Thứ bảy, 23/11/2024,


Lê Ngọc Trác (01/10/2008) 

 

 

Tên thật: Lê Ngọc Khôi

Nơi sinh: Hải Châu, Nghĩa Hiệp, Tư Nghĩa, Quảng Ngãi.

Hiện thường trú: Khu phố 5, Phường Tân An, thị xã La Gi, tỉnh Bình Thuận.

Từng sống, học tập và làm việc ở: Huế, Đà Lạt, Sài Gòn, Phan Thiết.

Viết báo, làm thơ, viết văn có tác phẩm đăng trên các báo, tạp chí trong nước.

 

Những tác phẩm đã xuất bản:

- Dòng sông em và tôi (Thơ - năm 1996)

- Về (Thơ - năm 2007)

- Một chút tình thơ (giới thiệu tác giả, tác phẩm) năm 2008.

 

Địa chỉ liên lạc:

- 506 Thống Nhất, Phường Tân An

  thị xã La Gi, tỉnh Bình Thuận

- Email: lengoctraclg@yahoo.com.vn.

- Điện thoại: 062.871736 – 0906131270.

  

Chùm lục bát Lê Ngọc Trác

 

Uống rượu

 

                            (Ngày tiễn bạn đi xa)

 

Rót đi, rót nữa cho đầy

Cạn thêm ly nữa, tiễn mày đi xa

Sá gì cách biệt quan hà

Trường đời vạn nẻo đường xa gập ghềnh.

 

Gió về cho bóng triều lên

Người đi có nhớ sông Dinh sông Trà

Nhớ mùa bấc biển mưa sa

Bao năm tóc rối vẫn qua truông đời.

 

Cuộc đời như một cuộc chơi

Hãy đi cho biết đất trời mênh mông

Không như con sáo sổ lồng

Tiễn mày đi …bỗng nghe lòng bâng khuâng.

 

Trăng nghiêng bên cốc rượu nồng

Cạn thêm ly nữa ấm lòng người đi.

 

 

 

Đêm liêu trai

 

Nửa đêm đọc truyện liêu trai

Đèn khuya hiu hắt bóng ai hiện về

Sương đêm ướt đẫm tóc thề

Hài hoa nhẹ bước em về trong mơ.

 

Lòng vui như sóng khoả bờ

Bao năm cách biệt … bất ngờ gặp nhau

Đôi tay nắm lấy đôi tay

Sao em không nói … lệ sầu ướt mi.

 

Tưởng rằng mãi mãi biệt ly

Xin em quên hết những gì khổ đau

Hẹn lòng cho đến ngàn sau

Chúng mình sẽ mãi bạc đầu bên nhau.

 

Bỗng nghe vọng tiếng còi tàu

Giật mình tỉnh mộng …em đâu mất rồi!

Lòng anh luống những bồi hồi

Trong tay cầm sách ngỡ vời tay em.

 

Tàn canh ướt lạnh sương đêm

Tìm em chỉ thấy bên thềm trăng trôi…

 

 

 

Ngày về

 

Chiều đi khói toả bên cồn

Đảo xa bấc lộng, sóng dồn chân mây

Chao nghiêng cánh nhạn gọi bầy

Rừng hoang đã nhuộm một màu tà huân.

 

Người về nhịp bước bâng khuâng

Hoa đào phai sắc, mùa xuân qua rồi

Cuối trời lơ lửng mây trôi

Tóc thề ngày ấy … bây giờ về đâu?

 

Thời gian dẫu có phai màu

Một lần gặp gỡ, một thời si mê

Xa nhau thương mãi câu thề

Về quê … chợt nhớ … bóng quê năm nào

 

 

Về

 

Tôi về quê cũ trong đêm

Trăng khuya chếch bóng bên thềm quán xưa

Qua cầu nhớ tiếng đò đưa

Mênh mông sóng nước lưa thưa sợi buồn.

 

Nhạt nhoà mắt lệ mờ tuông

Bao năm mang nặng nỗi buồn xa quê

Chỉ mong một lần trở về

Nhìn mùa hoa cải ven đê rực vàng

Chờ người qua chuyến đò ngang

Hương chanh nhẹ thoảng hạ vàng tóc mây

Con sông quê vẫn dáng gầy

Tôi tìm về lại những ngày chưa xa…

Mái đình xanh rợp bóng đa

Trường làng rộn tiếng ê a đánh vần

Đường quê chân bước tần ngần

Chuyện đời như bóng phù vân lưng đồi.

 

Ngày về tôi lại gặp tôi

Vườn xưa đã khép nhân đôi nỗi sầu

Thương ai mây trắng bạc đầu

Trở về nghe tiếng chim câu gọi đàn.

 

 

Huyễn mộng

 

Đêm đêm mộng giữa miên trường

Thấy em về lại con đường áo bay

Hoàng hoa dáng lụa thơ ngây

Em cười, em nói như ngày còn thơ

 

Sông Thơm xanh mướt đôi bờ

Núi Vua liễu rủ đợi chờ trăm năm

Em về từ cỏi xa xăm

Chào em … ta bật khóc thầm trong tim.

 

Ba mươi năm mãi đi tim

Em như cánh gió bóng chim tuyệt mù

Xa nhau từ độ vàng thu

Tình trong huyễn mộng tương tư suốt đời.

 

 

                                            Lê Ngọc Trác

 

 

 

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: