Tác giả Hoàng Viêt Tài
ĐT: 01246874302- 01696634695
Địa chỉ: 167 Thống Nhất, T.T Tiên Yên, H. Tiên Yên, Quảng Ninh
1. LÒNG MẸ
Mẹ xưa còn trẻ chưa già
Nghe tin bộ đội đi qua mẹ chờ
Đoàn quân súng đạn ba lô
Hành quân qua ngõ những giờ mong manh
Mẹ chờ từ tuổi còn xanh
Đến ngày tóc mẹ đã thành muối tiêu
Mỗi ngày bóng mẹ xiêu xiêu
Lo cơm, lo gạo, tiền tiêu hằng ngày
Nuôi con lòng mẹ héo gầy
Bát cơm hợp tác, mẹ cày ruộng sâu.
Đất nghèo phơi bạc áo nâu
Một đời mẹ, mẹ gánh đau nửa đời
Bố đi bộ đội xa vời
Chiến tranh để lại ảnh nơi ban thờ
Thương con trẻ dại bơ vơ
Bấy lần mắt mẹ lệ mờ đắng cay
Một ngày chiếc lá vàng bay
Mũ rơm con đội vịn cây gậy lồng
Đến giờ đưa mẹ ra đồng
Con ôm gậy trúc, gậy vông nằm đường
Bàn thờ thêm một bát hương
Cúi đầu lạy mẹ bốn phương phật trời.
2. NẮM XƯƠNG CÁT BỤI
Nhớ hôm bốc mộ cho anh
Đã làm đau ngọn cỏ xanh trên mồ
Dẫu còn lại nắm xương khô
Mẹ già hằng đợi hằng chờ không nguôi
Chiến tranh ngày ấy xa rồi
Bao mùa khô ướt đất nơi anh nằm
Dẫu là xa cách bao năm
Nắm xương cát bụi bọc khâm vải điều
Hương trầm ngọn khói phiêu diêu
Đón anh lòng mẹ bao điều xót thương
Năm xương về với quê hương
Thịt da hóa đất hiến nhường cỏ cây
Hồn theo ngọn khói hương bay
Lang thang tìm những luống cày công cha
Thời gian vắt kiệt tuổi già
Lưng còng mẹ sắp bước qua ngưỡng chiều
Tay run mẹ nắm vải điều
Anh về đất mẹ bấy nhiêu thỏa lòng
Từ nay một dải non sông
Nước nhà độc lập ơn công Bác Hồ.
3. NON CAO YÊN TỬ
Hành hương lễ phật chùa Đồng
Non cao Yên Tử chùa lồng trong mây
Đất trời cách một bàn tay
Chuông đồng khẽ chạm cũng lay đất trời
Úp tay xuống đất bồi hồi
Ngửa lên tay chạm rối bời phù vân
Tâm linh… chạm Phật… chạm thần
Bàn chân chạm phải dấu chân ngàn đời
Vua cha con của đất trời
Ngai vàng gửi lại, dựng nơi tu hành
Ngàn năm còn mãi vinh danh
Đường Lâm Tùng, Trúc cũng thành linh thiêng
Phật Hoàng ta cõi bờ riêng
Tượng đồng Phật tổ ngả nghiêng đất trời
Ngàn xuân bùi bụi mưa rơi
Cội nguồn đất Phật muôn đời là đây.
4. ĐÁ VỌNG PHU
Tổ Quốc ơi! Bốn ngàn năm
Thăng trầm non nước, thăng trầm lời ru
Từ bao giờ đá vọng phu
Bồng con đứng đợi, ngàn thu đất trời
Từ bao giờ đất nước ơi
Tạc vào hồn đá thành lời non sông
Chỉ thương đá đứng chờ chồng
Trơ trơ còn đó, cho lòng tái tê
Từ khi nào hỡi gái quê
Ngồi ôm mộ gió nhìn về Biển Đông
Hỏi bao thiếu phụ tiễn chồng
Ra đi mở cõi non sông sơn hà
Đây Trường Sa… kia Hoàng Sa
Sóng đôi quần đảo như là anh em
Biển giông tố, biển dịu êm
Vẫn nghiêng về đất từ thềm đại dương.
H.V.T
Tên thật: Thái Văn Lợi
Bút danh: Duyên An
ĐT: 0916 713 618
Email: ngoaio54@gmail.com
Địa chỉ: Ấp Hưng Hoà, xã Long Hưng, thị xã Gò Công, Tiền Giang
1. LỜI CỦA BIỂN
Nghênh ngang một lũ quạ diều
Ngỡ mùi xác thối tiếng kêu gọi bầy
Quay vòng cao thấp bủa vây
Của phi nghĩa cứ lấp đầy bụng gian
Nhát dao rạch lưỡi sóng ngàn
Tang thương thuở ấy máu tràn buốt tim
Gạc Ma xương tạc bóng chìm
Thiên thu sừng sững đứng im giữ trời
Bàng vuông vọng tiếng trùng khơi
Chìa vai gánh bão tơi bời lá xanh
Trường Sa đắp lũy giăng thành
Hoàng Sa hồn đá vương tanh vết thù
Đạn trên nòng súng bội thu
Giương lê giữa buổi mịt mù bão giông
Sắc son chung một tấm lòng
Nghìn năm máu Việt đỏ dòng thép gan
2. THẰNG CÒI
Dây bầu vàng héo nụ tơ
Đám rau muống dại leo bờ già nua
Tép mòng ốc lác con cua
Ngã ba quần rách rong đùa bèo trêu
Hai sương một nắng thêm chiều
Đầm lung pha loãng ít nhiều bùn non
Da màu xám mốc nâu giòn
Đốm khoang đốm sọc vết mòn vết sâu
Thằng còi mò cá giăng câu
Nửa đong gạo nửa mua trầu ngoại nhai
Tóc hoe bờm ngắn đuôi dài
Một già một trẻ như hai bóng hình
Mặc sông đưa đẩy lục bình
Mặc đời thương hại cái tình mồ côi
Tựa nương bà cháu thằng còi
Trầu cay cau chát nồng vôi rát đời
Nắng mưa là bởi ông trời
Bọt bèo tan giữa tơi bời bão giông
Số phần mẹ thiếu cha không
Thằng còi - ngoại với cánh đồng là ba…
3. NGÕ CỤT
Giá đồng rẻ mạt còn xu
Ma làng ma xóm đánh đu thằng gầy
Của đi theo lũ theo bầy
Chỉ còn cái nghiện treo ngày đói no
Vay đầu chợ nợ bến đò
Cơm chùa nước lạt mưa co nắng dầm
Nhớ xưa ao lớn ruộng đầm
Giờ hiu hắt cái chỗ nằm còng queo
Ngựa xe thoáng chốc bay vèo
Vợ hiền bạn tốt chẳng theo riêng mình
Nào đêm trăng gió trút tình
Ngôi vua nằm dưới cái hình phong lưu
Láng giềng thành thế địch thù
Quên rinh hở tóm kẻ trù người than
Cua còng chi bước bò ngang
Xó đời bạc cảnh lá vàng cành khô
4. GÒ CÔNG QUÊ TÔI
Đâm xuyên đám lá tối trời
Bờ đông tráng khí vang thời liệt oanh
Bần xua gió chướng rung cành
Gươm hùng mộ nghĩa sử xanh lưu truyền
Tân thành nhạn trắng chao nghiêng
Ruột dưa hấu gởi An Tiêm nỗi lòng
Mãng cầu ta ủ gió đông
Cào nghêu khoả cát mặc dòng sóng xô
Lăng hoàng gia vọng cố đô
Gió mây tan thuở cơ đồ hoài vương
Lầu hoa buổi ấy vô thường
Lặng trầm tích cổ dư hương mỹ kiều
Cá kèo kho tộ cơm niêu
Mắm tôm tép bạc ửng triều phù sa
Lụa mềm xẻ vạt bà ba
Biển rưng rưng rám làn da mặn mòi
Giọng hò cấy lúa à ơi
Nam ai nhắn gởi ngàn lời ngựa ô
Sơ ri hồng má thương chờ
Hồn Gò Công giữa câu thơ ngát tình.
T.V.L
Tác giả Nguyễn Chính Nghĩa
ĐT: 0977374399
Email: nguyenchinhnghia54@Gmail.com
Đ/C: Khoan Dụ - Lạc Thủy - Hòa Bình
1. LỜI TỔ TIÊN
Con về giỗ tổ Hùng Vương
Khói hương Rồng uốn vẽ đường cõi thiêng
Dòng người niệm lạy tổ tiên
Nghe lời đức độ từ miền xa xôi
Lòng thành tốt đạo, đẹp đời
Sống tâm sáng được mọi người yêu thương
Tránh xa ích kỷ thói thường
Nhớ luôn đoàn kết, khiêm nhường giúp nhau!
Nước thời loạn thực hiện câu
Trung quân, ái quốc hàng đầu tiến công!
Trong hòa bình phải sớm hôm
Học hành, xây dựng... công nông vẹn đường
Sánh vai bè bạn bốn phương
Sinh tồn nòi giống, đời thường ấm êm
Dân giàu, nước mạnh, bình yên!
Khắc ghi lời dạy tổ tiên muôn đời!
2. ĐÊM SÔNG HƯƠNG
Mơ hoài kế vị ngôi vương
Tới sông Hương Huế nhớ thương vui buồn
Đang là vương cũng bỏ luôn
Trót say nhịp phách em buông đêm về
Trăng non mờ tỏ chân quê
Gió tà áo tím càng mê mẩn lòng!
Thuyền trôi lãng đãng theo dòng
Che nghiêng vành nón sóng còn nhấp nhô
Chòng chành, ì ọp, đẩy xô
Dập dềnh mớn nước ngẩn ngơ dáng hình
Thẫn thờ cái tỉnh tình tinh
Không ngôi vương được trao tình cùng em!
Dùng dằng sóng níu bến nghiêng
Lênh đênh huyền ảo thắm thêm duyên này!
Em, hoa Đăng với trăng gầy
Loang trên mặt nước lắng vào hồn tôi.
3. TẢN MẠN CHUYỆN TRƯỜNG SA
Đêm trăng trên đảo Trường Sa
Có người lính trẻ xa nhà xuyến xao
Bốn bên biển thức rì rào
Trăng, sao leo sóng neo thành đồng hoa!
Mượn cây sáo trúc trải lòng
Tiếng quê trầm bổng loang trong sóng trào
Mơ màng đêm hội lời trao
Trăng vàng bối rối chốn vào mắt xanh!
Việc quân đến lượt tuần canh
Tiếng gà gáy sáng nắng tràn mênh mang
Chuông chùa giờ điểm ngân vang
Sân trường lũ trẻ tung tăng nô đùa
Bàng... phong ba chắn gió lùa
Cây xanh kín đảo phân mùa thêm yêu!
Loa công cộng mục điểm tin
Văn công thăm đảo - ba miền dân ca
Chân trời cuối biển mờ xa
Bồi hồi nhìn hướng quê nhà, mong em!
Đảo vui cùng hát thâu đêm
Sau ca gác vội hỏi tên trong đoàn!
4. NGÀY ẤY BÂY GIỜ
Gặp em rạo rực, bồi hồi
Cầm tay miền nhớ tuổi thơ dâng đầy!
Từ rời đất Bắc về đây
Nơi thày đánh giặc dạn dày gió sương
Một chân để lại chiến trường
Quê hương lịch sử Bình Dương kiên cường
Tới hồ Dầu Tiếng chung đường
Nhà em! mừng quá vội dừng ghé thăm!
Bé đâu chạy đến ôm chầm
Ba đi họp vắng... bài con điểm mười!
Nét xưa, giống quá đi thôi!
Thật vui chợt cũng rối bời lạ chưa?
Trời chiều bỗng đổ cơn mưa
Bên em tôi nhớ ngày xưa hẹn hò
Giọng buồn em mãi chờ mong!
Trách mình bạc phận ai còn vấn vương!?
Chia tay bịn rịn, ngập ngừng
Con tim loạn nhịp theo từng bước đi!
Tháng, năm đuổi tuổi xuân thì
Nhớ nhung hằn dấu đường đi một mình.
5. NHỚ LÀNG
Bỗng dưng nhớ quá làng xưa!
Nhớ sao cái thuở nắng mưa giãi dầu
Lũy tre soi bóng sông sâu
Mảnh vườn nhãn, mít... chuồng trâu, chuồng gà
Đình làng giữ nếp ông cha
Xóm giềng tình nghĩa như là anh em
Chợt còi tầm hú vang rền
Người đông chen chúc ca đêm, ca ngày
Đường thu nhỏ, rác vứt đầy
Nhà nhà san sát tường xây chọc trời
Đất đình cắt bán mất rồi
Dòng sông hẹp lại mùi hôi tràn về
Bến lên chỗ cũ lũy tre
Thông thương dịch vụ đua chen không mùa
Hàng nhiều thật giả bán mua
Phận ai, ai biết thắng thua nổi chìm
Ngẩn ngơ lặng ngắm trăng nghiêng
Bẹo tay xem lại tay bên, hỏi mình
Mình đâu ra khỏi làng mình
Thẫn thờ nỗi nhớ làng mình lạ không?
6. TÌNH YÊU CHẮP CÁNH
Tiễn anh lòng những xuyến xao
Con tàu rẽ sóng lao vào khơi xa
Tuần canh biển đảo quê nhà
Chủ quyền quyết giữ - ông, cha dạy truyền
Gửi theo nỗi nhớ đất liền
Trao anh trọn vẹn niềm riêng nồng nàn
Việc nhà, việc xóm em chăm
Tình yêu chắp cánh cách ngăn quản gì!
N.C.N
Tác giả: Trần Thanh Dũng ( Sóc Trăng)
16-Võ Đình Sâm-P8- TP Sóc Trăng
Điện Thoại: 0913133577
1. CỞI CHIỀU
Cởi chiều điểm mặt mùa trôi
Ngọ về nhai cỏ trên đồi cỏ non
Nghiêng đồng vớt mảnh trăng con
Nắng về phía nắng đêm mòn mỏi mưa
Nghe đau đáu một tiếng chùa
Lời kinh đã cũ mà thưa thớt buồn
Ai lên xứ của ngọn nguồn
Cho xin nửa vạt hoàng hôn gối đầu
7/2014
2. PHƯỢT
Vẽ vời chi cuộc rong chơi
Chết là hết! Chớ đầy vơi. Nỗi gì?
Sống đời ái ố sân si
Chết thành bụi ! Biết có di về trời?
Bùi ngùi một giọt trăng xuôi
Ngày mai người đã đi… rồi cố nhân
Khi buồn rớt giọt trăng ngân
Lúc vui quậy đến tưng bừng chưa vui
Lời nguyện cầu
Thoáng trên môi
Cỗ xe tang trắng vãn hồi trầm luân !
3 BOM GĂM PHẬN NGƯỜI
Hanh hao bóng ngã về chiều
Chị về trễ nãi buồn thiu mái nhà
Thuyền đời chở nổi phong ba
Gió mưa trút xuống nóc nhà mồ côi
Bây giờ đến cuối cuộc rồi
Mái đời dột trăng mùng mười dọi qua
Chung chiêng vẳng một tiếng gà
Gối không… tiếc nỗi đàn bà đàn ông
Chị tôi muốn chút tang bồng
Chị tôi muốn chút hơi chồng đỡ côi
Vàng tươi hoa cải rụng rồi
Tồng ngồng trơ đọt nhớ hồi còn xanh…
Nỗi đau từ hồi chiến tranh
Giờ đây rỉ mảnh bom găm phận người!
8/1014