Thứ sáu, 22/11/2024,


Chùm thơ dự thi số 59 (25/06/2009) 

Tác giả Phạm Thị Thư (Hà Nội)

Điện thoại: 0982 130 245 - 0983 197 775

 

1- UỐNG

 

Cái ngày anh trót uống nhoè

Uống vùi sau ngõ qua đê ra đồng

Uống từ đầu Hạ sang Đông

Nhãng tình Thu nhỡ quên không đoái hoài?...

 

Thu ơi, cái nhẽ lai rai

Dở say, dở tỉnh đâu ngoài ý anh

Nhớ Quyên, Quên Nhớ dỗ dành

Cái tình Đông lạnh long lanh khoé nhìn

 

Mà sao đổ đốn con tim

Phập phồng loạn nhịp cứ lim dim tình

Quên ai đơn lẻ một mình

Vui nơi bầu rượu chình ình lả lơi

 

Lời thương ai xót xa lời

Vấp vào cái khổ tơi bời yêu đương

Tai ương mấy cuộc chiếu giường

Đổ tan rách nát cạn đường với Thu…

  

Cơn mưa vượt ngưỡng sương mù

Tình tang lỡ chớn ai bù cho ai?

Liệu xin lại cái hôm mai

Liệu Xuân tình những ngày dài còn không?

 

 

2- CHO QUA CÁI ĐẬN…

 

Bỗng đâu tốc mái căn nhà

Doạ em hoảng hốt năm qua tháng gần

Nhãng quên chuyện ấy ân cần

Mình theo người ấy tủi thân một người

 

Trái duyên bát nước buông rơi

Mình em ngồi vét nụ cười héo khô

Bịch hờ - thóc thật, đáy bồ

Em thôi trách chuyện hồ đồ, đa đoan…

 

Quay về cùng tính với toan

Cho qua cái đận… chỉ toàn vu vơ!

 

 

3- GIỌT CUỐI

 

Tóc chưa đủ bạc hay sao?

Mà bông mây trắng chiều nao nao gần...

 

Tuổi chưa đủ những mùa xuân

Mà sao ngọn bút nảy mầm câu thơ ?

 

Cái cây danh vọng mịt mờ

Đứng che xác lá trên ô đất buồn

 

Quanh co những nẻo đường mòn

Tiến? lui? một chiếc áo sờn vắt vai...

 

Tri ân đắng, ngọt, mặn, cay

Đọng vào giọt cuối những ngày trở trăn...

 

 

4- BUỒN TRĂNG

 

Trăng còm gác chếch bụi tre

Gió còn thủng thỉnh đêm hè trêu nhau

Lời tình rơi rụng ngõ sau

Trầu ngâm thối gốc thân cau cỗi già

 

Luống rau lợn rụi sau nhà

Vườn hoang xa vắng tiếng gà năm canh

Chòng chành chạm phải mong manh

Khế gừng khác mánh tỏi hành, chanh chua

 

Dế đêm ca khúc thiệt thua

Giun ngoi bờ lũ, khóc cua rụng càng

Buồn trăng buồn cả cô nàng

Tôi xe hai chữ dã tràng tặng em

 

 

 

5- TỰ TÌNH THÁNG MƯỜI

 

Tháng mười, ngày ngắn hơn đêm

Tháng mười, tôi tự cộng thêm cả mình

 

Thành mắt biếc, thành môi xinh

Thành đêm sao tỏ, thành tình tôi xa

 

Tháng mười, ngóng vào, ngóng ra

Mỗi tờ lịch, một chuyến phà đi đêm

 

Tháng mười, tôi thức thành quen

Đôi khi cộng cả bóng em vào mình

 

Tháng mười, chẳng có bình minh

Chỉ tờ mờ tối như tình tôi sao?

 

P.T.T

 

 

Tác giả Trần Thị Thu Hà (Bắc Giang)

Trường THPT Lục Ngạn số 2

Tân Hoa – Lục Ngạn – Bắc Giang

Email: habaouyen@gmail.com

 

 

1- KÝ ỨC

 

Bắt đầu từ những lời ca

Con cò bay lả bay la thủơ nào

Hoa xoan tím rụng bờ ao

Hoa dành hoa duối lạc vào giấc mơ

 

Tôi đi tìm lại tuổi thơ

Đánh rơi dọc những bãi bờ tháng năm

Ghập ghềnh muôn cõi xa xăm

Nẻo về rau cải rau răm mọc đầy

 

Chuyện đời chợt đắng chợt cay

Chát chua cũng có, ngọt say cũng nhiều

Tre xanh trút lá bao chiều

Người xưa đã vắng, cánh diều lặng im…

 

Thẩn thơ tôi vẫn đi tìm

Bâng khuâng nghe nắng đổ mềm trên tay…

 

 

2- KHÓI

 

Bữa cơm chiều nấu vừa xong

Khói vương cay mắt, cay lòng… con ơi!

Mâm cơm thiếu hẳn một người

Sao con chẳng nói một lời… mẹ đau! 

 

Lỗi nào bởi tại mẹ đâu

Đường về muôn nẻo rẽ cầu sang ngang

Hoa thơm cỏ lạ vô vàn

Người quên lối đã đặt bàn chân quen

 

Bếp hồng mẹ mới vừa nhen

Nồi cơm nấu dở... khói lên mịt mù

Nín đi con, để mẹ ru...

Khói vương giấc ngủ, lời ru bập bềnh

 

Lối về hạnh phúc chống chênh

Khói rồi bay hết... buồn tênh... ơi à...

 

T.T.T.H 

 

Tác giả Vũ Ngọc Hà (Hà Nội)

Email: vungochaatdau@yahoo.com.vn

1 – LỘC VỪNG

 

Xanh xanh mấy chuỗi ngọc treo

Đung đưa ngọn gió hanh heo lộc vừng 

Sớm xuân búp nở sáng bừng

Rượu xuân vui bạn nhấp đừngđừng say

 

Lộc trời, lộc đất, lộc cây

Bồn chồn ngóng đợi rủi may khôn cùng 

Tri âm tri kỷ tương phùng

Tình cây với đất thuỷ chung mặn mòi

 

2- DẠ HƯƠNG  

 

Hương sâu thăm thẳm của đêm

Quyện vào hương đất dịu êm hương trời

Nồng say quấn quít bên người

Đời dâng mật ngọt hương mời ý thơ

 

 

3 – CHUÔNG GIÓ

 

Heo may để lọt song thưa

Ngân reo nhè nhẹ chao đưa nhạc trời

Khúc nhôi khoan nhặt chơi vơi

Thinh không xao động lòng người bâng khuâng.

 

 

4- HOA CỦA ĐẤT

 

Lửa hồng em cứ nhen lên

Men tình thấm đất làm duyên để đời

Đất là kiêu hãnh của người

Người với đất - mọi niềm vui - nỗi buồn

 

Tay vàng chẳng nệ thước khuôn

Cứ nhào cứ nặn lên muôn dáng hình

Ngũ hành - chơi chốn lung linh

Cho đời say đắm, để mình yêu thương

 

Trăng hạ huyền - bến cố hương

Con thuyền mơ ngủ, chặng đường còn xa

Dáng cong mềm mại hài hoà

Hoá thân vào lửa - mãi là cổ kim

 

Vẫn là sâu lắng con tim

Khát khao mộng đẹp để tin yêu đời

Chút tình vương vấn người ơi

Thấm đượm hồn người đất lại hồi sinh

 

 

5- MỴ CHÂU

 

Thương nàng vóc liễu đào hoa

Sống trong nhung lụa ngọc ngà đế kinh 

Ai hay kiếp nợ ba sinh

Tồn vong vận nước phận mình gánh mang

 

Thánh thiện yêu đến mơ màng

Có ngờ đâu lại bẽ bàng tủi thương 

Am mờ lạnh lẽo khói hương

Gốc đa cổ thụ nương hồn oan khiên

 

Bao dung đất mẹ dịu hiền

Vai trần mãi chịu ngàn niên tiếng đời 

Ngọc ngà nỡ phải đơn côi

Nát tan phận bạc ai người buồn thương

 

Trời xanh có thấu đoạn trường

Mộng yêu nếm trải xót thương kinh hoàng

Kiếp hồng nỡ chịu đa đoan

Đảo điên trời đất, phũ phàng nhẫn tâm

 

Thương ôi tình trót trao nhầm

Xót xa duyên phận nỗi lầm thế nhân

 

V.N.H

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: