Chủ nhật, 24/11/2024,


Chuyện anh em nhà chuột (Trần Mạnh Tuân) (29/12/2009) 

Các em yêu quý!

 

Kỳ này anh xin giới thiệu thêm với các em một câu chuyện thật thú vị, đáng yêu về chuột bằng những vần thơ lục bát rất dễ thương của dân tộc Việt Nam chúng ta.

 Trong nhà, chuột là một vị khách không bao giờ được mời nhưng lúc nào cũng có mặt. Các em có sợ chuột không nào? Lũ chuột xấu xí, hay có thói xấu gặm đồ đạc, quần áo, lại còn thường xuyên chơi trò đuổi bắt, kêu rúc rích, lũ chuột ở bẩn và chẳng bao giờ chịu tắm gội, thật là đáng ghét, đúng không các em?

Ôi! Anh lại đặt câu hỏi cho các em nhiều quá rồi, nhưng những chú chuột trong phim hoạt hình thật sạch sẽ và đáng yêu mà. (Với đôi tai và cặp mắt mở to, đứng trên đôi chân của con người và mang găng tay trắng. Đó là chuột Mickey và hàng năm Ngày 18/11 được chọn là sinh nhật chính thức của Chuột Mickey).

Chuột tuy là con vật nhỏ nhất trong mười hai con giáp (Con trâu, con hổ, con rồng, con rắn, con khỉ, con ng ựa, con chó, con lợn, con gà…), nhưng lại được sắp đứng hàng đầu đứng đầu đấy nhé, xếp trên những con vật khác bự xác, một phần nhờ tài thông minh lanh lẹ, mà cũng vì chuột rất gần gũi với loài người, có thể nói như hình với bóng, chỗ nào có người là có chuột.

Trên thế giới, các nhà thơ cũng viết rất nhiều về chuột, ví dụ này:

Trong tập “Thơ Ngụ Ngôn Của La Fontaine” (Fables De la Fontaine ) của tác giả Jean De La Fontaine người Pháp được cụ Nguyễn Văn Vĩnh dịch ra tiếng Việt có nhiều bài rất hay liên quan đến chuột như: “Le Rat de ville et le Rat des champs” (Chuột nhà và chuột đồng), “Le Lion et le Rat” (Con sư tử và con chuột), “Le Chat et un vieux Rat” (Con mèo và con chuột già), “ La Grenouille et le Rat” (Con nhái và con chuột), “Le Rat et l’Éléphant” (Con chuột và con voi), 'Con Chuột Nhắt, Con Mèo và “Con Gà Trống Non” (Le Cochet, le Chat et le Souriceau) v.v…

Dưới đây là bài thơ Chuyện anh em nhà chuột của anh Trần Mạnh Tuân, câu chuyện kể về 2 anh em nhà chuột.

Chuột anh sống ở thành phố, chuột em sống ở nông thôn. Hôm đó, hình như là vào ngày Chủ nhật (Ngày mà các em được nghỉ học nhé), chuột em mời chuột anh về làng quê chơi. Phong cảnh thật nên thơ, cây lá tươi tốt, nhiều lúa ngô khoai sắn nên chuột anh rất thích thú và được chén 1 bữa no nê.

Chủ nhật tuần sau, chuột anh mời chuột em về thành phố chơi. Ở thành phố xe cộ đông đúc, đường phố chằng chịt, nhà cửa san sát, chuột em hỏi đường mãi, đi mỏi chân, mới đến được nhà của chuột anh. Mệt quá, may được chuột anh mang những đặc sản của thành phố ra ăn uống như cá này, món chim này… toàn những sơn hào hải vị rất khó tìm ở quê. Đang vui mừng nâng cốc chúc mừng, thì đột ngột chủ nhà về, thế là cả chuột anh lẫn chuột em chạy văng cả dép.  Nào đã kịp hoàn hồn, bỗng đâu:

Chưa yên, mèo cụ xông vào

Ba hồn bảy vía, trốn sao bây giờ?

Ngoài sân lão chó ngồi chờ

Lơ mơ mất mạng, ngất ngơ đi đời!

Chuột em sợ qúa, từ đó không dám lên thành phố chật chội nữa. Bài học rút ra là: Ở đâu nhiều nguy hiểm, tuy được ăn ngon mặc đẹp nhưng luôn trong tâm trạng sợ hãi, chạy trốn thì không nên làm việc, sinh sống. Ở đâu bình yên, phong cảnh hữu tình, giàu tình cảm thì sinh sống và lao động vẫn tốt hơn, giống như quê hương của các em đó. (Anh Lãng Tử Đạt Ma giới thiệu).

 

 

 

CHUYỆN ANH EM NHÀ CHUỘT

 

Họ hàng nhà chuột khắp nơi

Anh dân thành phố, em người nông thôn

Cuộc đời nào biết thiệt hơn

Vui buồn, sướng khổ, nguồn cơn chuyện này! 

 

Chuột em rỗi việc bấy nay

Mời anh trên phố một ngày về chơi

Làng quê thoáng đãng đất trời

Cây tươi lá tốt, tình người chân quê

 

Quý nhau nông sản thu về

Chuột quê mời mọc, no nê tiệc tùng

Lúa ngô khoai sắn đậu vừng

Tươi ngon lạ miệng, vui mừng cùng xơi 

 

Trở về thành phố anh mời

Chuột em một chuyến lên chơi thị thành

Cất công lên gặp ông anh

Nhà cao cửa rộng, loanh quanh hỏi tìm 

 

Đãi em đặc sản cá, chim

Sơn hào hải vị khó tìm chốn quê

Đang xơi thì chủ nhà về

Ba chân bốn cẳng chạy re xó nào? 

 

Chưa yên, mèo cụ xông vào

Ba hồn bảy vía, trốn sao bây giờ?

Ngoài sân lão chó ngồi chờ

Lơ mơ mất mạng, ngất ngơ đi đời! 

 

Anh ơi! sợ quá về thôi

Quê nghèo em sống một đời bình an

Nhà to, của vạn, tiền ngàn

Đêm ngày lo sợ, nát tan cuộc đời!

 

Về quê mà sống anh ơi! 
 

 Trần Mạnh Tuân

(Đại học Thủy Lợi Hà Nội)

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Trần Mạnh Tuân - tuan_hwru@fulbrightmail.org - 091 353 0266 - Hà Nội  (Ngày 30/12/2009 06:45:27 PM)
Hi! Chào Thu Hằng!
Chuột này lớn rồi đấy chứ! Có nhà cửa đàng hoàng ở thành phố kia mà. Bố mẹ đọc cho con nghe thôi! Mà trẻ con bấy giờ cũng lớn về hiểu biết lắm rồi! Nên ngụ ngôn cũng không thể ngây thơ mãi được mà! Hi!
  Thu Hằng - nguoibinhthuong1957@yahoo.com - 01663332171 - Sơn Tây- Ba Đình- Hà Nội  (Ngày 30/12/2009 06:39:24 PM)

Rủ nhau ta trở về quê
Gạo thơm, rau sạch, đề huề gió trăng

Nhưng mà hình như anh Tuân viết ngụ ngôn cho người lớn? Trẻ em đâu có được quyền quyết định nơi ở cho mình.

  Nguyễn Đức Trường - suthuthach@gmail.com - 01288238053 - 47/459 Bạch Mai Hà Nội  (Ngày 29/12/2009 06:15:14 PM)

Con còn đang độ tuổi hồng?
Nên anh kể chuyện nhi đồng rất duyên.
Cảm bằng đôi mắt trẻ em,
Cho hồn tươi trẻ, dịu hiền, ngây thơ...

Các bài khác: