Thứ sáu, 22/11/2024,


CHÙM THƠ LỤC BÁT DỰ THI “NGÀN NĂM HỒN VIỆT, TÂN MÃO – 2011” SỐ 31 (14/07/2011) 

 

 
 
 
 
 
Tác giả Nguyệt Vũ.
Địa chỉ: Hà nội
Email: trangquetb@yahoo.com
 
Mưa hè


Giữa hè sấm chớp mưa rơi
bao nhiêu hạt nhớ
trắng trời thủy tinh.

Ơ kìa ngọn gió ngoài hiên
Vỡ òa bong bóng hờn ghen
ơ kìa…
Cơn mưa dịu khát mùa hè
Lặng đi cả tiếng đàn ve
rối bời.
Mưa hay nước mắt òa rơi
Gọi tên ai đó
môi người
rưng rưng.
 
 
Xế chiều
 
Xế chiều nhan sắc rong chơi
Mắt môi lúng liếng, lả lơi…
ngực trần

Xế chiều rừng rực hồi xuân
Tim reo một nốt nhạc ngân…
lỡ làng.
 
Eo thon, vóc dáng đài trang
Thân mềm bốc lửa, dịu dàng…
đắm say.

Đôi gò má đỏ hây hây
Vú, mông, hơi thở còn say …
ối người.
 
Một tia nắng lóe chân trời
Xế chiều đuyểnh đoảng chơi vơi…
nhạt nhòa.
 
Đàn bà cũng tựa như hoa
Bừng lên sắc thắm vỡ òa …
tàn phai.
 
 
 
Chạm

Chạm vào nỗi nhớ
tàn đêm
Chạm vào ngọn cỏ
ướt mềm giọt sương.
Chạm vào môi
khát người thương
Chạm vào giọt nắng
rơi vương nụ cười.
Chạm vào ngày lặng
chơi vơi
Buồn tênh một áng mây đời
phiêu diêu.
Chạm vào một giấc mơ yêu
Đỏ như phượng cháy trước chiều nhạt phai.
Chạm vào ánh mắt của ai
Lơ ngơ như thể con nai dịu dàng.
Ngỡ là ngọn gió đi hoang
Chạm vào anh thấy mênh mang chính mình.
 
Nguyệt Vũ
 
 
 
Tác giả: Đoàn Văn Bình Mobile: 0905111185
email: quang_binh80@yahoo.com
Thanh Khê, Đà nẵng

Tương tư
 
 
Tơ duyên
vương tự bao giờ
 
Giọt buồn nuốt vội
câu thơ bổng trầm
 
Chiều loang bóng nhớ.
Đêm nằm:
tương tư đốt cháy cả năm canh dài.
 
 
 
Tin gió mùa
 
Cuối đông:
trút lạnh giao mùa.

Lòng se,
phương ấy bây giờ em sao?
Gió lùa -
ngọt sắc hơn dao.

Lạnh em
nhưng lại cứa vào tim anh!
Chênh chao
ôm gối tàn canh.

Vòng tay trút ấm
sao đành lặng buông.
 
Ước chi
thuận gió xuôi buồm
Dang tay ôm trọn
em thương vào lòng.
 
 
 
Dáng xuân
 
Em khoe nét đẹp trời cho
Điểm trang son phấn ngẩn ngơ anh rồi

Mi dài mắt liếc nghiêng trời
Nắng tràn mướt cả núi đồi, lưng ong

Chợ hoa phố thị người đông
Hoa thơm thơm cả má hồng ngất ngây

Trách chi kẻ đắm người say
Chiều vàng cạn nắng lạc bầy nai tơ

Gót xuân chạm nhẹ vườn thơ
Tóc dài suối chảy một bờ vai xinh

Hớp hồn anh kẻ đa tình
Nét duyên em vẽ lên mình dáng xuân
 
Chiều nhớ

Một chiều: 
Nỗi nhớ chênh vênh 

bờ mi hờ hững 
xa xăm nỗi buồn.

Trời nghiêng 
nắng ngã bên thềm 

Lòng nghiêng  
Ký ức nối liền tháng năm

Em, anh hai nửa lang thang 
Trời se nên phải đa đoan kiếp người 

Ngày thương đêm nhớ mất rồi 
Tim anh máu chảy là người anh yêu.
 
Đoàn Văn Bình
 
 
 
Tác giả HUY PHÁCH
Bắc Ninh - ĐT: 0982 260 927
Email: nguyenhuyphach@yahoo.com
 
 
 
Tâm sự tuổi hưu
 
 
Chẳng đủ gió để căng buồm
Nắng chiều là nắng hoàng hôn nhạt nhoà
Cỗi cằn gốc gạo, gốc đa
Nhặt khoan nhịp bước sân nhà thảnh thơi
 
Mới nay, mai đã cũ rồi
Sách xưa tâm huyết, nay phơi vỉa hè
Quy phạm cũ giữ khuôn lề
Nay thành câu chuyện ngô nghê, khôi hài
 
Bạn bè năm tháng phôi phai
Ước mơ chẳng thể vươn ngoài tầm tay
Cổ lai hy* tới rồi đây
Đêm dài ra để cho ngày ngắn đi
 
Hơi đâu tiếng bấc, tiếng chì
Bon chen ham hố làm chi nặng đầu
Công hầu khanh tướng đẩu đâu
Làm người tử tế, còn lâu mới già!
 
Kèn lá chuối, trâu lá đa
Thoắt thôi nay đã lên bà, lên ông
Bây giờ đến biển còn nông
Xạc xào ba ngọn gió đông, sá gì!
 
Mỗi ngày tờ lịch vơi đi
Cho bình minh đón nắng về thêu hoa
Trời bao la, đất bao la
Bỗng dưng thèm được mình là trẻ thơ!
 
 
-------------------------------------------------------
* Nhân sinh thất thập cổ lai hy ( thơ Đỗ Phủ)
 
 
 
Nước từ lòng đất
 
Chọn ngày đào móng, xây tường
Lạy trời xin tránh được cơn mưa rào
Mải mê đón nắng trời cao
Dưới chân móng đã thành ao nước đầy!
 
 
Xa… gần
 
 
Bán anh em xa
Mua láng giềng gần*
 
Xa thì mê mải kiếm ăn
Gần thì cổng kín, tường thành khó qua
 
Xa quê hóng mát hiên nhà
Gió từ tay mẹ tay cha thổi về
 
Gần chung tán lá xum xuê
Hoa thơm trời đất bốn bề cùng thơm
 
Nắm xôi ấm dạ thằng Bờm
Sao đành mua bán thiệt hơn tình người
 
Bùa mê gieo xuống chợ trời
Buôn mây, bán gió cho đời chênh chao
 
Trông gì nước lã trong ao
Chỉ mong là giọt máu đào, người ơi !
 
-----------------
* Tục ngữ VN
Huy Phách
 
 
 
 
Tác giả Phạm Hữu Mạnh


MÙA THU
 

Tôi ở đâu, bạn ở đâu?
Một thời tuổi trẻ kiếm màu vàng son
Ứớc mơ dù mất hay còn
Thì đây vẫn có trăng tròn mùa thu...

Mùa thu trọn đỗi hiền nhu
Miệng hôn trái chín ban từ cành cao
Xuân hè hoà hợp đổi trao
Nụ hoa nay hoá ngọt ngào quả thơm

Mùa thu tình gọi nhiều hơn
Những đôi chân lạc bước dồn tìm  nhau
Con sông uẩn khúc đục ngầu
Lắng êm bờ bãi mỡ màu phù xa

Mùa thu choàng áo cà sa
Tiếng chuông lay thỉnh an hoà thế nhân
Chết vô cư, vẫn có phần
Người dưng tay chắp,quỳ chân lạy hồn

Mùa thu không thể không buồn
Những cơn bão lũ sóng dồn làng quê
Lá vàng dạt xác chân đê
Cây non bật gốc đau tê tái lòng

Mùa thu trời đáy hồ cong
Em nhìn vô định có mong ước gì?
Sương mờ gió nhẹ lau đi
Tuổi trung niên bỗng lầm lì hiện ra
 
 

TRÊN GÓC ĐỒNG THU
 

Gió lăn bờ cỏ đùa chơi
Chuồn chuồn tụ đám lẹo đôi dập dìu
Đầm sen xịu lá buồn thiu
Rêu bềnh một đám, tép riu búng mình
Mả sôi nghĩa địa lặng thinh
Mấy bông hoa dại rung rinh khoe màu
Đám mây lạc lối về đâu?
Theo đàn chim trắng khuất sau cổng làng
Vó dàn gầy guộc giương càng
Tiếng hò như lọt mắt sàng sang sông
Cần cô chăn vịt cuối đồng
Cong cong buộc dải khăn hồng phất phơ
Có cậu tên Tí ngác ngơ
Có con nghé ọ ất ơ đang cười

Phạm Hữu Mạnh
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Sông Hương  - songhuongtn@yahoo.com.vn - 01655906266 - http://blogtiengviet.net/senhg  (Ngày 23/08/2011 21:14:39)

Thơ chị Nguyệt hay nên SH thích đọc !

  Nguyệt VŨ - trangquetb@yahoo.com - *********** - Hà nội  (Ngày 30/07/2011 11:41:44)

Mỗi một nhà thơ đều có cách riêng để đi vào lòng độc giả của mình. Đoàn Văn Bình cũng vậy, lời thơ rất mộc mạc giản dị chân phương mà ngấm vào người đọc cứ như ca dao dân ca ngấm vào máu thịt người Việt. Bài thơ Tin gó mùa là một bài thơ hay, bởi tác giả viết nó như lôi ra từ tim mình.
Gió lùa -
ngọt sắc hơn dao.

Lạnh em
nhưng lại cứa vào tim anh!
Nhớ thương nhiều lắm đấy nhưng vì xa xôi quá nên đành:
Chênh chao
ôm gối tàn canh.

Vòng tay trút ấm
sao đành lặng buông.
Sự bất lực đến ngọt ngào. Vòng tay anh còn ấm nóng muốn dành cho em mà đành lặng buông như thế.
Cung bậc bài thơ trầm xuống đắng lặng rồi bất chợt:
Ước chi
thuận gió xuôi buồm
Dang tay ôm trọn
em thương vào lòng.
Câu thơ cuối cùng bỗng trào lên dữ dội, nỗi nhớ thương hẳn vô bờ bị kìm nén biến thành ước mơ. Ngôn từ thơ như văn nói nhưng tình cảm rất mạnh mẽ và chân thực nên tôi cứ thấy nó ngân nga mãi trong lòng và đọc đi đọc lại mãi.
Chúc mừng anh Đoàn Văn Bình với một bài thơ giản dị mà hay.

  Trần Mai Ngân - tranmai.ngan@yahoo.com - 0913179971 - Vĩnh Long  (Ngày 26/07/2011 18:58:35)

Vào đọc thơ Lục Bát bất chợt bắt gặp một Đoàn Văn Bình với lời thơ nhẹ nhàng , lung linh có nét thật đẹp và quyến rủ...
Tình yêu trong thơ anh không ồn ào mạnh bạo mà thật đầm thắm ngay đến nỗi Tương Tư cũng phát cháy nhẹ nhàng :
Chiều loang bóng nhớ
Đêm nằm
Tương tư đốt cháy cả năm canh dài
Tình yêu nhen nhóm và anh luôn ước mơ..."thuận gió xuôi buồm " đề anh "dang tay ôm trọn em thương vào lòng " thật là dể thương phải không các bạn ?
Và người con gái làm anh tương tư , làm anh mơ ước rất đẹp trong thơ anh dù chỉ qua nét phát họa thật đơn sơ nhưng đủ sắc màu của một Dáng Xuân. Người con gái ấy đã :
Hớp hồn anh kẻ đa tình
Nét duyên em vẽ lên mình dáng xuân...
Thật là một Đoàn Văn Bình với những Lục Bát tuyệt vời !
 

  Trương Mỹ Tâm - Truongmytam@gmail.com - 0919031694 - VP2A Châu Thới , P15, Q10, TPHCM  (Ngày 22/07/2011 15:53:16)

Thơ lục bát của Đoàn Văn Bình nhẹ nhàng, cuốn hút, khi viết Dáng xuân, Anh vẽ nên một bức tranh mượt mà, duyên dáng!

"Gót xuân chạm nhẹ vườn thơ
Tóc dài suối chảy một bờ vai xinh
Hớp hồn anh kẻ đa tình
Nét duyên em vẽ lên mình dáng xuân"
Viết Chiều nhớ, anh gửi hồn vào miền ký ức xa xăm, kết thành nỗi nhớ diu dàng:
Một chiều:
Nỗi nhớ chênh vênh

bờ mi hờ hững
xa xăm nỗi buồn.

Trời nghiêng
nắng ngã bên thềm

Lòng nghiêng
Ký ức nối liền tháng năm

Thơ có hồn, gợi cho ta chút vấn vương thương nhớ!


 

  Hoàng Liêm - hoanghngat@yahoo.com - 0916563342 - Hà Nội  (Ngày 16/07/2011 6:13:04)

Đàn bà cũng tựa như hoa
Bừng lên sắc thắm vỡ òa …
tàn phai.
Hai câu kết này có tính triết lý và khái quát cao. Đọc bài này mới thấu hết sự mạnh mẽ bốc lửa của người phụ nữ hồi xuân!
Cám ơn NV

  Kim Liên - senhng@yahoo.com.vn - 01245311558 - Hà nội  (Ngày 15/07/2011 17:25:16)

Thơ lục bát của Đoàn Văn Bình tình cảm và chân thật đậm chất ngôn ngữ địa phương. Một người ở Đà nẵng mà viết về cái rét ở Hà nội theo tôi thế là chuẩn:
Gió lùa -
ngọt sắc hơn dao.

Lạnh em
nhưng lại cứa vào tim anh!
Đọc câu thơ thấy rưng rưng trong lòng, vậy người yêu của anh hẳn ấm lòng.
Thơ anh có nỗi nhớ tình xa:
Trời nghiêng
nắng ngã bên thềm

Lòng nghiêng
Ký ức nối liền tháng năm
có niềm tương tư sầu não
Và tôi thầm cầu chúc cho anh:
Ước chi
thuận gió xuôi buồm
Dang tay ôm trọn
em thương vào lòng.
Lâu mới bắt gặp những bài lục bát thật tuyệt vời.

  Kim Liên - senhng@yahoo.com.vn - 01245311558 - Hà nội  (Ngày 15/07/2011 17:09:46)

Với Nguyệt Vũ độc giả đã ghi nhận Hút hồn, Ước gì, Ánh chiều vàng là những bài thơ hay để lại dư âm ngọt ngào, sâu lắng. Lần này trở lại với lục bát thơ chị vẫn lãng mạn vẫn dịu dàng nhưng phong cách viết đã khác đi nhiều:
bốc lửa hơn?
Đôi gò má đỏ hây hây
Vú, mông, hơi thở còn say …
ối người.
đằm hơn?
Mưa hay nước mắt òa rơi
Gọi tên ai đó
môi người
rưng rưng.
rối bời hơn?
Cơn mưa dịu khát mùa hè
Lặng đi cả tiếng đàn ve
rối bời.
hay đuểnh đoảng lúc mơ lúc thực của tuổi hồi xuân?
Một tia nắng lóe chân trời
Xế chiều đuyểnh đoảng chơi vơi…
nhạt nhòa.
Tôi có chị bạn tâm sự rằng : chả hiểu thế nào mà đến tuổi này dở lắm, có lúc máu bốc lên đầu phừng phừng, có lúc lại uể oải như bánh đa nhúng nước.
Ừ thì hồi xuân chứ sao? Tôi bảo vậy.
Để rồi triết lý về cuộc đời người đàn bà được chị đưa vào thơ nhẹ tênh:
Đàn bà cũng tựa như hoa
Bừng lên sắc thắm vỡ òa …
tàn phai.

Bông hoa chỉ đẹp khi nở, nhưng nở xong cũng là lúc tàn. Đàn bà đẹp viên mãn nhất là tuổi hồi xuân.
Bài Chạm thì như một lời tự sự
Ngỡ là ngọn gió đi hoang
Chạm vào anh thấy mênh mang chính mình.
Câu thơ cho tôi một buổi chiều buồn dịu dàng và miên man với chính tôi. Cảm ơn Nguyệt Vũ và chúc nữ sỹ có những bài thơ hay.

Các bài khác: