Thứ năm, 21/11/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 210 (11/04/2018) 

Lucbat.vn trân trọng giới thiệu Chùm thơ dự thi Cuộc thi sáng tác thơ Lục Bát "Tổ Quốc và Đạo Pháp" số 210 của các tác giả: Nguyễn Bá Hoà (Quảng Nam), Bùi Thị Thảo (Thanh Hoá), Bùi Xuân Khang (Ninh Bình).

 
 


Tác giả Nguyễn Bá Hoà

ĐT: 01264295812
Email: xbahoa@yahoo.com
Địa chỉ: 22 Trần Thuyết, Thành phố Tam Kỳ, Tỉnh Quảng Nam

 
 


1. TIẾNG QUÊ

Mở ngày bao tiếng gà vang
Ó... o... bừng giấc rộn ràng ban mai
Lũ chim giỡn nắng vườn ai
Ríu ra ríu rít hót bài yêu thương
 
Tiếng xe máy nổ cuối đường
Trẻ con ơi ới trống trường giục nhanh
Giọng trâu ớn mặt cỏ xanh
Bài ca từ trụ phóng thanh vọng về

Bao năm đi mãi đi mê
Ngăn tim vẫn một tiếng quê trong ngần
Nhớ gà nhảy ổ kêu rân
Nhớ khuya tiếng chó sủa gần sủa xa

Tre xanh kẻo cọt sau nhà
Con cu cườm gáy cứ là cúc... cu...
Ri... ri... ri rỉ dế ru
Ở trong tâm thức phía tù mù đêm
 
Oàm... oàm... từ lúc nhá nhem
Ễnh ương gọi bạn bên thềm ruộng mưa
Tiếng quê là tiếng ngày xưa
Mà nghe thổn thức như vừa đâu đây.
 
 
 


2. VƯỜN TÔI


Vườn tôi một sớm quá xuân
Gió còn say tết bâng khuâng nơi nào
Hàng cây đẫm mọng chiêm bao
Tỉnh ra còn ngỡ đêm nao giao thừa

Qua mùa giữ lại bóng xưa
Cây vui trổ lá như chưa cũ càng
Chớm sương mầm nẩy rỡ ràng
Tiếng chim líu giọng gọi đàn hòa duyên
 
Sân vườn một sớm tháng giêng
Bầy hoa nở muộn vẫn nguyên hương màu
Tầm xuân ghé nụ tìm nhau
Nhành mai nhả giọt nắng đầu tinh khôi
 
Sân vườn một sớm sánh đôi
Là em tóc bạc là tôi lưng còng.
 
 
 


3. TRÊN ĐỈNH XUÂN

Lối xuân khúc khuỷu gập ghềnh
Con đường năm tháng chao chênh mắt nhìn
Giữ hồn thơm nắng làm tin
Cầm tay ngọn bấc mà vin lấy mùa
 
Quàng vai sương lạnh gió lùa
Bước qua giông bão được thua cuộc đời
Lối xuân bờ thửa rối bời
Hứng tung từng chiếc lá rơi nhẩm ngày
 
Khuất sau dốc dựng tỉnh say
Che ngang bóng núi đuôi mày thực hư
Trở mùa đau nỗi riêng tư
Cơn mơ lập tiết đến từ hoang mang

Hình như tận đỉnh thời gian
Đời vui lồng lộng xuân ngàn hát ca
Một đóm mắt cũng chói lòa
Một hơi thở cũng vỡ òa yêu thương
 
Lối xuân vẽ một thiên đường
Trèo lên tận đỉnh tỏ tường thế nhân.





4. THĂM MẸ CHIỀU CUỐI NĂM

Mẹ ơi chiều đã cuối năm
Nghĩa trang hiu lạnh mẹ nằm cỏ xanh
Mây chia ngả gió đoạn đành
Tiếng chim quá vãng quẩn quanh mộ người

Đất này rét tận ba mươi
Nhang thơm nào ấm? Hoa tươi có nồng?
Khói hương giàn giụa tầng không
Chắp tay để mặc cho lòng rơi... rơi...

Nơi đây thắt ruột se lời
Chốn đây hắt bóng buồn ơi hỡi buồn
Con về, mẹ ở chiều buông
Hình như đâu vọng tiếng chuông cuối ngày.





5. TÌM CON

Mơ hồ hụt hẫng gian truân
Lần theo dấu vết đoàn quân kiêu hùng
Ngàn non xanh đến vô cùng
Nhớ thương đi giữa muôn trùng quạnh hiu

Rừng im đỏ quạch ráng chiều
Tiếng chim mòn mỏi bao điều quắt quay
Khói hương mường tượng dáng ai
Câu van van vái cũng tan bay huyễn hồ

“Thằng Nhỏ mày ở nơi mô?
Sao không về, để mẹ khô héo lòng!”
Bên kia núi dựng rêu phong
Suối đương róc rách đẩy dòng về đêm

Vén màn khuya phủ đất mềm
Hồn trai bừng dậy gọi tên mẹ già
Nhớ đêm pháo chụp chói lòa
Sóng soài mặt nước máu hòa bóng trăng

Tuổi hai mươi đã vĩnh hằng
Tuổi hai mươi đã sánh bằng nước non
Muốn về thăm mẹ của con
Hoa chanh hoa bưởi có còn vườn xưa

Hoa cau còn thoảng hương đưa
Ngõ quê dáng mẹ nắng mưa mãi tìm
Gió rừng dội xoáy vào tim
Từ trong tâm thức nỗi niềm quặn đau

“Thằng Nhỏ mày ở nơi đâu?”
Đại ngàn xé ruột nghe câu thét gào
“Thằng Nhỏ mày ở nơi nào?”
Hồn trai bật dậy mắt trào lệ rơi

“Con nằm đây hỡi mẹ ơi!”
Thanh âm tan loãng khuất lời nhớ thương...
Mùa nối mùa... mỏng manh sương
Con nằm lạnh chỗ cuối đường trăng đi

Bao năm mãi tuổi xuân thì
Đong đưa theo nhịp sử thi với rừng
Mùa nối mùa... cứ rưng rưng
Tay run mắt lệ đếm từng bước chân

Chút tàn hơi gọi thất thần
“Nhỏ ơi Nhỏ hỡi mày nằm nơi mô?”

N.B.H

 

 
 
 
 
 

Tác giả Bùi Thị Thảo
ĐT: 0975516374
Email: Builinhthao@gmail.com
Địa chỉ: số 81 Nguyễn Quang Minh, TK 4, TT. Vạn Hà, Thiệu Hóa, Thanh Hóa.


 
 

 

1. CHIA TAY NỖI BUỒN

Nắm tay vo mấy sợi buồn
Ném vào trưa nắng phơi giòn niềm đau
Cháy khô nỗi tức từ lâu
Xèo xèo hết cả đôi lần sân si
 
Chọn cho mình một lối đi
Đầu óc thông thoáng chẳng suy nghĩ nhiều
Tuổi thanh xuân có bao nhiêu
Sống sao cho xứng tin yêu mọi người
 
Đạo làm con biết vâng lời
Thuận hòa, hiểu thảo đẹp đời mẹ cha
Anh em lối xóm gần xa
Kính trên nhường dưới chẳng thù hận ai
 
Cuộc đời còn lắm chông gai
Gian nan thử thách không phai sờn lòng
Giữ cho chặt những yêu thương
Nụ cười tươi nở sắc hồng mùa xuân
 
Chia tay tất cả nỗi buồn
Giữ trong tim chỉ vuông tròn niềm vui.
 
 
 
 

 

2. VỀ BÊN CHA MẸ

Con về tìm chút niềm vui
Tuổi thơ theo mẹ lui cui bán hàng
Liêu xiêu vấp bước chân ngang
Chật đôi dép nhỏ đế quàng đất nâu
 
Tháng bảy trời đổ mưa ngâu
Đầu trần ướt sũng dắt trâu tắm chiều
Ốc cua bắt được chẳng nhiều
Thương bàn tay mẹ chắt chiu mỗi ngày
 
Cùng cha vác cuốc đi cày
Mồ hôi bịn rịn ướt dày áo mê
Heo may xao xác triền đê
Bóng cha lầm lũi tối khuya mới về
 
Tìm về kí ức chiều xưa
Quan viên hai họ tiễn đưa qua cầu
Rồi thì trầu quấn thân cau
Lâu lâu con mới về thăm họ hàng
 
Mẹ giờ tóc muối pha sương
Cha đuôi mắt đã mấy đường nhăn nheo
Thương cha nhớ mẹ bao nhiêu
Về thăm cũng chỉ được dăm ba ngày
 
Cầu cha ước mẹ ngày ngày
Tinh thần vui vẻ sống đời cháu con
Kí ức về vẫn vẹn nguyên
Bóng cha dáng mẹ thuở còn thanh xuân
 
Cho con ấm áp tình thân
Rèn trong gian khó chuyên cần lớn khôn
Noi gương Người dạy dỗ con
Gái ngoan trai thảo hiếu nhân trọn đời
 
Mẹ cha còn ở cõi đời
Là niềm hạnh phúc phước trời ban ơn
Chậm thôi bớt chút thời gian
Về bên cha mẹ thì thầm tiếng yêu.
 
 
 
   

 

3. CÔ NHỚ CHÁU NHIỀU, CHÁU YÊU!
(Kính viếng linh hồn cháu, con trai nhà anh họ bên ngoại)

Nửa đêm rằm giữa tháng Mười

Tai nghe điện thoại, tim rời rụng đau
Đột nhiên choáng váng đỉnh đầu
Lệ tuôn lã chã âu sầu xót thương…
 
Đường đời rộng mở thênh thang
Cháu tôi tìm chốn thiên đáng dừng chân
Tuổi trăng non đẹp thiên thần
Xanh tràn nhựa sống, trắng ngần ước mơ
 
Sức nam nhi có ai ngờ
Chiều đông mây xám, mắt mờ một bên
U não, kẻ thù không tên
Con dao hai lưỡi giết dần cháu tôi
 
Đời cha nước mắt mồ hôi
Cho con xạ trị rút dời thịt da
Bão giông ngập trắng cửa nhà
Tóc thêm sợi bạc phôi pha dáng hình
 
Tai ương ập bất thình lình
Cháu tôi vĩnh viễn chẳng nhìn thấy chi
Sống trong bóng tối mù lòa
Tay quàng bước chậm, chân rà lối đi
 
Đêm đêm nằm khóc tỉ ti
Thương cháu đứt ruột, ước chi phép màu…
Về thăm tim cứa vết đau
Cháu ngồi tâm sự thật lâu, nỗi lòng:
 
“Nếu không mắc bệnh giữa chừng
Cháu giờ vui nhảy, học cùng bạn thân.”
Mắt nhìn hoa nắng trên sân
Tôi như hóa đá lặng câm khóc thầm
 
Chẳng dám nghĩ sự thật đâu
Liệu tôi còn gặp cháu bao nhiêu lần?
Cháu kề đó, dáng thân quen
Mà tôi ảo ảnh xa xăm phương nào.
 
Trắng đêm giấc ngủ hanh hao
Đêm nay sự thật xiết bao bàng hoàng
Cháu đi về cõi Niết Bàn
Hồn thiêng siêu thoát cửa Thiền cháu nghe!
 
Một ngày bừng tỉnh cơn mê
Vẫn như thấy cháu đi về sớm khuya
Thấy cháu bồng bế em thơ
Vụng về lóng ngóng ầu ơ dỗ dành
 
Mẹ sinh em cháu vuông tròn
Mới đầy tuần cử, cháu đành đi sao?
Cô nhớ cháu, nhớ xiết bao
Ngẩn ngơ xa xót muối bào ruột gan
 
Mây xanh về với trời cao
Cháu tôi là ánh sao đêm trăng Rằm!

B.T.T

 

 
 

 

 
 
Tác giả Bùi Xuân Khang
ĐT: 0942473125
Địa chỉ: 55, tổ 9, P. Trung Sơn, TP. Tam Điệp, tỉnh Ninh Bình.

 
 
 

1. VỀ BÁI  ĐÍNH ĂN CƠM CHAY

Về Bái Đính ăn cơm chay
Dường như ta đã được vay lộc rồi
Cơm chay thanh tịnh tuyệt vời
Cơm chay chan chứa tình người thương yêu

Ăn xong hồn tựa cánh diều
Vút bay cao nhận rõ điều nghĩa nhân
Nhận ra tội lỗi muôn phần
Chúng sinh quần quại, xa gần quặn đau

Rừng xanh gần hết xanh màu
Hoa tàn, cỏ nát nỗi đau chất chồng
Nước dần ô nhiễm biển, sông
Úng hạn tàn phá ruộng đồng thất thu

Động vật săn bắt bốn mùa
Nhiều loài diệt chủng sợ lo từng giờ
Thấy nỗi đau chớ làm ngơ
Nỗi đau này biết bao giờ nguôi ngoai!

Ước gì ai cũng ăn chay
Thì bao bất hạnh đời này còn không???
Cơm chay có phép lạ lùng
Khai trí tuệ sáng, khai tâm trong lành

Cơm chay là thuốc trường sinh
Là hạnh phúc, là thanh bình sinh sôi.
                                               
 
 

 

2. LỜI RU CỦA MỆ VIỆT NAM

Lời ru của mẹ Việt nam
Bốn ngàn năm vẫn âm vang đến giờ
Lời ru nuôi dưỡng ước mơ
Thành anh hùng, giữ biên bờ, nước non
 
Dù cho sông cạn, đá mòn
Lời ru của mẹ vẫn còn vẹn nguyên
Là khát vọng, là niềm tin
Là lời non nước, khí thiêng giống nòi

Lời ru trong võng, trong nôi
Mà vang vọng cả đất trời, núi sông
Vọng rừng xanh, vọng biển đông
Rất cao sâu, rất mênh mông vợi vời

Từ xa xưa, từ bao đời
Lời ru của mẹ, mặt trời đời ta
Vừa đánh giặc, vừa tăng gia
Mẹ thay tất cả ông, cha, con mình

Suốt đời dâng hiến hy sinh
Cho Tổ Quốc cho gia đình quê hương
Lời ru của mẹ Việt Nam
Mẹ anh hùng, ru các con anh hùng:

“À ơi! Bác vẫn hằng mong
Hòa bình đất nước trong vòng tay con
Học hành cho thật giỏi giang
Việt Nam giầu mạnh, vẻ vang nước nhà”
 
Mấy ngàn năm đến bây giờ
Và muôn sau nữa mong chờ mẹ ru.
 
 
 

 

3. SẮC ÁO NÂU THIỀN

Nhìn em mặc áo dài nâu
Bâng khuâng tôi thấy sắc mầu thiện tâm
Mầu không rực rỡ lặng thầm
Chảy trong tôi những mạch ngầm xôn xao
 
Đẹp trong mộc mạc thanh cao
Hương sen, hương trái vương vào áo em
Em đi tôi ngẩn ngơ nhìn
Sắc màu thiền ấy hơn nghìn sắc hoa
 
Cổng chùa tôi đợi em ra
Gió nhè nhẹ thổi bay tà áo em
Có gì thổn thức con tim
Mà tôi phải đợi phải tìm riêng em?...
 
Áo dài nâu, áo nhà thiền
Tôi âm thầm nhớ qua miền riêng tôi.
 
 
 

 

4. LƯU DANH MUÔN ĐỜI
(Kính tặng hương hồn mười cô gái TNXP ở ngã ba Đồng Lộc)


Chưa làm vợ, mẹ một giờ
Mười cô gái trẻ quyết chờ giặc tan
Xa người thân, xa xóm làng
Xung phong lên với non ngàn Trường Sơn
 
Phá bom, chuyển đạn, mở đường
Bạt đồi,phá đá tải thương đêm ngày
Da xanh, tóc rụng, thân gầy
Vẫn vui ca hát, vẫn đầy ước mơ
 
Vẫn nguyên thề nguyện, đợi chờ
Tình yêu “chợt đến” mỗi giờ xe qua
Biết rằng biền biệt, vời xa
Hay xa vĩnh viễn vẫn là thủy chung
 
Thư tình viết giữa bom rung
Viết bao chắp nối riêng chung mà thành
Nửa ba lô vẫn để dành
Vẫn chưa “địa chỉ” gom thành niềm tin
 
Viết cho cha, mẹ, anh em
Hàng năm mới biết được tin nhận rồi
Kể toàn hạnh phúc, niềm vui
Toàn tin thắng lợi khắp nơi chiến trường
 
Ngập tràn hạnh phúc yêu thương:
“Mẹ ơi! Giải phóng quê hương sắp rồi
“Con được thưởng; sắp về chơi
“Nhưng xin ở lại… gần thôi con về
 
“Con vui, con khỏe mẹ nghe
“Mẹ đợi thêm chút, con về mẹ ơi!”
Giữa trong bom lửa ngút trời
Mười cô gái vẫn yêu đời vui tươi
 
Thế rồi!... Thế rồi!.. Thế rồi!
Ngã ba Đồng Lộc với mười các cô
Thành huyền thoại, thành ước mơ
Của muôn thế hệ bây giờ, mai sau
 
Của thế giới, của năm châu
Của đất nước Việt đẹp giầu, tươi xanh
 
Mơ làm vợ, mẹ chưa thành
Thành hồn đất nước lưu danh muôn đời.
 
 
 
 

5. SÁNG THU VIẾNG MỘ BÁC
(Kính viếng hương hồn Đại tướng Võ Nguyên Giáp)

Con về viếng bác sáng nay
Long lanh sóng bạc, trắng mây Vũng Chùa
Con chưa gặp Bác bao giờ
Hôm nay đến viếng con chờ đã lâu
 
Giờ đây sương phủ mái đầu
Tim gan nhức nhối chuyện tàu biển đông
Chúng mù quáng chẳng giám trông
Hay chúng hèn hạ mà không giám nhìn
 
Vũng Chùa đất mẹ linh thiêng
Nằm trong lòng mẹ giữ gìn non sông
Việt Nam biển, đảo anh hùng
Bốn ngàn năm của con rồng, cháu tiên
 
Bác biết bọn chúng cuồng điên
Gian tham xê dịch đường biên làm càn
Bác linh thiêng tỏa hào quang
Chỉ đường nhân nghĩa tiêu tan kẻ thù
 
Long lanh trời, biển Vũng Chùa
Đồi cây, sóng biển hát ru Bác nằm.
 
 
  

 

6. TÌNH YÊU ĐI QUA CHIẾN TRANH

Làng em ở bên kia sông
Cách làng tôi một cánh đồng gần thôi
Một cây cầu nối chúng tôi
Những đêm xong học ra ngồi ven đê
 
Thuở ấy mơ mộng, đam mê
Chia tay đưa tiễn nhau về bao đêm
Lời yêu chưa gửi qua tim
Người con gái ấy vẫn tin, vẫn chờ
 
Ba lăm năm thật bất ngờ
Về quê gặp lại em giờ vẫn son
Vẫn tươi trẻ, vẫn đẹp giòn
Vẫn làm đôi mắt tôi mòn như xưa
 
Mắt nhung dịu ngọt mộng mơ
Vẫn lưng ong dáng núi mờ hoàng hôn
Tóc mây hong nắng chiều hôm
Hương chanh, hương bưởi vẫn vương trong chiều
 
Trái tim vẫn rạo rực yêu
Má môi mọng đỏ vẫn nhều thẹn e
Đợi tôi biền biệt chẳng về
Nên em bỏ lỡ một thì xuân xanh
 
Còn tôi mất khả năng sinh
Về trạm điều dưỡng thương binh chuyển nghành
Tôi là con một gia đình
Mẹ cha mất sớm nên thành cô đơn
 
Ba mươi năm ở nông trường
Về hưu về với quê hương sinh thành
Tưởng em đã có gia đình
Yên vui hạnh phúc như mình cầu mong
 
Giờ đây gặp thắt quặn lòng
Em chờ tôi mới ra nông nỗi này!
Tình yêu tưởng cạn mà đầy
Ba lăm năm mới có ngày hàn huyên
 
Chiến tranh bao truyện thần tiên
Một trong huyền thoại là em đợi chờ
Một tôi hạnh phúc như mơ
Quê là bến, em là bờ đời tôi.

B.X.K
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: