Thứ ba, 07/05/2024,


Chùm thơ dự thi số 34 (16/05/2009) 

Tác giả : NGUYỄN VĂN TÀI (Hội VH-NT Tây Ninh)

Điện thọai : 0908349114- 0663848327

Email : taivan26@yahoo.com

 

1- ĐÊM TRẦN TÌNH

 

Khi trong ta có cuộc đời

Là đôi lúc suốt đêm ngồi trầm ngâm

Râu đâm hoang dã trên cằm

Vì mai cuộc sống cũng thầm bon chen.

 

Khi đời ta có đời em

Và đời con nữa rất thèm mộng mơ

Đôi dòng lục bát là thơ

Ru em quên những thờ ơ phũ phàng.

 

Khi em ta gọi là Nàng

Ừ ! nàng tiên xuống trần gian thật rồi

Sớm khuya lòng đỡ bồi hồi

Cho ta phàm tục yêu đời dài lâu..

 

Khi trong ta có niềm đau

Là đêm thao thức tựa đầu vai em

Đâu màu áo lụa trinh nguyên

Ngàn thương tiếc buổi bình yên ban đầu.

 

Lỡ mai tóc điểm hai màu

Giấc mơ chồng vợ bạc đầu còn yêu

Lòng ta tình có bao nhiêu

Trời đêm nay mọc sao nhiều phía em. 

 

2- TÌNH EM

 

Tình em như thế đủ rồi

Một vầng trăng rất tròn soi đêm rằm

Một vầng trăng cõi xa xăm

Lung linh hư ảo bỗng nằm giữa tim.

 

Tình em dìu anh đứng lên

Trong đôi lần vấp ngã trên đường đời

Đôi lần lau nước mắt rơi

Cho anh nhìn thấu chân trời ngát xanh.

 

Cảm ơn em đã yêu anh

Trái tim gõ nhịp chân thành cũng đau

Nhói lòng ngực khi xa nhau

Nôn nao, dồn dập lao xao lúc gần.

 

Tình em dẫu đến muộn màng

Cho anh hiện hữu bên ngàn bể dâu

Tình em mãi mãi ghim sâu

Trong đời anh đến phút vào thiên thu. 

 

3- EM

 

Chút tình xuân nhạt phai rồi

Em lao đao giữa cuộc đời riêng anh

Nhọc nhằn bao giấc mưu sinh

Tóc xanh như chẳng còn xanh trên đầu.

 

Cận kề anh buổi khổ đau

Cho trầm tỉnh lúc trời cao hãi hùng

Vẫn còn đôi phút ung dung

Hát tình ca, hát giữa vùng bon chen.

 

Chút tình xuân - tuổi xuân em

Thuở ban đầu ấm buồng tim đến giờ

Em là thực của cơn mơ

Đỡ đần anh trước bất ngờ mơ tan.

 

Trước phũ phàng, trước gian nan

Dăm câu liêm sĩ cưu mang giữ gìn

Ơi ! em nhân vật trữ tình

Cho anh từ ấy thơ mình còn tươi.

 

4- BIẾT ĐÂU

 

Biết đâu ta cũng có ngày

Tha phương cầu thực - nạn tai trong đời

Mấy tờ bạc rách tả tơi

Sao ngần ngại lúc tặng người hàn vi ?

 

Nầy em, phong vũ bất kỳ

Ngọc trong đá gẫm có gì lạ đâu !

Trong bìng dân có ca dao

Sông trong đục cũng vương màu phù sa.

 

Biết đâu ta chẵng cùng ta

Áo cơm dong ruổi vạn nhà cầu xin

Khát khao cả một chút tình

Lòng trơ trọi, trái tim đành lặng đau.

 

Mai sau, ừ ! cõi mai sau

Dòng bon chen đó biết đâu được mình

Nên em, nhân ái ta dành

Áo cơm luôn sớt chia quanh phận người.

 

Mấy tờ bạc dẫu tả tơi

Biết đâu cứu một cuộc đời, chiều nay.

 

 

5- VỀ MỘT LOÀI HOA TÔI YÊU

 

Lòng tôi từ ấy. Hoa sen

Vấn vương mỗi bước đường lên viếng chùa

Phải là thuở trước, người xưa

Mang hoa về biểu tượng mùa bình yên.

 

Là loài hoa của cõi tiên

Nên hiền dịu trước cửa thiền từ lâu

Là loài hoa của ca dao

Nên hương thơm tỏa lẩn vào lời ru

Là loài hoa của thiên thu

Nên thanh cao được ví từ đời hoa.

 

Lòng tôi từ ấy. Thiết tha

Quê hương với một bài ca đẹp lời

Hát về hoa, hát về Người

Sống như hoa để cuộc đời kính yêu.

 

 

Nguyễn Văn Tài

 

 

Tác giả: Đinh Văn Thường (Hải Phòng)

ĐT: 0313. 720 108 - 0912.242.998

E-mail: thuonghuyen858@yahoo.com

   

1- BỨC TRANH QUÊ

 

Đồng vàng gợn sóng mênh mông

Trẻ trâu thổi sáo tiếng lòng véo von.

Mẹ về chợ bóng đổ tròn

Rặng tre xào xạc, tươi son nếp nhà.

Giậu thưa cúc chợt đơm hoa

Trời hong mây trắng, chim ca giao hoà.

 

Tình quê rộn rã gần xa

Chợt dâng phơi phới thăng hoa bộn bề.

Ai người vẽ khéo tranh quê

Chiều đông phố, ngỡ ta về miền thương.

                                                                    

2- CHÙA NGHÈO

 

Chùa làng có Phật, không sư

Chỉ toàn những vãi coi như chùa nghèo.

 

Ngày ngày chỉ rặt gió reo

Đã đơn tiếng mõ lại neo tiếng cầu.

 

Vào chùa chú tiểu đi đâu

Để cho khúc hát Thị Mầu vu vơ.

 

Lòng ai riêng những nguyện thờ

Không không sắc sắc ảo mờ khói hương.

 

Tuần rằm thưa khách hành hương

Câu thơ bất chợt thấy thương chùa nghèo.

                                                                            

3- ĐÊM HÈ

 

Giận gì giá rét Mùa Đông

Oi nồng quá gái ghen chồng cay ca.

 

Bỏng ran tiếng cuốc bờ xa

Đêm hè đã ngắn đứt ra mấy lần.

Ru ai ve rả rích ngân

Mới vừa chợp mắt đã gần sáng ra.

Mơn man cơn gió thoảng qua

Giật mình tỉnh giấc ngỡ là tay em.

 

Thói đời chốn lạ nhớ quen

Đêm hè hao giấc, nẫu thèm chốn xưa.

 

                               

4- NHÀ THƠ VÀ DOANH NHÂN

 

Tài kinh doanh, giỏi làm thơ

Tiếng lòng dậy sóng ngẩn ngơ thi đàn.

 

Doanh nhân có đến hàng ngàn

Mấy ai đã chịu luận bàn văn chương.

Nhà thơ cú pháp tỏ tường

Ai nào đã trải con đường kinh doanh.

 

Kinh doanh khi bại, khi thành

Làm thơ hay, dở mưu danh ở đời.

 

Doanh nhân ơi! Nhà thơ ơi!

Kinh doanh, sản xuất đồng thời làm thơ.

Kinh doanh một vốn bốn lời

Làm thơ một chữ lãi mười câu thương. 

 

5- NHỚ RỪNG

 

Ngày xuân cửa biển sóng duềnh

Nhớ sao ngày tháng chênh vênh núi đồi.

Dõi trông tít tắp chân trời

Nhớ sao vách đứng chơi vơi rừng già.

Phương Nam thoáng cánh buồm xa

Nhớ sao cơn lũ quất qua vạt rừng.

Hải âu dang cánh ngập ngừng

Nhớ sao nai tác tưng bừng tìm đôi.

Khói phun ấm nước vừa sôi

Nhớ sao đồng đội một thời bên nhau.

Bâng khuâng một áng mây màu

Nhớ sao áo rách em khâu giữa chiều.

Mênh mông nước, ngổn ngang điều

Lênh đênh cửa biển nhớ yêu về rừng.

 

Đinh Văn Thường

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: