹ chẳng sinh ra
Mà con vẫn gọi Mẹ là Mẹ ơi
Mẹ nghèo nàn tấm áo tơi
Nhưng trong mắt cả một trời bao dung
Mẹ qua biết mấy bão bùng
Sớm hôm tần tảo bạn cùng nắng mưa.
Mẹ yêu con, nói sao vừa
Suốt đời con trả cũng chưa hết tình
Nên lòng con vẫn đinh ninh
Thương chồng bởi Mẹ thương mình vậy thôi.
Con là con của Mẹ rồi
Con thầm gọi với bao lời thiết tha.
Mẹ là bóng mát, hương hoa
Là tia nắng ấm chan hòa đời con
Mai sau sông lở, đá mòn
Lòng con vẫn một sắc son câu thề.
Lê Hà Thăng
DƯỜNG NHƯ
Dường như tôi đã gặp em
Giữa bao vần điệu thân quen thuở nào
Dường như câu chữ em trao
Chở bao nhiêu ánh trăng xao xuyến lòng
Dường như câu đợi câu mong
Chứa bao nhiêu sợi tơ lòng vấn vương
Dường như trong nhớ trong thương
Giữ bao vần điệu yêu thương quê nhà
Ươm từ đồng lúa quê ta
Nên thơ em cứ mượt mà trổ bông
Nắng thơm bởi má em hồng
Hạt thơm dẻo bởi vun trồng tay em.
Lê Minh Dung
KHUYA VỀ ĐỐI THOẠI VỚI THỜI GIAN ANH
Tặng anh Nguyễn Vũ Quỳnh
Với mình.. Mất dấu chân quê
Qua miền ký ức.. Tìm về lời ru
Ngập ngừng.. Dạ khúc . .Sang thu
Viết cho người X. Không chờ tháng giêng
Cho đôi bờ,. vẫn Còn duyên
Phía trời xa.. Lạnh .. Màu sen mãi hồng
Tiếng chuông chùa.. Tiếng dương cầm
Hoàng hôn.. Tâm sự sông Ngân .. Một thời
Quê nhà ơi !.. Đồng đội ơi !
Hôm nay gặp lại .. Mơ thôi. Đợi chờ
Chợ quê.. Phía ấy cánh cò
Đi xa mất chỗ trở về.. Ngày xưa.
Niệm khúc.Em – thời gian anh
Nửa điều kỳ diệu.. Không thành của nhau
Mùa thu trả lại em đâu
Giấc mơ thôi.. Hẹn ngày sau Huế về
Ngập ngừng.. Đi giữa bến quê
Cánh đồng quay quắt.. Cà phê chiều buồn
Trường Sa em gửi. Nụ hôn
Thời gian đối thoại..Bắt đền lời ru …
Nguyễn Thị Thanh Long
Lời thơ là tên các bài thơ trong tập thơ :Đối Thoại Với Thời Gian
của Nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh.
DẤU CHÙA XƯA
Tiêu sơ cảnh vật tiêu sơ
Phước Sơn, Cam Lộ* bơ phờ chiều hoang
Lưa thưa chút khói đầu làng
Bầy trâu lửng thửng mơ màng cuối thôn
Lặng nhìn hưng phế chập chờn
Ngập ngừng đom đóm âm hồn nương mây
Chùa xưa dấu cũ còn đây
Cổng tam quan đã thềm đầy rêu phong
Đêm nghe cay đắng ngập lòng
Nhớ mùa xuân trước vẽ vòng bướm hoa
Tháng ngày dằn vặt xót xa
Sương chan gió lạnh, tha ma ngậm ngùi
Đau chi đau lắm hỡi người
Ngày xuân phơi phới nụ cười quắt queo
Hồi chuông xa lắc còn treo
Ngẩn ngơ Thiết Đính, buồn teo trăng rằm.
Hoài Nhơn
* Phước Sơn Tự, Cam Lộ Tự: 2 ngôi chùa tọa lạc
Thôn Thiết Đính thị trấn Bồng Sơn
ĐỌC “DỐC THIÊNG”*
“Dốc đời ủ chín đam mê”**
Tiếng chuông khai ngộ nẻo về “Dốc thiêng”
Ta là sóng – hạt như nhiên
Đến rồi đi bởi vô biên nhiệm màu
Khi như con sóng bạc đầu
Lúc là hạt ngọc dãi dầu nắng mưa
Sóng xô vạn vật chẳng đùa
Ngọc lưu ly chiếu bốn mùa tươi hoa
Khắc – sinh là chuyện ta bà
Mốt mai tắm giữa ngân hà mới vui!
Hoàng Linh
* Tựa tập thơ
** Thơ Trương Nam Chi
Đọc "MUỘN PHIỀN XANH"*
Về xem hoa cúc gặp thơ
"Muộn phiền xanh" khiến tôi mơ mộng chiều
Trông tà dương thấy tịch liêu
Ngắm bình minh cũng quạnh hiu lạ lùng
Sao em chẳng thắm nụ hồng
Lại mang hồn cúc để lòng thêm đau
Chẳng cầm lòng đợi kiếp sau
Vác câu lục bát bắc cầu thăm em
Hỏi người tóc ngắn môi mềm
Cớ chi ôm mãi nỗi niềm tương tư?!
Hoàng Linh
* Tập thơ của Phạm Thị Cúc Vàng
THƠ TÌNH THỜI @
Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ nổi lẩu điện, nhớ gà hăm bgơ
Nhớ em lắm lúc ngẩn ngơ
Nhớ hình đôi mắt bụi mờ liếc anh
Nhớ sao nét xọc tím xanh
Khẩu trang em bịt chắn ngang miệng mồm
Mỗi khi thổn thức tâm hồn
Nghe “ tò te tí” trong phôn thêm buồn
Thôi thì biết tính gì hơn
“Ngoài vùng phủ sóng”…thôi còn nói chi
Nhớ sao những khúc đường đi
Khói hòa trong khói, hắt xì luôn luôn
Nhờ chiều phố đổ mưa tuôn
Xe kêu ặc ặc, tịt luôn, nước trào
Nhớ em khi đói cồn cào
Vào ăn xong thấy nôn nao mấy lần
Chỉ vì liếc thấy hóa đơn
Hai ta xơi nửa tháng lương, lạy trời
Chiều nay ngắm đám mây trôi
Thấy bần thần nhớ một thời chớm yêu
Khi xăng chả đáng bao nhiêu
Vi vu dăm phút là chiều được em
Nay mà dám chịu đua chen
Mươi cây số đến thì em ngủ rồi
Lỗi tại em? Lỗi tại tôi?
Chỉ vì đường tắc nên trời trách trăng
Mái tóc mà biết nói năng
Thì mũ bảo hiểm sẽ văng ra ngoài
Giản đơn vì ngứa quá trời
Không chịu đội, vài trăm rơi xuống hồ
Em đừng trách tôi hững hờ
Khi mặt giáp mặt làm ngơ hôm nào
Em đấy ư, em thật sao?
Với trăm người khác, em nào khác chi?
Tròn vo, bịt kín, ầm ỳ
Đến tôi em cũng quên đi mất rồi
Nắng mưa là lỗi ở trời
Làm ngơ nhau bởi mọi người giống nhau
Nhìn trên trời xuống: đủ màu
Tròn vo, nhẵn thín là đầu người ta
Từ trong mỏi mắt nhìn ra
Người nào cũng tựa như nhà thể thao
Ngoảnh nhìn ra phía đằng sau:
Cô nào cũng giống cô nào…khẩu trang
Còn đâu cái dáng gái làng
Vải tơ Nam Định, lụa hàng Hà Đông
Còn đâu cái dáng đàn ông
Com lê ca vát, da hồng mắt xanh
Còn đâu mùi của ái tình
Khi nồng nặc đám khí xăng pha chì
Em đi đi, em đi đi
Chỉ dừng ba phút tức thì tắc ngay
Tôi đi đây, tôi đi đây
Tôi mà đến chậm, thằng tây đuổi liền
Ngày xưa mơ ước lên tiên
Ngày nay chỉ ước một miền quê xanh
Em là em, anh là anh
không còn giông giống cả làng nữa đâu…
Vẳng nghe câu hát ví dầu
Khát khao mơ buổi trên đầu nhẹ tênh
Để em thơm thoảng làn hương
Để anh ngửi tóc tình thương dạt dào….
Nguyễn Huy Cường
THẮNG CẢNH QUÊ TÔI
Ai về Quảng Ngãi quê tôi
Trà Giang điểm hẹn xin mời dừng chân
Gian nan, vất vả vô ngần
Yêu thương, đoàn kết đất xanh tinh người
Mười hai thắng cảnh đẹp tươi
“Long Đầu Hý Thủy” xin mời ghé qua
Đầu nghiêng ngoặm nước sông Trà
“Hà Nhai Vãn Độ” ai qua hững hờ?
“Thiên Bút Phê Vân” mong chờ
Tờ kinh sử trải, trải dài non sông
“Thiên Ấn Niêm Hà” ngàn năm
Bao la sương tỏa chiều rơi - rơi chiều
“Cổ Lũy Cô Thôn” đìu hiu
Cô liêu quạnh quẽ nắng chiều vàng rơi
“Vân Phong Túc Vũ” đến nơi
Chập chờn sóng vỗ đôi bờ lau thưa
“Thạch Bích Tà Dương” bãi trưa
Nắng thưa, thưa nắng tràn mi lệ đầy
“Liên Trì Dục Nguyệt” giờ đây
Đợi người năm cũ lòng ngây ngất buồn
“Thạch Ky Điếu Tẩu” mưa tuôn
Mỏi mòn đôi cánh tha phương nỗi buồn
“Vu Sơn Lộc Trường” yêu thương
Nai vàng ngơ ngác về thường dạo quanh
“La Hà Thạch Trận” địa danh
Đường quanh co chắn quách thành chuyện xưa
“An Hải Sa Bàn” biển trưa
Nắng hanh vàng vọt người xưa đâu rồi.
Sài Gòn, 30.06.2013
Tấn Xuân
GÁNH BUỒN RONG CHƠI
Gánh buồn ngúng nguẩy rong chơi
Vẩn vơ thiên hạ buông lời quàng xiên
Gánh buồn trút bỏ ưu phiền
Đem vui trả những triền miên dại khờ
Gánh buồn gặp lúc sóng to
Nào hay chạm trán đếm đo so bì
Gánh buồn xốc lại xiêm y
Kẻo bụi oan trái lắm khi bám vào
Gánh buồn thong thả đếm sao
Màn đêm khép một tiếng rao não nề
Gánh buồn cho thỏa cơn mê
Tỉnh ra mình lại vỗ về mình thôi
Gánh buồn
Tung tẩy
Rong chơi…
Trương Nam Chi
CẦM YÊU
Mùa vắng..., ơi người ơi!
gửi nơi xa lắm bao lời trong đêm
mơ vui về đậu bên em
đôi tim lạc lối
khát thèm tìm nhau
ngày ức chế
đêm dầy mau
đêm... đêm... đêm
... đặc quánh màu
cầm yêu.
Phạm Thị Cúc vàng
ĐOẢN KHÚC HOA QUỲNH
Chiều tà chúm chím nụ quỳnh
Đêm trăng thanh vắng bung mình cô đơn
Thanh tao ngào ngạt hương thơm
Nhị vàng, cánh trắng ong hờn, bướm ghen
Bể dâu chưa trọn một đêm
Vừng đông khép cánh gói niềm sầu riêng
Chẳng gieo chi nỗi ưu phiền
Hồng nhan phận mỏng trinh nguyên với đời.
Việt Thắng
nguyễn thúy phượng - phuongntkhue@gmail.com - 0936578262 - phố ao sen hà đông hà nội
(Ngày 20/08/2013 10:35:34)
Đoản khúc hoa quỳnh thật hay tôi rất cảm phục bạn đã viết nên những cảm xúc mà người ta cảm mà không nói nên lời
huong Sinh - huongsinh1953@yahoo.com.vn - 01237124046 - CLBLB Doan Thi Diem( HY)
(Ngày 01/08/2013 17:32:13)
Chúc mừng chùm thơ của CLB LB Sài Gòn. |