Tác giả Bùi Thị Nhài
ĐT: 01668295464
Email: buinhai1975@gmail.com
Địa chỉ: Xuân Áng Ngoại, Ninh Xuân, Hoa Lư, Ninh Bình
1. LỤC BÁT CHIỀU THU
Cuối chiều lục bát ta đi
Ba mươi sáu phố thầm thì ý thu.
Mưa sa vọng phía sương mù
Nắng mơ thiêm thiếp lời ru lá vàng
Đợi quê, lòng phố xôn xang
Đôi câu sáu tám nhẹ nhàng dìu nhau.
Đã thương chẳng kể trầu cau
Đã yêu chẳng quản qua cầu gió bay.
Cầm lòng gói những đắng cay
Cất thành rượu ngọt men say hương đời.
Nở ra nào những tinh khôi
Nụ hoa hàm tiếu này môi chớm hồng
Tìm người, đất rộng người đông
Gửi vào lục bát đôi dòng tri ân.
2. ĐÊM CÔN SƠN
Đêm sa tiếng hạc lưng trời
Sương ngưng ngàn giọt hứng vời vợi trăng.
Trên đền mờ ảo nhang đăng
Bóng Ông từ cõi vĩnh hằng thoảng qua.
Phất tay, ngọn bút mưa sa
Tiếng thơ vọng giữa thiên hà linh thiêng.
Đêm Côn Sơn bóng thông nghiêng
Chập chờn giấc lá mộng riêng cõi trời.
3. TRƯỚC ĐỀN KIẾP BẠC
Lục Đầu Giang trôi về đâu
Cồn Gươm nay đã xanh màu thời gian.
Bóng cờ thấp thoáng non ngàn
Tiếng quân reo tiếng sóng tràn bên sông
Trang nghiêm trên điện Đức Ông
Đông A hào khí mắt rồng uy linh.
Hịch truyền vang vọng dân binh
Ngoại xâm khiếp vía gieo mình sông sâu.
Gươm xưa thả xuống Lục Đầu
Xóm thôn sơn trại vang câu thanh bình.
Khói hương mây toả Chí Linh
Nghìn sau lồng lộng bóng hình Người xưa.
4. BẠN VONG NIÊN
Không chung kỉ niệm tuổi thơ
Không cùng thầy học, chẳng chờ đón đưa.
Chung đường một dải nắng mưa
Ta sau bạn trước in vừa dấu chân.
Ngại ngùng gió cuốn phù vân
Trăng soi giếng ngọc trong ngần giấc mơ
Đông tàn còn ấm giọt thơ
Cành xuân lộc biếc vương tơ cuối trời.
Chắt chiu vun ý lựa lời
Cương thường gìn giữ trọn đời nghĩa nhân
Bạn đi qua nẻo phong trần
Trúc mai tùng cúc thêm phần tươi xanh
Trao nhau mây dịu nắng lành
Vườn quê thơm ngát đôi nhành Lan Chi
5. CÁNH ĐỒNG CUỐI VỤ
Cánh đồng nghỉ cạnh dòng sông
Tấm chăn nâu đất hoai nồng rạ rơm
Dâng người nào dẻo nào thơm
Lòng vàng kết hạt tay đơm ngọc ngà
Bấm mùa cải biếc lên hoa
Tuổi mình không nhớ, nhớ ra vụ cày
Khẳng khiu vun nhánh mạ gầy
Gió mưa thổi bạc tóc mây cuối chiều.
Qua mùa, chân rạ liêu xiêu
Trong đêm còn tiếng sáo diều hát ru.
6. LỜI RU CỦA ÔNG
“À... ơi...!” Cháu ngủ ngoan nào
Cái cò đi vắng trăng sao chưa về
Gió còn đuổi nghé chân đê
Mặt trời bận sưởi đồng quê cháu à
Chỉ còn cây bưởi đầu nhà
Nghe ông ru cháu hương xòa xuống thơm
Ngủ ngoan nào cái Cún Cơm
Vườn chè bên ngõ thức đơm hoa rồi
Bao nhiêu ngô sắntrên đồi
Đã lên xanh cả những lời ông ru
Vàng bao nhiêu cúc mùa thu
Trắng hoa mơ nhuộm sương mù sớm đông
Mưa rừng bão biển đời ông
Gửi trong dáng núi hình sông quê nhà
Ông gom vào tiếng ơi à
Thanh trầm nâng những giấc hoa nhoẻn cười.
B.T.N
Tác giả: Võ Tấn Quờn
ĐT: 0945186021
Email: votanquon02@gmail.com
Địa chỉ: Bình Trung 2, Vạn Bình, Vạn Ninh, Khánh Hòa.
1. NGÀY CON SINH NHỚ MẸ
Xa xôi nỗi nhớ ngàn trùng
Tim con quặn thắt cạn cùng tuổi thơ
Chiếc nôi giờ đã phai mờ
Đôi vòng tay mẹ ngẩn ngơ cơn chiều
Con đang thụ hưởng tình yêu
Bỏ quên dáng mẹ tiêu điều bến sông!
Trời buồn giăng mắc mây giông
Bàn tay mẹ rắc vào lòng cơn mưa
Mẹ ơi nỗi nhớ cũng vừa
Ra ngoài giấc mộng lau thưa cuối chiều
Một đời cơm hẩm cà hiu
Một đời mẹ đã chắt chiu nhọc nhằn
Nỗi đau mẹ xé trời xanh
Vỡ đôi ngọn gió ấm lành đời con!
2. TIỄN MẸ
Lòng con tan nát mẹ ơi
Trăm năm một kiếp trần đời khó quên
Bên này nỗi nhớ mông mênh
Bên kia đáy mộ gập ghềnh nắng mưa
Mẹ đi khuất bóng lau thưa
Đắng cay con ở buồn đưa chín chiều
Xa trông hoa cỏ đìu hiu
Nghiêng nghiêng sắc nắng giữa chiều hoàng hôn.
V.T.Q
Tác giả Lê Hòa
ĐT: 0916694986
Email: hoangsyhoaihcn@gmail.com
Địa chỉ: 456/29E Cao Tháng, P.12, Q.10, TP. Hồ Chí Minh
1. MỘT LẦN VỚI BIỂN
Một lần với biển mà đau
Nghe trong huyết quản hồng cầu vỡ đôi
Máu còn đỏ sóng chưa nguôi
Mà trên cát bỏng trắng trời bão giông
Ngàn con suối chảy về sông
Trăm con sông đổ vào mông mênh này
Ngọt ngào trộn với đắng cay
Lênh loang nước mắt. Làm say thủy triều
Một lần với biển phiêu điêu
Xin đêm gìn giữ ít nhiều bình yên
Để mai kia những ưu phiền
Còn theo bọt sóng về miền lặng không.
2. BẾP CỦA MẸ
Con mèo nằm ngủ chòng queo
Bó hành. Bó tỏi, đem treo trên giàn
Dui, mè bồ hóng bò ngang
Quện vào mái rạ. Một làn nắng bay
Nồi cơm độn sắn. Qua ngày
Buồn vui liếp nhiếp bên bầy gà con
Mẹ cười: quả bưởi vẫn tròn
Miếng giầu vẫn đỏ. Bồ hòn. Cũng xuôi
Mùa lụt. Đói ngậm. Đói ngùi
Mẹ đem một mớ bùi nhùi ra hong
Khói lên gọi lúa xanh đồng
Níu nhau cùng bước qua giông bão đời
Tinh mơ. Bếp lửa lại cời
Hoa cau lại nở tự lời mẹ ru
Tôi như một đám sương mù
Sáng trong góc bếp nhân từ mẹ tôi.
3. VỌNG VỀ TỪ BIỂN
Ngàn năm bão tố không nguôi
Biển chưa lặng sóng bởi người sân si
Mênh mông. Chuông thả. Từ bi
A Di Đà Phật! Hãy về tịnh không…
Chúng ta con Lạc cháu Hồng
Nghĩa nhân chấp hết những chông gai này
Ngàn năm. Xương máu. Còn đây
Không đời nào chịu đắng cay một mình
Trăm năm đỏ một chữ tình
Người ơi! Chớ để thất kinh lẽ đời
Kẻo mai về với biển khơi
Cá tôm oán hận. Đất trời diệt tru
Mưu mô. Bành trướng. Cầm tù
Hãy nghe chuông đổ mà tu lấy mình.
4. BẾN GIÁC
Xoà tay về cõi vô cùng
Nghe từ bến giác trùng trùng nắng lên
Đêm buông một giọt chuông hiền
Bao nhiêu sầu muộn chảy miền tịnh không
Chiều vừa hạ cánh mùa đông
Chớm xuân cây lúa giữa đồng lên xanh
Ta vừa cập bến yên bình
Tháng giêng trổ nụ ân tình ầu ơ
Dặt dìu cánh gió hời ru
Nghe mùa trắng cõi chân tu giữa lòng
À ơi… Trần thế long đong
Bao nhiêu lệ chảy thành vòng nguyệt hoa
Cừu hận che mắt mù lòa
Bỗng nghe rưng rức vỡ òa ngộ sinh
Đời còn nhau một tấm tình
Dệt nên từ tiếng cầu kinh phía ngày.
5. CHUÔNG CHÙA
Chuông chùa gọi sáng cơn mê
Ai còn xa lắc hãy về mẹ ru
Ai còn lạc giữa sương mù
Nam mô đà Phật! Nhân từ. Xanh lên
Ai còn đen giữa màn đêm
Nam mô đà Phật! Sáng thêm phận người
Chuông chùa ru giữa ngàn khơi
Lòng tham vô đáy xin trời thứ tha
Một mai rồi đất cũng già
Nén nhang thơm cõi ta bà. Nhẹ thênh
Chuông chùa gọi sáng bình minh
Trần gian. Thức. Ngộ. Nghĩa tình trao nhau
6. BÊN KIA BÓNG TỐI
Bên kia khuất một ánh nhìn
Bên kia bóng tối ta tìm ra ai
Đêm sâu như thể ngày mai
Bước đi sợ lệch phía hai con đường
Bên kia cạn một mùa sương
Và hình bóng ấy là dường như ta
Trắng đêm sợ sợi tóc già
Trắng ngày sợ nắng thật thà rụng rơi
Sợ lung lay tiếng ru hời
Bên kia. Gió khóc. Và trời đang mưa
Sợ mơ về những ngày xưa
Hồ như mây xám mới vừa bay qua
Đêm trôi như một món quà
Gói vào thì tiếc. Mở ra lại buồn
Nỗi đời được mấy sẻ suôn
Cầu trời khấn Phật. Mưa tuôn về ngày
Bình minh tỉnh ngộ mới hay
Rằng: thân đang tự đọa đày đó thôi
Bên kia vẫn biếc chân trời
Chỉ ta biết được chơi vơi nỗi mình.
L.H
Tác giả Vũ Tháp
ĐT: 01682255828
Email: vuthap1953@gmail.com
Địa chỉ: Khu 6 Hà An, TX. Quảng Yên, tỉnh Quảng Ninh
1. CÁNH CÒ CA DAO
Mượt mà áo lúa đồng xanh
Cò chao cánh lượn, dệt thành bài ca
Từ trong hạt thóc bay ra
Ngàn năm cò vẫn chẳng xa cánh đồng
Để nên cây lúa vàng bông
Mồ hôi muôn giọt cháy trong nắng hè
Ta đi từ tiếng hàng tre
Từ bàn tay mẹ bộn bề gian nan
Măng cao thì dáng tre tàn...
Lời ru của mẹ vẫn chan cánh cò
''Trăm năm dù lỗi hẹn hò
Cây đa bến cũ con đò khác đưa…''*
Dù trời thay nắng đổi mưa...
Muôn sau câu hát vẫn chưa phai màu
________
* Ca dao.
2. NHỚ
Chim lồng nhớ mảnh trời trong
Cá trong chậu nhớ con sông một thời
Đất nghèo trọn nghĩa bao đời
Bạc vai áo bạc tiễn người đi xa
Như đàn chim bỗng vỡ òa
Như muôn giọt nước mưa ra từng vùng
Lung linh hoa nở vườn hồng
Cỗi cằn ngọn cỏ bên sông bọt bèo
Người xa tỏa bóng lưng đèo
Có còn nhớ mảnh đất nghèo xưa không
3. MƯA MUỘN
Ngàn xanh róc rách suối reo
Lá thu rớt nhẹ trôi theo sông dài
Cửa sông hừng một sớm mai
Anh theo mây tới buông vài cơn mưa
Đất trời xanh lại giấc trưa
Trong em cái lá như chưa rời cành
Nói gì đi nhỉ... hỡi anh…!
Dẫu cơn mưa muộn mà lành... niềm tin
4. TÌNH QUÊ
Thôn Đoài cùng với thôn Đông
Liềm hái ra đồng gặt nắng chang chang
Vụ chiêm đang độ rộn ràng
Hương rơm thơm cả mắt chàng... môi em
Cánh diều cưỡi gió vút lên
Đem câu thơ thả ở trên mây trời
Nắng nung dẫu bạc áo người
Tình quê cứ thắm những lời duyên quê
Hè này đội nắng tôi về
Nối tơ dệt trọn lời thề… cỏ may…!
5. NGÕ LÀNG
Ngõ làng lớp lớp hàng cây
Lá xanh lớp lớp đổi thay lá vàng
Sớm mai ríu rít bước ngang
Chiều về thong thả... ai mang nắng về
Ngõ là hồn của tình quê
Qua bao biến đổi lời thề vẫn nguyên
Người đi lập nghiệp mấy miền
Tình xưa vẫn đượm ở duyên mắt người
Bút hoa thảo bốn phương trời
Có về tô thắm đất nơi sinh thành
Quê hương là ngọn gió lành
Nâng bao hạt giống vươn mình… bay cao…
6. ĐƯỜNG XUÂN
Cứ xuân như thể… là xuân
Thùng thùng hội mở nơi gần, nơi xa
Cờ đua với những… cánh hoa
Áo ai hồng thế, như là… áo em
Đường làng như thể… chưa quen
Cái nhìn như thể… nối liền với nhau
Xe xuôi, xe ngược qua cầu
Người đi như thể… về đâu… thì về…!
Xuân làm ống kính hả hê
Xuân gieo ngon bút si mê họa vần
Với anh- em cũng là… xuân
Con đường ta bước… trong ngần… tình yêu.
V.T