Thứ năm, 21/11/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 125 (31/05/2015) 

Tác giả Ngô Xuân Thanh
Bút danh Bình Thanh
ĐT: 01238476960
Email: binhthanhnd@gmail.com
Địa chỉ: Số 10 Khu Quân Nhân, P. Thống Nhất, TP Nam Định

 


1. THƯƠNG CON


Chuông ngân biết nỗi lòng chùa
mõ suy rút ruột gió lùa sương thâu

Qua cầu biết nỗi nông sâu
yêu cây biết nỗi mỡ mầu phù sa
quả kết mật biết nỗi hoa
yêu đời biết nỗi hiền hòa rừng cây

Thương đồng lội dọc ruộng cày
thương con lòng biển nối ngày đầy vơi
"phân cho lúa là của cho người" *
" gốc bền": Vun tưới nụ cười... xưa - sau!


________
*Bác Hồ huấn thị tại Đại Hội SX Nông Nghiệp
tại Yên Tiến, Ý Yên, Nam Hà ngày 13/8/1958

 

 
 
 
2. NỖI NGƯỜI
Trước mộ Đại Thi hào Nguyễn Du

Đợi mưa cát đã chín giòn
rượu thơm con tưới mỏi mòn cỏ thưa
Chớp nguồn nắng mới sau mưa
nếu vì thi tứ Người xưa khó về
 
Mỗi ngày mỗi bước xa quê
xa gần làng xóm bộn bề...nhà cao
Câu thần xưa gối ba đào
nhịp còn co thắt chảy vào vườn tâm
 
Nấm xanh đẫm giọt thế nhân
nỗi Người hương sắc tán tầm xưa sau
vợi dần...nắng chậm mưa mau
liêu xiêu lũ cuốn gió gào sóng xưa!




3. NỖI SEN
Kính tặng các ni cô một thời trên trường Sơn khói lửa

Trăng nghiêng đoạn dốc đầu đời
dòng sông trắng lạnh vùng trời... chia xa

Lời thề... dồn nhịp tim ta
lỡ thì chết một đời hoa đầu mùa
dâu xanh má chín nắng mưa
nhả tơ rút ruột nhặt thưa...nỗi tằm

Cau vườn đón cuộc trăm năm
trầu non lá vẫy bông rằm bên sao
chụm đầu nghe gió thì thào
nụ hồng nở vội khuyết vào xa xanh

Thủy chung nối bước quân hành
dồn thương nén nhớ mà thành sắt son
mái tăng sương gõ mỏi mòn
đường về bóng đứng...có còn sức xuân

Đất từ bi độ bụi trần
bông sen trong bão mấy lần... cánh rơi
hoa thơm ướp ngát hương đời
nỗi sen nâng nhịp đầy vơi nỗi người!...




4. NHỊP ƯU TƯ
Tặng những nạn nhân nhiễm chất độc Da Cam, những Người khuyết tật

Đã cho phúc phận làm người
vì đâu nên nỗi cho tôi phải mù

Gió đêm dồn nhịp ưu tư
bước xuân nghiêng sớm bước thu lệch chiều
sáng lòng còn một đường yêu
mò kim đáy biển bọt bèo thân lươn

Hướng nào cũng những nguồn cơn
niềm đêm một phím-nỗi đờn một dây
tiếng lòng ngợp sóng vơi đầy
gậy mòn quờ một ánh ngày mà xa

Vịn bầu không vịn sắc hoa
vịn vào nhịp đập để qua mỗi ngày
chuông sương cỏ chụm lòng tay
giữa dòng chới với bóng lay...khuyết tròn!




5. CHUÔNG LÒNG


Đời cha hạt lép nối mùa
lớn lên từ cánh đồng chua quê nghèo
Đường đời chồng chất gieo neo
rong rêu đồng trũng cánh bèo trên sông

Vơi đầy ngô lúa hương đồng
chén đau ứa giọt mà gồng ước mơ
Cha yêu con tốt bàn cờ
thẳng ngay mà bước quanh co không màng

Đường đời đến đoạn thênh thang
nỗi buồn cán đích ngày càng gần hơn
Sông đầy mầu nước như son
vì mầm cha bước đã mòn nắng mưa

Sương khuya lắng tiếng chuông chùa
chuông lòng con hát du vừa giấc cha
Mai này sải cánh bay xa
Những điều không thể: Hong ra nắng vàng!
 
N.X.T




 

Tác giả Dương Đức
Bút danh: Dương Hoàng Hữu
­­ĐT:  0946068002
Địa chỉ: 23/23 Hải Thượng Lãn Ông, Liên Hương, Tuy Phong, Bình Thuận
 
 

 

1. CHIỀU Ở BIÊN PHÒNG

Con về mắt bố dõi theo
Đường dài bóng nhỏ núi đèo chon von
 
Con về lòng bố theo con
Đường xa dặm vắng biên cương trập trùng
 
Con về để dấu chân hồng
Núi nghiêng vai đỡ nỗi lòng chiều hôm.
 
 
 
 

2. CƠM MUỐI

Trưa buồn nhai muối với cơm
Muối quê mặn thắm vị cơm ngọt lừ
Muối cơm buồn miệng ăn chơi
Bỗng dưng nghẹn mặn một đời mẹ cha.
 
 
 

3. ĐƠM HOA NHỚ MẸ

Con không tặng mẹ hoa hồng
Nhớ lời mẹ dặn con trồng ít hoa
 
Cúc vàng, vạn thọ quanh nhà
Ngày rằm, mồng một đơm hoa lên bàn
 
Hoa tươi thay lớp hoa tàn
Chỉ là mỗi việc nhẹ nhàng con con
 
Mà sao
Đôi lúc không tròn?
 
 

 

4. HOA XUÂN CHỢ TẾT

Tết nào em cũng theo hoa
Ra ngồi phố chợ lại qua đông người
Nhìn hoa có những nụ cười
Ngắm hoa đôi lúc có lời ngợi khen
 
Hoa tươi khách lạ thành quen
Yêu hoa, ngần ngại đắt tiền rồi thôi
Một năm có một tết vui
Bao nhiêu mua sắm đã vơi túi nghèo
 
Một đời lam lũ, gieo neo
Miếng quà, miếng cúng  chống chèo ra giêng
Mỗi người  có một niềm riêng
Mỗi hoa có nét sắc hương một thời
 
Ba mươi chợ tết qua rồi
Những cành hoa ế em ngồi với hoa
Dòng đời hối hả lại qua
Bên lề phố cũ nhặt hoa một mình.
 
 
  

5. THĂM NHÀ CỔ BÌNH THỦY

Không xa bến nước Ninh Kiều
Vườn lan nhà cổ nắng chiều vàng phai
Về thăm sông nước miền Tây
Tôi tìm nhà cũ đọng đầy dấu xưa
 
Lần ra những vết rêu mờ
Trăm năm nét chữ bài thơ ông hoàng
Ngày xưa chừng ấy giàu sang
Bây giờ bé nhỏ e tàn phế qua
 
Tuổi xanh lòng lụ khụ già
Lần tay ván ngựa, bình hoa, liễn thờ
Chân đi quanh quất đôi giờ
Mà nghe hạnh phúc như nhà mình đây
 
Rồi xa sẽ nhớ chốn này
Vườn lan Bình Thủy dấu giày rêu phong
Chợt nhìn chữ phủ họ Dương
Chôn chân mới biết từ đường tiền nhân
 
Ngày xưa tứ chiếng tha phương
Lưu dân ngũ Quảng đào mương đắp vồng
Ngày xưa nên vợ nên chồng
Cần Thơ gạo trắng nước trong nên hình
 
Ở đây có tổ tiên mình
Ở đâu cũng máu thịt tình quê hương
Ở đi còn mãi vấn vương
Nhà xưa  gìn giữ  yêu thương ơn người.
 

 


6. VỀ THĂM  KHE SANH


Xe lên đường 9  Khe Sanh 
Hai bên đồi núi màu xanh mượt mà
Nơi nơi quần tụ cửa nhà
Người buôn kẻ bán thật thà thân thương
 
Giật mình. Một cõi máu xương
Những đồi thịt nát những đường thây phơi
Đạn bom cày nát núi đồi
Tuổi xuân gửi lại khắp nơi khe rừng
 
Bên đường những đóa hoa thơm
Hình như thay những nén hương bốn mùa
Hình như bất chợt gió lùa 
Từ nơi xa vắng... cơn mưa đường chiều.
  

D.Đ

 

 
 
 
Tác giả: Nguyễn Thị Yến Thu
ĐT: 01665829619
Email: haiung50@gmail.com
Địa chỉ: số nhà 51,ấp 6, xã Thuận Hưng, huyện Long Mỹ, tỉnh Hậu Giang

 

 

1. NGỘ TÂM

Thoắt đà tóc bạc hoa râm
Lặng trông quá khứ mà tâm tịnh dần
Lấm lem cát bụi hồng trần
Vô thường gõ cửa tham sân si gì?

Tranh đua giữa chốn a tỳ
Thoát sao nhân quả biệt ly kiếp người
Nhận ra chữ đạo ở đời
Làm ta thanh thản nhẹ vơi gánh sầu

Mai đời có đổ mưa ngâu
Lòng ta vẫn vẹn một câu di đà
Phật bên ta, phật trong ta
Nhẹ tênh giữa chốn phong ba bể trần.
            

 

2. THĂM TRƯỜNG

Bùi ngùi về lại trường xưa
Bằng lăng vương tím, song thưa gợi sầu
Mưa ngâu thổn thức mái đầu
Giọt thương giọt nhớ nhuộm màu tim ai?

Tiếng thầy thánh thót bao ngày
Giờ sao quạnh vắng thở dài mình ta
Khách đường xa, nhuộm bóng tà
Vẳng nghe một tiếng chuông xa gợi về

Chìm hồn vào cõi đê mê
Ngất trong giấc mộng trở về cố hương...


N.T.Y.T

 

 
 
  

Tác giả: Nguyễn Thế Hùng
Bí danh: Thế Hùng
ĐT: 0126.922.7910.
Email: nguyentieungocnd@yahoo.com.vn
Địa chỉ : 5/29 Phố Đoàn Trần Nghiệp, ­P. Trần Đăng Ninh, Nam Định.
 
 

 

1. GIÁC NGỘ

Rượu chiều uống với ai đây
Chén vơi nhớ bạn chén đầy đợi ai?
Uống lâu cho thấu đêm dài
Uống cho mình thấy cả hai bóng mình
 
Thủy chung còn chén nghĩa tình
Vẫn nguyên nồng đậm đợi mình uống chung
Chén mong không được uống cùng
Chén chờ đã muộn thôi đừng trao tay
 
Rượu tình không uống sợ cay?
Nước trơ còn nước men bay mất rồi
Người làm cho nhạt lòng tôi
Đã quên... đừng nói thêm lời... để quên...
 
Muốn mình thanh thản bình yên
Cớ đâu tim lại rung lên nhịp buồn
Đau ai “phận mỏng cánh chuồn”
Mà tôi ngồi uống mưa tuôn giữa chiều...
 
Cũng thôi cạn ít... cạn nhiều...
Để không toan tính những điều thiệt hơn
Cũng thôi suy ngẫm nguồn cơn
Để không ân hận... giận hờn... đa đoan...
 
Cũng đừng sớm nở tối tàn
Nhụy hoa để gió cuốn làm bay hương.
Thôi đừng vương nữa... vấn vương...
Tĩnh tâm giác ngộ
Rộng đường chân tu.
 
 
 
 

2. BỜ XƯA BẾN CŨ
Cô kia thắt dải lưng xanh
Nếu về Nam Định có thành duyên nhau?1
 
 
Bến đò quan đã bắc cầu
Con đò năm ấy còn đâu mà tìm?
Bến xưa nay cũng lặng im
Sông Đào nước đỏ nổi... chìm... cứ trôi
 
Đôi bờ cùng lở người ơi
Người đi quên bến có thôi bạc Lòng!
Phố phường đã vượt qua sông
Phù sa vẫn đục cánh đồng xanh hơn...
 
Gió lang thang sóng nước vờn
Ngược lên bến cũ gặp cơn mưa chiều
Kìa ai trước gió liêu xiêu
Dáng xưa bà Tú xuống liều đò đông!
 
Chỗ nào thuở ấy mom sông
Bờ bên phố mới bê tông đổ kè
Chỗ nào Vua ngủ, Lọng che 2
Chỗ nào quan lớn... ông nghè... lại qua...

Mất rồi!  đâu chỉ phôi pha
Tưởng trong sâu đậm hóa ra bẽ bàng...!
Tơ Nam Định vẫn mịn màng
Chỉ thương bến ấy Người sang không về!

 

_________

1- Ca dao
2- Bến Ngự của vua Trần Nhân Tông khi ngài ở phủ Thiên Trường - Nam Định

 

 

 

 

3. NIỀM RIÊNG

Mừng thầm năng đến Thiền Lâm 1
Nguyện cầu mong được phát tâm... nghĩa... tình...
Thả hồn theo cõi tâm linh 
Tránh nơi phàm tục lòng mình trong hơn 
 
Những ai vẩn đục tâm hồn
Tham... sân... si... nỡ coi hơn nghĩa tình?
Ngẫm mình đã thấy được mình 
Chữ tâm gieo cấy... chữ tình sinh sôi...
 
Tiếng lòng không để đầu môi
Tự lòng đã thấm đậm lời Chân Kinh.
Trần gian bạc kiếp chúng sinh 
Hư không... hư huyễn... hư vinh... vật vờ...!
 
Niết Bàn một cõi ước mơ
Niềm riêng gửi lại câu thơ tự Thiền.

 

_______
1- Thiền Viện Trúc Lâm

 

 


 

4. VỚI MÌNH
(Tặng tôi)


Không say nguyệt chẳng say tình
Mình ta cạn chén để mình ta say?
Say mà tâm trí không bay
Ngẫm về nguồn cội
Thấy cay phận người!
 
Cứ thanh thản cứ thảnh thơi
Cứ trong thầm lặng
Ta ngồi với ta
Mấy ai thấy giọt sương nhòa
Mấy ai biết được
Mưa sa đá sầu!
Với mình mình ngộ ra câu
Chưa qua bể khổ
Thấy đâu sông Hằng.
 
 
 

 

5. MỘT THOÁNG TÂY THIÊN

Phân trần bạc kiếp chúng sinh
Đến nơi đất Phật đểmình thanh tao
Lòng thành vượt dốc núi cao
Cùng gom tâm đức tôi vào chốn đây
 
Thả hồn theo chín tầng mây...
Phương kia Tây Trúc phương này Trúc Lâm
Say câu kinh để lặng thầm
Tây Thiên Thiền Viện tu tâm kiếp trầm
 
Cảnh Thiền thanh thản bước chân
Mõ rền rung nhịp chuông ngân giục lòng.
  

N.T.H

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: