Thứ sáu, 19/04/2024,


CHÙM THƠ LỤC BÁT DỰ THI “NGÀN NĂM HỒN VIỆT, TÂN MÃO – 2011” SỐ 40 (28/07/2011) 



Tác giả Nguyễn Văn Tuân (TP.Hồ Chí Minh)
ĐT: 0913198274; 01635282132.
Email: tuanphuongnam19@yahoo.com.vn

TÌM LÀNG

Phố về chiếm hết đất làng
Cuốc cày rỉ sét, giần sàng bỏ không
Người ta xây phố lấp sông
Rồi đem phố xếp kín đồng bãi xưa.

Bây giờ trời có đổ mưa
Không còn cá lách dậu thưa lên vườn!
Bây giờ rất ngại ra đường
Xe giăng mạng nhện bụi tuôn mịt mù!

Có hôm nhớ tiếng chim gù
Phố không mang được con cu ngói về!
Lấp sông thì chẳng còn đê
Làm sao gỡ được lời thề cỏ may (*)

Phố về - đêm cũng như ngày
Không còn thấy bóng cò bay rợp chiều
Phố về - hết nhẵn tre pheo
Mang đi hết cả ao bèo hoa dâu

Chiều nay vừa bước lên cầu
Làng tôi giờ biết ở đâu mà tìm…

(*) Ý thơ “Lời thề cỏ may – Phạm Công Trứ”

MĨ NHÂN

Ơn trời, gặp được mĩ nhân
Tim say lả bóng lòng ngân nga tình
Đường về phố… sóng chòng chành
Cuống qua cuống quýt là anh đấy mà

Mĩ nhân gần lại hút xa
Mắt thăm thẳm mắt, tay ngà ngọc tay
Cười như hoa nắng thế này
Cho tim hốt hoảng một ngày vắng em

Mĩ nhân lạ lại như quen
Tóc tha thướt dáng, yêu nhen nhóm rồi
Có gì ngọt thế trên môi
Sáng quay quắt nhớ, chiều hồi hộp mong

Hình như mùa cũng phải lòng
Nên ưng ửng nắng lên hồng má nhau.

TÌM EM

Gió tràn cửa, gió đầy sân
Ánh trăng níu xiết trắng ngần cổ… ! Ôi!
Chăn bên gối cuộc bồi hồi
Tơ lòng quyện xoắn tình hôi hổi ghì…

Ai ngờ! Lại cuộc thiên di
Tàn canh chưa kịp lời thì thầm thương
Ôm chầm lấy giọt vấn vương
Con chim lẻ bạn vừa nương giọng khàn.

Hương xưa ẩn náu đại ngàn
Đèo thăm thẳm dốc, mây bàng bạc che
Giữa hoang vắng, dõi tứ bề
Khuỵu ngày mỏi gối, đêm lê lết mò
Đường xiêu vẹo, núi quanh co
Hở toang hoác vực, xám lơ lửng trời
Vạt ngang xé toạc rừng cười
Gió thông thốc gió, xanh vời vợi cây
Ngược xuôi vẫn một màu mây
Người biệt tăm bóng, tối vây kín chiều.

Tựa vào thương nhớ mà yêu
Tìm em còn vượt bao nhiêu thác ghềnh?

Nguyễn Văn Tuân



Nguyễn Công Canh (Hà Nội)
ĐT: 04. 33 860 799

Phải đêm trở giấc mơ màng
Vẳng nghe tiếng vạc cắt ngang lưng trời

Mơ mơ một giọng ru hời
Nghiêng nghiêng một tiếng lá rơi khẽ khàng

Tưởng rằng Em rón rén sang
Tóc mây buông xõa vắt ngang vai trần

Vội giơ tay đón - hóa nhầm
Lưng trời một mảnh Trăng thầm mỉa mai!

Nguyễn Công Canh

Tác giả Trần Quang Liên (Hà Nội)
ĐT: 0976752 610, Email: vquang81304@gmail.com

NGÀY XƯA

Bao giờ trở lại ngày xưa
Tuổi thơ khờ dại đội mưa trốn tìm!
Thời gian trôi ngược đâu em
Để bao người vẫn khát thèm ngày xưa.

NGƯỜI ĐI

Người đi muôn dặm quan san
Chim trời lặng hót, lá vàng lặng rơi
Mảnh trăng khuya khuyết cuối trời
Mây buồn trôi dạt chơi vơi vật vờ
Nửa giường trống lạnh chơ vơ
Lòng càng chua xót muối dưa trăm chiều
Nhớ thương ngày tháng lên rêu
Người đi sóng cuộn cô liêu đổ vào!

HOA NGÂU

Đò em rời bến sang ngang
Mình anh ở lại ngồi đan gió buồn
Thương anh mẹ gọi bằng "con"
Mẹ cười lệ ngấn mắt còn đỏ hoe

Đường xưa thoảng lúc chiều quê
Tưởng như em đã vừa về dưới trăng
Se lòng trăm mối miên man
Vườn ngâu hoa nở nửa vàng, nửa xanh!

AI NGƯỜI

Ai người bẻ lộc rung cây
Để ngàn lá rụng ngập đầy sân tôi

Ai người khép kín bờ môi
Để lòng ngậm đắng khó trôi hận đời

Ai người dở khóc, dở cười
Để cho thiêu cháy một thời xuân xanh

Ai người hám lợi, hám danh
Để đời bỗng chốc đã thành bóng mây

Ai người nửa tỉnh nửa say
Để cơn sóng cuộn, lòng day dứt buồn!...

TÌNH CHIỀU

Tình chiều mái tóc điểm sương
Trăng tàn vọng nhớ lời thương chụm đầu
Giọt buồn rỉ giữa canh thâu
Quờ tay chạm phải nỗi đau tim mình!

Trần Quang Liên

Tác giả Lương Mai Hồng (Hà Nội)
ĐT: (04)33 924 889 – 0943 457 201

BẾN XƯA
Tặng Lý

Lại về với bến sông quê
Buồn vui chia sẻ đi về có nhau
Dùng dằng giải yếm bắc cầu
Tình chiều dịu ngọt hương cau đậm đà

Ngày mai anh lại đi xa
Trái tim còn đập, còn là của nhau
Chúng mình như vợ chồng ngâu
Khác chăng chẳng đợi bắc cầu vẫn sang…

Tiếc rằng cách trở quan san!

Lương Mai Hồng

Tác giả Đặng Xuân Tự (Hà Nội)
ĐT: 04. 33 924 380

GỬI VƯƠNG THÚY KIỀU

Chị đi từ những thuở nào
Đem theo nỗi khổ của bao đoạn trường
Cuộc đời chìm nổi đáng thương
Dẫu về chín suối “còn vương tơ lòng”
Cả đời nay ước mai mong
Sao cho thoát khỏi đoạn trường khổ đau
Nào ngờ ngàn lẻ năm sau
Kiếp người vẫn phải dãi dầu nắng mưa
Bởi chưng còn lắm “sai nha”
Nhiều Hồ Tôn Hiến, Tú bà, Sở Khanh
Vẫn còn lũ Mã Giám Sinh
Lắm quân Ưng, Khuyển, nhiều quân vô loài
Còn nhiều Bạc Hạnh, chị ơi
Hoạn Thư độc ác hơn mười ngày xưa!
Vẫn còn nắng sớm chiều mưa
Bao giờ mới hết thói lừa lọc nhau?
Vẫn còn lẫn lộn vàng thau
Càng nhìn càng ngẫm, “càng đau nhỡn tiền”

Ở đâu hỡi vãi Giác Duyên
Để dòng trong đục con thuyền sóng xô
Trách ai sao nỡ hững hờ
Để thuyền một bóng chơ vơ giữa dòng
Đã nguyền gắn bó thủy chung
Nay sao đã vội thay lòng quên nhau…

Muôn đời còn mãi mai sau
Nguyễn Du ơi! Mãi nỗi đau nhân tình.

Đặng Xuân Tự

Nguyễn Văn Ban bút danh Tấn Ban (Hà Nội)
ĐT: 0166 6596 952

LỜI RU CỦA MẸ

“Cái bống là cái bống bang”
Lời ru như nước suối ngàn mát trong
Đời con từ thuở lọt lòng
Lớn lên trong tiếng ấm nồng mẹ cha
Cho con đôi cánh bay xa
Gian lao đời mẹ trải qua bao lần
À ơi! Tiếng hát trong ngần
Hoa thơm, trái ngọt, mùa xuân theo về
Lời ru mát cả trưa hè
Lim rim cánh phượng, vàng hoe lúa đồng
Khúc đò đưa thả trên dòng
Phù sa năm tháng nhuộm hồng bãi non
Đời con nay được vuông tròn
Ấm trong lời mẹ ru con tháng ngày

TÌNH THƠ
Kính tặng Thi hội Khê Thượng - Sơn Đà - Ba Vì

Cứ đi lên nữa vùng cao
Đường về Khê Thượng xôn xao sóng lòng
Đi trong nỗi nhớ niềm mong
Đi trong gió nội hương đồng bao la

Lên thăm mộ cụ Tản Đà
Mây ngàn gió núi ru ca đêm ngày
Bâng khuâng một thoáng chợ Dày
Bốn mươi năm mới có ngày ghé qua

Sơn Đà đổi thịt thay da
Đói nghèo giờ đã rời xa nơi này
Vui mừng gặp bạn hôm nay
Xốn xang tình nghĩa chan đầy ý thơ

Bấy lâu ước một bây giờ
Những khao khát mặt từng ngơ ngẩn lòng
Chén giao chúc bạn tâm đồng
Tình thơ càng mặn bền lòng sắt son.

ĐƯỜNG VUI

Bấy chầy chẳng ghé thăm anh
Chiêm mùa đôi vụ đỏ xanh hai mùa
Lặng thầm gió nhạt mây thưa
Chén giao ngóng bạn, câu thơ chưa bình

Ngổn ngang một mớ duyên tình
Chăn đơn gối chiếc phận mình cút côi
Anh ơi muôn sự đã rồi
Thôi đừng thở đứng than ngồi làm chi

Đường vui nâng bước anh đi
Tình thơ nghĩa bạn còn gì thú hơn
Đứt dây sao nỡ thẹn đờn
Đơn côi một mảnh “thờn bơn” giữa dòng


AO LÀNG

Sau đình có cái ao làng
Nước trong màu ngọc bóng hàng cây soi
Tung tăng đàn cá ướp mồi
Vô tình đánh vỡ mảng trời ai ngâm
Chị Hằng tối tối xuống thăm
Nước trăng duyên nợ ngàn năm khôn mờ

Cầu ao chốn đợi tuổi thơ
Gót sen ai khỏa bên bờ sóng loang
Làm lay động mái đình làng
Bóng cây nghiêng mảnh trăng vàng chơi vơi

Người đi giữ đất canh trời
Nhớ người ao những đầy vơi nỗi lòng
Ước mong hội ngộ trùng phùng
Mặt ao xao động thuyền rồng đua bơi

Cơm thi thơm dẻo nức lời
Trống dồn, thuyền dượt , vịt bơi thỏa lòng
Bao mùa nắng hạ, mưa đông
Ao làng nước vẫn xanh trong lạ thường.

NHỚ THƯƠNG
(Thương nhớ em Lĩnh)

Vắng em mấy chục năm rồi
Nhớ thương lòng dạ đứng ngồi không yên
Hòa bình Nam Bắc nối liền
Sao em đi mãi mà quên lối về

Mỏi mòn mắt mẹ làng quê
Anh em, trên dưới bốn bề ngóng trông
Lặng thầm hết hạ sang đông
Tấm bằng “Tổ quốc ghi công” đẫm màu

Giờ em nằm ở nơi đâu
Bao năm sương gió dãi dầu nắm xương
Hỏi cây đứng lặng bên đường
Hỏi dốc ngàn bậc, dốc vươn đỉnh đèo

Hỏi non, muôn nỗi cheo leo
Hỏi dòng sông, nước đưa theo về nguồn
Em ơi mấy chục năm trường
Quê hương muôn nỗi nhớ thương trong lòng.

Tấn Ban



Tác giả Nguyễn Văn Hào (Hà Nội)
ĐT: 01692251819

HOA GIẤY

Cành hoa mỏng mảnh đung đưa
Vẫy mây mây tới, vẫy cờ cờ bay
Em cười má đỏ hây hây
Má em hay cánh hoa bay lạc vào

Mắt em đăm đắm trời cao
Xôn xao hoa giấy đang chao nắng hồng
Tình em dào dạt mênh mông
Tan trong sắc tím mặn nồng thiết tha.

GIỌT NẮNG BÊN THỀM

Lao xao giọt nắng bên thềm
Đung đưa chiếc lá mỏng mềm nhẹ rơi
Cành cao khúc khích chim cười
Quả non ngơ ngác liếc trời biếc xanh
Nhẹ nhàng em bước bên anh
Hạt vàng lốm đốm áo mình nắng rơi
Nắng trong nối đất liền trời
Tình yêu cuộc sống vòng đời nối nhau
Dù qua nắng lửa mưa ngâu
Trái tim yêu vẫn một màu thủy chung



Tác giả Đặng văn Sửu (Hà Nội)
ĐT: 0433926374

SẦM SƠN BIỂN GỌI

Chiều hè tắm biển Sầm Sơn
Mênh mông biển cả sóng vờn đùa phao
Bồng bềnh sóng đuổi thấp cao
Ôm phao, ôm cả em vào không gian

Da lưng trắng, mịn nước tràn
Mắt anh chìm đắm miên man biển trời
Một vùng nhộn nhịp đông vui
Dải theo bờ cát tắm, phơi, tạo hình

Tay em thả cát tự tình
Tháp, đền cao ngất, cung đình thênh thang
Gió lùa sóng đẩy òa tan
Cười vui: công của dã tràng mới hay

Biển Sầm Sơn những mê say
Ồn ào biển gọi vơi đầy sóng xô.

Đặng Văn Sửu

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: