Thứ bảy, 23/11/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 146 (30/12/2015) 

Tác giả Trần Tất Trừ

 

ĐT: 0985303476

Email: trantattru@gmail.com

Địa chỉ: Quảng L ưu, Quảng Xương, Thanh Hóa

 

 

 

1. GẶP BẠN

 

 

Tối đi xem bắn pháo hoa

Dịp Quốc khánh U S A rực trời

Trước ngày bạn gửi thư mời

Trong thư nhắc khéo một thời xa xăm

 

Hòa bình kể mấy mươi năm

Mà chưa có dịp qua thăm. Lần này

Gặp nhau ôm trọn vòng tay

Chuyện xưa xen lẫn chuyện nay vui mừng

 

Bạn hỏi tôi những cánh rừng

- Thôi mà! Cây đã kín bưng núi đồi

Nỗi đau chạm đáy nguôi rồi

Không thù hận, tạo luật chơi nghĩa tình

 

Khoác vai vào quán Văn Minh*

Hàn huyên tiếp nối chén quỳnh lại trao .

______
* Ở New York có quán cafe Civilized của người Việt, tạm dịch: Quán văn Minh.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

2. CÔ GÁI MỸ ĐỌC LỤC BÁT

 

 

Một chiều thu Pốt-xít-đam

Nhà bên cô gái dạo đàn đọc thơ

Điệu vần lục bát tình cờ

Tôi nghe như có tiếng tơ tao phùng

 

Bao năm súng đạn thì thùng

Mãi bày trận để ngại ngùng chia xa

Hai mươi, duyên kết giao hòa

Lệch kê lấm rửa vượt qua chính mình

 

Mê say quan họ Bắc Ninh

Yêu tiếng Việt như tiếng Anh và nàng

Đọc thơ trong nắng thu vàng

Thoáng vần, câu mở lối sang hai nhà.

                                 

 

T.T.T

 

 

 

 

Tác giả: Ma Thị Lưu

 

ĐT: 0985156505

Email: mathiluu1988@gmail.com

Địa chỉ: Khu 10, thị trấn Thanh Ba, huyện Thanh Ba, tỉnh Phú Thọ.

 

 

 

 

 

 

1. MỪNG 33 NĂM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM

 

 

Ba ba năm ấy đâu xa

Hôm nay gặp lại thể là tri ân

Trò xa cho đến trò gần

Gửi về nơi ấy muôn phần nhớ thương.

 

Xa rồi lòng mãi vấn vương

Ghép vần thơ nhỏ nhớ thương cô thầy

Sông kia bao chuyến đò đầy

Trông nhành phượng đỏ hao gầy mắt ai.

 

Thương nhiều những nắng sớm mai

Bảng đen, phấn trắng thắp hoài giấc mơ

Ai về lòng mãi ngẩn ngơ

Ba ba năm ấy áng thơ muôn vần!

 

  

 

2. KHỐI LIÊN MINH

 (Mừng 85 năm ngày hội đoàn kết toàn dân tộc)

 

  

Phật về thức tỉnh vô minh

Gieo dòng tình cảm giữa mình với ta

Gần xa muôn nước, muôn nhà

Tựu chung muôn cõi thật là hay thay.

 

Dân tộc, Phật giáo chung tay

Xây thành một mối ngày ngày bên nhau

Vẹn tròn nghĩa trước, tình sau

Tám lăm năm ấy nhớ nhau đời đời.

 

Núi Thái một cõi cao vời

Suối nguồn vô tận ấy lời Phật trao

Ơn Đảng ta phải làm sao

Nơi ta bà cõi để giao tâm tình.

 

Kết đoàn một khối liên minh

Thành công nối tiếp duyên tình thành công.

 

 

M.T.L

 

 

 

 

Tác giả Vũ Đức Lương (Bắc Ninh)

ĐT: 0162 867 4464

Email: vuluong13112013@gmail.com

 

 

1. MẸ

 


Ai ơi nhớ lấy điều này

Ơn mẹ thì phải ngày ngày khắc sâu

Chín tháng mang nặng đẻ đau

Ba năm thao thức, đêm thâu, ngày dài.

 

Giúp con cứng cáp hình hài

Mẹ để năm tháng mòn mài tấm thân.

Ơn mẹ nếu được đo cân

Có thể đổi hết kim ngân ở đời.

 

Ơn ấy cao tựa bằng Trời

Bao la tựa biển không lời để ca

Ngày con chập chững lên ba

Mẹ lại mòn mỏi, phôi pha, héo gầy.

 

Dõi theo con bước từng ngày

Sợ con vấp ngã, con trầy mẹ đau

Vì mong con lớn cho mau

Mẹ vui từng bữa cháo, rau tầm thường.

 

Cơm ngon, thịt cá mẹ nhường

Miễn con vững bước trên đường con đi

Mẹ chẳng mong muốn điều chi

Chỉ cần con khỏe, bô bi suốt ngày.

 

Dù mẹ khó nhọc suốt ngày

Nhưng lòng chất chứa, tràn đầy niềm vui.

Nhìn con đi tới, đi lui

Thấm thoắt đã đến ngày vui nhập trường.

 

Mười hai năm học, chịu thương…

Mẹ thêm gian khổ, lo lường cho con

Bao ngày mẹ gánh lúa non

Chẳng đủ chi phí để con học hành.

 

Khi màn đêm phủ lớp mành

Mẹ kiếm thêm việc để dành chắt chiu

Tình mẹ lớn biết bao nhiêu

Con thêm chững chạc, mẹ yêu thêm già.

 

Mười hai năm ấy thực là

Thời điểm gian khó nhưng mà mẹ cam

Mẹ vẫn chấp nhận lũ lam

Khi thấy con nhỏ còn ham học hành.

 

Năm năm đại học trưởng thành

Là năm năm lá trên cành úa thêm

Năm năm mẹ thức nhiều đêm

Tìm đủ mọi cách kiếm thêm đồng tiền.

 

Để cho con cái ngoan hiền

Mở được cánh cửa trên miền công danh

Ngày nào tóc mẹ còn xanh 

Giờ thêm sợi bạc, mong manh, yếu gầy.

 

Vì con mẹ chịu đọa đày

Vì con mẹ nguyện tháng ngày gian lao

Vì con mẹ cực biết bao!

Như sông chảy mãi, hư hao đôi bờ.

 

Năm năm đại học bơ phờ

Nhưng mẹ đã có bao giờ tính đâu

Mẹ chỉ nói đúng một câu:

“Mong con khôn lớn, rể, dâu đề huề”

 

Ý mẹ như một lời thề

Tạo thêm động lực lo về con thơ

Để con trọn vẹn ước mơ

Mẹ lại dồn hết lực cơ kiếm tiền.

 

Mong con có được vợ hiền

Giúp con đứng vững trên miền công danh

Tóc mẹ bạc, da mẹ xanh

Bởi thời gian lấy rất nhanh đời người.

 

Nhưng mẹ vẫn cứ tươi cười

Lo đàn cháu nhỏ lên mười vẫn lo

Để con thỏa sức tự do

Tìm kiếm danh vọng, công to ở đời.

 

Nên xin khuyên chỉ một lời

Ai còn có mẹ phải thời lo ngay

Đừng để lúc mẹ xuôi tay

Nhắm mắt nằm xuống động lay thế nào?

 

Lúc đó ân hận xé cào

Thì mẹ cũng đã đi vào hư không.

 

 

 

 

 

 

2. HỒN BIỂN

 

 

Ai từng ra đến biển khơi

Sẽ có cảm giác lòng vơi bộn bề

Hòa theo làn sóng vỗ về

Sẽ nghe từ biển lời thề nước non.

 

Sẽ thêm yêu mến giang sơn

Sẽ thêm thương nỗi cô đơn biển chiều

Dù ai chưa đến biển nhiều

Vẫn nghe biển hát bao điều thiết tha.

 

Lời biển vọng tiếng ông cha

Biển là máu thịt nên ta phải gìn

Dù cho cay đắng trăm nghìn

Dù cho thân xác có chìm biển khơi.

 

Cũng đừng hoảng sợ, buông lơi

Kẻo đánh mất hết cơ ngơi sơn hà

Lời biển vọng khắp mọi nhà

Dù cách ngàn dặm vậy mà vẫn vang.

 

Đánh thức con cháu Văn Lang

Tiếp nối sự nghiệp dở dang vua Hùng.

 

 

 

 

3. NỢ

 

 

Ai từng đã sinh ở đời

Đều mang món nợ đất trời bao la

Nợ tấm lòng mẹ thiết tha

Nợ lời dạy bảo của cha ân tình.

 

Nợ quê hương những thanh bình

Đã từng dành trọn khi mình ấu thơ

Nợ khát vọng, nợ ước mơ

Giúp ta không bị bơ vơ giữa đời.

 

Nợ nhân, nghĩa muôn nụ cười

Cho ta sống giữa tình người yêu thương

Nợ cuộc sống phải tha hương

Giúp ta thêm quý, thêm thương gia đình.

 

Nợ Bác một biển ân tình

Có Bác mới có hòa bình non sông

Nợ Phật pháp chốn hư không

Giúp ta giác ngộ, hiểu thông Niết bàn.

 

Đời ta món nợ ngập tràn

Kể sao cho xiết muôn vàn nợ đây!

Nợ trời, nợ đất, nợ mây

Nợ sông, nợ núi, nợ cây, nợ rừng.

 

Trăm ngàn món nợ tưng bừng

Giúp cho khổ chủ không ngừng đắc nhân

Mới hay ôm nợ vào thân

 

Tâm như chứa đựng sông ngân, thiên hà.

V.Đ.L

 

 

 

Tác giả  Bùi Thị Thảo
ĐT:  0975516374
Email: builinhthao@gmail.com
Địa chỉ: 81 Nguyễn Quang Minh, Tiểu khu 4, T.T Vạn Hà, Thiệu Hóa, Thanh Hóa.

 

 

XUÂN VỀ

 

Hừng đông rạng rỡ mây hồng
Cành cây ngọn cỏ  bềnh bồng sương mai
Tiếng chim ríu rít đầu hồi
Sáng trong tha thiết như lời hát ru.

Mặt trời vén bức mành thưa
Nhả ngàn tia nắng soi vừa lối đi
Hạt sương đã hết li ti
Trên đầu ngọn cỏ gió vi vu cười.

Đào phai thay áo xanh ngời
Sáng nay đã chúm chím mười nụ xinh
Hồng nhung đỏ thắm chân tình
Ngóng ngày thắp lửa khắp mình xốn xang.

Quất ươm ngày mới quả vàng
Gió ưng rẽ lối nhẹ nhàng đến thăm
Mang theo cả lũ ong tằm
Bướm màu rực rỡ khắp vườn múa ca.

A! Mùa Xuân mới đang về
Khu vườn buổi sáng tràn trề niềm vui
Đông xa... chân  bước ngậm ngùi
Nàng Xuân lướt tới gót hài trẻ trung.


Giao mùa trời đất vào Xuân
Cả hừng đông cũng chuyển màu sắc yêu.

B.T.T

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tác giả Vũ Nhang

 

Email: quehuonglaple@gmail.com
Địa chỉ: Lập Lễ, Thuỷ Nguyên, Hải Phòng.

 

 

 

1. NHỚ CỤ NGUYỄN DU

 

 Kỷ niệm 250 năm ngày sinh 

 Đại thi hào Nguyễn Du (1765-2015)

 


 

Trải qua đã mấy trăm năm

Chuyện tình để lại tiếng tăm nàng Kiều

Má hồng thương một cánh bèo

Bi ai chìm nổi gieo neo phận người

 

Câu thơ lệ nhỏ đầy vơi

Thương Kiều rồi lại thương đời xót xa

Khóc cho người, khóc cho ta

Tiếng đàn ai oán như là tiếng than

 

Nghe sao còn vọng hồn oan

Bể trầm luân mãi vùi tàn kiếp hoa

Thế nhân đâu chính, đâu tà

Gặp toàn Ưng, Khuyển, Tú Bà, Sở Khanh

 

Cõi trần đâu cũng Lầu xanh

Đã thân phận bạc chịu đành thế thôi

Tiền Đường gửi nước sông trôi

Mênh mang gió dập, sóng dồi đắng cay

 

Hoàng hôn tím mãi về tây

Rưng rưng khóe mắt ngấn đầy lệ rơi

Đâu hồn Cụ Tố Như ơi!

Ba trăm năm biết ai người khóc thương*

 

Nấm mồ mưa nắng tuyết sương

Ngàn năm sau vẫn còn vương câu Kiều.

  

______
* Ý thơ của Nguyễn Du:

“Bách dư tam bách dư niên hậu 

Thiên hạ hà nhân khốc Tố Như”


 

 

2. NỖI NIỀM CHỊ TÔI

Tuổi xuân gửi lại chiến trường

Chị về với những vết thương đầy mình

Dở dang lỗi một chữ tình

Tóc sương dần xóa đi hình bóng ai

 

Đêm nghe tiếng cuốc thở dài

Tưởng như đồng đội gọi ngoài Trường Sơn

Bàn tay xẻ núi lăn bom

Ngày xưa ôm súng giờ ôm bóng mình

 

Thời gian nhạt thắm môi xinh

Đường đời trải những ghập ghềnh gieo neo

Mái tranh mưa nắng phận nghèo

Lẻ loi một bóng trăng chiều héo hon

 

Nghe nhà bên hát ru con

Mà như muối xát lòng son mấy lần

Bao mùa rớt nụ tầm xuân

Ước mơ ngỡ sắp đến gần đã xa

 

Canh khuya nghe động tiếng gà

Vết thương lại cắn vào da nhói lòng.

 

 

V.N

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Trần Tất Trừ - trantattru@gmail.com - 0913371949 - Quảng Lưu Quảng Xương Thanh Hóa  (Ngày 09/07/2016 22:02:25)

Kính gửi Ban Giám Khảo !
Trần Tất Trừ xin đươc sửa lại 2 bài thơ đã gửi dự thi
BÀI 1: Gặp bạn
Câu 8 :Chuyện xưa xen lẫn chuyện nay vui mừng
Sửa lại : Chuyên xưa xen lẵn chuyện nay - ngập ngừng .
Bài 2 : Cô gái Mỹ đọc lục bát
Sửa lại : Cô gái Mỹ đọc thơ lục bát
Câu 5 :Bao năm súng đạn thì thùng
Sửa lại : Bao năm cây súng đỏ nòng

* Xin trân trọng cám ơn !

Các bài khác: