Thứ sáu, 22/11/2024,


Chùm thơ dự thi số 7 (19/04/2009) 

Tác giả: Nguyễn Quốc Tuấn

Email: ng_quoctuan58@yahoo.com.vn

 

1- CƠN MƯA ĐẦU HẠ

 

Cơn mưa đầu hạ ước ao
Sấm rền đồng lúa khát khao mong chờ


Nắng vàng hoe xanh mướt bờ
Gió vờn e ấp đang chờ trổ bông


Hương ai con gái thơm nồng
Khát khao một thủa lồng tồng chăn trâu


Đồng xanh bát ngát còn đâu
Mưa rào vẫn thế từ lâu mưa rào


Chân chim quần xắn chạy ào
Cơn mưa đầu hạ thấm vào tuổi thơ

 

2- SỢI THƯƠNG

 

Mưa rơi tí tách hờn ai

Hạt dài, hạt ngắn rơi hoài sanh canh

Mưa đêm nỗi nhớ vắng anh

Tóc mây xoã gối dỗ dành nguôi ngoai

 

Tóc em sợi ngắn, sợi dài

Anh làm tóc rụng mất vài sợi thương

Xin em đừng có phong sương

Anh nguyện nối lại tình thương tóc thề

 

Anh làm bến đỗ đam mê

Cho em mái tóc đêm về nồng thơm

 

 

3- KHẤT NỢ

 

Nợ duyên em phải theo chàng

Nợ tình em phải nhẹ nhàng theo anh

Nợ em đôi mắt ngày xanh

Lúng la lung liếng mà đành sang sông

 

Nợ em đôi má thơm hồng

Đôi môi chín mọng thắm nồng ngày xuân

Nợ em gầy yếu tảo tần

Gót sen thôi đỏ tần ngần bước đi

 

Nợ em xuân sắc đương thì

Gió sương lận đận xuân đi mất rồi

Nợ em - nợ cả cuộc đời

Hương xuân đừng mất, hỡi ơi xin người

 

Nếu sau có kiếp luân hồi

Anh xin trả nợ mong Trời chứng cho

Trả em bằng những vần thơ

Rằng yêu em… mãi thẫn thờ vì Yêu

 

 

N.Q.T

 

 

 

Tác giả: Nguyễn Thành Dũng

Email: thanhdung1159@yahoo.com

 

1- TƯỞNG NHƯ KHÔNG CÒN

 

Tưởng dòng đời đã ngừng trôi
Mà nghe như sóng tình tôi cuốn về
Đôi ta dẫu chẳng duyên thề
Ba mươi năm ấy gần kề hôm nay…

Buồn vui gió thoảng mây bay
Một thời để nhớ bờ vai năm nào
Người xưa áo trắng một màu
Cho tôi thôi ngủ ru vào cô đơn

Ba mươi năm cũ mang ơn
Một ngày sống lại như cơn thác nguồn
Tìm về tuổi mới biết buồn
Mà nghe kỷ niệm quay cuồn đời nhau

Tưởng không còn nữa niềm đau
Giọt buồn lăn xuống vì sao em sầu?
Tình ta của thuở ban đầu
Dù xa ngàn dặm nhạt mầu không phai!

 

 

2- CÔ ĐƠN

 

Ngã lòng về ướt đường mưa
Buồn trong kỷ niệm lưa thưa kéo về
Cô đơn với những hẹn thề
Mà nghe nỗi nhớ lê thê bước dài

Xanh xao nghiêng ngã men say
Tìm em trên đỉnh mây bay ngang đầu
Vật vờ gió lạnh tình sầu
Buồn trong ảo ảnh muôn màu kiêu sa

Đêm về miệng nói ngêu ngoa
Vì em ta cũng sống qua với đời
Bước chân nặng chỉu rã rời
Vì em ta cũng một đời ăn năn

Lang thang khắc khoải ê chề
Cơn mưa đổ xuống đem về tình xa
Đêm nay hát bản tình ca
Tặng người lữ thứ ngại xa bước trần

 

 

3-TÓC XÕA BÊN GHỀNH

 

Đêm nay tóc xõa bên ghềnh

Ngang vai làn tóc bồng bềnh khoe trăng

Tiếng cười nước nhảy tung tăng

Run tay đánh rớt gáo văng bên thềm

 

Mơ sao hôn xuống mi mềm

Hồn rơi tơi tả êm đềm có em

Bờ môi lấp lánh sao đêm

Lặng câm như thể yêu em lần đầu

 

Bên nhau mộng tưởng muôn màu

Chưa xa mà ngại tình sầu riêng mang

Mơ sao hôn giọt sương tan

Đọng trên má ấy miên man âm thầm

 

Bên ghềnh đá cũng ghì gầm

Cùng trăng dệt mộng đan tầm mưa ngâu

Tóc thề buông xõa đêm sâu

Kết từng sợi tóc dòng sầu lang thang

 

Đêm nay tóc xõa buông dài

Trăng sao hờ hững tàn phai bên ghềnh

Gáo xưa lạc lõng chênh vênh

Tiếng cười hôm ấy ở bên cõi nào

 

Buồn như thác đổ kêu gào

Trăm nguồn nỗi nhớ, dạt dào mây ngang

Hư vô nặng trĩu tâm can

Để lòng hấp hối ôm mang hao gầy

 

Đêm nay lệ đá đong đầy

Cho hồn lủi thủi ôm cây ngã sầu

Ghềnh xưa giũ hết tình đầu

Trăng tàn rơi rụng xuống cầu ngả nghiêng

 

Dòng thơ như một gã điên

Mà như thác đổ triền miên giữa trời

Say sưa ly loạn bên đời

Tình em tóc xõa một trời tình tôi

 

N.T.D

 

 

Tác giả: Sông Trà

Email: thosongtra@yahoo.com.vn

 

ĐÔI NGẢ CÔ ĐƠN II

 

Lên non lượm cánh sao rơi

Xuống sông vớt mảnh trăng trôi giữa dòng

Lỡ Em vội bước theo chồng

Biết ai… san sẻ nỗi lòng cô đơn …

 

Lưng đồi thấp thoáng hoàng hôn

Tiếng chiều lướt thướt gió mơn mởn tình

Ngẩn ngơ tôi ngả nghiêng mình

Tựa thân cây đứng lặng thinh mơ màng…

 

Bên bờ con nước suối vàng

Ai ngồi kẽ tóc… ngỡ Nàng tôi yêu …

Nửa đời rồi biết bao nhiêu

Giữa miền đất lạ buồn liêu xiêu buồn…

 

Từ em lỡ bước yêu đương

Ngày qua tháng lại phơi sương “mộng tình”

Mỗi mùa tuyết đổ trắng tinh

Phòng không gối chiếc biết mình nương ai…

 

Có gì sẽ đến ngày mai

Bên kia còn mộng, bên này còn mơ

Người ơi, tôi biết bao giờ

Cô đơn thỏa nỗi Người chờ cô đơn?

 

S.T

 

 

Tác giả: Nguyễn Ngọc Lam (Bình Dương)

Điện thoại: 0984 867 217

Email: nguyen_ngoc_lam_07@yahoo.com.vn

 

1- ĐÓA QUỲNH THƠ

 

Câu thơ say đắm rơi rơi

Là tình sương khói cho đời ngát hương

 

Đem anh dệt đoạn vấn vương

Làm cành nâng đóa hướng dương em nhìn

 

Từ đây là của riêng mình

Dù anh đâu đó vô tình hỡi ai

 

Đêm thâu rồi đến ban mai

Anh là chiếc bóng liêu trai dệt vần

 

Phân vân đôi lúc phân vân

Yêu người hay chỉ yêu vần dệt thơ

 

Tình là một đóa quỳnh thơ!

 

 

2- THIỀN QUÁN

 

Đêm nay em tiễn anh đi

Từ trong thiền quán biệt ly nghìn trùng

 

Mai sau có chợt nhớ nhung

Về qua phố cũ ngập ngừng gọi tên

 

Như đêm nao tiếng dịu êm

Một lần để nhớ êm đềm năm năm

 

Yêu thương đầy những bất an

Đành thôi hãy để mộng tàn theo trăng

 

Tình không về cõi vĩnh hằng

Tình vào tâm thức mơ màng vậy thôi

 

Xa nhau thì cũng xa rồi

Nhớ nhau gởi lại theo hồi trăng lên

 

Tiễn anh ngàn dặm cõi thiền…

 

 

3- VÌ AI

 

Một ngày nào sáo bay xa

Một ngày nào nắng phôi pha mưa hồng

 

Là ngày đó sáo sang sông

Là ngày đó trả chờ mong về người

 

Chỉ còn mây xám khung trời

Chỉ còn đây gió ra khơi về ngàn

 

Tình tàn phai nhạt nắng vàng

Ngậm ngùi thôi… cuộc tình tàn… vì ai…

 

 

4- HÀ NỘI ƠI !

 

Ngày xưa Hà Nội là anh

Yêu anh yêu cả Hà thành nên thơ

 

Tìm đâu ngày ấy bây giờ

Người mang Hà Nội có chờ có mong

 

Em mơ bến nước sông Hồng

Một thời cô lái sang sông đưa đò

Một thời chinh chiến đã xa

Ngời trong ký ức khúc ca quân hành

 

Hồ Gươm gợn bóng mây xanh

Trong chiều hiu hắt bóng anh nơi nào

 

Đường quanh phố nhỏ lao xao

Nhớ chăng anh hỡi mưa rào phương Nam

 

Nhớ chăng một thưở tri âm

Giờ đây xa cách vẫn thầm nhớ nhung

 

Mơ ngày Hà Nội tương phùng…

 

TRƯƠNG CHI

 

Mưa rơi nhớ bóng Trương Chi

Hôm nao réo rắt thầm thì tiếng tiêu

 

Thuyền trôi lơ lửng trong chiều

Gửi theo làn gió niềm yêu vô bờ

 

Đêm nay vắng lặng tiếng tơ

Mênh mông sông nước sương mờ mờ giăng

 

Xa trông một nửa vầng trăng

Nhạc lòng tê tái rền vang nguyệt lầu

 

Bây giờ chàng ở nơi đâu

Có hay lặng lẽ giọt sầu Mỵ Nương

 

Tìm trong chén ngọc niềm thương

Tìm trong sóng nước thuyền Trương Chi buồn...

 

 

N.N.L

 

 

Tác giả: Bùi Văn Bồng  

Email: buibong@ymail.com

 

1- LIỄU HỒ

 

Câu thơ chải biếc liễu hồ

Bâng khuâng Hoàn Kiếm em chờ đợi ai

Nửa trăng chiều muộn mây cài

Hoàng hôn vương tím lối đầy cỏ hoa

Về nơi hò hẹn ngày xa

Em mơn mởn trắng làn da học trò

Anh còn rong ruổi mộng mơ

Mắt em gọi gió liễu hồ thêm xanh

 

Nắng vàng Thê Húc lênh chênh

Anh đi vịn nhớ bên cành hoa tươi

Em và anh mới đôi mươi

Nghìn năm hồ đã lặng soi phố chiều

Ngập ngừng muốn ngỏ lời yêu

Lòng riêng như có thủy triều ngẩn ngơ

Chiều nay trống vắng bơ vơ

Liễu hồ xanh thế em giờ nơi đâu?

 

Xôn xao sóng gợn chân cầu

Nhìn lên Bút Tháp vẫn màu mây xưa

Giận mình nói những câu thừa

Riêng lời yêu để gió mưa cuốn hoài

Môi hồng má phấn không phai

Trong tôi thổn thức môi cười đắm say

Anh giờ tóc nhuốm cỏ may

Cầm tay mình nhớ tay ai thuở nào.

 

 

2- THẦY CHƯA ĐI XA

 

Già rồi vẫn cứ xưng em

Dẫu xa, thầy mãi còn trên cõi đời

Đâu đây văng vẳng từng lời

Giảng bài, kể chuyện đầy vơi nỗi niềm

Thầy đâu phải một ông tiên

Mà đời em có mọi miền yêu thương

Đến thời tóc đã điểm sương

Vẫn theo em suốt chặng đường lớn khôn

      

Thầy đi xa dẫu rất buồn

Trong tâm tư sáng ngọn nguồn nghĩa nhân

Thầy răn dạy cách đưa chân

Lời ăn nết nói, cán cân tình đời

Cho tri thức, trao nụ cười

Biết yêu những đóa hoa tươi trong vườn

Dạn dày bão tố mưa tuôn

Biết dịu xoa những nỗi buồn riêng chung

Đem lòng tha thứ bao dung

Gian nan biết vượt, trập trùng biết qua...

      

Nay thầy đã vắng trời xa

Vẫn tươi nguyên, vẫn mặn mà tình thân

Mẹ cha dạy tính chuyên cần

Thầy đưa lối những bước chân vào đời.

 

 

 

 

3- THÔNG ĐÀ LẠT

 

Tìm nơi gió núi mà reo

Cây thông mở tán lưng đèo mây trôi

Cắm sâu rễ bám đất đồi

Mầm non uống cạn ánh trời mà xanh

Lọc phù sa những ngọt lành

Chắt chiu thớ đá nuôi cành vươn cao

Dẫu khi giá rét ùa vào

Cành non vẫn hát rì rào trên cây

Giữa mùa nắng đỏ gắt gay

Thông xanh như một vầng mây lưng trời

 

Hiên ngang đứng thẳng giữa đời

Hát cùng mây núi những lời tin yêu

Dốc nghiêng thông chẳng mọc xiêu

Thi gan với gió những chiều mưa giông

Cành cao chạm mặt trời hồng

Lá xanh vẫy nắng thắm cùng núi non

Mọc trên sườn đá chon von

Sống lưng dốc núi vẫn tròn tán che

 

Đồi thông làm dịu nắng hè

Nhựa dâng hương gọi gió về xôn xao

Quả thông nở tựa cánh sao

Dẫu rơi xuống đất vẫn trao nụ cười

Cây thông - nghị lực con người

Bừng lên sự sống núi đồi quê hương.

 

B.V.B

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: