Chủ nhật, 24/11/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 130 (06/07/2015) 

Tác giả Nguyễn Thị Dưu
Hội viên Hội người cao tuổi Hạ Trạch, Bố Trạch, Quảng Bình.

 

 

1. ĐÓN ANH!
(Kính dâng Đại tướng Võ Nguyên Giáp)

Anh về với mẹ yêu thương                    
Bước chân để lại vấn vương quê nhà       
Vũng Chùa, Đảo Yến bao la                   
Kiến Giang, Lộc Thuỷ hiền hoà tươi xanh.
                     
Trãi qua bao cuộc chiến tranh                     
Hàng trăm trận đánh tên Anh lẫy lừng.                   
Hôm nay về với quê mình                   
Đèo Ngang biển biếc ấm tình cố hương
                        
Đền thờ Liễu Hạnh khói vương                    
Hồn thơ Bà Huyện dặm trường còn đây.              
Núi Rồng, đảo Yến chiều nay                
Đón người Anh cả sum vầy cảnh tiên
                         
Đại tướng giấc ngủ bình yên
Sống là tướng giỏi, thác Thánh nhân muôn đời.




1. HOÀNG SA, TRƯỜNG SA TRONG TIM TÔI


Trường Sa trời nước mênh mông
Biển xanh thăm thẳm mãi không thấy bờ
Ngàn xưa cho tới bây giờ
Hình hài dất Việt, cõi bờ trời Nam
 
Khắc vào gia phả tổ tiên
Rành rành địa phận còn nguyên một thời
Bồng bềnh giữa chốn trùng khơi
Nhấp nhô mộ gió muôn đời lưu danh
 
Bao nhiêu mộ có tên không cốt
Đây đội quân trấn chốt Trường Sa
Ngàn năm xương máu ông cha
Vọng từ sâu thẳm, Hoàng Sa gọi về.
Gọi rằng:
Hãy giữ lấy chủ quyền dân tộc
Mọt hạt cát cũng là Tổ quốc
Một mũi san hô cũng xương cốt cha ông.
 
Trường Sa trời nước mênh mông
Giữa xanh xanh thẳm biển Đông bến bờ.

N.T.D

 

 
 
 
 

Tác giả Nguyễn Công Viễn
ĐT: 0977.173.394
Địa chỉ: An Định, Thụy Văn, Thái Thụy, Thái Bình
 
  


MIỀN KÍ ỨC


Phải đây xưa chốn chiến trường?
Trăng ngồi lưng dốc, con đường lên cao
Ngoài kia lá gió rì rào
Vàng gieo triền núi… loang vào trong ta
Đầu nương xao xác tiếng gà
Chìm vào huyền ảo… nhạt nhoà đêm thâu…
 
“Đồng đội ơi! Nằm nơi đâu?”
“Hoà vào đất nước đã lâu lắm rồi
“Vào hoa sim tím lưng đồi
“Vào dòng thuỷ điện, vào lời trẻ thơ…”
 
Chập chờn thoáng một ý thơ
Thảng như đồng đội đứng hờ cửa xe...

N.C.V

 

 

Tác giả Cù Thùy Loan
Hội Nhà văn Hà Nội
ĐT: 0979695916
Địa chỉ: Cụm 6, Xã Đan Phượng, Huyện Đan Phượng, Hà Nội
 
  

1. VÁI VỌNG


Hương nhang vòng lượn núi đồi
Bình ơi! Xương cốt nằm phơi phía nào?
Ba mươi năm giấc chiêm bao
Vị Xuyên yên lắng bạn sao chưa về?

Trập trùng lắm dốc nhiều khe
Đứa nằm hốc đá, đứa kề rừng sâu
Biên cương sương gió bạc màu
Đá mòn mặt, bạn mục nhàu nắng mưa.


Thôi đành vái vọng nơi xưa
Pháo cày đỏ rực có chừa ai đâu
Tóc mình giờ đã trắng phau
Nghe ông sấm nấc nghẹn đau lưng trời!
 
 
 
 
 
2. GIỖ BẠN
(Kính viếng các liệt sỹ trên mặt trận Vị Xuyên, Hà Giang)
 
Chúng mình cùng chạc tuổi nhau
Nếu còn bạn cũng bạc đầu như tôi
Cách xa ba mốt năm rồi
Bạn nằm đâu giữa núi đồi mênh mông?
 
Nay ngày giỗ bạn biết không
Những khuôn mặt cũ của đồng đội lên
Núi rừng xào xạc gọi tên
Sụt sùi nắng đợi bạn bên kia đời.
 
Bóng ai chẳng rõ mặt người
Chỉ nghe đất đá rối bời âm dương
Pháo địch chia cắt hai đường
Mỏm đồi vươn cổ ngóng thương chính mình
 
Nén nhang rưng rức nghĩa tình
Đá ôm mặt khóc hiện hình bạn tôi!


C.T.L
          
 
 
  

Tác giả Dư Gia Bảo
ĐT: 01864744195
Email: siotwolove@gmail.com
Địa chỉ TT: 54/5 Khóm Trung An, QL.91, Mỹ Thới, Long Xuyên, An Giang
Tạm trú: Thửa 381 TBD, Đường Xuân Thới Thượng 17, 19/Ấp 1, Xã Xuân Thới Thượng, Huyện Hóc Môn, TP. Hồ Chí Minh
 
 

  
NGUYỆT ĐƠN LẺ BÓNG


Trăng tròn trăng khuyết cô đơn
Ngàn sao còn đó tạ ơn vẫn còn
Cô đơn vẫn nhớ trăng non
Ánh trăng bằng hữu nước non đơn tình

 
Mây đen mù mịt lạc tình 
Gió đêm lạnh buốt bóng hình dần tan
Cớ sao mưa đã phai tàn
Xóa đi tất cả còn ngàn vì sao
 
Trăng đêm hình bóng dưới ao 
Tình đầu hương vị ngọt ngào đậm sâu
Yêu thương lắng đọng  nơi đâu
Mưa đêm lạnh lẽo vựng sâu đáy lòng
 
Mỗi đêm giọt lệ đau lòng
Đêm khuya lạnh thấu tấm lòng nát tan
Chợt ngày mưa đến tình tàn
Trên trời còn nhớ hàng ngàn ngôi sao
 
Đắng tình đau khổ hư hao
Cô đơn ngồi cạnh bờ ao não nề.

D.G.B

 

 
 
 
Tác giả Phạm Thị Huế
ĐT: 0979969339 
Email: huephamswings@gmail.com
Địa chỉ: thôn quan kênh, xã Trung Kênh, huyện Lương Tài, tỉnh Bắc Ninh

 

1. CẢM THƯƠNG TÌNH LAN ĐIỆP 

Thương thay cánh bướm bơ vơ
Đò xưa bến cũ bây giờ còn đâu?
Nhành lan gợn nét buồn rầu
Cúi đầu trong ánh trăng sầu thở than.


Mộng xưa giờ đã tiêu tan
Lầu son Điệp vẫn chứa chan muộn phiền.
Trần tu Lan vẫn tịnh thiền
Cớ sao lòng vẫn triền miên tình sầu.

Bướm kia lạc bước sang giàu
Để hoa lặng lẽ qua cầu trần gian.
Bồng lai lộng gió mây ngàn
Nhành Lan sẽ thấy muôn vàn bình minh.


   

2. DẶM TRƯỜNG LẺ LOI

Dặm trường em bước đơn côi
Hoàng hôn bảng lảng cuối trời chiều phai.
“phong sương” đẫm ướt đôi vai
“Nhuộm em” say đắm một màu thuần chân.


Hơi may hiu hắt cho ai thêm sầu?
Sơ giao thu thắm một màu

Tình ta thoáng chốc trào dâng
Rồi thiên thu mãi lặng câm não nề.

Chiều vào bóng tối lê thê

Mình em lê bước, đường về xa xôi.
Chia phôi qua mấy thu rồi

Sao tâm tư vẫn bồi hồi vấn vương?

Phương xa chàng có còn thương
Người về cô lẻ, khói sương loang chiều?

Tà dương trải bóng cô liêu
Làn mây bàng bạc tiễn chiều vào đêm.

Thu qua, đông ghé bên thềm,
Dư âm len lén trong em chưa tàn.
Chặng đường vạn lí quan san

Lạnh căm giăng lối đài trang em về.

   


3. NHÂN ẢNH

Tóc nàng đen tựa màn đêm

Suối mây buông xõa vai mềm thướt tha.

Môi nàng tựa những cánh hoa
Đôi tay bông tuyết nuột nà sắc hương.

Bóng hồng rực ánh tà dương
Chìm trong hư ảo, khói sương mơ màng.
Nhân ảnh chợt biến, chợt tan

Để ai trong dạ xốn xang khôn cùng! 

 

  

Nắng hồng muôn giọt, rớt từ vầng dương.
Sắc trời gợi nhớ, gợi thương
Du dương tiếng hát, vấn vương cung đàn.

Lẽ nào nay hợp, mai tan

Lẽ nào tình nhuốm hoang mang, u sầu?
Chuỗi hạt đã đứt dây xâu
Tuôn dòng lệ đá, một màu long lanh.
 
Gương kia đã vỡ chẳng lành,
Sao còn khát vọng chân thành làm chi?
Cứ hoài mải miết nghĩ suy
Đò vui bến mới, còn gì vấn vương.
 
 
 
  

5. SẦU HOA

Thuyền tình rẽ sóng xa trôi
Vầng hoa theo gió về nơi đợi chờ
Ngày nào nắng đẹp như mơ
Mà nay sương khói mịt mờ tâm can
 
Tình chưa nhen ấm đã tàn
Cho lòng hoang lạnh tựa làn nước sâu
Hoa xưa trong nắng tươi màu
Giờ sương nhỏ đọng để sầu cho hoa.
 
 

 

6. HOA ĐẸP DƯỚI TRĂNG

Một mai hoa có cạn hương
Nhạt phai sắc thắm trong vườn sương giăng.
Nắng quên hoa vẫn còn trăng
Buông nguồn ánh sáng ấm đằm yêu thương.
 
Hoa đẹp đâu bởi sắc hương
Đẹp khi dông tố kiên cường hiên ngang. 
Ánh trăng soi chiếu dịu dàng
Mơn trên cánh ướt sẵn sàng chở che. 

Trời đêm sương đổ sắt se
Trăng cùng hoa thắp câu thề sắc son.


P.T.H

 

 
 
Tác giả Nguyễn Đức Pha
ĐT: 0982507414 – 0947041356
Email: ngducpha@gmail.com
Địa chỉ: Số nhà 895, tổ 32C, Đường Điện Biên, Phường Đồng Tâm, TP Yên Bái.
 
 
  

1. ĐẠI TƯỚNG HUYỀN THOẠI

Người về mảnh đất Quảng Bình
Chôn rau cắt rốn nghĩa tình ngát hương
Toàn dân rơi lệ tiếc thương
Từ già tới trẻ trầm hương tạ người
 
Muôn đời nhớ mãi người ơi!
Anh hùng vĩ đại hai thời chiến đao
Xứng tên tướng Giáp hồng bào
Đánh cho Mỹ Pháp, nguỵ nhào thành danh
 
Tên người huyền thoại cao xanh
Tên người muôn thuở đã thành đại nhân
Tên người anh cả trong quân
Tên người ở mãi lòng dân phụng thờ
 
Tên người tiên cảnh hằng mơ
Tên người sao sáng bến bờ vinh quang.
 
 
 


2. LỜI CỦA PHẬT

Kẻ thù cũng ở chính mình
Lừa thầy phản bạn chứng minh dốt dài
Tự cao thất bại hỡi ai
Bất trung bất hiếu nhắc hoài tội to
 
Tự ty thương kẻ tự cho
Vươn lên phục kẻ tự lo cho đời
Yếu hèn tuyệt vọng người ơi!
Sức khỏe, trí tuệ cho đời đỉnh cao
 
Nợ tình cảm, thật lớn sao?
Khoan dung độ lượng biết bao nghĩa tình
Kém hiểu biết, kẻ vô minh
Ủi an người khác, là mình tặng hoa
 
Mười hai điều, Phật dậy ta
Trần ai đã trả khi xa cõi đời.
 
 
 


3. QUẢNG UYÊN


Quảng Uyên tiên cảnh đâu bằng
Nhà xây dưới núi chị hằng nhòm khen
Núi cao từng dãy đan chen
Rừng xanh bát ngát, dưới xen suối thần
 
Đêm thu lộng ánh trăng ngân
Vần thơ nối nhịp, tình xuân hẹn thề
Thăm rừng thăm cảnh đồng quê
Cao Bằng mời đến thì về Quảng Uyên.
 
 


4. RU

Lời ru bé ngủ ngon lành
Tiếng ru như gọi tình anh xuân về
Diều ru vui trẻ trên đê
Mùa ru thơm lựng đồng quê lúa vàng
 
Hồ ru mặt nước lang thang
Lòng ru sao chớ phụ chàng sang sông
Thuyền ru đón bạn chiều đông
Kiếp ru trả hết tuổi hồng thuở xưa
 
Mẹ ru thấm đẫm chiều mưa
Đời ru lẽ sống cho vừa tình nhân
Vẳng lời ru, lại phân vân
Vẳng lời ru, biết bao lần đắng cay
 
Lời ru khuyên sống thẳng ngay
Lời ru ấm lại tình say nghĩa nồng.
 
 

  

5. YÊN TỬ


Ở miền đông bắc Quảng Ninh

Có ngôi chùa cổ ánh linh sáng ngời
Chùa Đồng khoác áo sương rơi
Ngôi chùa lóng lánh đồng phơi sắc hồng.

    
Mái chùa duyên dáng vút cong
Nghiêng hồn đất Việt thinh không lộng trời
Hương trầm ngan ngát, mây trôi
Di đà niệm phật vọng nơi núi đồi.
     
Bách, tùng sừng sững sánh đôi
Trúc tiên lay vẫy đón mời khách thăm
Lên từ thiền viện Trúc Lâm
Giải oan chùa nhớ thành tâm cung tần.
 
Hoa Yên ngài ngự Nhân Tông
Kỳ Sinh đứng giữa nhìn trông biển trời
Linh thiêng thanh tịnh dâng đời
Vui mừng chào đón muôn người về đây!
     
Thiều quang sáng tỏa bóng lay
Quan âm bồ tát cưỡi mây giáng trần
Rừng xanh vọng tiếng chuông ngân
Yên Tử thoát tục cõi trần vua lên.
    
Cho dân cho nước vững bền
Thịnh hưng đạo phật vang rền trời Nam.
  

N.Đ.P
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: