Thứ năm, 21/11/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 192 (28/06/2017) 

Lucbat.vn trân trọng giới thiệu Chùm thơ dự thi Cuộc thi sáng tác thơ Lục Bát "Tổ Quốc và Đạo Pháp" số 192 của các tác giả: Lê Thị Kim Hương (TP.HCM),  Nguyễn Hoàng Dương (Quảng Ngãi), Liên Phương (Tiền Giang).

 

 
 
 
 
Tác giả Lê Thị Kim Hương
ĐT: 0908 179 508
Email: huongkimltk@yahoo.com.vn
Địa chỉ: Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh
 
 
 
 

 
1. SẮC ĐÔNG HÀ NỘI

 

 
Đông sang lành lạnh lần khân
Lưu ly tím biếc băn khoăn đợi chờ
Cải vàng đằm thắm mộng mơ
Cùng hoa mận trắng dệt thơ bên trời
 
Gió mùa trút lá chơi vơi
Quả bàng chín gọi than cời ngô non
Vẫn như một thuở hồng son
Vẫn say màu nắng se tròn sắc đông
 
Khẽ khàng khoan nhặt bến sông
Du dương sóng nhẹ thơm nồng phù sa
Vườn xuân sóng sánh trăng ngà
Thanh tân thao thức Hồng Hà mông mênh
 
Một ngày nỗi nhớ lênh đênh
Đất trời Hà Nội nối kênh Sài thành.
 
 
 
 

2. VÒNG ĐỜI

 

Nhặt thưa cánh võng gọi chiều
Vàng cong màu lá phiêu diêu lưng đồi
Bao mùa sắc thắm nhạt môi
Sông xưa thuyền đợi bồi hồi nhớ xa
 
Rừng lao xõa tóc mặn mà
Lăn tăn sóng vỗ gió qua rộn ràng
Mây vương lẳng lặng mơ màng
Trầm luân núp bóng lang thang cuối trời
 
Trái buồn đơn lẻ rụng rơi
Non tươi lấp ló than cơi lửa hồng
Tình xuân phơi phới đơm bông
Lập trình sắp đặt đảo dòng nhân sinh.
 
 
 
 
 

3. TÌM ĐƯỜNG

 

 
Tìm đường hồi hướng từ bi
Bụi trần giăng mắc phân kì khổ đau
Tiết Đông ngóng đợi nắng đào
Suối sông tấu khúc tiêu dao muộn phiền
 
Cân bằng tâm thức mơ tiên
Cõi thiền ước nguyện cơ duyên gọi về
Bấy lâu lạc bước hoang mê
Bấy lâu mộng ảo rũ rê má hường
 
Sắc không vô ngã vô thường
Ngộ câu thế thái chợt thương cho mình
Nhân sinh góp nhặt yên bình
Tình theo tràng hạt lặng thinh chợ đời.
 
 
 
 

 
4. THIỀN ĐỊNH

 

 
Câu thơ lục bát ngộ duyên
Dấu xưa an lạc vườn thiền nở hoa
 
Đạo - đời hạnh nguyện giao thoa
Tiếng chuông cứu khổ sáng lòa Quan âm
 
Đài sen Phật tánh ngàn năm
Kinh cầu thanh thoát hồng trần ngát hương
 
Nam mô vô lượng vô thường
Thế nhân ảo ảnh mười phương Di đà
 
Phiêu bồng tâm tịnh kiết già
Tiêu dao thoát tục hoan ca cuộc đời.

L.T.K.H

 

 
 
 
 

Tác giả Nguyễn Hoàng Dương
ĐT:0976161599
Email: duonghoangnguyen67@yahoo.com.vn
Địa chỉ: Thôn Hổ Tiếu, xã Nghĩa Hà, TP. Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi
 
 
 
 

 

1.VÕNG THI 1
 
Ngả lưng xuống cánh võng chiều
Nằm bên mấy vệt nắng xiêu cuối ngày
Giang hồ mỏi bước về đây
Vẫn trời quê cũ khói mây trắng mờ…
 
Bên đời im lặng như tờ
Còn nghe tiếng võng ơ hờ ru ta
Ngỡ như một giấc mơ qua
Những ngày gió bụi trời xa đi về…
 
Thềm xưa rêu phủ cỏ che
Lá rơi… hoa rụng… bốn bề tịch liêu
Ta về ngả bóng quạnh hiu
Gác chân phiêu bạt bên chiều cố hương.
 
 
 
 

 

2. VÕNG THI 2
 
Cùng em giăng võng sau vườn
Trăng khuya im bóng, Quỳnh hương nở thầm
Dìu nhau lên võng chung nằm
Rũ thân tục lụy buông trầm luân xa
 
Ta nằm dưới bóng yên hoa
Nghe hồn xuân biếc la đà thoảng hương
Võng trôi dìu dặt du dương
Đôi ta như bóng uyên ương lượn lờ…
 
 
 
 

 

3. VÕNG THI 3
 
Võng giăng dưới mái thềm xưa
Nơi cha nằm thuở con chưa thành người
Hiên nhà vẳng tiếng à ơi
Trăm năm nuôi nấng nụ cười từ đây
 
Ru con bao giấc ngủ say
Mỗi ngày cánh võng mỗi đầy ca dao
Nâng con trên chiếc võng chao
Mênh mang lòng mẹ dạt dào tình cha
 
Đêm ngày thay bóng nhau qua
Nương bàn tay mẹ cùng hòa nhịp đưa
Gió ru võng sớm võng trưa
Trăng đùa võng tối mây đưa võng chiều
 
Về đây dưới mái hiên nghèo
Cho con một cánh võng yêu thương này
Lớn lên từ nhịp võng lay
Biết con có nhớ, một mai nên người.
 
  

 

 

4. GIÓ ẢO
 
Chợt nghe trên mấy cành khuya
Những cơn gió ảo thổi lìa lá thu
 
Bên thềm trăng đổ hoang vu
Nửa đêm phơ phất hương phù hoa bay
 
Tôi nằm đợi dưới vòm cây
Em về nhìn lá rơi đầy chiêm bao
  

 

 

 
5. NHẠT NHÒA SẮC QUÊ
 
Từ khi phố thị lấn về
Mỗi ngày mỗi thấy sắc quê nhạt nhòa
Cội đa gần, lũy tre xa
Cũng theo bóng dáng ông cha khuất dần
 
Chim muông bỏ tổ lên ngàn
Côn trùng bặt tiếng những tàn canh qua
Tiếng nôi võng, giọng ơi à
Lặng chìm vào một thời xa xôi nào
 
Không còn trẻ hát đồng dao
Con cò ngơ ngác bờ ao đâu rồi?
Dòng sông sắp cạn nước trôi
Mây qua soi xuống hồn tôi ngậm ngùi
 
Bây giờ mừng tới tiếc lui
Làng quê hoá phố nhiều vui lắm buồn.

N.H.D

 

 
 
 
 

Tác giả Liên Phương
Tên thật: Trần Văn Nhựng
Email: lienphuong47.tiengiang@gmail.com
ĐT: 0124.7744.005
Địa chỉ: 285 ấp Bình Tịnh, xã Bình Phú, huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang
   

 
 
 
1. TỰ HÀO DÁNG ĐỨNG VIỆT NAM

Tổ quốc ơi! Đẹp vô cùng
Non sông một dải Bắc Trung Nam này
Đỉnh cờ Lũng Cú là đây
Rừng thiêng núi dựng sông dài liền sông
 
Gặp nhau qua ngõ Sông Hồng
Ta về tận mặt Cửu Long trao lời
Ngoài kia cánh bạc trùng khơi
Đảo xa biển vẫn xanh ngời Trường Sơn
 
Âm vang hào khí Vân Đồn
Bạch Đằng, Như Nguyệt nước lên bãi bờ
Mài gươm dưới ánh trăng xô
Sáng trời kiếm bạc dựng cờ tổ tiên
 
Ngày xưa chim Lạc bay tìm
Đất lành gieo hạt mầm nghiêng dậy mùa
Qua rồi thuở ấy xác xơ
Đứng lên từ đất bão lùa sẽ tan
 
Gió rung hồn phách đại ngàn
Ào ào núi dậy rừng loang xác thù
Tượng đài đá dựng thiên thu
Dáng hình sông núi có từ ngàn năm
 
Bắc phương giặc đến bao lần
Gót giày đế quốc đỏ giăng biên thùy
Hàng hàng lớp lớp người đi
Hiến thân vì nước xá gì tuổi xuân
 
Đất ta nuôi những anh hùng
Đã thành bất tử sáng trong sử vàng
Tự hào dáng đứng Việt Nam!
 
 
 
 
 
2. SÓNG BIỂN TRƯỜNG SA

Mênh mông là sóng xanh ngời
Có anh lính trẻ giữ trời đảo xa
Cao cao giàn tháp nắng ngà
Đàn chim chao lượn hát ca tỏ tình
 
Vừng hồng trên mặt biển xinh
Gọi tên Tổ quốc của mình là đây
Thuở cha ông đến nơi này
Con thuyền vượt sóng đàn dây căng buồm
 
Trên đầu cột mốc biên cương
Nắng phơi mộ gió đã hường ánh sao
Trường Sa mẹ nhớ con chào
Hướng về đất dậy nôn nao cõi bờ
 
Núi rừng hoa nở đang mơ
Đồi thơm ngọn bắp trổ cờ ra giêng
Đồng ươm lúa mạch bên triền
Vàng hơn dải lụa áo sim thay mùa
 
Lời ru hay giọt nắng mưa
Nhớ thương chín đợi mười vừa cho anh
Ngoài kia biển đảo đã thành
Dáng hình đất nước long lanh tuyệt vời

Đẹp sao Tổ quốc ta ơi...
 
 
 
 

 
3. BÊN HỒ TUYỀN LÂM

Không không sắc sắc vô hình
Dưới tòa sen ngát ánh minh đạo vàng
Tâm thành ta có Phật an
Bình yên tự tại vô vàng căn duyên
 
Tình thương vạn vật mọi miền
Cỏ cây hoa lá tiếng chim núi đồi
Ngắm nhìn theo áng mây trôi
Lòng ta thanh thản cuộc đời thêm vui
 
Đừng đem dục vọng vào người
Tham sân hỉ nộ chơi vơi phiêu bồng
Đời người như một khúc sông
Chỗ quanh chỗ cạn chỗ dòng nước sâu
 
Vòng quay luân chuyển nhiệm mầu
Có rồi không có bền lâu được nào
Hãy tìm chiếc áo thanh cao
Khoác lên mình ấm dạt dào yêu thương
 
Bình minh thì sáng nẻo đường
Xế chiều cũng đến hoàng hôn trở về
Cuộc trần lúc tỉnh lúc mê
Lắng đi hạt bụi bốn bề hư vô
 
Tiếng chuông êm ã mặt hồ
Hương trầm khói tỏa tâm mơ Phật đài
Tuyền Lâm ẩn hiện sương mai
Có người cầu nguyện cho ngày bình yên

An nhiên đạo pháp diệu hiền...
 
 
 
 

 
 
4. CHỢ  QUÊ

Hao hao cái chợ vuông tròn
Người ngồi chồm hổm vừa non vừa già
Sáng chiều cứ thế nhẩn nha
Người mua kẻ bán thật thà vô tư
 
Chợ quê cũng có người mù
Dẫu nghèo mà sạch lòng như nhẹ nhàng
Chợ quê chưa thấy kẻ tham
Không lừa không dối không màng lợi danh
 
Chợ quê cứ vậy mà thành
Làm người dân dã chẳng tranh lộc quyền
Thương người tài đức cần chuyên
Buồn thay kẻ cướp bạc tiền bất minh
 
Chợ quê có lúc ta nhìn
Cái nghèo quanh quẩn nhục vinh đổi dời
Chợ quê nhóm họp nhiều nơi
Có người chân đất đội trời mà vui
 
Chợ quê còn đó gọi mời
Quên nơi thành thị nắng nôi trái mùa
Bụi ngày rác rưởi chát chua
Lẫn vào thân xác lọc lừa hại nhau
 
Chợ quê người bán trầu cau
Bán nhân bán nghĩa lẽ nào dửng dưng
Còn đây nhiều lắm kẻ mừng
Mão hia có sẵn để tung hô mình
 
Chợ quê nhóm giữa nhân sinh
Trẻ già chồm hổm thấy mình nhỏ nhoi
Chợ quê có phải chợ đời
Mỗi chiều cứ vậy đầy vơi nỗi niềm
 
Chợ quê nét đẹp mà riêng
Tình người san sẻ đã nhường áo cơm
Cũng từ dạo đó chợ còn
Chợ quê dân dã tiếng thơm nhớ hoài

T
a về thăm chợ sáng nay
Thấy lòng thanh thản chợ rày vẫn đông
Chợ quê tình nghĩa ấm nồng...
 
 
 
 
 
5. VẦN THƠ TỰ TÌNH

Thơ là vũ trụ bao la
Là bên cánh võng tiếng gà gáy trưa
Thơ là sớm nắng chiều mưa
Là lều tranh nhỏ bóng dừa xanh xanh
 
Thơ là nỗi nhớ tình anh
Là câu lục bát để dành ngày sau
Thơ là dòng suối rì rào
Là ghềnh thác là non cao điệp trùng
 
Thơ là hoa bướm mùa xuân
Là thu tĩnh lặng ngập ngừng thông reo
Là sương khói quyện chân đèo
Là miền sơn cước tôi theo em về
 
Thơ là tiếng hát tình quê
Là đêm Quan họ chưa hề lạt phai
Thơ là điệu lý thương hoài
Mái nhì đưa đẩy người say tình người
 
Là câu vọng cổ chơi vơi
Là vầng trăng sáng chưa rời tiếng tơ
Thơ là con sóng vỗ bờ
Chạm vào đôi mắt em thơ ngại ngùng
 
Thơ tôi gởi tặng người dưng
Tặng mùa xa vắng về cùng thời gian
Tặng tình yêu có muộn màng
Tặng chiều chiếc lá mênh mang cuối trời
 
Xin thơ đừng mất thơ ơi!
Thu nào sẽ tới bồi hồi với ta
Ngoài kia trời rộng bao la
Đâu đây còn vẳng tiếng gà nhớ quê

Như lời ru thuở em về...
 
 
 
 
6. ANH VỀ NƠI ẤY TIỀN GIANG
Kính tặng nhà thơ V.Tr ngày về thăm TG.
 
Anh về thăm lại Miền Tây
Đang mùa trái ngọt nơi nầy quê tôi
Đem thi ca tặng cho người
Bài thơ Đồng Lộc đầy vơi nỗi niềm
 
Anh rời cuộc chiến đã yên
Mái đầu bạc trắng lời nguyền trả xong
Chí trai nặng nợ tang bồng
Trên vai súng kíp chẳng mong cần gì
 
Trường Sơn ngày ấy ra đi
Hát trong bão lửa đang thì tuổi xuân
Câu thơ để lại nửa chừng
Nửa thành ngôn ngữ nửa mong đợi chờ
 
Về đây sông nước nên thơ
Anh qua Ngũ Hiệp đôi bờ Tiền giang
Trải lòng theo mỗi tiếng đàn
Ngày anh thư thả mùa sang thu chiều
 
Mang thơ về với tình yêu
Anh nhìn non nước gợi nhiều nhớ thương
Thời gian còn lại chặng đường
Chưa quên chiếc áo nắng sương xanh ngời
 
Tìm thơ anh gởi niềm vui
Thấy lòng sưởi ấm tình người chiến binh
Về đây ngắm cảnh hữu tình
Chiều phơ mái tóc vàng in nắng tà
 
Rì rào tiếng sóng xa xa
Phải chăng có hạt nước ngà chảy nghiêng
Anh về tạn mặt Sông Tiền...

L.P

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: