Chủ nhật, 28/04/2024,


Chùm thơ dự thi số 80 (11/08/2009) 

Tác giả Phan Trung Thành

(Thành phố Hồ Chí Minh)

Email: trungthanh1973@yahoo.com

Điện thoại: 0913991114

  

1- HÔM TRƯỚC RỜI QUÊ

                                   

Miền Trung miền Bắc miền Nam

Miền nào cũng thế! Có làm có ăn…

 

Trời cao có đất thăng bằng

Qua sông có bến qua đầm có nông

 

Khoai tốt vụ lúa đơm bông

Nuôi con Mẹ hóa cánh đồng chiêm bao

 

Có vì sao cũng vì sao

Chấp chi hạn, úng mưa rào con ơi

 

Mồ hôi là nước mắt trời

Đổ xuống vai người một nắng hai sương…

 

Miền Nam miền Bắc miền Trung

Đất nào mang dấu cha ông- Đất lành!

 

2- BÀ VỀ VỚI SÔNG

 

Tám mươi tuổi hóa dòng sông

Bà đi thanh thản như không gọi đò

Ánh mắt đã khép âu lo

Tay buông chiều vẫn nắm hờ cháu con

 

Gió lùa lấp lóe chân nhang

Khói nương theo sóng hóa vàng mặt sông

Thương Bà ngọn nước bao dung

Nâng con thuyền nhớ ngập ngừng nhẹ đưa…

 

Câu hò thức tự ngàn xưa

Mái khoan mái đẩy cơn mưa ướt dầm

Vỡ ra trong cõi lặng thầm

Thời gian làm chuyến bay câm nẻo trời!

 

Dẫu là một chuyến sông trôi

Khuya nay nước mắt đằm nơi sóng tràn!

 

 

 

3- TAM GIANG

 

Mặt Trường Sơn lưng biển đông

Chị em ba nhánh hợp dòng Tam Giang

Cua sông cá bể chim đầm

Mà nghèo vẫn cứ bám thân sóng dài

 

Mấy mùa bão rớt lụt rơi

Quán mưa cửa khép đò rời rã xa

Đi là tung mẻ chài ra

Có khi bội quả mà ta vẫn buồn.

 

Vạn chài giỗ tổ trên sông

Khom lưng mà lạy ròng ròng nước trôi!

 

 

4- BẠN GÁI  ƠI

 

Mỗi người là một cành bông

Dĩ nhiên tôi có cánh đồng hoa xuân

Dĩ nhiên là chẳng dám gần

Đi trong hoa chắc hóa thằng dở hơi…

 

Này Lan kín tiếng hay cười

Bắn tin như xiếc đầu mười ngón tay

Này Huệ là “tám” một cây

Mail tràn nước mắt chuyện này chuyện kia

 

Chồng con Cúc đã đề huề

Thích đi siêu thị thích về shopping

Thế rồi một bữa nhắn tin

Không thích gì nữa, một mình… cho xong!

 

Mỗi người là một cành bông

Dĩ nhiên tôi biết hoa Hồng có gai

Dĩ nhiên tôi biết hoa Mai

Trời đất hò hẹn ra ngoài trăm năm?

 

Dĩ nhiên tôi biết chắc rằng

Tôi là chiếc sọt dù căng... xin mời

 

 

5- THÁC SỐ 4 BÌNH LONG

 

Kìa rừng thác vượt dốc trôi

dấu ấn tiền sử về chơi đại ngàn

tôi như lạc giữa hoang đàng

tiếng trong trẻo suối tiếng buồn bã cây

 

Nghiêng mình đất vắt dòng mây

nửa lưng bóng núi nửa đầy mặt sông

trảng xanh cây biếc rối lòng

cây che bóng suối mây trồng bóng thu…

 

Tôi ngồi với gốc cao su

học cách im lặng sa mù kiếp cây

suối trong róc rách cả ngày

cả ngày róc rách nhìn cây thẳng hàng

 

Qua rừng thác vượt dốc nghiêng

mắt hồ tiêu chị S’tiêng dẫn đường

học cách im lặng của rừng

bóng tôi bóng chị âm thầm nắng qua

 

Đường lên Bình Phước không xa

hỏi thăm Sông Bé đã là Bình Dương!

 

 

P.T.T

 

Tác giả Nguyễn Hữu Đạt

(Biên Hòa - Đồng Nai)

Email: joshuu_dat@yahoo.com

 

1- QUÊ HƯƠNG TÔI

 

Quê hương tôi đó muôn nơi

Cỏ cây xanh mướt,biển trời bao la

Mỗi khi cất bước đi xa

Tôi đều hạnh phúc bài ca nghĩa tình

 

Từ nhà đến lớp đẹp xinh

Từng đôi mắt sáng lung linh ngước nhìn

Lời cô thầy nuốt vào tim

Lời “chân thiện mỹ” kiếm tìm được ngay

 

Rời nhà ra chợ vui thay

Qủa, hoa, lương thực… vơi đầy đầy vơi

Sớm, chiều, tối mịt mới thôi

Chung tay xây dựng cuộc đời ấm no

 

Nụ cười, ánh mắt, chuyện trò

Chan hòa đầm ấm tuổi thơ,tuổi gìa

Bên  nhau chung một mái nhà

Giang sơn gấm vóc, chan hòa nơi nơi

 

Quê hương tôi đó, tuyệt vời

Quê hương tôi đẹp,mọi người thương nhau !…

 

 

2- CẢNH CHIỀU MƯA QUA ĐẮC LẮC

 

Đường về Đắc Lắc quanh co

Xe lao nuốt mãi đôi bờ thắm xinh

Đèo lên, đèo xuống dập dềnh

Phi lao xanh mướt, chênh vênh cây rừng

 

Cô em gùi đội trời lưng

Ngước nhìn vách núi , vui mừng bước chân

Hồn dưng sao lắm bâng khuâng

Cùng chiều , mưa, lá ôm thung lũng đồi

 

Mịt mù khói nước quanh trôi

Sợi mưa gấp gáp hôn đời vút qua

Sườn non thấp thóang mái nhà

Sườn cà phê lẫn vườn trà Quê hương …

 

 

3- NHỜ LỤC BÁT GỬI CHO CON

 

Sao con chưa chịu đi tìm

Tâm tư phụ mẫu, trái tim muộn phiền

 

Cả đời tần tảo, truân chuyên

Chao đôi cánh hạc ngả nghiêng quên mình?

Nhìn đi bao lớp tuổi xanh

Bỏ quên sách vở, gập ghềnh tương lai!

 

Sao con chưa chịu đóai hòai

Cha nhiều vất vả mỗi khi rời nhà

Mồ hôi lã chã nơi xa

Nuôi con khôn lớn, cả nhà yên vui?

 

Học hành lẫn lộn ham chơi

Mẹ thương lo lắng, rối bời tâm can

Ngày còn lêu lổng bên đàng

Quên lời căn dặn, nghênh ngang, đua đòi

 

Quanh con bạn tốt gọi mời

Không ngừng phấn đấu, điểm mười lung linh

Thầy cô lao nhọc dáng hình

Chân mòn, tay mỏi, hy sinh trọn đời

 

Cho trò tất cả con ơi

Chỉ chừa lại chút thảnh thơi mỗi ngày

Mong con tài đức thẳng ngay

Mai sau tốt đẹp là đây bây gìơ!

 

Phượng hồng nhuộm nắng non tơ

Hè về, cô đợi, thầy chờ có hay?

Gửi con lục bát nồng say

“Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy” lẽ quên?

 

4- TRĂNG VÀ CA DAO MẸ

 

Ca dao Mẹ hát ru hời

Từng đôi sáu tám à ơi ngọt ngào

Lịm sâu giấc ngủ thuở nao

Bụt thương cô Tấm dạy câu nhiệm mầu!

 

Mẹ về Trăng đổ buồng cau

Trăng cài mái tóc Mẹ sau sân nhà

Ca dao vàng nhuộm mượt mà

Mẹ nuôi con lớn Trăng và ca dao!

 

5- MƠ VỀ QUÊ BẮC NINH

 

Mơ về... trẩy hội chùa Lim

Mơ về… vơi bớt nỗi niềm xa quê!

Mơ về… uống ánh trăng thề

Ngâm câu quan họ đến mê mẩn đời!

 

Trong chiều vương nắng chơi vơi

Xanh xanh, vàng mướp, hồng đôi má đào

Chuồn chuồn, bướm lượn vờn chao

Thương thương, nhớ nhớ hoa bầu, hương em!

 

Mơ về… nắng tắt bên thềm

Quê hương lấp lánh, sao đêm êm đềm!

 

N.H.Đ

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: