Chủ nhật, 24/11/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 89 (21/06/2014) 

Tác giả Phạm Trung Dũng
ĐT: 0913238655
Email: phamtrungdung50@gmail.com
Địa chỉ: BT1, số 1, Khu đô thị Xa La, phường Phúc La, Hà Đông, Hà Nội

 

1. CỐC VỠ 

Bất ngờ cốc vỡ làm đôi
Bàn tay buốt, giọt máu rơi xuống thềm   
Bao điều chôn chặt ngỡ  quên
Vết thương lại vỡ, ruột mềm lại đau.
                          
Tưởng rằng sóng lặng đáy sâu
Nồi da kia đã phủ màu cỏ xanh
Tưởng rằng trái đã ngọt lành
Mà trong sỏi đá, mảnh sành, mảnh chai.
 
Thương người gầy guộc hai vai
Còng lưng cõng chiếc Quan tài thời gian.
 

2. NGẮM MƯA 

Chợt ngồi lặng ngắm mưa rơi
Hạt vui tí tách tiếng cười giòn tan 
Hạt buồn phận mỏng đa đoan
Hoá thành bong bóng vỡ tan dưới trời
 
Hạt sầu nước mắt lạnh rơi
Chanh chua chuối chát nỗi đời xót xa
Hạt giận trí cạn, mắt loà
Khùng điên trút nước nát hoa, ngập đường
 
Li ti bụi phấn hạt thương
Hôn nhè nhẹ lá hoá sương đầu cành
Hạt yêu khoan nhặt chậm, nhanh
Sợi tình bảy sắc long lanh giữa trời . . .
 
Mưa rơi . . . muôn nẻo . . . mưa rơi
Trong mưa nghe tiếng khóc cười nhân gian.
                                                   

3. BUỒN

Buồn như bãi rác giữa trưa
Như mùa mất trắng, như chưa từng buồn
Đêm đi lạc lối mưa tuôn
Nghe cơn lũ réo đầu nguồn xót thương.
 
Buồn như thân gái dặm trường
Mắt sưng chồng đánh, thịt xương nát  bầm
Trẻ em cha ruột hiếp dâm
Người khôn bán rẻ lương tâm vì tiền.
 
Buồn như chưa nhớ đã quên
Câu thơ chết giữa hai miền lạ quen
Mồ ai đỏ mắt lửa đèn
Gọi hồn nhập xác trăm đêm thắp đầy.
 
Buồn như trò phản lại thầy
Chợ đời thật giả béo gầy cò quay
Tôi cầm hạnh phúc trong tay
Lội sông đánh mất một ngày chiều Đông.

 

 
P.T.D
 


 

Tác giả Dương Phượng Toại
Hội VHNT quảng Ninh
Địa chỉ: Cẩm La,Thị xã Quảng Yên, Quảng Ninh
ĐT: 0982 367 982
 

1. LỤC BÁT ĐI GOM
 
Mưa thu còn ngẩn ngơ chiều
Heo may đã rải ngả xiêu cánh đồng
Trời xanh thắp ngọn cầu vồng
Sáo diều vít gió tầng không la đà.
 
Dậy thì lúa mở áo ra
Bỗng đôi lục bát ngày xa gọi mời
Chớm cầm câu lục lả lơi
Vội nâng câu bát kẻo rơi giọt vàng.
 
Đồng quê rộn rực mùa màng
Ta gom thêm những dịu dàng cho em
Qua đầm còn sợi tơ sen
Hứng lên vạt áo… để… đem hương về.
 
Gói chờ đến một ngày kia
Đôi câu lục bát trọn bề trước sau
Chiều thu nắng rãi có nhau
Giở ra dải yếm buộc vào… đêm xuân!
 

2. TA VỀ TÌM LẠI NGÀY SON

Ta về tìm lại ngày son
Cây sào bến cũ có còn đấy không?
Con thuyền đã vắng cuối sông
Bỏ đây liềm hái mênh mông mùa màng!
 
Đồng xa đâu mảnh trăng vàng
Những đêm múc nước ruộng làng có nhau
Nhớ ngày nhặt bẹ hoa cau
Phong thư đong gió gói vào hương sen !
 
Ai cất đâu mất ngọn đèn
Cái ngày tắt lửa người đem qua rào
Giữa lô xô bóng nhà cao
Chợt nghe tiếng cuốc cồn cào đêm sâu.
 
Cuối thôn sót một giàn bầu
Nhà ai dây bí bắc cầu sang tay
Lẻ đêm một cánh vạc bay
Chỉ còn một đoạn thơ này... làng ơi!
 
  

3. CON XIN ĐỀN LẠI CHỖ NẰM THÁNG BA

Làng quê cơm tấm ổ rơm
Lửa hồng bếp mẹ tỏa thơm cánh đồng
Sớm hôm thấp thỏm gánh gồng
Thương con mẹ chở dòng sông về nhà.
 
Chống sào dài dặc tháng ba
Mẹ gom cả ánh chiều tà xuống phơi
Nén đêm quá nửa cuộc đời
Tóc sương đội một vòm trời đầy sao.
 
Cho con tắm dưới mưa rào
Hồn quê gió nội lặn vào ngọn măng
Ngày mai lên tuổi trăng rằm
Con xin đền lại chỗ nằm tháng Ba!
 

4. KHÚC CUỐI HOA SEN

Đời ta một kẻ lữ hành
Theo trăng đếm giọt trên cành thời gian
Trước sen buông cánh nhẹ nhàng
Lòng dưng giác ngộ dưới làn lá reo.
 
Bao nhiêu trôi dạt phận bèo
Hương sen gột lại trong veo mặt hồ
Bồng bềnh đôi mái chèo xô
Con thuyền quá vãng cập bờ nhân gian.
 
Nhất tâm một khóe nhị vàng
Từ bi ngọn gió thả ngàn câu kinh
Trắng ngần một đóa vô minh
Đêm thu trọn nét đồng trinh úa mềm!
 
Ngấn vàng đọng lại một đêm
Tàn đi là để thơm miền cỏ hoa
Lời thề giấu kín năm xa
Còn hương áo cũ xông qua cuộc đời.
 
Cánh sen rụng xuống góc trời
Mà hồn sen đẫm muôn lời thi ca!
 
 

5. THỊ NỞ

Cởi ra cũng một bầu trời
Chẳng qua che dưới nụ cười, áo xiêm
Chỉ vì đen đúa đồng chiêm
Thói đời thiên lệch bỏ quên góc làng.
 
May sao đêm ấy trăng vàng
Chí say cởi yếm ngỡ ngàng gặp tiên
Bờ sông, lá chuối che nghiêng
Quả tim run rấy nhịp chiêng hội chùa…
 
Tình yêu thật chẳng bán mua
Vầng trăng như thể mới vừa mọc lên
Cuộc tình chỉ thoáng một đêm
Bỗng thành cổ tích tươi miền nhân gian!
 
Đời thường, thừa kẻ giàu sang
Vẻ hoa tròn vạnh, trong tan nhị lòng
Thị đây trọn vẹn đường cong
Nhũ hoa trăng rót đôi vòng lả lơi.
 
Mới hay ác ở miệng người
Thịt da vẫn thế mà lời phân chia
Vầng trăng chợt lộ thế kia
Chỉ riêng Chí nhặt được về nhân gian?
 
 
 

Tác giả Lưu Thế Quyền
Hội VHNT Vĩnh Phúc
 

ĐỜI ƠI

 

Đời ơi tôi biết đời rồi
Bao nhiêu nghiệt ngã gom mời lòng nhân
Để cho ngấm vị phong trần
Tơ tình ước muốn phải vần gian nan.
 
Niềm vui - ướt sũng cơ hàn
Ánh dương đã có đêm tàn rụng rơi
Mấy ai hạnh phúc thảnh thơi
Mà không từng trải một thời đớn đau.
 
Bước đi
Hãy bước cho mau
Đừng nên nản lúc ngã sâu vũng bùn
 
Đứng lên, ta lại sáng bừng!
  

L.T.Q

 

 
 
  

Tác giả Phạm Công Phổ
ĐT: 01682339008
Email: phamcongpho@yahoo.com.vn
Địa chỉ: Xã Quảng Bình, huyện Quảng Xương, Thanh Hóa
 
 

1. CUỘC ĐỜI
                                           
Cuộc đời sao lắm rối ren
Chức quyền, danh lợi, sang hèn kị nhau
Nhân tình phẩm giá là đâu
Ai đem độ lượng gửi vào bao dung
                                           
Hơn thua nghĩ cũng khôn cùng
Nụ cười khéo nở để lòng thảnh thơi.
Từ bi hỉ xả… đầy vơi
Tham sân si tục… rối bời lương tâm
                                          
Nợ trần toan gửi vào âm
Câu kinh dựa dắt lỗi lầm vương bay
Niết bàn xa hút đường mây
Cõi thiền chính quả, nơi này - tại tâm.
 

2. XIN ĐỪNG


Xin ai đừng hoá Trương Chi
Chớ cầm cây sáo, nâng li rượu nồng
Thói đời đen bạc hư không
Môn đăng hộ đối xót lòng trớ trêu
 
Nửa chừng dang dở lời yêu
Nhấp môi đã chạm trăm điều đắng cay.
Tưởng gần gang tấc, tầm tay
Bóng chim tăm cá hao gầy đợi trông
 
Mộng tình lạc giữa mông lung
Khối tình phân đoạn cài trong cõi thiền.
                                              
  

3. VẪN AN

Cuối đời mới nghỉ đến an
Sao không tưởng nhớ lúc sang xế chiều
Kiếp người dài đáng bao nhiêu
Lẫn trong thanh tịnh cũng nhiều đa đoan
 
Chắc gì an cả trong tim
Bâng quơ tiếng uyển nổi chìm ngoài tai
Lặng ngồi gõ mõ hôm mai
Dấu đi nửa mảnh đời dài đục trong
 
Tâm thành tựa cõi sắc không
Câu kinh, câu niệm cõi lòng vẫn an.

P.C.P
 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: