Thứ ba, 23/04/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 117 (31/03/2015) 

Tác giả Ninh Đức Hậu
Địa chỉ: Hội Văn học Nghệ thuật Ninh Bình
Phường Đông Thành - TP: Ninh Bình



1. NÓI VỚI CON VÀO ĐẠI HỌC

Nhà mình gốc gác nhà nông
Quanh năm bạn với ruộng đồng rạ rơm
Mồ hôi đổi lấy miếng cơm
Thịt da hơi thở nồng thơm bùn lầy
 
Mùa đông buốt ngập bàn tay
Bàn tay mẹ gửi đất dầy mạ non
Một sương hai nắng mỏi mòn
Mong mùa lúa chín… đợi con nên người
 
Rồi ngày nụ nở hoa tươi
Con giang rộng cánh bầu trời bay xa
Dạt dào hứng khởi mẹ cha
Bao nhiêu lam lũ đã là mây bay
 
Con ơi nhớ nhé đường cầy
Và bàn tay mẹ tháng ngày tái tê
Đừng quên ơn huệ đồng quê
Chớ bị phố thị bùa mê sắc mầu
 
Mẹ vẫn bì bõm đồng sâu
Cha còn theo bước chân trâu lần hồi
Giảng đường Đại học con ơi
Mở từ cây lúa của người nhà nông!
 
 
 
2. NGƯỜI CHA ĐỒNG CHIÊM

Cha tôi người của đồng chiêm
Thịt da sớm nhuộm chua phèn vàng au
Mong manh mảnh áo bợt mầu
Nắng mưa thôi cứ trên đầu mây bay
 
Vừa buông trâu khỏi đường cày
Đã cua đã ốc… suốt ngày lom khom
Mênh mông sóng nước dập dờn
Nhỏ nhoi in bóng cô đơn giữa đồng
 
Quờ tay vào với rêu rong
Vớt lên bùn đất… trĩu lòng nôn nao
Cha về trời lốm đốm sao
Góc sân bó gối… thuốc lào ho khan…
 
Rồi tôi lên phố xa làng
Tháng ngày đau đáu sắc vàng phèn chua
Thương cha vẫn nắng vẫn mưa
Trách mình học mãi vẫn chưa thành người!
 
     
 
3. TÌM VỀ

Tôi về tìm lại ngày xưa
Đầu trần chân đất nắng mưa cánh đồng
Chăn trâu một lũ lồng ngồng
Mò cua bắt ốc rêu rong đầy người
 
Ao chuôm hì hụp lội bơi
Chiều tung tẩy gió thảnh thơi cánh diều
Mỏng manh bóng nắng liêu xiêu
Bàn chân bập bẹ bước theo đường cày
 
Củ khoai củ sắn qua ngày
Bữa cơm bữa cháo cho đầy tháng năm
Gieo trong bùn đất hạt mầm
Từ sâu thăm thẳm nhọc nhằn mà xanh…
 
Rồi tôi xa xứ loanh quanh
Tóc mây giành khúc “vĩ thanh”… tìm về
Lắng lòng nhận lại hồn quê
Cánh đồng đất ấm vỗ về… ngày xưa!
 
 
 
4. GIẤC MƠ CỦA MẸ

Nhiều đêm mẹ vẫn thường mơ
Vòng tay gầy guộc… bất ngờ ôm con
Chúm chím cái miệng môi son
Cái má phúng phính cái mồm đòi “ti”
 
Lẫm chẫm mẹ dắt con đi
Ngõ nhà thơm cỏ đường quê rơm vàng
Theo cha ra cánh đồng làng
Đường cầy con lật từng hàng đất sâu
 
Vầng trăng đêm ấy đượm mầu
Con mang dâng nụ hôn đầu tinh khôi
Một ngày cả xóm mình vui
Tưng bừng hai họ tiếng cười giòn tan
 
Rồi con xa cánh đồng làng
Xa ngõ thơm cỏ rơm vàng đường quê
Mẹ đem giấu những tái tê
Vào trong nước mắt ngược về con tim
 
Mẹ mơ… đồi tím hoa sim
Con trai của mẹ nhẹ trên cỏ mềm
Để nghe mẹ tiếng ru êm
“À ơi…” da diết vào miền xa xôi
 
Đạn bom khói lửa qua rồi
Con thành cổ tích của người trong mơ 
Nhiều đêm thấp thỏm mẹ chờ
Bước chân con rẽ sương mờ lên hương.
 
   
              
5. QUÊ XƯA

Quê xưa… sợi khói mỏng tang 
chiều run rẩy gió… gió mang lên trời
Qua mùa đồng cạn nằm phơi
cái tôm cái tép tàn hơi kiếp gầy
 
Hạt thóc chưa ấm bàn tay
đã lo khất thực tháng ngày lang thang
Bụng sôi nghe nẫu ruột gan
phận nghèo mang nỗi bẽ bàng trần ai
 
Tháng ba ngày tám thì dài
Củ khoai củ sắn nằm ngoài giấc mơ
Đất cằn sỏi đá lô nhô
Cỏ hoang lá úa xác xơ vườn nhà
 
Bước chân tất tưởi mẹ cha
Đội mưa gội nắng… vẫn là tay không
 
Quê xưa… bạc phếch cánh đồng
mênh mông gió thổi rỗng không bầu trời.
 
Quê xưa… ngày ấy… xa rồi
Bồi hồi ký ức nơi tôi nao lòng.
 
 

6. TIẾNG RAO ĐÊM

Chợt nghe một tiếng rao đêm

“Ai mua…” non nớt cất lên ngoài đường
Cỏ giờ đã lẫm chẫm sương
Mây trôi ngang vạt trăng suông nhợt nhờ…
 
Bao nhiêu em bé đang mơ
Trong vòng tay mẹ “ ầu ơ…” ngọt ngào
Bao nhiêu những giấc chiêm bao
Cầu vồng bẩy sắc dắt vào cung trăng…
 
“Ai mua…” là của búp măng
Từ nơi sỏi đá nhọc nhằn mà lên
Guộc gày lủi thủi vào đêm
Tìm tia nắng giữa lặng yên phố phường!

N.Đ.H

 

 
 
 

Tác giả Nguyễn Trọng Bân
ĐT: 0974787868. 03206280846
Địa chi: Linh Khê, Thanh Quang, Nam Sách, Hải Dương
 
  

1. ĐI CHÙA CẦU PHẬT

Đoàn người nhẹ bước vào chùa

Lắng nghe những tiếng nam mô rì rầm
Người thì cầu phúc đầu năm
Người cầu tiền của không làm cũng ra
 
Người cầu may mắn cửa nhà
Người cầu quan chức như là trong mơ...
Nực cười cầu khấn lạ chưa!
Phật đâu sẵn của dư thừa để cho
 
Tước quan đâu phải trò đùa
Bất tài, thất đức thì mua làm gì?
Hại dân hại nước ích chi
Có tài có đức ắt thì được thôi.
 
Không làm mà chỉ ham chơi
Giàu đâu đến kẻ chây lười muốn sang.
Những người làm việc siêng năng
Hăng say học tập chẳng màng lợi danh
                                               
Sống sao có nghĩa có tình
Phật, Trời sẽ thấy lòng mình có nhân.
“Cầu cho quốc thái dân an
Cầu cho sức khỏe làm ăn bằng người”
                                               
Nhà nhà hạnh phúc vui tươi
Việt Nam hùng mạnh, đời đời phồn vinh!
 
                                                                 

2. NGÀY ĐẦU TIÊN LÊN LỚP
 
                                                      Suốt đời không thể quên đâu
Những giờ lên lớp ngày đầu vui thay
Gió thu xào xạc cành cây
Nồng nàn hương phấn, hây hây má đào.
 
Học sinh niềm nở đón chào
Lâng lâng trong dạ, dạt dào niềm tin.
Ngượng ngùng những nét đầu tiên
Mênh mang tâm trí, con tim bồi hồi
 
Nhìn bao ánh mắt nụ cười
Các em như đã thành người thân yêu
Em ơi có biết một điều
Tôi làm cô giáo vì yêu con người…
 

 

3. NHẦM
 
Trên đời sao lắm cái nhầm
Bước chân nhầm chỗ đất thâm bẩn giầy
Nói nhầm cũng khổ lắm thay
Làm sao sửa được lỗi này cho cam
 
Đánh cờ nhầm nước thua oan
Nhầm tiền sẽ phải tìm luôn tức thì
Gieo nhầm thóc giống bỏ đi
Chọn nghề nhầm biết làm gì cho cam!
 
Đi nhầm đường rất gian nan
Trở về chốn cũ hay làm chi đây
Mọi người hãy giúp một tay
Cứu người sa ngã tỉnh ngay tức thời.
 
Yêu nhầm thì khổ một đời
Bao giờ tìm lại được thời thanh xuân
Trò ngồi nhầm chỗ khổ thân
Bài nghe không hiểu mất dần tự do
 
Thầy cô nhầm lớp nguy to
Hại nhiều thế hệ học trò mai sau!
Tin nhầm người lại càng đau
Gian tham, hiểm độc biết đâu mà lường
 
Người ơi xin chớ vội vàng
Kẻo nhầm ân hận, thở than, âu sầu!
 
                             

4. SƯ VỀ CHÙA
 
Làng tôi từ thuở xa xưa
Dân yêu Phật pháp dựng chùa tu nhân
Tuần rằm phật tử xa gần
Hương nhang dâng lễ yên phần tâm linh
 
Ngày thường cảnh tự lặng thinh
Sân chùa lá rụng, chỉ mình bụt coi
Giờ đây sư trụ trì rồi
Chùa làng tấp nập người người vào ra
 
Chuông chùa khuya sớm ngân nga
Cầu kinh niệm phật chan hòa tình thân
“Cầu cho quốc thái dân an” 
Mọi người hạnh phúc, Việt Nam mạnh giàu…
 
                               

5. CÔN SƠN TIÊN CẢNH
 
Sáng nay bước đến Côn Sơn
Thông reo vi vút gió ngàn vờn mây
Hồ xanh soi bóng rừng cây
Thuyền ai nhẹ lướt, cá vây quanh bờ
 
Quanh co dòng suối lững lờ
Bình bong nghe tiếng chuông chùa ngân nga
Điệp trùng rừng núi bao la
Người đây, cảnh đấy hay là chiêm bao...
  

N.T.B

 

 
                                                           
 

Tác giả Nguyễn Xuân Môn

ĐT: 0978.851.555
Email: nguyen.xuanmon@gmail.com

Địa chỉ: 14 Bạch Đằng, TP. Kon Tum, tỉnh Kon Tum

 

1. MẸ ƠI

Mẹ ơi! Con mất mẹ rồi
Yêu thương còn đó mà người đi đâu?

Ai đem cùng tận nỗi đau
Nhẫn tâm phủ trắng nhịp cầu tử - sinh

 
Mẹ qua cầu ấy một mình
Gánh đời bỏ lại, xách tình mang theo
Từ nay bên cửa mỗi chiều
Không còn bóng mẹ liêu xiêu ngóng chờ
 
Cau tươi bổ bốn vẫn thừa
Trầu xanh để héo hững hờ răng đen...
Giấu con, mẹ đợi nửa đêm
Lén “đi” lặng lẽ, ngại phiền người thân
 
Phút giây tử biệt dương trần
Thương yêu mẹ vẫn giành phần cho con
Rằm xuân chẳng đợi trăng tròn
Chiều tàn không muốn, nắng vàng vẫn đi
 
Biết rằng sống gửi thác về
Nuốt đau, đau quặn tái tê lòng buồn
Chiều mưa khóc ướt hoàng hôn
Như đời khóc biệt linh hồn mẹ tôi
 
Mẹ đi qua một kiếp người
Nghìn thu an giấc, khóc cười mặc ai
Tìm, nghe trong tiếng thở dài
Thấy đời ngắn ngủi bằng vài... câu thơ
 
Tháng ba đội trắng khăn sô
Cùng con tiễn mẹ, xây mồ trong tim...
 
  

2. BÁN VUI


Chồng mù theo vợ một chân

Hát, đàn giữa chốn phong trần - chợ phiên

Lời ca cởi bỏ ưu phiền
Tiếng đàn dẫn dắt tới miền yêu thương
 
Bán vui cho khách qua đường
Không niêm yết giá, không lường thù lao
Đói dồn ra mặt xanh sao
Nhường ăn giả bộ người nào cũng “no”
 
Hai người, trời chỉ ban cho
Chung nhau cặp mắt cùng dò nông sâu
Ba chân hụt trước, hẫng sau
Nghĩa tình lương tựa lẫn nhau tháng ngày
 
Mù, què nhưng chẳng ngửa tay
Van xin số phận, ăn mày nhân gian...
Mặc ai mua bạc, bán vàng
Vợ chồng tàn tật hát, đàn bán vui!
 

 

3. CON MỰC*


Cụ già nghèo rớt mùng tơi
Không con không vợ sống đời độc thân

Tuổi già thèm tiếng bước chân
Cụ nuôi con Mực bớt phần cô đơn
 
Mực trung thành chẳng thiệt hơn
Chẳng chê chủ khó, chẳng hờn người nuôi
Yêu thương, hôn hít, vẫy đuôi
Thực lòng không chút nịnh người, lợi danh
 
Cụ đau bệnh mấy mươi năm
Mực luôn bên cạnh quẩn quanh chẳng rời...
Chiều nay đưa cụ về trời!
Chạy theo Mực sủa từng hồi bi ai
 
Buồn đau, ăn chẳng đoái hoài
Nát đêm tiếng Mực tru dài thảm thương...
Sớm nay mộ cụ đẫm sương
Mực ngồi chết gục? vấn, vương người đời ...

________
* Mực là tên con chó đen được Cụ Vinh (đã chết)
nuôi đặt tên trong
câu chuyện gần như có thực ở khu phố tôi.

N.X.M
 
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: