Thứ bảy, 23/11/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 88 (08/06/2014) 

Tác giả Đặng Minh Đức
ĐT 0988.097.984  
Email: dangminduc.sdh@gmail.com
Địa chỉ: 17/191/46 Lạc Long Quân, Nghĩa Đô, Cầu Giấy, Hà Nội

 
ĐỜI NGƯỜI

Đời người bốn nỗi đắng cay
Sinh, bệnh, lão, tử, thường ngày diễn ra
Luật đời sao thật sót xa
Sinh thì đau đớn rên la trách đời
 
Từ khi làm một con người 
Bệnh tật bám đuổi mọi nơi không từ
Thời gian trôi cứ từ từ
Cái già ập đến thật ư lão rồi
 
Lão thì mọi thứ suy đồi
Những cơn đau đớn dập vùi sớm khuya
Thế rồi bỗng một ngày kia
Một cơn tất thở hồn lìa khỏi thân
 
Cái thân tan biến dần dần
Thành tro, cát bui tràn lan mọi miền
Cái hồn về với cõi Tiên
Coi như hết khổ, hết phiền, hết lo
 
Đời người như một giấc mơ
Từng câu chuyện nhỏ bất ngờ nối nhau
Sống nay nào biết mai sau
Đã qua không có lần sau giãi bày
 
Đời người như bóng mây bay
Lướt đi theo gió tháng ngày kể chi
Đời người chỉ có một kỳ
Mũi tên đã bắn chỉ đi không về
 
Sống sao tử tế, đề huề
Tâm trong sáng tựa sao Khuê giữa trời
Sống sao bớt khổ, yêu đời
Đời người chỉ có vậy thôi hỡi người.

Đ.M.Đ
 

 

Tác giả Đào Quốc Thế
ĐT: 0945461936
Email: daoquocthe2014@gmail.com
Địa chỉ: 15/276 Phố Đại Từ, Phường Đại Kim, Quận Hoàng Mai, Hà Nội
 

1. LỤC BÁT SÔNG QUÊ

Con về nương giấc sông quê
Nghe câu lục bát mà tê tái lòng
Câu lục dìu dặt bến trong
Câu bát chấp chới chạnh lòng người xưa
 
Buồn vui biết mấy cho vừa
Bờ xôi, ruộng mật những trưa gió nồm
Đất quê đâu có còn thôn?
Đã thành nhà xưởng, sân gôn bồi hồi
 
Sông quê giờ cũng lấp rồi!
Để làm bãi đỗ xe hơi, nhà hàng
Bà con cô bác xóm làng
Bỏ quê lên tỉnh bẽ bàng ngược xuôi
 
Còn đâu bên lở bên bồi
Tuổi thơ tắm táp một thời đam mê
Ngậm ngùi “khúc hát sông quê”
Nghe câu lục bát con về sớm nay
 

2. CÕI PHÚC

Tu là cội phúc tịnh tâm
Thiện nhân tích đức tới tuần thái lai
Phúc điền gieo hạt sớm mai
Nhân nào quả ấy thiện tai vô cùng
 
Bể trần ngày ngày dậy sóng
Cõi niết bàn chấp chới bóng càn khôn
Xây bao toàn tháp vàng son
Đâu bằng chút phúc cỏn con giúp người
 
Đã đi muôn dặm đường đời
Mà nay cội phúc mới thời ngộ ra
 
 
3. NAM MÔ - MỘ GIÓ - NAM MÔ

Chuông chùa trên đảo Trường Sa
Lẫn vào tiếng sóng lòng da diết buồn
Theo cha xuống biển lên non
Đảo chìm, đảo nổi mãi còn bão giông…
 
Dạt dào tình biển mênh mông
Mồ hôi con thấm bao tầng san hô
Nam Mô - Mộ Gió - Nam Mô
Đã thành cột mốc bên bờ biển Đông
 
Hóa thân về chốn hư không
Bãi đá bồi đất hoa trồng ngát hương
Trăm năm một cõi vô thường
Nam Mô - Mộ Gió - gió đương thét gào
 
Hình nhân, linh vị, đèn sao
Thuyền binh, thuyền tướng ào ào ra khơi
“Khao lề thế lính” ơn người
Nam Mô - Mộ Gió - về nơi cội nguồn.

Đ.Q.T

 

 

Tác giả Phan Tấn Phát (Cần Thơ)

LÃO ĂN MÀY DƯỚI BÓNG CÂY BỒ ĐỀ

Trong đêm tôi bước một mình
Sầu vương số phận cuộc tình vỡ tan
Xót xa số kiếp đã mang...
Bất ngờ thấy cảnh nát tan cõi lòng.

Dừng chân đứng lại mà trông
Thì ra mới biết là ông ăn mày
Đời ông được biết đắng cay
Ngày đêm ngồi dưới bóng cây bồ đề.

Thoáng trông thấy cảnh não nề
Đã lâu ông chẳng trở về quê hương
Thà đành ở lại tha phương
Cầu xin lấy chút tình thương trên đời.

Lại gần trao đổi đôi lời
"Tại sao ông nỡ xa rời quê hương?"
Nhìn ông tỏ vẻ thê lương
Làm tôi xao xuyến xót thương trong lòng.

Hồi lâu ông mới tỏ lòng
Bảo ngồi lẳng lặng mà trông sự tình
Tôi đây kể lại đời mình 
Biết bao nghịch cảnh trăm nghìn đắng cay.

Chuyện đời khi thuở còn trai
Tôi đây sự nghiệp gia tài giàu sang
Tình cờ hội ngộ đêm trăng
Men say gặp được một nàng như tiên.

Tôi đây thề nguyện kết duyên
Cùng nàng vào mộng thần tiên trọn đời
Ai hay hai chữ tình đời
Ra đi nàng chẳng một lời với tôi.

Nghẹn ngào giọt đắng trên môi
Tình tôi thôi thế thì thôi lỡ làng
Đời này lắm cảnh trái ngang
Tình tôi tan vỡ, giàu sang được gì?

Rồi đời tôi chẳng còn chi
Gia tài sự nghiệp ra đi lần hồi
Đời tôi như thế thôi rồi
Muốn đành bỏ lại cuộc đời đắng cay.

Nhưng nào có được đổi thay
Tỉnh rồi mới biết bàn tay không còn
Do khi tự tử không tròn 
Tha hương trên đất sài gòn hôm nay.

Đắng cay rồi lại đắng cay
Thôi đành mạng số đổi thay do trời
Giờ đây tôi đã hết thời 
Phải cam sống cảnh cuộc đời ăn xin.

Lắng nghe thấu hiểu sự tình
Bâng khuâng ngẫm lại đời mình hôm nay
Chút tiền thừa mọn trao tay
Giúp người qua những tháng ngày lao đao...

Đêm khuya tôi cũng xin chào
Giờ đây ở lại trăng sao một mình
Trăng sao mà có thương tình
Cũng xin ngó xuống tâm tình với ai.

Cảnh đời thật quá lá lai
Làm sao giúp hết mấy ai trong đời
Giờ đây chỉ biết nhìn trời
Cầu mong chúc phúc mảnh đời thương tâm.

P.T.P


 

 
Tác giả Nghiêm Quang Thùy
ĐT: 0948035797
Email: votrangnguyennuce@gmail.com
Địa chỉ: Bình Dương, Vĩnh Tường, Vĩnh Phúc
 

1. CẢM XÚC MÙA THU

Nắng vàng thơm cỏ ven đê
Vườn cây trĩu quả thu về sớm nay
Bướm vàng bướm trắng bay bay
Vòm cây nắng nhuộm vang đầy tiếng chim.



2. CẢM XÚC MÙA XUÂN


Trên cành sương trắng chưa tan
Mấy con chim nhỏ mơ màng ngủ quên
Hương hoa tỏa ngát bên thềm
Khách thơ chưa dậy nắng trên mái rồi.

 
3. MÙNG 4 TẾT LÊN TÂY THIÊN
ĐỀ THƠ TRÊN VÁCH NÚI

Xa trông núi biếc muôn trùng
Gió đưa hương lạ về cùng mùa xuân
Suối reo hòa tiếng chim ngân
Trời in đáy nước muôn phần đẹp tươi.

 
4. NHÂN HỨNG ĐỌC
“VỊNH MỸ NHÂN TẠI THIÊN TÂN KIỀU”

Sớm nay đã nở hải đường
Bông tròn đỏ thắm sắc xuân sáng ngời
Như môi thiếu nữ tươi cười
Muốn hôn e ngại gượng cười gió xuân.

 
5. MÙA XUÂN VỀ
LÀM THƠ VỊNH HOA MỘC LAN

Xuân về chẳng nở mộc lan
Lòng ta tưởng nhớ hương thơm hoa nhài
Hay đâu hoa đã phụ người
Trong làn gió thoảng thấy mùi hương xưa.


N.Q.T


 

Tác giả Cao văn Thịnh
ĐT: 0904796210
Địa chỉ: 177B/193 Văn Cao, Hải An, Hải Phòng
 

1. HỒN YÊN TỬ

Đường đi Yên tử xa xôi
Quanh co đèo dốc núi đồi âm u
Trông lên bảng lảng sương mù
Bồng bềnh mây trắng - lời ru vọng về
 
Giải oan suối ấy - lời thề
Tận trung nên phải giữ lề thói xưa
Ngày xuân lác đác gió mưa
Hàng trăm cung nữ tuổi vừa đôi mươi
Khuyên vua không được - kệ Người
Gieo minh xuống suối ngậm cười nơi đây
 
Hồn còn vương vấn ngàn cây
Vua, tôi lòng những đắng cay ngậm ngùi
Khóí hương khấn vái sụt sùi
Thương ngươì sao quá dập vùi đa đoan
“Đã đành sống ở trần gian
Còn nhiều tục lụy hờn oan vô tình
Thôi thi thôi đã quyên sinh
Lập đàn cầu phúc tụng kinh oan hồn”
 
Núi rừng Yên tử xanh hơn
Về đây cửa phật vẫn luôn đón chờ
Hoa Yên chùa phủ sương mờ
Tọa lưng chừng núi, hồn thơ gọi mời                                                                          
Tiếng chuông, tiếng mõ vang trời
Thoát miền trần tục về nơi niết bàn
 
Người xưa bỏ cả giang san
Cầu mong lấy cảnh thanh nhàn cửa Không
Đi chân đất áo nâu sồng
Dựng trên đỉnh núi chùa Đồng - xuất gia
 
Bây giờ cảnh vật khác xa
Về thăm Yên tử lòng ta chạnh buồn
Hồn xưa sông núi vẫn còn
Mà sao vẫn thấy bồn chồn lạ chưa
Cùng em đội gió đội mưa
Leo lên đỉnh núi như vừa lên tiên
Đến nơi sẽ hết ưu phiền
Bao nhiêu lo nghĩ trôi miền hoang sơ
Chẳng mong mỏi, không đợi chờ
Trông hồn Yên tử nhập bờ đế vương.
 
 

2. CHÙA HƯƠNG

Chùa Hương đi cũng gần thôi
Hẹn em - em hẹn, hẹn rồi không đi
Mưa xuân - xuân cứ thầm thì
Rừng mơ hiu hắt - cũng vì vắng em
 
Đường vào bến Đục người chen
Ngược dòng suối Yến, thoát miền trần ai
Hai tay chắp trước phật đài
Cầu lên tiên cảnh trong hai ba ngày
 
Hương trầm thoang thoảng gió bay
Đưa ta về tận những ngày trong mơ
Xa xa ngọn núi xanh mờ
Bồng bềnh mây trắng lững lờ làm duyên
 
Đức vua như vẫn y nguyên
Phất phơ xiêm áo nơi miền hoang sơ
Tay nâng cây bút đề thơ
Động tiên, tiên cảnh bây giờ là đây
 
“Giải Oan” cho mãn kiếp này
Nhân gian, trần thế hết ngày đảo điên
Cơ hàn cùng hận nhân duyên
Cuốn theo dòng suối về bên niết bàn
 
“Nam mô bồ tát thánh thần”
Lên chùa Cây Khế hưởng phần thanh cao
Cây vàng, cây bạc rì rào
Một đời phú quí dồi dào ước mơ
 
Ơi em! Em có mong chờ
Như người trong một bài thơ - đã từng
Theo me đi hội chùa Hương
Gặp người quân tử thương thương - thuở nào
 
 
Người đi, đi cứ lao xao
Giống ngày xưa ấy - mai vào chùa trong
Đường lên dốc núi cong cong
Cao cao chùa Chính hương vòng thoảng bay
 
Ngoài chùa núi đá phủ dầy
Trong chùa là động tiên mây cõi giời
Khói hương mờ ảo với người
Trần treo thạch nhũ, Phật ngồi uy nghi
 
Chân đi hồn cũng theo đi
Nhịp theo tiếng mõ, thầm thì tụng kinh
“Nam mô Bồ tát, chúng sinh”
Cứu khổ, cứu nạn, cứu tình nhân gian
 
Về đây Phật chẳng từ nan
Tâm hồn trẻ lại bình an cõi đời
Hết đau khổ, còn vui tươi
Thời gian còn mãi như thời trong thơ
 
Vẫn rừng mơ, vẫn suối chờ
Vẫn cây rau Sắng, vẫn bờ trúc xinh
Xa xôi tình vẫn nhớ tình
Gửi về Hương Tích cho mình với ta.

C.V.T

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: