Từ Đức Khoát
Khu 8 Xã Thạch Đồng - H Thanh Thuỷ- T Phú Thọ
Emai ;tukhoat@yahoo.com.vn
Tel:01679920465l
BÀ CÒNG
Bà còng gọi tép tôm ơi !
Gặp nhau ngày ấy khi trời đổ mưa
Bây giờ sao lại nhạt thưa
Cái tôm cái tép… thôi đưa bà còng?!
Càng già lưng lại càng cong
Đội mưa, gánh gió, long đong… lẻ tình
Như cầu vồng lộ bóng hình
Bà ôm giông gió, một mình… nuôi thân
Cái tôm, cái tép không gần
Mải tranh nhau cái thị phần nơi đâu?…
Bà còng hơn cả cần câu
Vẽ lên bao khúc bể dâu… cuối trời
Vẫn thường gọi tép tôm ơi !
Sao lâu…
Mày chẳng về chơi nữa à ?...
NINH BÌNH… MỘT CHIỀU MƯA
Tặng cố đô xưa cùng LNG & ĐDT
Tôi về thăm cố đô xưa
Ninh Bình ơi! một chiều mưa nhạt nhoà!
Còn đây gươm trận chói loà
Cờ lau tập trận đã qua lâu rồi?
Mà sao vẫn thấy bồi hồi
Như còn văng vẳng những lời nước non .
Dấu xưa đã mất hay còn?
Bóng xe ngựa giữa núi non Ninh Bình
Hoá đá rồi vẫn chông chênh!
Bánh xe thơ cứ gập ghềnh… chiều mưa?
Ngồi hoài niệm cố đô xưa
Cho tôi tìm cái chửa chưa ai tìm (!)
Đá rêu phong để lặng im
Thiết triều xưa? Tiếng chuông chìm vào xưa?...
GẶP CÔ Ở CHÙA
Kính tặng Mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Sợi
Tôi đi về phía chùa quê
Tiếng chuông ai thỉnh vọng về làng xa
Gặp cô và mấy vãi già
Còng lưng quét nhặt lá đa trên chùa .
Đời thường mong được, lo thua
Mong giầu sang lại mong thừa giầu sang ?
Còn cô tôi khổ nhất làng
Mấy đon lá chuối nhẹ nhàng nuôi thân
Sợ bom xa ghét đạn gần
Chiến tranh để lại nợ nần cho cô !
Chắt chiu từng phút từng giờ
Thiếu con ra ngẩn vào ngơ sớm chiều !
Thoát đời nước lọ cơm niêu
Lên chùa gõ mõ cùng nhiều ni cô .
Chấp tay cô lạy nam mô
Mong đời thoát tục nào mơ sang giầu
Chuông chùa vòng vọng gìờ lâu
Mong hồn tử sỹ ở đâu thì về !
Thương người ở chốn chùa quê
Tiếng chuông ! Ai bỏ bùa mê thơ rồi
Chấp tay con gọi cô ơi !
Mong trời phật độ cho đời siêu sinh .
XIN LÀM CỎ BIẾC ĐỒNG QUÊ!
Tôi về dự bốc mộ ai
Nắng chiều xuống
chốn tuyền đài dâng lên!
Mộng yêu còn nhớ hay quên?
Bao năm nay đã chôn trên đất này!
Lâu rồi mới gặp nhau đây
Nỗi niềm xưa… lại dâng đầy trong ta .
Bao năm rồi đã chia xa
Đêm nay gặp để mai là… là thôi
Sương đêm thấm ướt vai rồi
hay là nước mắt của người ngày xưa !
Một thời đi đón về đưa
Từ mai thôi!... chỉ nắng mưa ngậm ngùi!
Âm dương gạt lệ sụt sùi
Tình này, đành,mãi chôn vùi biệt ly
Xin làm cỏ biếc xanh rì
Để tươi non mãi những gì mồ ai
TUỔI THƠ KHÓC!...
Trước những đứa trẻ không có bố…!
Một đời lãng đãng mây trôi
Đêm mênh mông mặc hồn tôi… thùng thình!
Vẫn không ấm một cuộc tình
Trách ai khát "Nhục " thèm "Vinh"
- Bợm già ?
Bao lần thăm nụ bẻ hoa
Tuổi thơ khóc… nẫu lòng ta thámg ngày
Ớt chỉ thiên lại càng cay
Mọc trong hoang dại… càng day dứt lòng !
Răng rắc gãy giữa chờ mong
Để đem chua chát vào trong ngậm ngùi!
Đem buồn làm dấm ủ vui…
Vừa mười chín tuổi chôn vùi tình yêu
Sấp ngửa điên đảo bao nhiêu
Đè lên vai một bóng chiều… chênh vênh…
Cũng là thân gái nổi nênh
đem tiêu sài cái hớ hênh ở đời!
Đau lòng sau một cuộc chơi
Hẩm hiu cay đắng dở hơi nhạt nhoà
Tiếng còi khóc thét gọi cha
Thấu lòng chăng? gửi… người ta đâu rồi ?!
Từ Đức Khoát
Nguyễn Thị Đằng
Khu8 xã Thạch Đồng - Thanh Thuỷ. Phú Thọ
Email:tukhoat@yahoo.com.vn
Tel:0975981716
MẸ LÀ MỘT GÓC CỦA QUÊ
Dạ! Chào mẹ… gánh hàng rong
Sớm chiều lận đận long đong cùng hàng
Làng quê lối dọc đường ngang
Qủa cau ăn với trầu vàng…
ít vôi(!)
Con sum họp, mẹ đơn côi
Con lành lặn, mẹ một đời tứ thân
Lòng vàng cát bụi phong trần
Suốt đời lo cái nợ nần chưa qua…
Khi mà con cháu đi xa
Bàn thờ hương khói, mẹ già trông lên
Mong con tu luyện chí bền
Làm người đừng vị đồng tiền mà đau
Chớ khinh nghèo để trọng giầu.
Trọc phú nhiều của, ít câu để đời
Mẹ ơi cũng một kiếp người
Mẹ làm ấm một khoảng trời của quê!
XANH… CỦA LÀNG QUÊ
Về hưu tha thẩn cùng quê
Từ tinh mơ đến đêm về có nhau
Tre xanh chiều nắng vàng au
Trầu không xanh mượt hàng cau ai trồng
Đầm quê xanh ngát sen hồng
Đêm trăng thanh, chén rượu nồng tâm giao!
Nắng lâu gặp trận mưa rào
Rau thêm xanh, lại ngọt ngào cơm quê…
Lâu lâu con cháu tìm về
Tiếng xe êm nhẹ - đường quê rộn ràng
Chuyện cùng quê cứ mênh mang
Tình đang xanh… giấc mơ làng trong nhau!
XIN ĐỪNG NẮNG NỮA…TRỜI ƠI!
Kéo mây che bớt nắng đồng
Mong trời tắt lửa, còn hòng gặt chiêm
Dẻo thơm nhờ cánh tay mềm
Ngày ngày tất bật đêm đêm đứng ngồi
Bát cơm đổi bát mồ hôi
Lưng em cong để vòm trời cong theo
Gió lòng xoa dịu nắng chiều
Bóng em cong vẫn liêu xiêu… giữa đồng!
Bộn bề quê mãi xanh trong
Hạt nuôi nhau? Ở trong vòng tay em...
CÂY CAU
Lần theo bấm đốt mấy đông
Khiêm nhường, ngay thẳng mưa giông ngại gì!
Không chen lấn, chẳng sống quỳ
Khoảng trời riêng: khúc tình si cau trầu
Duyên thầm ngan ngát hương cau
Quả cầu phúc lộc dài lâu thắm nồng
Mong cho tất cả cây trồng
Như là cau để đẹp lòng nước non!
TRƯỚC ĐÀI HOÀN VŨ
Giấc nồng hoàn vũ miên man
Còn gì để lại thế gian ít nhiều?
Khói bay danh vọng bay theo
Công lao cũng hết còn đèo mụm tro!
Lặng thầm, da diết tiếng hờ?
Dẫu chan chứa cũng chảy khô lệ lòng
Chỉ còn một khối tình trong
Chẳng hề tan ở cõi lòng thi nhân!
Nguyễn Thị Đằng
Tác giả: Lê Đình Tiến.
Tân Dân Khoái Châu Hưng Yên
Tel.: 01648506415. Email: movenoixalam_123
NỬA CHỮ YÊU
Hôm nay thầy giáo phạt tôi
Viết bài không viết ngây người làm sao
Thế nào tôi biết thế nào
Giấu thầy vội cất em vào trong tim.
Ra chơi nên cứ đi tìm
Chữ Y nén nút đang nhìn trộm ai
Như mơ một khoảng áo dài
Chữ Ê thấp thỏm đợi ngoài hành lang
Đâu ngờ trong lúc trường tàn
Chữ U ngại chốn sau hàng phượng xanh.
Chung chân lên cứ đạp nhanh
Mà lòng tôi muốn kít phanh khoảng trời
Sau xe em cứ nói cười
Ngây thơ tôi chẳng nói lời tình yêu.
Mênh mang phượng đỏ sân chiều
Có người nhặt nửa chữ yêu đem về.
Cổng làng
Mặt trời ngái ngủ ngoài kho
Con gà dậy sớm kéo co cả làng
Nắng nghiêng từ phía cổng làng
Con trâu thẹn đứng che hàm răng thưa
Bao đời dầu dãi nắng mưa
Vẫn còn lối của ngày xưa đi về.
Cũng con đường gạch ngõ quê
Cũng hàng tre mỗi chiều về ngẩn ngơ
Cổng làng có tự bao giờ
Bao năm như vẫn đợi chờ người đi
Cổng ơi muốn nói điều chi
Mà bao người phóng xe đi vội vàng
Chẳng còn ai với cổng làng
Tôi buồn đứng lặng dưới hàng tre rung.
Ngập ngừng hôm mẹ tiễn chân
Cổng làng ai cũng một lần phải xa
Cứt bò dính tuổi thơ ta
Ước gì dẫm phải mà qua cổng làng
Mai này dẫu có hèn sang
Cúi đầu lại nhớ cổng làng quê hương.
GỬI NGƯỜI KHÔNG PHẢI CỦA TÔI
Gửi người không phải của tôi
Tình yêu là khoảng gió trời thoảng bay
Nhớ nhung sao cứ dâng đầy
Để tôi phải khổ thế này người ơi
Cất trong nỗi nhớ nụ cười
Đêm về ghen cả với người em yêu.
Gửi người không phải của tôi
Bởi vì tôi vẫn là người đến sau
Hàng ngày vẫn gặp mặt nhau
Đêm về cái bóng ngồi đau cùng mình
Trăng tròn khuyết nụ cười xinh
Bây giờ tôi biết tâm tình cùng ai.
Gửi người không phải của tôi
Bởi tôi là kẻ... là người thứ ba
Yêu người chẳng dám nói ra
Tình yêu là những thật thà lặng im
Cho người cả một con tim
Để yêu bằng những lặng im đời mình.
LÊ ĐÌNH TIẾN
Phạm Thị Mỹ Yến
Lớp: 08CĐBC. Trường: CĐ Phát thanh-Truyền hình II
Địa chỉ : 260/6-Tân Phước Tây-Tân Trụ-Long An
ĐT : 0126.7300.560
HOÀI MONG
Chiều tàn trên lối hạ xưa
Cho ta nhớ lại cơn mưa đầu nguồn
Thoáng nhìn, thoáng nghĩ, thoáng buồn
Mưa đi ra bể khơi nguồn về đâu?
Khí trời ăm ắp mưa ngâu;
Gió xuân nay hết đàn khâu tiếng đàn
Giật mình trong giấc bàng hoàng
Nhận ra mình đã muôn vàn trùng xa
Mảnh đời như những mảnh hoa
Chăm lo thì tốt không là tàn phai
Dặm nghìn thân liễu hôm mai
Nhớ cho mình chữ: “tình ai cũng đừng”!
Bằng lăng buông cánh ngập ngừng
Nghiêng nghiêng câu hát nhớ chừng làng quê.
Buồn trông cánh nhạn lê thê
Trông sao chẳng thấy tình quê chốn nào?
Thôi thì gắng đợi mùa sau
Khi hoa cúc nở gặp nhau tiếp lời
Nắng mưa là chuyện của trời
Hợp tan là chuyện cả đời ước mong!
Phạm Thị Mỹ Yến
TÂM và TẦM
Thiên lương, cha dạy, mẹ răn
Nghiệp đời luyện đức, ước lành cõi tâm
Cao sang cũng phải có tầm
Nhẫn thân cỏ - thảm ấm chân lối đời
Được chi ngạo nghễ cái tôi
Đã thân cát bụi, chiều rơi nặng buồn!
ƯỚC GÌ
Đêm qua trời đổ mưa rào
Tinh mơ…
trong lọ rào rào cua…
say …
Giật mình
tỉnh giấc trưa nay
Em lọc hương cáy
nấu thay cua đồng!
Bao giờ …
đỏ nước sông Hồng,
Ruộng quê lật dạ
cua đồng nấu canh?!!…
QUÊ SÁNG THÁNG TƯ
Thênh thang lướt mặt đê làng
Có dây chim lượn nhịp nhàng theo sông
Trời xanh, đồng bãi mênh mông
Vầng mây rong ruổi dòng sông xa mờ
Bãi ngô xanh mướt vào mơ
Mênh mang vệt sóng bông cờ gợi xuân
Hoe hoe hoa thảm hanh ngần
Xen xen nón trắng dập dờn bờ noi
Nghiêng sang ngút mắt xa coi
Làng ven óng ả mặn mòi gió hương
Thảm vàng nắng giải vuông vườn
Cúc ương nụ nhú rắc vừng sao hoa
Hàng cau chải gió ngân nga
Ngói nghiêng nghiêng ấp bóng đa thanh bình
Hiên thềm nắng dệt hoa xinh
Đường quanh, ngõ lượn sinh tình người thơ
Sáng quê ngây ngất… như mơ.
5 - 2011
BÀ VÀ CHÁU
(Cháu 4 tuổi nói chuyện với bà nội trước khi ngủ)
Nằm bên, cháu hỏi:
Bà ơi
bà làm sinh nhật bà rồi, hay chưa?
Bà rằng:
Từ xửa từ xưa
Cụ quên ngày đẻ nên chưa lần nào
Ngạc nhiên, cháu hỏi:
Vì sao
chưa được lần nào bà có ngày sinh?
Đến mai cháu to hơn mình
đi siêu thị mua bánh sinh nhật bà…
Thế rồi tiếng khóc bật ra
Nói trong nước mắt nhạt nhoà, cháu thưa:
Cháu về bà có buồn chưa?
Buồn thì bà cứ lên nhà cháu chơi!...
Cháu nói trong tiếng nấc rơi:
Thế là…là…thế…là…lời ru say
Lắng nghe giấc cháu đêm nay
Bà lau nước mắt…
ước ngày mai lên…
CON CHÁU ĐI
(Các cháu hết hè, trở về Hà Nội)
Cháu đi cơn gió lạ về
Một mình ở lại chốn quê đong buồn
Vội vàng dọn dẹp sân vườn
Kẻo dâng thành giọt lệ tuôn trong lòng
Cháu đi man mác nhớ trông
Hỏi lòng cơn cớ lượn vòng quanh hiên?
Biết rằng rồi sẽ bình yên
Vẩn vơ nghĩ ngợi ưu phiền trong tâm
Yêu thương hóa nỗi nhớ thầm
Chia ly lòng ngấm ướt dầm châu rơi
Cuộc đời sau lát qua trôi
Thấy thêm vẻ đẹp chói ngời tình yêu
Bâng khuâng lẻ bóng sân chiều
Khấn thầm con cháu được điều bình yên
21 - 6 - 2011
NGƯỜI CON GÁI LÀNG HOA
Em là con gái làng hoa
Mẹ cha cho cái nết na, em gìn
Tím xanh mảnh dẻ bìm bìm
Tường hoa đâu phận, em vin bờ rào
Mây trời gió đất trăng sao
hương hoa cây lá… ngày nào của em?
Vội vàng mùa phượng …chưa quen
Tiếng chim quên hót mải tìm tuổi thơ
Sao người lấy hết mộng mơ
Để em ghẻ lạnh vật vờ qua sông
Bờ rào cũ kỹ nhà chồng
Duyên như cái phận, tình không, bẽ bàng
Bao nhiêu là cái nhỡ nhàng
Bao nhiêu chát đắng giữa đàng thị phi…
Vườn hoa em gửi,mùa đi
Đổi về phúc đức cả vì đời con
….
Trôi đi năm tháng mỏi mòn
Nết na em giữ cho con bông hồng
7 - 2011
TIẾNG RAO TRƯỚC BÌNH MINH
Mặt trời say giấc ngủ yên
Ngọt bùi cay đắng ... vùi đêm đắm chìm
Tiếng rao cất giữa im lìm
Cô liêu thao thiết ước tìm bình minh
Cơn mưa ập đến thình lình
Tiếng rao tắt lịm... lặng thinh lạnh lùng
Trời cao, cao thế là cùng
Bình minh chìm đắm mung lung kiếp người
Tiếng rao đẫm giọt mưa trời
Nổi trôi lay lắt dòng đời phù du ...
Nguyễn Văn Thái