Thứ hai, 25/11/2024,


Chùm thơ dự thi số 55 (17/06/2009) 

TÁC GIẢ PHẠM ÁNH (BÌNH ĐỊNH)

Email: phamanh_hvn@yahoo.com.vn

 

 1- VỀ BẾN XƯA

 

Đôi khi tìm nắng trong mưa

Tìm dịu ngọt giữa cay chua giận hờn

Biển khơi sao cạn nỗi buồn

Nghìn trùng dáng núi mỏi mòn nỗi đau.

 

Lơ ngơ râu tóc ngả màu

Đã “tri thiên mệnh” còn câu mây trời

Vụng về đành vậy em ơi

Dẫu vô tích sự vẫn người yêu thương.

 

Tìm trong nắng gió tha hương

Một chiều bình lặng mảnh vườn chân quê

Cánh cò khẽ chạm bờ tre

Em ơi nỗi nhớ anh về bến xưa.

 

 

2- NỬA ÁNH TRĂNG NGÂN

 

Nặng buồn có mẹ không cha

Tuổi thơ côi cút cửa nhà xác xơ

Chiến tranh khói lửa mịt mờ

May còn sống đến bây giờ hoa râm.

 

Một mình nửa ánh trăng ngân

Nửa vô tích sự lối gần đường xa

Lở bồi cũng hạt phù sa

Dòng sông giọt nước dung hoà mà nên.

 

Gió mưa chưa hết ưu phiền

Cõi lòng cây trái ngả nghiêng rối bời

Thác ghềnh trong mắt em ơi

Thẳm sâu biển cả cao vời non xanh.

 

 

3- CHÍ PHÈO

 

Còn ai đâu nữa trong đời

Một mình la chửi kêu trời cũng quen

Đáp lời anh tiếng chó đêm

Một hình một bóng say mèm lăn quay.

 

Cuộc đời đã khiến anh say

Ly bì bí tỉ những ngày không anh

May sao có bát cháo hành

Níu anh về với chút tình lứa đôi.

 

Vào tù ra tội hỡi ôi

Đã thành một kẻ không người là anh

Hiền lành vội hoá lưu manh

Làm người không dễ dễ thành cỏ ma.

 

4- LẶNG LẼ

 

Biết mình phận chẳng ra chi

Trăm năm hỏi có nên gì thưa không

Cõi lòng nặng nợ cha ông

Với nguồn cội với tổ tông bao đời.

 

Sinh con mẹ muốn nên người

Nào hay cay cực lối đời chông chênh

Khai sinh dẫu có họ tên

Ở đời ai nhớ ai quên lâu rồi.

 

Bờ tre gốc rạ buồn vui

Phồn hoa đô hội lắm người lao xao

Có thẳm sâu có vời cao

Một mình lặng lẽ bên rào hèn sang.

 

 

5- KHÔNG ĐỀ

 

Là ai có phải là người

Biết đâu vẫn nói vẫn cười... mà không

Nghìn năm vẫn núi vẫn sông

Nương dâu biển cải mênh mông không người.

 

Vẫn đi vẫn đứng giữa đời

Biết đâu lòng dạ có trời mới hay

Vô hồi vạ gió tai bay

Một ngày vẫn đủ đắng cay ngọt bùi

 

Ngại ngùng gần gũi xa xôi

Dò sông dò suối không nguôi nỗi tình

Trầm tư đôi lúc giật mình

Biết đâu thế thái nhân tình cổ kim.

 

P.A

 

 

TÁC GIẢ VŨ BÌNH LỤC (TUY HÒA – PHÚ YÊN)

Email: vubinhluc1948@yahoo.com

 

1- ĐÊM TỰ TÌNH

 

Cái đêm thu ấy đêm gì (*)?

Đêm lộn gió, đêm dậy thì héo hon…

Trong này, trăng hãy còn non,

Ngoài kia trăng chín mõm mòm… đợi ai ?

 

Thức đêm, mới biết đêm dài

Rượu trong chửa ngấm, người ngoài đã say!

Ông xanh kheo khéo đặt bày

Cỏ đâm đá toạc chân mây mấy hòn

 

Ruột tơ héo, dạ còn son

Ai người quân tử biết còn nhớ ai?

Đã toan cửa đóng then cài

Trở trời, xuân lại, tiếc hoài xuân đi…

 

Thôi nào, một trái tình si

Nuốt vào thì đắng, quăng đi lại buồn. 

 

(*): Thơ Nguyễn Gia Thiều:”Cái đêm hôm ấy đêm gì”

 

 

2- TRANH KHỎA THÂN NGUYỄN PHAN CHÁNH

 

Kìa em giỡn với trăng thâu

Vớt thơm mà tưới lên màu xuân xanh

Hớ hênh tàu chuối đêm thanh

Trăng lênh láng chảy, lượn quanh ngọc ngà…

 

Dường như gió cũng la đà

Vườn đêm như muốn tan ra ảo huyền

Em như thực, em như tiên

Em như trăng, với thiên nhiên một toà…

 

Dưới trời lúng liếng sao sa

Dưới trăng thơ bỗng vỡ oà… thiên thai!

 

 

3- CHỢ TÌNH

 

Chợ tình năm có mấy phiên

Mùa xuân mời gọi nhau lên Bắc Hà

Trai thanh gái lịch mặn mà

xoè ô như thể sao sa vùng đồi…

 

Chợ vui kẻ đứng người ngồi

bán mua sóng sánh nụ cười mời duyên

lời vàng hát tự con tim

tình trong ánh mắt chết chìm bóng nhau

 

đến đây cho biết vàng thau

Hơi xuân đã bén nhịp cầu lứa đôi

Ngựa quen gặm cỏ ven đồi

Người quen đắm đuối những lời tỉnh say

 

Rượu tình ta rót đêm nay

Khát nhau xăm xắp ly đầy ly vơi

Chắp tay cảm tạ đất trời

Mùa xuân ấm mãi với người chơi xuân …

 

 

4- ĐÓN DI VẬT CON VỀ

 

Con đi mấy chục năm rồi

Chiếc ba lô thủng về ngồi trên ban

Ảnh con đã ố hoa vàng

Thương con, lại ứa hai hàng đầy vơi…

Lá vàng còn, lá xanh rơi

Chiếc bi đông rỉ… nói lời chi đây ?

 

Xác phàm gửi đất Làng Vây

Nhận con, còn một chút này… thế thôi!

Mẹ nay gần đất xa trời

Ngóng con, đã trắng một đời ngóng trông!

 

Con về với tổ với tông

Chữ hiếu đã vẹn, chữ trung đã toàn

Lá xanh lại tựa lá vàng

Con như làn khói bay ngang ráng chiều…

 

Bóng hình dầu có bấy nhiêu

Chuyện bây giờ, chuyện mai sau thế nào ?

Tiếng gà vỡ giấc chiêm bao

Ao trời thiêm thiếp bỗng trào nắng mai

 

Mắt già trông một hoá hai

Mẹ nâng vạt áo…đỡ vài giọt đau…

 

 

5- LẠC KHOẢN MỘT CÂU CA DAO

 

Mấy câu người hát đò đưa

Bây giờ tiếng nhặt tiếng thưa vỡ rồi

Mấy câu người hát mê tơi

Hay

Thì hay vậy

Biết chơi hay đùa?

  

Mấy câu người hát ngày xưa

Bây giờ bong bóng tan mưa rã chiều

Mong manh gấm dệt hoa thêu

Chưa cầm đã nát, chưa yêu đã tàn…

 

Gốc đa rụng cái nhỡ nhàng

Nắng mưa gói chút muộn màng rêu phong

Vu vơ tiếng đục tiếng trong

Hình như có, mà như không có gì!

 

V.B.L

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: