Chủ nhật, 24/11/2024,


Chùm thơ dự thi số 99 (27/09/2009) 

Tác giả Cao Phú Cường

(Trường THCS Cần Đăng,

Châu Thành, An Giang)

Email: cuong29c1@yahoo.com

 

1- LỜI RU CỦA MẸ

 

“À ơi …” Mẹ ngồi ru con

Giữa trưa nắng ngắm, tre tròn bóng trông

Quạt mo mát giấc ngủ nồng

Hồn thơ con thả trên đồng quê hương

Thấy cò trắng bay rợp đường

Thấy ông đào đất trong vườn trồng cây

Thấy cha cày đỏ đường cày

Kìa! Chim xây tổ tháng ngày nuôi con…

 

Mồ hôi trôi xót từng hòn

Mới hay lời mẹ đã mòn ca dao.

 

Giật mình. Mẹ bạc mái đầu

Muốn đem phép lạ nhuộm vào, mẹ ơi!

 

2- TÌNH HOÀI

 

Thuyền về. Sóng trắng bãi bờ

Bến đâu? Trong ai còn vết đau chờ nghe ai

Câu thề giờ đã tàn phai

Sao trời vẫn cứ xanh hoài. Trời ơi!

Nắng mưa cười với dòng đời

Thuyền cười bến, dẫu tim bời bời đau

Bến giờ trong, đục nơi đâu?

Thuyền đi trăm ngã vẫn sâu lối về

 

Đời trôi. Đời trôi mải mê

Nhớ bến thuyền vẫn “À ơi…” tình hoài.

 

 

3- KHÔNG ĐỀ

 

Tình yêu có tự nơi đâu

Nôn nao như mối duyên đầu dịu êm

 

Tình yêu có tự nơi em

Đẹp như cô Tấm thảo hiền, thủy chung

Mắt nhìn bối rối mông lung

Gặp nhau vội để nhớ nhung âm thầm

Rồi qua sông núi tháng năm

Lửa bập bùng cháy khôn cầm lòng ai

Em chờ anh đã bao ngày

Sao lọt mắt lưới rơi đầy sông xanh

 

Tình yêu có tự nơi anh

Qua thác ghềnh, nước mát lành về xuôi

Đồng vàng lúa sắp chín rồi

Thấp thoáng cò trắng sóng đôi bay về

Da trời xanh ngắt triền đê

Nắng cười chào mái tóc thề nghiêng nghiêng

Và em đến như nàng tiên

Gắn cây vào đất, nối liền trời mây

 

Tình yêu có tự tim này

Đôi tay ta nắm thắp ngày mai lên

Vượt qua bão át, thác ghềnh

Đường xa đâu ngại, nổi nênh nào lùi

Để Hồng Hà chảy về xuôi

Gặp dòng sông Hậu bùi ngùi duyên xanh

 

Tình yêu có tự em- anh…

                                   

4- SỐ 1 VÀ SỐ 0

 

Một lần ta đi chơi chung

Đã cùng chọn số, đã cùng ước mong

 

Em số một, anh số không

Nắm tay ta bước qua dòng người trôi

Đôi ta đẹp nhất đời thôi

Dù buồn vui, dù lỡ bồi về đâu…

 

Anh trước quàng vai em sau

Là không một- số khởi đầu trần gian

Em- anh cùng bước mơ màng

Số mười may mắn giàu sang đời người

 

Mất một, không còn lệ rơi

Mất không, một đứng giữa trời. Về đâu?

Đôi ta chẳng thể thiếu nhau

Tuổi thơ cho đến bạc đầu thuỷ chung

 

Đời xoay cho đến tận cùng

Nắng mưa, được mất lạ lùng. Vẫn ta!

Người xuôi ngược trẻ rồi già

Chỉ xin giữ chút thật thà, nghĩa nhân

 

Phải không? Em cười lâng lâng

Ta nắm tay, suốt đường trần cùng đi…

 

C.P.C

 

 

Tác giả Nguyễn Thị Hậu

Đồng Đá- Phú Xuân B- Xuân Phước

- Đồng Xuân- Phú Yên

Đt: 0984 633 105

Email: haunguyenyenphu@yahoo.com.vn)

 

 

1- CHÔNG CHÊNH TA ĐỘI NÓN ĐỜI

 

Sao không úp mặt vào sông

Để nghe trăng trở đáy dòng phù sa

Vắt nghiêng nghiêng sợi khói nhà

Để nghe trời đổ tím qua mấy tầng

 

Trả người câu hát phù vân

Để riêng ta gói mấy lần bơ vơ

Tóc hương gửi gió hững hờ

Trót đa mang, lại nhận về đa mang

 

Mấy mùa hẹn ước đã sang

Chỉ còn sắc cỏ dịu dàng mà thôi

Nhịp câu lục bát lỡ rồi

Chênh chao ta đội nón đời mà đi…

 

 

2- NI CÔ

 

Khói hương cô tịch sân chùa

Lá đa rơi rụng bốn mùa áo âu

Chị quen sáng lễ chiều cầu

Lần tràng hạt để quên sầu nhân gian

 

Một thời hương sắc đa mang

Tóc xanh đã xuống khép hàng mi cong

Rũ tình duyên, cởi đèo bòng

Sân si ái ố gửi trong cõi trần

 

Giàu sang gửi cõi phù vân

Tĩnh tâm tiếng mõ xa gần nhẹ êm

Thu mang xác lá đầy thềm

Nghe xao xác cả gió đêm ngại ngần

 

Sáng nay có một bàn chân

Bâng quơ không bước-cõi trần lá rơi!

 

N.T.H

 

Tác giả Phạm Văn Tự

Trường THCS Tam Sơn - Quản Bạ - Hà Giang

ĐT: 02193846162 - 02193846208 ;

Email: thcsts@gmail.com

 

1- TÌNH THẦY NGHĨA BẠN

 

Buồn vui... nhớ mái trường xưa...

Nhớ thương những nắng cùng mưa bốn mùa

Một thời đi học “trường chùa”

Chiến tranh sơ tán, đạn mưa bom gầm

Máy bay...báo động xuống hàm

Thầy cô nghĩa cả lấy thân che trò

 

Gian nan càng rộ ước mơ

Tuổi hồng chí lớn ai ngờ ai hay ?

Lớn khôn theo tháng theo ngày

Người vào bộ đội hăng say diệt thù

Người lên dạy học chiến khu

Người làm bác sỹ, kỹ sư gieo trồng

Người về vui việc nhà nông

Nắng mưa mà chẳng quản công tháng ngày...

 

Thăng trầm trăm đắng nghìn cay

Nước non thắng giặc hôm nay hoà bình

Ngày xưa...đi tóc còn xanh

Nay về chụm lại đã thành màu sương

Lệ trào...nỗi nhớ tình thương

Người còn, người mất chiến trường nơi xa

Thầy cô tuổi tác đã già

Thương thầy, thiếu bạn lệ nhoà chẳng vơi

Khôn thiêng nhân nghĩa để đời

Chữ Tâm toả sáng đất trời...nước non !

 

Nhân gian... trong cõi vui buồn

Tình thầy nghiã bạn sắt son dể lòng...

 

 

2-  KHÔNG EM...

 

Không em...

trái đất ngừng quay

Cuộc đời đơn lẻ có ngày thiếu đêm

Không em chia sẻ nỗi niềm ...

Tìm đâu mái ấm xây nên gia đình

Không em...

anh chỉ một mình

Lấy đâu Hạnh phúc giữa mình với ta 

Không em...

đời thiếu vắng hoa 

Trái tim lỡ nhịp - căn nhà cô đơn...

Có em...

đời đẹp nhiều hơn

Tràn đầy Hạnh phúc...

cội nguồn Tình yêu!                                           

 

3- NGUYÊN KHÍ TRONG NHÀ

 

Tháng ngày bươn trải thị trường

Chợ trời đắt rẻ khôn lường... thu chi...!

Đạo nhà việc nước nghĩ suy...

Má đào thấp thoáng...duyên thì thầm phai

Lòng vàng chia ngỏ cùng  ai

Chồng xa, con dại...hôm mai thế nào ?

 

Thương trường: đen trắng, thấp cao

Sáng mưa chiều nắng tính sao cho vừa

Tình nhà nghĩa nước sớm trưa

Chắt chiu gom nhặt, đón đưa ngọn ngành

Ngọt bùi chia sẻ cùng anh

Khoa trường nơi chốn đô thành sắp thi

Học hành con cái hết kỳ

Tình thương mẫu tử vội đi gặp thầy

Bạn bè hiếu hỉ đó đây

Thành tâm nhỏ nhẹ cho hay đẹp lòng

Đường đời nghĩa cả mênh mông

Mẹ cha già yếu chờ mong xa gần !

 

Tảo tần khuya sớm phân vân

Trăng tròn trăng khuyết thương thân cái cò !

Đêm dài ngày ngắn tự lo

“Trà tàu,cơm tám cá kho” đều đều

Vẫn cười như thuở đang yêu

“Gừng cay muối mặn” sớm chiều đẹp duyên

Đảm đang trung hậu thảo hiền

Đắng cay gian khó bao phen đã rồi...

Nhủ lòng tháng cạn ngày trôi

Hy sinh xuân sắc cho đời rộ hoa

 

“Thê hiền - nguyên khí” trong nhà

Thuỷ chung son sắt - em là cái “tâm”

Ngọt bùi... cay đắng xa gần

Có em mới có mùa xuân cuộc đời...

 

 

4- TÌNH NÚI LÒNG NGƯỜI

 

Đất, người Quản Bạ đẹp sao!

Núi Đôi mơ mộng lạc vào hồn thơ

“Tròn căng” núi đợi núi chờ

Chi nhìn... chi ngắm mà mơ mà màng...

 

Ước chi ta gặp được nàng...

Mở lòng thoả nỗi mơ màng “núi đôi”

Trao duyên nhắn gửi đôi lời

Tam Sơn - Quản Bạ núi đôi vẫn chờ...!

 

 

 

5- NHỚ CÔ HÀNG XÓM

 

Tôi hằng mơ được gặp em...

Cô bé hàng xóm thân quen ngày nào

Tuổi thơ bắt chấu bắt cào

Lúa thì con gái ngọt ngào hương quê

Tháng ngày rong ruổi bờ dê

Tép tôm tôm tép..., tối về theo trâu

 

Thời gian phai sắc phai mầu

“Nhân tình thế thái” hay đâu dòng đời ?

Tôi, nàng mỗi đứa một nơi

Tình duyên mà chẳng một lời nhớ mong

 

Bỗng dưng tôi nhận tin hồng

Đò đầy  “sáo” đã sang sông đi rồi...

Tiếc duyên lòng cứ ngậm ngùi

Biết..., ngày xưa sớm ngỏ lời với nhau

Trách mình trước, trách nàng sau

Nhủ lòng...tôi tự nói câu : Tại mình !

 

Không nên duyên cũng nghĩa tình

Đuổi chim bắt bướm...bóng hình quê hương

Hàn vi lúc giận, lúc thương

Cô hàng xóm ấy vấn vương cả đời

Người góc bể, kẻ cuối trời

Mơ hoài...tôi gặp lại người cố hương !

 

P.V.T

 

 

Tác giả Nguyễn Đức Lợi

Hội VHNT tỉnh Điện Biên

Điện thoại: 0982812072

Email: ducloisonla@yahoo.com.vn

 

 

1- KIÊNG NÓI

 

Nhốt mình trong cõi lặng im

Thế là xong cuộc kiếm tìm dại khôn

Chửa bình minh đã hoàng hôn

Tự mình đoạn tuyệt thú bôn ba này

 

Thói gì cũng thấy hay hay

Cuộc nào cũng muốn có ngày có đêm

Về thôi - một cõi êm đềm

Chẳng sa, chẳng nhỡ, chẳng mềm, chẳng buông

 

Bên rèm lạc ánh trăng suông

Làm long lanh cả căn buồng tối tăm

Mừng thay một kiếp rau răm

Cũng vì ở lại mà nằm chiêm bao

 

Thoát cơn cuồng vọng ồn ào

Mưu cầu luân nạn, thấp cao, xa gần…

Rút lui khỏi chốn nợ nần

 An tâm tĩnh trí… ngàn lần lặng im! 

 

2- PHỐ BẢN

                                                                  

Bất ngờ một tiếng gà tre

Thế là ta đã muôn khe ngàn đồi

Lá nào rung nhẹ bờ môi

Cho mình vui nỗi mồ côi chính mình

 

Chẳng mơ gì nét phố xinh

Chỉ như cỏ dại, nước sình… mênh mang

Lắng nghe một tiếng trống làng

Đêm về còn thấy âm vang trong long

 

Vấp chân phải quãng đường cong

Để hơn nhau cái đục trong cuộc đời

Khuất sau tám hướng chân trời

Cho đầy một tiếng thu mời gọi nhau

 

Quanh năm gió hú trên đầu

Mái muôn chùng núi, vách rầu rĩ non…

Đêm nay phố bản ngủ ngon

Mơ đu vào dáng quả còn bay bay…

 

N. Đ.L

 

 

Tác giả Lâm Thị Thuý Nga

Phan Rang -TC. Ninh Thuận. 

Điện thoại: 01654722627

Email:  hoainhulam@gmail.com

 

 

1- SẮC THU

 

Thu đâu thể thiếu sắc vàng

Buông rèm nắng ánh một làn mong manh

Chẳng điệu đàng lá mượt xanh

Mùa sang phận lá chông chênh tuổi trời

Bao đời? kiếp lá xanh tươi

Mà thu se sắc lá rơi vàng chiều.

 

 

2- VẪN

 

Vẫn em của những ngày xưa

Còn không ngày cũ những mưa nắng cùng 

Vẫn em dáng vẻ ung dung

Tay trong tay sanh bước cùng người ta

 

Vẫn em xưa ấy - Mà xa

Mà nghe đăng đắng chua ngoa nỗi lòng 

Vẫn một lời rộng bao dung

Vẫn êm dịu - Vẫn lạnh lùng trong nhau

 

Vẫn ngọt ngào lẫn nỗi đau

Vẫn từ thương - hận , tự mâu thuẫn mình.

 

3- TÌNH GIÓ

 

Kể qua từ ấy lâu rồi

Chàng Gió tha thẩn bên đời ru Cây

Để rồi tủi phận nàng Mây

Bồng bềnh trôi nổi đó đây chân trời

Nàng Cây rồi cũng ỉ ôi

Tình chàng lãng tử nặng lời đôi bên

Rời Cây chàng chẳng nỡ quên

Xa Mây chàng cũng mấy êm đềm gì

Sóng im bể lặng mấy khi

Nỗi lòng chàng Gió lời vi vu lời

Chàng rong ruổi mãi một đời

Phiêu du kiếp gió ru hời hợt ru.

 

L.T.T.N

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: