Tác giả Mai Thìn
(Đài PT & TH Bình Định)
Điện thoại: 0913442152
NHỚ QUÊ
Rã rời trong nỗi nhớ quê
Mẹ mang cau héo hong nhờ mái hiên
Dõi nhìn bóng nắng xiên xiên
Trầu têm nửa cánh ưu phiền nhạt vôi
Các con rong ruổi đường đời
Không mang theo được góc trời quê hương
Mái nhà tranh gốc trầu vườn
Cột kèo xiên trính khói hương bàn thờ…
Ngày ngày mẹ cứ ngẩn ngơ
Vào ra ngồi ngóng bơ thờ phố đông
Nhớ cây mít, nhớ dòng sông
Nhớ ngờm ngợp gió, nhớ lồng lộng xanh
Một đời bóng mẹ toả quanh
Cây lên thành trái, trái thành chúng con
Bây giờ dáng mẹ hao mòn
Vào ra thơ thẩn nhớ con, nhớ làng.
M.T
Tác giả Duy Bằng
(Tp. Hồ Chí Minh)
Điện thoại:0963 186 238
Email: caoduybang@yahoo.com.vn
1- NHẶT BÓNG
Làm sao nhặt được bóng mình
Làm sao trả được nợ tình cho nhau
Khó dò biển rộng sông sâu
Dễ gì đo được nỗi đau lòng người
Một thời áo trắng qua rồi
Tuổi xuân mơ mộng bồi hồi lòng ai
Thương cho nhan sắc hoa nhài
Đã qua bom đạn ngút trời bão giông
Trong mưa có ngọn lửa hồng
Thắp lên hoà với tận cùng nỗi đau
Đầu vườn thơm ngát hoa cau
Lòng ai mang nặng nỗi đau nhân tình
Hỡi ai đang nhặt bóng hình
Chiều về buồn lặng, thương mình chơi vơi
Nợ tình sao trả người ơi
Làm sao nhặt được giòng đời mênh mang…
2- NÍU
Ráng chiều níu bóng hoàng hôn
Lá rơi níu khoảng trời buồn mênh mang
Đa tình níu với Đa đoan
Vu vơ nhặt bóng người đang níu người
Nhớ thương gần níu xa vời
Câu thơ lận đận níu đời phù du
3- TƠ LÒNG
Tình đời lạ lẫm phiêu diêu
Trách chi tim vẫn lắm điều đa đoan
Nợ đời mặn, nhạt, trái ngang
Phong trần chưa hết lại mang phong trần
Khen cho con tạo xoay vần
Giấc mơ trĩu nặng muôn phần nợ nhau
Câu thơ một nửa bến sầu
Trăng buồn nghiêng lạnh bên cầu thời gian
Nặng lòng hai chữ đa mang
Đời vương gió bụi ngổn ngang tơ lòng
4- MƯA THU
Ta về thăm lại bến xưa
Câu thơ dầu dãi nắng mưa một thời
Ngổn ngang bên lở bên bồi
Thương mùa lá rụng bồi hồi xuân qua
Em về dệt mộng trong ta
Aó anh trận mạc, lửa hoà trong thơ
Vịn mùa năm tháng giấc mơ
Anh đi đánh giặc, ruộng bờ em trông
Xa em mấy chục năm ròng
Vọng phu hoá đá hai giòng lệ rơi
Chiến tranh tắt lửa lâu rồi
Nhớ về bên cũ bồi hồi mưa thu
5- THỜI GIAN
Thời gian hạn hẹp mong manh
Trang thơ vẫn nhớ để dành tặng em
Nắng mưa đọng lại rêu thềm
Chia xa lạnh lẽo nỗi niềm hoang vu
Lặng chừng vỡ động mùa thu
Sắc mây xào xạc sương mù lòng ai
Nỗi đau gánh cả đêm dài
Mong manh giấc ngủ ra ngoài thời gian
D.B
Tác giả Phạm Châu Loan
(Lungo Dora Firenze 151
10153 Torino- Italia )
Email: phamchauloan@ymail.com
1- MỘT NÉT TRANH QUÊ
Mái tóc em bay theo gió
Cùng điệu sàng sảy em có hay chăng
Em tôi mải miết siêng năng
Thóc mùa lép hạt từng hàng bay ra
Ngoài sân cho tới trong nhà
Lúa vàng đã gặt đồng xa đem về
Thơm thơm hương mới thôn quê
Rộn ràng chân bước kéo lê rơm mềm
Đường làng, ngõ xóm vui thêm
Được mùa gặt hái ấm êm cuộc đời
Tiếng chày gõ nhịp khắp nơi
Anh hăng đập lúa, thóc rời tách ra
Mẹt to em nắm lấy đà
Tung tung, hứng hứng như là diễn viên
Thóc đầy, chắc hạt, vui duyên
Cối chày ta giã thành liền gạo thơm
Nhịp nhàng chân giậm mạnh hơn
Anh sau, em trước dùng thân lấy đà
Thóc nằm trong cối bung ra
Vỏ rời hạt lúa, gạo ngà trắng bong
Mẹt, nia, sàng nữa là xong
Cám đi đằng cám, gạo còn cho ta
Nồi cơm chín tới thơm nhà
Hương quê bùi ngọt mẹ cha nhớ về
Vần thơ họa nét tranh quê
Một thời chân chất say mê ruộng đồng.
2- RU ANH
Anh ơi hãy ngủ cho say
Em ru giấc mộng
tình này mê man
Bàn tay e ấp dịu dàng
Tơ mềm buông thả
tóc giăng vai trần
Ru đời lắng đọng ái ân
Đường đời xa lắc
đôi chân mệt nhoài
Đêm dài hoang vắng sơ khai
Mơ màng thổn thức
tìm ai hỡi chàng
Em ru anh
giấc mộng vàng
Thiên thần chắp cánh
nhẹ nhàng bay cao
Cuộc đời
vất vả lao đao
In hình trên trán anh nào có hay
Thương anh
em thức đêm nay...
Ru anh
trong gió heo may tràn về
Anh ơi trong giấc ngủ mê
Tìm em, anh nhé!
Ta về bến mơ.
3- LONG BIÊN CẦU NHỚ
Hoàng hôn tím nhuộm dòng sông
Hay phù sa đỏ sóng Hồng anh ơi?
Trên cầu đôi lứa thảnh thơi
Thả tình theo gió lộng trời xôn xao
Long Biên cầu dựng năm nào?
Hơn trăm năm đó đã vào Sử biên.
Hà thành ghi nhớ trận tiền
Mỹ tung bom đánh đảo điên thân cầu
Ngày dài rồi lại đêm thâu
Đoàn quân xạ pháo nòng châu lên trời
Giao thông huyết mạch ta ơi!
Kiên cường bám giữ chẳng rời cầu yêu
Long Biên bị đánh tiêu điều
Thương thân gãy nhịp trăm chiều xót xa!
Chiến tranh Mỹ phá trải qua
Long Biên còn đó mặn mà dấu yêu.
Anh bên em những buổi chiều
Ngắm dòng sông chảy thả nhiều ước mơ
Cùng nhau dệt những vần thơ
Ngợi ca cuộc sống duyên tơ mặn mà
Tâm hồn chắp cánh bay xa
Cầu Long Biên hỡi cho ta ấm tình!
Điểm hẹn của hai chúng mình
Ngắm trời Hà Nội lung linh ánh đèn
Nụ hôn nồng ấm thân quen
Nhớ người khoảnh khắc ghi trên cầu dài
Cùng nhau mong ước ngày mai
Tình luôn nồng thắm miệt mài bên nhau.
Long Biên nhuộm sắc vàng au
Hồng Hà ngân vọng trước sau bến bờ
Long Biên nhung nhớ trời mơ
Một thời kỷ niệm đợi chờ bến yêu.
4- TÂM TÌNH HẠ XƯA
Gửi em chút nắng mùa Hè
Gửi em màu lá cây me xanh rờn
Gửi em mưa Hạ từng cơn
Rung rinh cánh phượng lá vờn đong đưa.
Chiều nào mắt đẫm hạt mưa
Có người con gái năm xưa nhớ về
Phương xa yêu dấu hương quê
Dạt dào ký ức say mê tâm hồn.
Chiều nay tím ngắt hoàng hôn
Có người thiếu phụ bồn chồn nhớ ai
Nhớ trưa nắng Hạ miệt mài
Đỏ bừng phượng vĩ thắm phai con đường.
Nhớ người xưa ấy yêu thương
Giờ nơi xa vắng còn vương lời thề?
Hồn ai lúc tỉnh khi mê
Giọt mưa hiu hắt ê chề đắng cay.
Người ơi có thấu nỗi này?
Ta mong thành gió cuộn bay về nguồn
Nơi miền nắng Hạ mưa tuôn
Nghiêng bàn tay nhỏ vấn vương đợi chờ.
Gửi anh tình quặn trong thơ
Gửi anh giây phút mộng mơ êm đềm
Gửi anh một thoáng hương đêm
Bâng khuâng nỗi nhớ ôm thềm ngóng ai.
5- HÀ NỘI NGHÌN NĂM
Hà Nội yêu dấu muôn đời
Ngàn năm lịch sử một thời Thăng Long
Truyền rằng một sáng trời trong
Bên dòng sông lượn thoáng trông bóng Rồng
Vươn mình bay vút trên không
Trời xanh tung cánh mênh mông vẫy vùng
Thái Tổ vua Lý vui mừng
Đại La thành cũ tưng bừng đổi tên
Thăng Long mơ ước tiến lên
Rồng bay mãi mãi vững bền nước non.
Kìa cầu Thê Húc cong cong!
Tắm trong nắng sớm vàng ong mượt mà
Ngọc Sơn đền khói hương nha
Thờ Trần dũng tướng xông pha trận tiền
Hưng Đạo đánh đuổi quân Nguyên
Giữ gìn Đại Việt bình yên an lành
Ô kìa ngọn tháp Bút tranh!
Vần thơ thi sĩ viết xanh mây trời
Hạ về phượng đỏ ta ơi
Hoa bằng lăng tím đậm nơi tim người
Cây cơm nguội khoe vàng mười
Rộn ràng lá trổ hoa tươi nức lòng.
Xưa là Lục Thủy hồ trong
Sông Hồng ghi dấu chuyển dòng còn đây
Hồ Gươm in bóng trời mây
Ven bờ liễu rủ nghiêng cây soi mình
Hoàn Kiếm mặt nước lung linh
Ôi hòn ngọc đẹp tươi xinh Hà thành!
Tháp Rùa nổi giữa hồ xanh
Tương truyền Lê Lợi vua giành chiến công
Đuổi giặc Minh giữ non sông
Kiếm thần trao trả khi trông Rùa Vàng
Lập nên trang sử vẻ vang
Đông Đô giải phóng chẳng màng Đông Quan
Đông Kinh thủ phủ huy hoàng
Triều Tây Sơn đổi tên sang Bắc Thành.
Thăng trầm bao cuộc chiến tranh
Triều đình nhà Nguyễn gọi thành Thăng Long
Kinh đô dời về đàng trong
Huế xưa thành cổ thong dong điệu hò
Hà Nội tên ấy đặt cho
Bên sông Hồng chảy quanh co cầu phà
Pháp lập In Đô Chi Na
Đông Dương thủ phủ - thành Hà còn ghi.
Chín năm kháng chiến trường kỳ
Việt Nam độc lập sử thi hào hùng
Ba Đình Thu ấy đón mừng
Tuyên ngôn dựng nước ấm từng lòng tin
Giọng nói Bác Hồ Chí Minh
Âm vang còn đó quang vinh tự hào
Trái tim cả nước xốn xao
Thủ đô Hà Nội đón chào tương lai.
Nhưng rồi những tháng năm dài
Nước nhà chia cắt làm hai xót lòng
Miền Bắc đau đáu chờ mong
Hai miền thống nhất núi sông liền kề
Miền Nam son sắt câu thề
Nước non là một ta về với nhau
Chiến tranh tàn phá bao lâu?
Hà Nội anh dũng đương đầu đạn bom
*Bê năm hai Mỹ om xòm
“Rắp tâm trải thảm không còn thành đô”
Hà Nội ta đó sông hồ
Dâng trào khí thế mạnh vô bến bờ.
* Bẩy nhăm năm ấy như mơ
Nước nhà thống nhất đón chờ là đây
P.C.L