Thứ năm, 21/11/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 104 (18/11/2014) 

Tác giả Công Phương Điệp
ĐT: 01685824032
Địa chỉ: 6/27/335 Đường An Dương Vương, Tây Hồ, Hà Nội 

  

1. NỖI NIỀM ĐỒNG VĂN

Xung quanh vướng vách núi cao
Mèn mén là món sơn hào thường xuyên
Vẫn nhìn như cõi thần tiên
Đất trời tinh khiết dưới trên thuận hòa
 
Chẳng lo chước quỷ mưu ma
Rượu ngô thắng cố thật thà khướt say
Cặp kè chồng vợ đêm ngày
Địu con tra hạt phủ đầy thì thôi
 
Chợ phiên người ngựa sóng đôi
Hơi men phả đẫy  khèn môi gọi mời
Chợ tình san sẻ đầy vơi
Không mua chẳng bán thứ đời nâng niu
 
Âm vang tiếng gọi tình yêu
Thủy trung cứ giữ, thủy triều cứ dâng
Mỗi năm vào cuối mùa xuân
Một đêm và chỉ một lần mà thôi
 
Mưa giăng buông kín màn trời
Vẫn không che nổi những lời thở than
Mõ trâu như giọt nước tràn
Tiếng gà báo sáng làm tan chợ tình
 
Chuông reo bóng ngựa rung rinh
Lại chồng với vợ rập rình nương ngô
Lại con ríu rít đứng chờ
Lại trập trùng núi, lại mờ hơi sương
 
Bao đời gắn với biên cương
Vô tư chắn giữ bức tường bình yên
Cao nguyên đá vững niềm tin
Xuôi về gửi lại nỗi niềm Đồng Văn
 
 
 

2. TỨ KHÚC HÀ GIANG
 

Trập trùng qua núi sang đèo
Lên cao xuống thấp ngoằn ngoèo nhấp nhô
Toàn đá mà nảy thành ngô
Diệu kỳ mầm sống trổ cờ quanh năm
 
Biên cương một giải ngút tầm
Đứng trên Lũng Cú thành tâm kính chào
Vượt ngàn dặm thỏa khát khao
Gặp mùi ngai ngái nhà Pao thoảng gần
 
Ngô treo đỏ áu trước sân
Mõ trâu máng cỏ mấy lần dội vang
Hai tầng đâu chỉ nhà sàn
Giữa cao nguyên đá nắng tràn lối đi
 
Nguy nga dinh thự thành trì
Một thời đầy ắp quyền uy vua  Mèo
Chọn đường cách mạng gieo neo
Suốt đời dâng hiến gươm treo tượng đài
 
Trăm năm đá cũng mòn phai
Riêng hàng bia mộ nối dài bước chân
Nhấp nhô chân đất đầu trần
Tóc hoe hoe đỏ, nhà gần hay xa
 
Điểm trường tre nứa qua loa
Rõ ràng trời phú mới ra thế này
Nhìn đàn em bé thơ ngây
Chạnh lòng chợt thấy nơi này biên cương
 
 

3. ĐƯA MẸ LÊN CHÙA

Tuổi già tóc đẫm màu sương
Mẹ tôi cứ nhắc con đường về quê
Nơi con tu hú gọi hè
Bờ tre, bãi mía, triền đê, cánh buồm...
 
Quán nghèo bánh đúc chấm tương
Những mùa hoa cải còn vương sắc vàng
Từ nhà đi đến chùa làng
Là con đường rộng thênh thang bốn mùa
 
Có lần mẹ nói như đùa
Các con cho mẹ lên chùa một hôm
Vô tình trước bóng hoàng hôn
Để chiều nay rước ...
                         Linh hồn...
                                    Mẹ lên...
 

C.P. Đ

 


 
Tác giả Lương Thế Phiệt
ĐT: 0977491935
Email: luongthephiet2@yahoo.com.vn
Địa Chỉ: Vân Tra, An Đồng, An Dương, Hải Phòng
 
  

 1. ÔNG GIÀ TRÊN ĐÁ
(Viết trên cao nguyên đá Đồng Văn, Hà Giang)

Tựa hình nhân đứng trong mây
Nắng soi bạc tóc đá gầy rát chân
Ông già sống giữa phù vân
Mưa giăng kêu đói lũ vần trắng tay
 
Đồng Văn tôi đã về đây
Nghe chim sau núi gọi bầy ngác ngơ
Mắt kêu mắt dại thẫn thờ
Suối sông xói lở giấc mơ úa tàn
 
Sau chân vạn khách tham quan
Lúa ngô vẫn lép mây ngàn chẳng xanh
Đá giăng như lũy như thành
Mà không che nổi mong manh kiếp người.
 
Cứ còng lưng dưới nắng phơi
Như hình dấu hỏi buốt trời Đồng Văn
 

 

2. CÁNH BÃI

Mẹ như cánh bãi ven sông
Nước lên lấp mặt nước dòng nắng soi
Quanh năm nếm trải mặn mòi
Phù sa chiu chắt lở bồi mà cao
 
Bao mùa ngô lúa ngọt ngào
Bao mùa giông bão tác tao sóng rền
Chẳng nề danh phận tuổi tên
Ngàn năm bãi vẫn mãi bên sông bồi
 
Mẹ là cánh bãi thế thôi
Cho con mầm sống mọc nơi đất lành
Bãi hiền dưới khoảng trời xanh
Mà cao hơn núi hơn thành mẹ ơi.
 
  

3. CÀ PHÊ

Cà phê đêm giữa thị thành
Nhớ về một thuở cha anh ngày nào
Ngựa lồng gió hú đồi cao
Ba zan đất đỏ máu đào đơm hoa
 
Ngọt bùi gieo vạn lời ca
Đắng cay gọi vọng hổn xa chưa về
Tiếng cồng rung đến tái tê
Tây nguyên thác réo cà phê nghẹn ngào
 
Ta ngồi tỉnh giữa chiêm bao
Kẻ mang tượng đá cho vào nung vôi
Tiếng rao khuya lạc ngoài trời
Cà phê đắng cả chỗ ngồi đêm nay.
 

 

4. NGHE TIẾNG TRƯỜNG SA

Đêm  nghe tiếng gọi Trường Sa
Ngỡ như sóng vỗ quanh nhà mình đây
Gươm đao đã dưới  đất dày
Bỗng đâu tụ với gió mây tràn về
 
Bao ngày ngủ giữa bùa mê
Ngỡ quên hết những lời thề cha ông
Giờ nghe sóng cuộn trong lòng
Nghe rừng nghe biển nghe sông gọi mình
 
Chưa làm được một chiến binh
Ta làm con sóng ru hình biển khơi
Chưa mang nổi đá vá trời
Thì ta hãy sống trọn đời lương dân
 
Trường Sa xa vẫn rất gần
Đêm mơ rộn bước hành quân có mình.
 
 

 

5. XIN GIỜI
(Viết tặng  đồng bào Sa Pa - Lào Cai)
 
Phố phường mong ngắm tuyết rơi
Quê em trắng núi trắng trời hoa lau
Giấc mơ gió quất nát nhàu
Vạt nương lúa héo đàn trâu chết dần…
 
Lên mà ngắm cảnh phù vân
Mà xem đói rét bóc trần thịt da
Lên mà vui với người ta
Miếng cơm manh áo thì xa vợi vời
 
Em mong đừng có tuyết rơi
Chỉ xin trời một nụ cười cỏ cây
Xin cho thân mẹ héo gầy
Vượt qua nông nỗi giời đày nuôi con.
 

 

6. ĂN MÀY

Bên đường bà lão ăn mày
Giật mình tôi ngỡ thân gầy mẹ tôi
 
Chắp tay bà niệm giữa trời
Cả tin  thiên hạ những lời từ bi
 
Nón mê vẫn chẳng có gì
Trèo lên ngược dốc xuống thì đường cong
 
Ăn mày ai có ai không
Tôi ăn mày chính lưng còng ngồi kia.

L.T.P

 

   

 

Tác giả Trần Thị Thủy Cúc
Điện thoại: 0906753281
Email:thuycuc1986@gmail.com
Địa chỉ: 35/06, đường 297, Tổ 11 Khu phố 4, P.Phước Long B, Q.9, TP.HCM.
 
  

1. VU LAN

Đôi khi trong gió còn nghe
Người cài hoa trắng để che nỗi buồn.
Mất mẹ rồi mới thấy thương
Ước gì gió trả lại Người cho ta…
 
Người cài hoa đỏ sẽ là
Người luôn hạnh phúc khi còn mẹ cha.
Âm thầm ra ngắm vườn hoa
Mỉm cười thấm thía... may ta một đời.
 
 

2. CÕI VÔ ƯU

Thiên Đàng ở dưới trần gian
Cảnh Chùa đẹp nhất có hoa ‘Lộc Vừng’.
Cô tịch, thanh tịnh, lạ lùng
Để vài cơn gió ngại ngùng chẳng qua.
 
‘Tơ Liễu’ bay giữa vườn hoa
‘Vô Ưu’ cửa lối thiết tha nhẹ nhàng.
Trái tim mở ngõ sắc vàng
Bao nhiêu giấc mộng chẳng lành sẽ qua.

T.T.T.C

 

 
 
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Miên
Điện Thoại: 01239829269
Email: huymien73@gmail.com
Địa chỉ: Số 177 tổ 3, phố 20, Phường Tân Thanh, TP Điện Biên Phủ.
  

1. CON VẪN TÌM CHA


Bao năm con vẫn tìm cha
Chiến trường bom đạn đã xa một thời
Mường Thanh, Hồng Cúm, cha ơi!
Con tìm cha khắp đất trời Điện Biên
 
Him Lam, A1 lặng yên
Ngàn bia mộ chẳng dòng tên, bóng hình
Một vùng trời đất không thinh
Nén nhang lặng lẽ bóng hình nước non
 
Dù bên cha chẳng có con
Nhưng bao đồng đội vẹn tròn cùng cha
Dù bên con chẳng còn cha
Tim con chan chứa tình cha vơi đầy
 
Nén nhang tỏa khói trên tay
Nước mắt nén chặt tháng ngày trong tim
Cha ơi con vẫn đi tìm
Mặc cho dông bão nổi chìm gian nan
 
Nghĩa tình sâu nặng chứa chan
Mẹ con khuất bóng tâm can một điều
Tìm cha con nhé con yêu
Nỗi niềm đau đáu bao nhiêu năm rồi
 
Con tìm cha đó cha ơi!
Ước mong cháy bỏng đất trời sáng soi
Sáu mười năm đã một thời
Xuân, thu, đông, hạ qua rồi lại qua
 
Chắp tay nước mắt nhạt nhòa
Cầu mong đồng đội và cha yên bình
 
 

2. THĂM ĐỒI A1

Trời xanh xanh ngắt mây vờn
Hàng cây tỏa bóng cao hơn lưng trời
Nghẹn lòng theo bước chơi vơi
Anh và đồng đội bao người nằm đây
 
Hồn thiêng gửi lại chốn này
Tan vào mây núi tháng ngày khắc ghi
Xa quê độ ấy anh đi
Ngôi sao trên mũ vai ghì ba lô
 
Chiến tranh lửa đạn mịt mờ
Chín năm chỉ một giấc mơ cháy lòng
Quân thù sạch bóng non sông
Mẹ cha có ruộng, thắm đồng lúa xanh
 
Đúng ngày sắp hết chiến tranh
Anh đã ngã xuống giữa vành đạn bom
Máu anh nhuộm đỏ căm hờn
Đồng đội xông tới diệt đồn giặc tan…
 
Giữa mênh mông chốn non ngàn
Nghẹn ngào nước mắt chảy tràn bờ mi
Sáu mươi năm đã qua đi
Kẻ còn người đã biệt li vĩnh hằng
 
Quặn lòng làn khói hương nhang
Hồn thiêng sông núi sử vàng ngàn thu.

 

3. NỖI ĐAU MỘT THUỞ CHIẾN TRANH

Một thời khói lửa một thời
Chiến trường bom đạn chia đôi khoảng trời
Trường Sơn hai đứa hai nơi
Tôi vào tuyến lửa em tôi mở đường
 
Tôi hành quân khắp muôn phương
Em đi tải đạn, mở đường phá bom
Tình yêu cháy bỏng Trường Sơn
Mưa bom bão đạn chẳng tròn chữ yêu
 
Thế rồi ngày ấy một chiều
Chiến trường rực lửa bao nhiêu căm hờn
Tìm em khắp nẻo Trường Sơn
Em đâu? Chỉ thấy đạn bom xé trời
 
Thế là lạc mất em tôi
Bốn mươi năm vẫn một đời tìm em…
 
Tưởng rằng qúa khứ ngủ quên
Bỗng dưng tôi lại gặp em một thời
Lạ quen quen lạ người ơi!
Áo Trường Sơn cũ sờn đôi vai gầy
 
Tóc xanh giờ nhuộm màu mây
Chai hằn nét mặt, bàn tay cũ nhàu
Nhìn em tôi xót tôi đau
Một đôi nạng gỗ tôi đâu còn lành
 
Nỗi đau một thuở chiến tranh... !
 
  

4. LỜI RU CỦA MẸ

Ngày con cất tiếng chào đời
Lời ru của mẹ ru hời cất lên
À ơi vọng khúc đêm đêm
Bên bầu sữa mẹ êm đềm lời ru
 
Ầu ơ lay động chiều thu
Lúa vàng trĩu hạt, bù u đợi chờ
Trưa hè cháy bỏng giấc mơ
Lời ru của mẹ ầu ơ ngọt ngào
 
Đêm đông vọng khúc ca dao
Trong lời ru mẹ dạt dào yêu thương
Lời ru muôn khúc dặm trường
Dòng đời đọng lại, muôn phương vọng lời
 
Ngàn năm Văn Hiến à ơi
Trong lời ru mẹ một thời nước non
À ơi con ngủ cho tròn
  Con say giấc mộng mẹ còn lời ru.

N.T.H.M
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: