Bình định được mệnh danh là “Đất văn, trời võ” với những tên tuổi lớn. Nhưng ít ai biết rằng rất nhiều người con của mảnh đất “địa linh, nhân kiệt” này, suốt đời cống hiến cho sự nghiệp cách mạng của dân tộc, nay nghỉ hưu thơ ca mới có dịp thăng hoa. Lucbat.com xin giới thiệu chùm thơ Lục Bát của các tác giả thuộc CLB Hưu trí Quy Nhơn: Phạm Hữu Do, Đặng Văn Ba, Nguyễn Trác và Trúc Bình.
Tượng đài Hoàng đế Quang Trung tại thành phố Quy Nhơn
LỜI RU CỦA MẸ
Võng đưa kĩu kịt đêm hè
Lời ru của mẹ ta nghe thuở nào
Bổng trầm âm điệu ngọt ngào
Khoan thai dìu dặt bay vào không gian
Thành mây nườm nượp núi ngàn
Hóa mưa rơi xuống đất vàng thấm sâu
Nên dòng nhân nghĩa bền lâu
Cũng dòng nhiệt huyết đỏ mầu trong ta
Lời ru của mẹ thiết tha
Mặn nồng nghĩa nước đậm đà hương quê
Thủy chung son sắt trọn bề
Tình chồng nghĩa vợ chẳng hề đơn sai
Mẹ cha núi rộng sông dài
Công ơn sâu nặng chớ phai tấc lòng
Thanh bình nhớ lúc long đong
Ngọt bùi thương lúc lụy vòng đắng cay
Ấm êm thương kẻ đọa đày
Giàu sang nhớ thuở dạng dày chiến chinh
Lời ru đằm thắm nghĩa tình
Thấm vào xương máu của mình của ta
Ngẫm trong mọi nẻo sơn hà
Ai từng gian khổ xông pha một đời
Cho dù trung hiếu tuyệt vời
Mấy ai trọn đạo như lời mẹ ru.
Phạm Hữu Do
Du khách thăm đồi Thi nhân
NGHỀ NÓN GÒ GĂNG
Quê tôi có nón Gò Găng
Vốn nghề truyền thống trầm thăng bao đời
Em ngồi xinh dáng hoa cười
Hòa cùng màu lá, lả lơi hữu tình
Mũi kim đường chỉ lung linh
Sợi thương sợi nhớ gợi tình phương xa
Thân tròn hình chóp trắng ngà
Duyên quê thành nón đậm đà sắc yêu
Nón - Em hòa quyện diễm kiều
Làn da hồng thắm mỹ miều biết bao
Nón em lóng lánh như sao
Nhìn em nhìn nón nao nao trong lòng
Biết bao lữ khách chờ mong
Nón bay khắp xứ mênh mông tình đời
Chốn quê em mãi vẫn ngồi
Cho anh chiêm nghiệm đầy vơi tháng ngày.
Đặng Văn Ba
Tiết mục HCV tại Liên hoan trình diễn thơ toàn quốc của CLB thơ Nhà văn hóa Trung tâm Bình Định
LỜI RU
Một đời tần tảo áo cơm
Tích hai bầu vú sữa thơm ngọt ngào
“À ơi... con ngủ ngoan nào
Mau ăn, chóng lớn, chí cao, nên người.
“Nuôi con” hai tiếng mẹ ơi!
Con mang theo suốt cuộc đời đấu tranh
Những khi vượt thác băng ghềnh
Lời ru nâng đỡ nhọc nhằn bước chân.
Những khi đói muối thiếu ăn
Lời ru giúp vượt khó khăn tháng ngày
Chiến trường bom rú đạn bay
Lời ru truyền sức, phá vây diệt đồn.
Sự đời vinh, nhục, thiệt, hơn
Lời ru rèn đúc chí con vững vàng
Trường kỳ kháng chiến gian nan
Ba mươi năm ấy luyện con nên người.
Con nay ngoại tám mươi rồi
Trong giấc ngủ vẫn mơ lời mẹ ru
Lời ru xao xuyến trăng thu
Hàng thông gọi gió vi vu đôi bờ.
Đồng xanh trắng muốt cánh cò
Sóng xua trăng vỗ mạn đò lao xao
Sáo diều lồng lộng trời cao
Chở lời ru mẹ vọng vào thiên thu.
Mai này bóng xế trăng lu
Con mang hồn của lời ru theo cùng.
Nguyễn Trác
Một tiết mục Dân ca bài chòi của người Bình Định
YÊU THÍCH
Sẵn lòng yêu thích thơ, hoa
Dặm trường nuôi mộng ngẫm là đang xuân
Tuổi nay đã ngoại thất tuần
Tình yêu quên cả sức mình già nua.
Chơi thơ không kể sớm khuya
Nhủ lòng cũng phải cho “vừa” người xem
Lời vàng ý ngọc hữu duyên
Trau từ chuốt cú mới nên trang đời
Thơ đâu làm chỉ để chơi
Những mơ là lửa cháy ngời muôn sau.
Trúc Bình
Một buổi giao lưu thơ ca của CLB Hưu trí thành phố Quy Nhơn
LỄ CHÙA
Ngày xuân đi hội chùa Hương
Cáp treo tời kéo muôn phương gió ngàn
Nắng mưa, mặc! Nguyện xếp hàng
Lòng thành dâng Phật, nỗi oan giải bày
Thang trời uốn lượn tầng mây
Nam Thiên Đệ Nhất… Còn đây Thiên Trù
Khói nhang quyện với sương mù
Cầu tài cầu lợi người người thành tâm
Nam mô, miệng khấn lầm rầm
Xót thương một kiếp má hồng dở dang
Giàu sang phú quý thở than
Cầu danh, sự nghiệp vững vàng lên cao
Đời nghèo chỉ dám ước ao
Thuận hòa mưa nắng mùa vào bội thu
Phật khen tâm tận chân tu
Thiên cơ ta cũng mịt mù khó phân!
Trúc Bình
(Biên tập và giới thiệu Trúc Bình, Đinh Thường)