Ngày xưa… Trong ráng nắng chiều
Có đôi trai gái dắt dìu bên sông
Chợt nàng nhìn thấy giữa dòng
Có chùm hoa đẹp bềnh bồng trôi xuôi
Cánh hoa xanh tím ngời ngời
Ngất ngây, nàng đã mở lời ngợi ca
Biết nàng rất thích chùm hoa
Vượt qua dòng nước, chàng ra hái vào
Nhưng vì dốc đứng, bờ cao
Trèo lên chàng đã ngã nhào mấy phen
Nhìn người yêu ở phía trên
Chàng dồn hết sức ném lên cho nàng
Rồi chàng thét lớn lên rằng:
“Forget me not!” – “Xin đừng quên anh!”
Bóng chàng khuất giữa dòng xanh
“Chàng ơi! Sao nở đoạn đành ra đi!”
Những bông hoa tím Lưu Ly
Ánh lên vẻ đẹp diệu kỳ - tình yêu.
Nguyễn Đức Tùy
(Việt Trì - Phú Thọ
E-mail: ndtuy@yahoo.com.vn
ĐT: 0974.131.428)
tran thanh phuoc - dantruong299@yahoo.com - 01665637594 - tphcm
(Ngày 12/05/2010 10:17:51 PM)
hay lam ..toi thich van chuong ban lai la nha tho
Nguyễn Đức Tùy - ndtuy@yahoo.com.vn - 0974131428 - Việt Trì Phú Thọ
(Ngày 6/05/2010 11:40:38 AM)
Xin chân thành cảm ơn Ban biên tập lucbat.com đã nhiệt tình biên tập và đăng lên bài thơ "Sự tích hoa lưu ly" để tôi được đóng góp cho trang thơ thiếu nhi.
Tôi thực sự cảm thấy hạnh phúc vì được các bạn thơ đã đọc bài thơ, cho những lời bình đầy khích lệ, thêm nhiều câu thơ minh hoạ rất hay làm cho tôi cảm thấy câu chuyện tình của đôi nam nữ ngày xưa đã gây niềm xúc động cho nhiều người. Hy vọng cái hình tượng đẹp đẽ này để lại dấu ấn trong lòng các em nhỏ nếu như các em có đọc. Xin gửi tới các thi hữu lòng biết ơn chân thành ! Xin chúc các thi hữu luôn dồi dào sức khoẻ và có thêm nhiều thơ hay đóng góp cho lục bát. Nguyễn Đức Tùy
Người lính - nguoilinh_1968@ymail.com - 0165.454.4532 - Cục Chính trị Quân đoàn 4
(Ngày 5/05/2010 05:30:17 PM)
CẢM ƠN BÁC TÙY Cảm ơn bác Nguyễn Đức Tùy Tặng em nhỏ đóa Lưu Ly tuyệt vời Vần thơ thơm ngát Tình - Người Quên thân để lại cho đời Hoa yêu Người lính
Nguyễn Đức Tuỳ - ndtuy@yahoo.com.vn - 0974131428 - Việt Trì Phú Thọ
(Ngày 5/05/2010 05:01:16 PM)
Thưa chị Nguyễn Thị Minh,
Cảm ơn chị đã đọc bài thơ và cho những nhận xét rất sâu sắc và bổ sung thêm câu chuyện tình yêu rất cảm động. Tôi cũng đã đọc câu chuyện ấy và tôi cũng như chị nhận thấy những mối tình như thế là tình yêu đích thực rất đáng được ngợi ca. Tôi cũng chưa được hân hạnh gặp chị nhưng tôi cũng đã được đọc thơ chị trên lucbat.com. Thơ của chị rất hay, tôi còn nhớ bài thơ của chị "Ngập ngừng" cũng là một bài thơ dạt dào tình cảm. Tôi cũng như chị có nguyện vọng là những thi hữu trong sân chơ Lục bát có dịp được gặp nhau. Về ý kiến của chị thì tôi thấy rằng chị rất tâm huyết với thơ lục bát nên đã đọc rất kỹ. Về phương diện là một độc giả thì chị cũng là người hết sức chân tình làm cho tôi hết sức cảm động. Nhưng thưa chị. Câu chuyện về sự tích hoa lưu ly cũng có nhiều người kể khác nhau, trong đó có hai câu chuyện đáng chú ý hơn cả. Câu chuyện thứ nhất nói có một đôi trai gái cùng đi bên bờ suối và cô gái nhìn thấy một cành hoa rất đẹp nhưng nó vươn ra giữa dòng suối. Cô gái nhoài người ra để hái thì không may ngã xuống. Trước khi chết cô ném hoa lên cho người yêu và nói : "forget me not" Nếu tôi kể theo nội dung này thì sự góp ý của chị là hoàn toàn chính xác. Nhưng câu chuyện tôi kể lại dựa theo một văn bản khác có trên Internet. Tóm tắt như sau: Ngày nọ có một hiệp sĩ trẻ cùng người yêu đi trên bờ sông Danube . Cô gái trông thấy một đám hoa màu xanh đang trôi xuôi theo dòng sông."Em muốn có những bông hoa xinh đẹp đó" Cô gái la lên. Ngay tức khắc người tình dũng cảm của cô phóng mình xuống dòng sông và vớt lấy những đám hoa trôi. Nhưng do bị vướng vúi bởi tấm áo giáp nặng của hiệp sĩ, anh ta đã không vượt qua nổi bờ sông trơn trượt dù đã cố gắng hết sức mònh. Cảm thấy mình đang nhanh chóng bị chìm xuống, anh ném hoa lên bờ cho người yêu và bằng hơi thở cuối cùng của mình trước khi chìm mãi, anh gọi nàng một lời trăn trối:"Forget me not!" (Xin đừng quên anh!) Bài thơ tôi viết là dựa theo câu chuyện này chị ạ! Tất nhiên là chị hoặc một người khác cũng có thể viết câu chuyện theo một tình huống khác vì đây là truyện cổ tích do người ta tưởng tượng ra nên cũng có nhiều dị bản. Một lần nữa xin chân thành cảm ơn những đóng góp của chị và chúc chị luôn mạnh khoẻ có thêm nhiều thơ hay cho trang thơ lục bát. Nguyễn Đức Tùy.
Tú Cười - butkim@gmail.com - - Hà Nam
(Ngày 5/05/2010 05:37:23 PM)
THẾ LÀ
Phạm Minh Giắng - phamigia@gmail.com - 0987736365 - Trung tâm Bảo trợ xã hội Thái Bình
(Ngày 5/05/2010 05:00:20 PM)
Tình yêu đẹp nét dệt thêu
Hoa ly cho bé thật nhiều hương thơ
Trần Thị Lợi - coloiha@yahoo.com.vn - 0436361339 - 118 Yên Lạc, Vĩnh Tuy, Hai Bà Trưng, Hà Nội
(Ngày 5/05/2010 05:03:27 PM)
Xin cảm ơn thầy Tùy đã cho thưởng thức một bài thơ hay kể về sự tích một loài hoa.Cũng xin được nối vần với thầy đôi dòng nữa nhé. Cảm ơn rất nhiều:
Nguyễn Lưu Hoa - ngluuhoa@ymail.com - 20106254063 - Việt Trì- Phú Thọ
(Ngày 5/05/2010 05:36:39 PM)
Lưu ly hoa tim thủy chung
Nguyễn Thị Minh - minhthach55@gmail.com - 01686.52.72.82 - Số 59, thôn Nội, Đức Thượng, Hoài Đức, Hà Nội
(Ngày 5/05/2010 11:34:33 AM)
Kính thưa thầy Nguyễn Đức Tùy,
Xin được làm quen với Thầy, tôi là Nguyễn Thị Minh, một người yêu thơ Lục bát. Đọc bài thơ “Sự tích Hoa Lưu Ly” của Thầy mà cảm động. Thưa thầy, nếu nói về tình yêu, tôi thích nhất 2 câu chuyện: Một là câu chuyện “Hai món quà” (lúc này tôi không nhớ của tác giả nào, người Mỹ thì phải), nói về đôi vợ chồng nghèo, nghèo đến không có gì gọi là của cải vật chất. Người vợ có mái tóc đẹp mê hồn, dài như suối chảy, chị ước mong có một chiếc lược đẹp tương xứng với mái tóc của mình để chải hàng ngày, để cài, để ngắm và sung sướng, nhưng chị không thể kiếm đủ tiền để mua. Người chồng được thừa hưởng một chiếc đồng hồ quí, nhưng không có dây đeo, và anh cũng có ước mơ như người vợ đã ước mơ về chiếc lược. Cả hai vợ chồng, hàng ngày đi làm thuê, vẫn thường ngắm nghia thứ đồ vật mình ước mơ, được trưng bày tại cửa hàng sang trọng, chỉ để mơ ước mà thôi, đơn giản vì họ không thể có món tiền đủ để mua chúng. Nghèo như vậy, nhưng ở họ lại giàu có về tình cảm không ai bằng: đến dịp ngày lễ, họ muốn mua tặng nhau một món quà. Chẳng ai nói với ai, chị vợ đem bán mai tóc của mình để mua dây đeo đồng hồ cho chồng, và anh chồng thì bán chiếc đồng hồ gia bảo của mình để mua cho vợ chiếc lược ước mơ… Kết quả ra sao? Họ mất đi một thứ họ hằng nâng niu, trân trọng, nhưng tình yêu của họ thì được nhân lên gấp bội, trở thành biểu tượng tình yêu cho bất cứ cặp uyên ương đang yêu nào trên thế gian này. Hai là câu chuyên về Hoa Lưu Ly trong bài thơ của Thầy. Cả hai câu chuyện này tròn đầy sự trong sáng, thuần khiết của tình yêu, khác với “Lưu Bình Dương Lễ”, hay “Lương Sơn Bá-Chúc Anh Đài” là cố gắng chống chọi với tác động bên ngoài để bảo vệ tình yêu, pha chút lòng tốt và ca ngợi lòng chung thủy. Tôi đã từng phân tích, mổ xẻ các mối tình nổi tiếng trong chuyện cổ và tự hỏi: sợi dây xuyên suốt câu chuyện tình kiểu như “Lưu Bình Dương Lễ”, hay “Lương Sơn Bá-Chúc Anh Đài” quá căng, làm hồi hộp con tim biết bao thế hệ độc giả, nhưng nếu sợi dây đó đứt thì sao nhỉ? Có thể đứt lắm chứ, tác giả chỉ chưa nói đến đoạn “đứt” đấy thôi, tác động bên ngoài mà, chưa biết ai thắng! Còn như hai câu chuyện tình về món quà và Hoa Lưu ly, là tự thân tình yêu đấy chứ, làm sao mất đi tình yêu cho được? Đúng không Thầy Tùy? Thời tuổi trẻ, tôi đã viết một bài thơ về Hoa Lưu Ly khi lần đầu tiên được nghe câu chuyện này, và mang theo mình xúc cảm về mối tình trong sáng đó cho đến bây giờ, có lẽ về sau này nữa. Theo tôi, câu chuyện này đắt ở câu nói “Forget me not” (xin đừng quên anh). Nếu không có câu nói cuối cùng này của chàng trai trước khi bị nước cuốn đi, thì có lẽ nó chẳng khác nào chuyện kể về một vụ tai nạn, có khi còn bị người đời cười chê ấy chứ, đằng này câu nói đó cuối cùng được đặt tên cho loài hoa, một mối tình tuyệt vời! Thầy có đồng ý với tôi không? Thầy thật là tài hoa đã thể hiện câu chuyện này bằng thể thơ lục bát. Tôi mạn phép đổi một chữ thôi thầy nhé: Khi cô gái nhìn thấy chùm hoa thì nó đang ở trên cây đấy chứ? Vậy chữ “Có” ở đầu câu 4 làm người đọc dễ nhầm thành chùm hoa đã lìa cành đang trôi trên dòng sông, và không khớp với “chàng ra hái vào” ở câu thứ 8. thầy cho phép tôi đổi “Có” thành “Bóng” được không? Có lẽ chỉ nên đổi như vậy. Tôi chưa có hân hạnh được gặp Thầy, chỉ có may mắn được thưởng thức thơ Thầy và các thi hữu hàng ngày trên Lucbat.com, nhưng sân Lục bát rộng, ngày của Lục bát trường tồn, thể nào cũng có dịp được hội ngộ với Thầy và các thi hữu để được đàm đạo về thơ và học hỏi nhiều, Kính Thầy, NGUYỄN THỊ MINH. Số 59, thôn Nội, Đức Thượng, Hoài Đức, Hà Nội.
Trần Nguyễn Dạ Lan - cogiao_banglang@yahoo.com.vn - 0167.319.9582 - Thuận An - Bình Dương
(Ngày 5/05/2010 05:35:37 PM)
Đọc bài SỰ TÍCH HOA LUU LY, DL rất thích. Bằng cách kể chuyện giản dị, rõ ràng, dễ hiểu, ngôn từ nhẹ nhàng, trong sáng, tác giả đã thực sự làm cho người đọc xúc động. Bài thơ dễ thương như một bản tình ca ngợi ca một tình yêu thủy chung và sâu nặng …
Nguyễn Đức Trường - suthuthach@gmail.com - 01682938853 - 47/459 Bạch Mai, Hà Nội
(Ngày 5/05/2010 03:51:07 AM)
Bài thơ cổ tích trữ tình
Minh Tâm - mgeamdoh@yahoo.com - 0985 803 707 - Đắk Lắk
(Ngày 4/05/2010 11:40:36 PM)
TIếp lời Thầy Tuân và thầy Tùy!
Việt Hà - Viethamhb@gmail.com - 0978057999 - Việt Trì - Phú Thọ
(Ngày 4/05/2010 10:36:54 PM)
Tấm gương chung thuỷ sáng ngời
Trần Mạnh Tuân - tuan_hwru@fulbrightmail.org - 091353 0266 - Hà Nội
(Ngày 4/05/2010 10:12:34 PM)
Tiếp lời thầy Tùy: |