Thứ tư, 04/12/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 155 (25/05/2016) 

Tác giả Lê Thị Mai

Bút hiệu : Lê Mai

ĐT: 01262812318

Email: lethimai1980kg@gmail.com

Địa chỉ: 73/29 Hai Bà Trưng nối dài, P. Vĩnh Quang, TP. Rạch Giá, Kiên Giang

 

 

 

1. TU

 

 

Càng tu càng thấy mình ngu

Càng tu càng thấy ruồi bu thân này

Dẫu cho gõ mõ đêm ngày

Lòng còn tham chấp đọa đày còn vương

 

Đầu sào trăm trượng tay buông

Mấy ai làm được vô thường quán thân

Đốt đèn đi khắp cõi trần

Mấy ai tìm được mười phân vẹn mười

 

Thời gian vốn chẳng đợi người

Mấy ai hiểu được nụ cười Như Lai

Thân người khó được chẳng sai

Mấy ai siêng tạo phước dày mà nương

 

Nhân sinh lắm nỗi đoạn trường

Mấy ai vô ngã tình thương giống loài

Một đời cứ mãi loay hoay

Mấy ai thoát được vần xoay của trời

 

Luật nhân quả đã định rồi

Mấy ai không gánh nợ đời kiếp xưa

Hỏi lòng giác ngộ hay chưa

Mà sao lại cứ nắng mưa thất thường

 

Cuộc đời lắm kiểu phô trương

Mới hay ta thật tầm thường phàm phu

Mau mau thiền định tấn tu

Ngày sau nhân thế ngàn thuyên lành.

 

 

 

 

 

2. THÔI

 

 

Hạ đang, thu sắp đến rồi

Mưa thôi rả rích người thôi u sầu

 

Đã qua năm tháng bể dâu

Bâng khuâng trên những nhịp cầu tương lai

 

Sương trời thương ngọn cỏ may

Để hiu hiu gió đong đầy nắng xanh

 

 

 

3. MẤT?

 

 

Hoàng hôn đánh mất ban mai

Ngày hôm nay đã mất ngày hôm qua

Bông hoa đánh mất nụ hoa

Cái cây bóng tỏa nhạt nhòa chồi xanh

 

Tôn lạnh đánh mất mái tranh

Bếp gas nay đã mất anh bếp dầu

Sông sâu đánh mất nhịp cầu

Áo cài khuy bấm mất đâu yếm sồi

 

Thẫn thờ ngó lá vàng rơi

Mới hay mình mất một thời pha lê...

 

 

 

4. ĐỜI?

 

 

Cuộc đời thật lắm trái ngang

Chéo ngoe chéo nguẩy hai hàng lệ rơi

Lệ rơi ta vẫn phải bơi

Bơi lên ngụp xuống bể đời tịch liêu

 

Tịch liêu ta vẫn phải phiêu

Phiêu mơ phiêu tỉnh chắt chiu mộng lành

Mộng lành cõng ước mơ xanh

Ước mơ xanh gánh cả gành phong ba

 

Phong ba ta vẫn hát ca

Hát ca suốt cả một hành trình xa

Ngày sau dẫu có thành ma

Vẫn là một kiếp xót xa... độc hành...?

 

 

 

5. BUÔNG

 

 

Buông cho chiếc lá nhẹ rơi

Để cho giọt nắng vương lời thở than

Buông cho ngưng bặt tiếng đàn

Để cho ngọn gió ngỡ ngàng bơ vơ

 

Buông cho vụn vỡ mộng mơ

Để cho ngày tháng dại khờ biệt tăm

Buông cho loang ánh trăng rằm

Để cho nỗi nhớ không dằm trong tim

 

Buông cho tung sải cánh chim

Để cho mỏi mắt kiếm tìm hình dong

Tơ vò... buông quách cho xong

Để ta lặng bước thong dong quãng dài

 

Ngày mai xâu chuỗi tháng ngày

Viết nên câu chuyện bi hài rồi... buông !!!

 

 

 

6. TỈNH

 

 

Tình ta như giấc chiêm bao

Tỉnh ra mới biết hanh hao tháng ngày

Tìm trong ký ức hao gầy

Đường xưa giờ vẫn đong đầy dáng xưa

 

Cớ gì sáng nắng chiều mưa

Cớ gì lại cứ dây dưa mộng thường

Đã là ảo ảnh khói sương

Thì thôi xin chớ vấn vương làm gì

 

Tạc lòng câu hứa mà chi

Mười năm có đủ thực thi lời thề?

Mỗi khi heo hút đông về

Hồn thơ đan áo cận kề tim côi

 

Người ơi nhắn gởi đôi lời

Trời xanh đã định một đời vô duyên

Chẳng là anh tuấn thuyền quyên

Tài hoa mệnh bạc truân chuyên lẽ thường

 

Đoạn lòng trăm nhớ ngàn thương

Phong sương lạnh bước dặm trường nhân sinh.
 

L.T.M

 

 

 

 

 

Tác giả Nguyễn Văn Đôn

ĐT:01628776344

Địa chỉ: Suối Dây, ­Tân Châu, ­Tây Ninh

 

 

 

 

1. NGHE ĐÊM

 


Cong lên một mảnh thuyền trôi

Đêm cạn lòng phố mắt bồi sỏi hoa

Nắng mưa ủ giấc mơ xa

Quả đa chín rụng vỡ ra cánh đồng

 

Đưa tay ngắt ngọn đòng đòng

Bờ môi khô nẻ chạm dòng sữa quê

Ô kìa cong xuống triền đê

Trăng hay mẹ gánh tôi về tuổi thơ

 

Tôi ngồi học chữ bi bô

Hiên chùa chao phiến vàng mơ bồ đề

Tôi đang thức hay đang mê

Xòe tay hứng vỡ dầm dề giọt chuông

 

Giật mình vai áo đẫm sương

Nghe đêm lặng lẽ hành hương sao trời.

 

 

 

  

2. MỤ MÊ

 

 

Vắt vai tay nải mụ mê

Ta đi như thể giận quê mình nghèo

Bỏ lại nắng nóng gió Lào

Bỏ lại cái rét ngấm vào mẹ cha

 

Bao năm lạc chốn phồn hoa

Đường đời lăn lóc bụi nhòa chén cơm

Ta về tìm lại ụ rơm

Chui vô làm kén ủ thơm mộng hồ.

 

 

  

 

3. LUÂN HỒI

 

 

Bình minh rực rỡ mặt người

Hạt sương tán sắc mặt trời long lanh

 

Vỡ òa theo nắng lên nhanh

Nhập nhòe nhân ảnh kết vành mây trôi

 

Hoàng hôn đỏ ối màu trời

Đếm bao nhiêu giọt luân hồi vào đêm.

 

 

  

 

4. ĐÊM NGHE TIẾNG MỐI BỔ MÒN LÁ KHÔ

 

 

Trên môi đốm đỏ mắt đêm

Khe trăng lọt xuống vẹn nguyên lòng rừng

Lá khô xếp lớp phiến rung

Răng đen mối bổ mờ từng sát na

 

Ai người nằm dưới chân ta

Lá chồng lên lá thu qua bao mùa

Chung chiêng tháp cổ, mái chùa

Bụi rơi rỉ rả xa xưa vọng về

 

Nhặt lên lỗ chỗ bùa mê

Hư không thành trụ lại về hư không.

 

 

  

 

5. BÙA VÀNG

 

 

Tôi sốt nóng, em cảm hàn

Đêm vồ vập mảnh bùa vàng cắn chung

Nửa bùa tan giọt dửng dưng

Tôi về cúi mặt đếm từng ăn năn

 

Nửa bùa khuyết lại vành trăng

Làn môi em hở hóa băng đỉnh trời

Một lầm hai lỡ vậy thôi

Thương em ngậm ngải ngỡ tôi là trầm.

  

N.V.Đ

 

 

 

 

Tác giả Bùi Xuân Tuấn
ĐT: 0903224077
Địa chỉ: Số 3/1, Phạm Ngũ Lão, Hải Phòng

 

 

 

NHÀ CẢI CÁCH, NGOẠI GIAO BÙI VIỆN

  

Vị quan yêu nước thương loài

Học hành đỗ đạt tú tài, cử nhân

Nguyễn Triều tin ý đại thần

Dụng làm chánh sứ, canh tân một thời

 

Tham gia dẹp loạn mấy nơi

“Kinh bang thế tế” người đời khắc sâu

Chọn nơi xây cảng từ lâu

“Tuần dương quân” lập đội tầu đầu tiên

 

Với hai trăm chiếc chiến thuyền

Hai ngàn quân thủy chốt biên đêm ngày

Dựng nhiều thương điếm nơi đây

Hải Phòng cửa ngõ hàng đầy vào ra

 

“Coi việc nước như việc nhà

Gian lao không quản, dẫu xa chẳng nề”

Ý lời vua Tự Đức phê

Tặng quan Bùi Viện không hề viển vông

 

Đường Sài Gòn đặt ghi công

Hải Phòng cần có tên Ông: phố, đường!

B.X.T

 

 

 

Tác giả Đặng Minh Đức
ĐT: 0988097984
Email: dangminhduc.sdh@gmail.com

Địa chỉ: 122/1 Diệp Minh Châu, P.Tân Sơn Nhì, Q.Tân Phú, TP. Hồ Chí Minh

 

 

 

LÀM NGƯỜI

 

Người ta sinh ở trên đời

Khác nhau nét mặt, nụ cười, dáng đi

Khác tính nết, nếp nghĩ suy

Mỗi người mỗi vẻ, so bì... không nên!

 

Người ta dù ở mọi miền

Mặt Trời chỉ một, Trăng đêm chiếu cùng

Vẫn trên Quả Đất quay vòng

Mỗi người gắn với cộng đồng yêu thương.

 

Người ta nghề nghiệp đủ đường

Giàu nghèo, sướng khổ phải thương nhau cùng

Nghề nào cũng một đích chung

Yên vui cuộc sống, hùng cường nước non.

 

Người ta phần xác, phần hồn

Xác kia có hạn hồn còn dài lâu

Làm người phải có trước sau

Vẹn tình vẹn nghĩa làm câu tu mình.


Đ.M.Đ

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: