Thứ năm, 21/11/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 105 (24/11/2014) 

Go Bong Hồ Văn Khoa
ĐT:  0983621909
Email: khoahv4@gmail.com
Địa chỉ: 72 Lý Nam Đế, P. Phước Long, Tp. Nha Trang, Khánh Hòa

 

1. TIẾNG VỌNG

Nhẹ nhàn như thể bóng chim
Mảnh như ngọn khói chiều hôm đốt đồng…
Cha đi về phía vô cùng
Chông chênh cuộc sống, mênh mông cõi đời!
Chuông chùa vọng phía xa xôi
Nghe như tiếng vọng của Người, gọi con!
 

2. NẮNG TRÊN NÚI CÔ TIÊN

Nắng chiều chải tóc cho Tiên
Hình như dát hết vàng lên sườn đồi
Phải chăng thiên lệch phận người
Mà gom hết nắng trên đời cho Tiên...
 
  

3. NẮNG NGHIÊNG
(Tặng Lục Đình Thìn)

 

Nắng - nghiêng - chiều xuống Thanh Minh*
Ngỡ ngàn hương sắc, đồng xanh lúa vàng
Đượm tình, câu chữ miên man
Anh ngồi Đếm Sóng - Chiều Nghiêng bãi bồi…

Con tim xao xác nghẹn lời
Mắt ngân ngấn lệ, lòng chơi vơi lòng!
Câu thơ “bị chớp” giữa chừng
Bóng chiều thấp, nắng chợt dừng dưới hiên.

Vì cô y tá thanh tân
Mà hoàng hôn tím, đổi thành Chiều Nghiêng!
Là nghiêng bóng núi về sông
Là nghiêng cau đứng kiễng chân ngóng tìm

Là nghiêng dáng vợ - Thanh Minh
Là nghiêng, nghiêng hết… riêng mình thì không!
Nắng nghiêng, xin giữ lại giùm
Để anh Đếm Sóng, cho mình làm thơ.

 

4. MƠ NHẬU VỚI ANH

Mấy lần mơ nhậu với anh
Mắt xa thăm thẳm, lòng ngân ngấn buồn
Trút ly rượu đắng vô mồm
Giọt cay
Giọt mặn…
Buốt hồn, vì sao?

Cách xa trùng điệp núi cao
Ngàn lau che khuất lối vào K’Rông Nô
Nha Trang sóng vỗ mịt mờ
Sương giăng kín nẻo đi về, mưa chan

Bạn bè kẻ Bắc - người Nam
Miền trung nhậu gió, nhắm trăng bấy chày
Một ly sáng đắng, chiều cay
Một ly đơn chiếc cuối ngày chênh chao

Hẹn lên - Nhắn xuống lần nào
Rừng xanh - biển bạc lộn nhào trong thơ!
Biết là chỉ một giấc mơ
Mà sao thèm đến thẩn thờ thế anh?
  

5. CON

Thịt da của Mẹ sinh ra
Tính tình, nghĩa khí của Cha ghép vào…
Hình hài, diện mạo thanh cao
Thông minh, con tự đắp - đào mà nên!

G.B.T.V.K

 

 

 

Tác giả Nguyễn Xuân Nghiêm
ĐT: 0982966310

Địa chỉ: Bình lãng, Tứ Kỳ, Hải Dương
 

1. LÒNG MẸ BAO DUNG

Mẹ ngồi thư thả ăn trầu
Dạo này chúng nó sao lâu chưa về?
Thương thằng cả việc bộn bề
Thương cái gái út mải mê văn đàn...
 
Lưng gạo mẹ lại sẻ san
Bữa trưa một vực- nửa phần chiều hôm!
Yêu con mẹ nén cô đơn
Những mong lũ trẻ được hơn đời mình
Đội ơn mẹ - tấm chân tình
Vì con mà mẹ hy sinh cả đời
 
Chúng con có tội mẹ ơi
Đấng sinh thành lại lần hồi cô liêu
Hỏi bao lần được bao nhiêu?
Mẹ nào giận - Chỉ thương nhiều chúng bay.

 

2. TẤM ÁO TÌNH EM

Sớm nay đợt rét đầu mùa
Tôi vận tấm áo mình mua hôm rồi
Ôi vừa vặn lắm mình ơi
Ám tình ấm nghĩa đến trời phải ghen...
 

3. TÌNH XUÂN

Mùa xuân ơi, mùa xuân ơi!
Đỏ hoa, xanh lá, tươi trời, hồng mây
Ơ kìa má thắm hây hây
Tình xuân men đã nhuộm đầy trong nhau.

 

4. ANH NÔNG DÂN

Trong tôi hình ảnh nông dân
Tảo tần mưa nắng kiệm cần chi tiêu
Bán đong biết lựa biết chiều
Nói năng tìm chọn những điều vừa nghe
   
Ngại phô trương, ghét màu mè
Bữa ăn đạm bạc thích chè cắm tăm
Ước ao nhiều thóc dư ăn
Mưa không dột mái, ấm chăn đông về
   
Buông cày vỗ bụng… cười hề
Rít mồi thuốc đượm hả hê một ngày
Mở bầu rượu, hít hà say
Ngả lưng “ông” thách sấm mày chẳng to
   
Cơm nước cáy ngáy o… o…
Em xin nhường lại thịt bò quan anh
Giấc nồng mơ cánh đồng xanh
Xem bầy cò trắng liệng quanh vườn nhà
   
Ngắm giàn bầu, mướp trổ hoa
Thấy đàn cá quẫy sóng oà ao trong
Giật mình… trời đã ửng đông
Cơm nhanh ra với cánh đồng… nuôi ta!
 

5. GỌI LÀ
(Viết tặng chị T gần nhà)
 
                              Gọi là cũng một đời chồng
Vơi đi ít tuổi má hồng còn đâu! 
Một mình trằn trọc đêm thâu
Tỉnh ra lại chỉ lo âu một mình
                           
Gọi là dâu chỉ có hình
Nhìn sang hàng xóm thương mình làm dâu
Hỏi hoàng hôn đổ về đâu?
Ai đong đong được nỗi sầu mênh mang
                
Gọi là vợ để cho sang!
Chẳng qua che mắt họ hàng lấy êm
Một mình vò võ bao đêm
Nào đâu chăn ấm gối êm như người!
                  
Gọi là mẹ để mẹ thôi
Tình nhoà lạnh lối lần hồi tìm con
Xuân buồn cảnh úa héo hon
Người buồn bạc những mỏi mòn quạnh hiu
                          
Gọi là chút của chắt chiu
Giành cho lúc cảnh xế chiều nào xa
Thôi rồi vàng lá tàn hoa
Vùi đầu trong đống việc nhà lo toan
                    
Gọi là một kiếp hồng nhan
Ngẫm ra thì đã sắp tàn phận nhi*
Người ơi gặp gỡ mà chi
Để thân đứng số tử vi… gọi là!
  

N.X.N

 

Tác giả Nguyễn Thị Hiền Mai

Điện thoại: 0168.4218701
Email: hienmai_vn2001@yahoo.com
Địa chỉ: 360/21/3B Nguyễn An Ninh, Vũng Tàu

 

1. CÒ XƯA VÀ CÒ NAY

Cò xưa bay lả bay la
Cò nay mặc giá B (bê) A
thỏa lòng
Cò xưa lặn lội bờ song
Cò nay khôn khéo nằm trong phong bì
Muốn bằng cử tiến
kiểu chi
Để cò manh mối đường đi lối về
Cò xưa trong trắng pha lê
Cò nay đen kịt, tái tê tiêu điều…..!
Ơ này cậu ấm, cô chiêu
Muốn chức quyền lớn thì yêu lấy cò.
 

2. MẸ ƠI!

Đêm trường vá mảnh bể dâu
Tay run rút chỉ mẹ sầu nhớ cha!
Đèn khuya hun hút bức tà
Mũi kim lần lủi lệ sa nâu sòng
 
Nỗi niềm giấu kín vào trong
Nhóm thành ngọn lửa đốt lòng thời gian
Ngòai hiên tiếng dế thở than
Trong tai thấm hết muôn vàn tập âm
 
Nhẹ đời còn vướng tình thâm
Bước xa hụt hững, ngang tầm trượt chân
Cả đời mưa nắng cài than
Còn vương cỏ rạ, bụi trần thơm rơm
 
Thiếu chồng nhạt nước đắng cơm
Không yên giấc ngủ, long nơm nớp chờ
Se se ngọn gió vật vờ
Tưởng chồng về đó ai ngờ chiêm bao
 
Đêm khuya ruột thắt, gan bào
Nghĩa trang liệt sĩ, chôn vào lòng sâu.
 

3. VÌ AI?

Vấp chân vướng phải mô đời
Để cho thiên hạ nặng lời chê bai!
Vụng về vấp phải chông gai
Vợ buồn, con khóc bố cai nghiện rồi!
 
Lang thang vấp phải duyên tồi
Bán nhà, bán đất đền bồi nợ duyên
Ba đào chìm nổi thuyền quyên
Vợ con mất cả chủ quyền trắng tay
 
Vì ai? Nên nổi nông nay
Bởi vì cá cược, lại hay số đề
Phải chăng đầu óc u mê
Tay coòng số tám thảm thê vào tù.
 

4. SÔNG DINH BÓNG VIỆT

Sông Dinh ôm trọn Vũng Tàu
Nước lên mát rượi một màu xanh trong
Lỏi len qua những cánh đồng
Trắng tinh hạt muối mặn nồng quê hương.
 
Hửng đông sông mặc áo hường
Mặt trời tỏa sáng như gương dõi vào
Đứng trưa mặt nước lòng đào
Sông thay áo mới dạt dào tình thương
 
Tản chiều sông mặc áo hường
Máy reo, máy đẩy muôn phương đổ về
Làm giàu trên một hồn quê
Bao lần đến, bao lần mê mẩm người
 
Sông Dinh bóng Việt sáng ngời
Cong cong chữ ét (s) đất trời của ta.
 

5. ĐẤT TRỜI NƯỚC NON

Húp muôi canh bí, chiều hôm
Ruột bầu nấu với râu tôm tối nào
Rau măng cháo bẹ ăn vào
Đói lòng xót ruột nôn nao đêm trường
 
Măng rừng, muối mặn, nắm tương
Củ khoai hà xót phơi sương trổ đồng
Suối ngàn uống ngụm nước trong
Nghĩa mẹ như nước mát lòng khát khao
 
Lộc măng qua bữa chẳng nao
Đói cơm, rách áo tự hào có nhau
Sóng trên lòng đất bạc màu
Khoai lang, cháo lỏng, dưa rau vẫn cười
 
Đất quê quyện chặt con người
Con người quyện chặt đất, trời, nước non.
 

6. NHỚ NỘI

Bốn mươi năm nội đi xa
Bóng xưa mờ ảo nhạt nhòa nội ơi!
Cháu thì vẫn mãi ngậm ngùi
Chôn lòng thương nội buồn thui cuộc đời!
 
Trời mưa nhớ nội nón tơi
Còng lưng đi đón cháu nơi trường về
Có hôm mưa bão nảo nề
Nón tơi che cháu, nội về người không
 
Ướt loi ngoi chẳng quản công
Rết răng đánh nhịp cam lòng đắng cay.
Chuyện xưa nhớ mãi đến rày
Xót xa trong dạ, ướt dày bờ mi
 
Ngày rằm mồng một quy y
Thắp hương niệm Phật, từ bi khấn bà
Nội giờ ở mãi chốn xa
Nhớ ăn, ngủ khỏe nôi nha!... cháu mừng.

N.T.H.M

 

Tác giả Hương Sơn
Tên thật: Phạm Thị Hương
ĐT: 0167.4596.484
Email: huongsonanh91@gmail.com
ĐC: Đội 4 Lạch Sẽ, xã Lập Lễ, huyện Thủy Nguyên, tp Hải Phòng
 

CẢNH NHÂN GIAN

Đi chùa làm lễ dâng hương
Chắp tay vái lạy tứ phương điện đài
Nam mô miệng khấn các ngài
Độ trì phát lộc tiền tài đủ dư.
 
Có hay mâm cỗ đầy vơi?
Bạc vàng giấy đốt trăm lời tụng kinh
Tâm can trí rối u minh
Trải qua năm tháng dáng hình đổi thay.
 
Khói nhang nghi ngút mịt mờ
Chúng sinh có hiểu bến bờ nhân duyên
Tây phương thế giới ảo huyền
Đời người cảnh khổ như thuyền qua sông.
 
Lối về cực lạc mênh mông
Tòa sen nở rộ ngóng trông đợi chờ
Si mê rồi lại mập mờ
Thiên đường, địa ngục nửa ngờ nửa tin.
 
Vô thường nặng kiếp nhân gian
Công danh phù phiếm tựa làn gió bay
Tâm tư mong được giãi bày
Sống sao nhân nghĩa đẹp hay lòng người.
 
Như gừng chín tháng còn cay
Công lao cha mẹ sâu dày núi non
Trong lời mẹ hát ru con
Ngọt bùi, mặn, đắng héo hon thân cò.
 
Dù cho sóng gió lênh đênh
Tu thân tích đức thác ghềnh cũng qua
Mỗi người đẹp tựa loài hoa
Uống dòng nước chảy hiền hòa sớm hôm.

H.S

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: