Thứ năm, 21/11/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 85 (17/05/2014) 

Tác giả: Nguyễn Minh Ngọc Hà
ĐT: 0909 84 44 77
Email: nguyenminhngocha@gmail.com
Địa chỉ: 171/3 Khu phố Thạnh Lợi, Phường An Thạnh, Thị xã Thuận An, Tỉnh Bình Dương


1. HOÀI NIỆM

Khi con mở mắt chào đời
Hòa bình độc lập muôn người ấm no
Đất nước hoàn toàn tự do
Bao nhiêu gánh nặng âu lo qua rồi

Đau lòng giọt lệ con rơi
Đếm sao cho hết lớp người hy sinh
Đong sao cho đặng nghĩa tình
Biết bao thế hệ giữ gìn nước non

Gian khổ vẫn bền lòng son
Trường Sơn lịch sử - đường mòn rạng danh
Đất xưa nhuộm máu cha anh
Nay mầm độc lập đâm cành nở hoa

Trải bao bão táp phong ba
Bắc Nam sum họp một nhà yêu thương
Qua rồi ngày tháng đoạn trường
Việt Nam thống nhất vững đường tiến lên.


2. HỒ CHÍ MINH - NGƯỜI LÀ NIỀM TIN TẤT THẮNG

Hồ Chí Minh! Ơi tên Người!
Ôm tình đất nước ngàn lời mến thương
Cuộc đời như vầng thái dương
Hào quang tỏa rạng soi đường con đi

Im nghe Tổ quốc phân kì
Một lòng cứu nước quản gì gió sương
In hằn bao cảnh đau thương
Người ra thế giới tìm đường cứu dân

Hành trình gian khổ muôn phần
Nào đâu quản ngại nghìn lần đắng cay
Gió đông tuyết lạnh ai hay
Uống bao dầu dãi một tay gánh gồng

Ôm bao hoài bão trong lòng
Im nghe vang vọng nỗi niềm nhớ quê
Lê - nin soi nẻo Bác về
Ánh dương độc lập bốn bề reo vui

Người cất vang một nụ cười
In hằn tiếng khóc - Nước thời khai sinh
Én vui chao cánh nghiêng mình
Mừng Việt Nam mới hòa bình sáng tươi

Tổ quốc mang nặng ơn Người
In hằn bóng Bác cả đời hy sinh
Người là tất cả niềm tin
Trọn đời vì nước giữ gìn quê hương

Ấm áp trái tim yêu thương
Trải lòng nhân nghĩa trên đường Bác đi
Tuổi trẻ Người chẳng tiếc gì
Hiến dâng tất cả chỉ vì nước dân

Ai nào đếm được thâm ân
Nào ai đếm được ân cần Bác trao
Gió đưa...
bóng Bác...
lao xao...
mỉm cười...

(Những chữ cái đầu mỗi câu thơ ghép lại cũng chính là tiêu đề của bài thơ).



3. ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP - QUỐC TANG ĐẦY NƯỚC MẮT

Điện Biên lịch sử năm nào
Anh hùng Nguyên Giáp chí cao ngất trời
Im nghe tiếng đạn bom rơi
Thức cùng chiến sĩ ấm hơi thâm tình

Ưu tư mang nặng riêng mình
Ôm lòng hoài bão thanh bình âu ca
Ngày toàn thắng của quân ta
Góp lời sông núi nhà nhà yên vui

Ví dầu năm tháng ngược xuôi
Ôi cờ Tổ quốc thắm tươi máu đào!
Nào đâu quản ngại gian lao
Gắng công xây dựng một màu quê hương

Ước mong Tổ quốc yêu thương
Yên vui, no ấm, bốn phương thanh bình
Éo le kiếp sống nhân sinh
Người về đất mẹ Quảng Bình thân yêu

Gió mây cũng xót xa nhiều
Im nghe tiếng khóc, tiếng kêu nát lòng
Ai nào có thấu hiểu không?
Phố phường, thôn xóm trông mong viếng Người

Quảng Bình trắng một màu trời
Ưu phiền, tang tóc nghẹn lời thở than
Ôi! Người anh hùng dân gian
Chắp tay khấn lạy, an nhàn - Người đi

Tiếc thương còn lại được gì
Ai người anh Cả những khi yếu lòng?
Những khi Tổ quốc nguy vong
Gương Người sáng mãi ghi lòng muôn dân

Đàn Người nhả phím tơ ngân
Âm vang giai điệu trong ngần thanh cao
Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào
Người còn sống mãi dẫu bao kiếp đời

Ưu phiền giọt lệ con rơi
Ôm chầm di ảnh của Người lặng im
Chim muôn bặt tiếng im lìm
Mưa tuôn suối lệ ngập chìm tóc tang

Anh hùng một kiếp hiên ngang
Tổ quốc ghi nhớ, thế gian ghi lòng

(Những chữ cái đầu mỗi câu thơ ghép lại cũng chính là tiêu đề của bài thơ).


4. CHA TÔI

Công cha nặng lắm ai ơi
Nghĩa mẹ bằng trời chín tháng cưu mang
Bao ngày cơ cực lầm than
Cha tôi chẳng quản gian nan cuộc đời

Bao nhiêu giọt mồ hôi rơi
Bấy nhiêu hạt gạo con thời lớn khôn
Dẫu bao sóng gió dập dồn
Cha như bóng núi ôm choàng chở che

Hè về trời ngập tiếng ve
Phương xa con nhớ hàng tre quê nhà
Cha già ngày tháng bôn ba
Xót lòng con trẻ chan hòa lệ rơi

Tình cha sâu rộng biển khơi
Công cha như núi ngất trời ai hay
Dẫu đời trăm nỗi đắng cay
Âm thầm chịu đựng một tay gánh gồng

Những khi trời lạnh gió đông
Tay cha nhóm bếp lửa hồng sưởi con
Dáng cha giờ đã héo mòn
Lưng còng gánh nặng cho con trưởng thành

Đường đời vạn nẻo thăng trầm
Cha dìu con bước ân cần dạy khuyên
Năm tháng nào đứng lặng yên
Phong sương dầu dãi ưu phiền mắt cha

Cha giờ như bóng chiều tà
Đắng lòng con trẻ xót xa thâm tình
Mong cầu cha được yên bình
Mong con còn thấy bóng hình của cha



5. MẸ TÔI

Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con
Cha đã gác đầu về non
Chỉ còn mình mẹ sống còn dương gian

Cả đời cơ cực lầm than
Chỉ mong con được an nhàn tấm thân
Bao năm lặn lội dương trần
Bấy năm tóc mẹ trắng ngần pha sương

Mắt hiền vẫn đượm tình thương
Vẫn luôn tha thứ nẻo đường con sai
Sớm khuya tần tảo bao ngày
Nuôi con khôn lớn tương lai rạng ngời

Nếm bao cay đắng cuộc đời
Dành con mật ngọt như lời mẹ ru
Xuân qua hạ đến sang thu
Đông tàn bao lượt dãi dầu nắng mưa

Mắt đã mờ nhiều hơn xưa
Lưng quằn gánh nặng vẫn chưa an lòng
Sợ giữa biển đời mênh mông
Con thời lầm lạc tìm không lối về

Sợ bao cám dỗ rủ rê
Con thời sa ngã ê chề tương lai
Sợ rằng có một ngày mai
Mẹ lìa nhân thế không ai dắt dìu

Lo âu sợ hãi trăm điều
Hằn lên mắt mẹ thêm nhiều nếp nhăn
Sợ con sẽ phải tủi thân
Đường đời đơn độc dương trần mồ côi

Bao lần con bất hiếu rồi
Mắt kia hiền dịu không lời rầy la
Mỗi năm ngày tám tháng ba
Dâng lên kính mẹ đóa hoa rạng ngời

Mong mẹ vui sống trên đời
Mong con được mãi nghe lời mẹ ru


6. LỜI KHUYÊN CỦA MẸ

Ngọt ngào sữa mẹ cho ta
À ơi câu hát của bà mỗi trưa
Thời gian thấm thoắt thoi đưa
Con giờ nếm trải gió mưa cuộc đời

Chạnh lòng giây phút bồi hồi
Nhớ khi thơ bé những lời mẹ khuyên
Đường đời dâu bể truân chuyên
Rời vòng tay mẹ ưu phiền riêng con

Dạy con hiếu nghĩa vẹn tròn
Khuyên con giữ chặt lòng son bên chồng
Sống gìn hai chữ sạch trong
Đến khi thác xuống một lòng thảnh thơi

Làm người khổ lắm con ơi
Tránh sao cho khỏi miệng đời thế gian
Chỉ cần tâm con bình an
Khổ đau, phiền muộn nhẹ nhàng trôi xuôi

Cuộc đời con sẽ an vui
Chỉ khi con sống với người thật tâm
Thương người như thể thương thân
Ông bà xưa dạy trăm lần chẳng sai

Giật mình khóe mắt đỏ cay
Nhớ sao dáng mẹ đêm ngày lo toan
Dẫu cho biển cạn non mòn
Lời khuyên của mẹ mãi còn theo con

N.M.N.H



Tác giả : Đinh  Y  Văn
Điện thoại: 0904751685
Email: dungvsyhn@yahoo.com
Địa chỉ: Số nhà 13, ngõ 234, đường Trường Chinh, Đống Đa, Hà Nội.
 

1. MỚI BẢY NHĂM TRĂM
 
Tính năm mới bảy nhăm trăm *
Mấy mươi vạn chửa xa xăm cõi Người **

Triệu năm đã có núi rồi
Tỷ năm Trái Đất đã trôi quanh Trời…
 
Kìa nồi ốc luộc thơm hơi
Mấy Người tiền sử đang ngồi vây quanh!
 ______________
* Động Người Xưa (Cúc Phương) có dấu tích người tiền sử sống cách ngày nay khoảng 7500 năm.
** Loài Người thông minh (Homo sapiens) có lịch sử khoảng 20-30 vạn năm.
 

2. ĐỂ NGƯỜI CÓ NHỮNG KIẾP SAU THĂM CHÒ
 
Trăm năm đại thọ kiếp Người
Ngàn năm Chò vẫn xanh tươi giữa rừng
Bể dâu bao cuộc đã từng
Bão giông muôn trận vẫn sừng sững cao

Lưng trời mây lá rì rào
Gốc bề thế rễ đóng vào đất sâu… 
Mong Chò vạn thọ xanh đầu
Để Người có những kiếp sau thăm Chò!
 


3. PHỐI MÀU THỜI GIAN
 
Dù rằng chưa được tìm ra
Phổ thời gian chắc vượt xa bảy màu!
Ngàn xưa cho đến muôn sau
Kiếp Người nào chẳng phối màu thời gian…
 

4. MÀ SAO?
 
Ngọ phi, Tý … Hợi đều phi
Ngoái trông thiên mệnh đã tri lúc nào!
Mà sao vẫn hỏi làm sao?
Mà sao hồn vẫn nao nao nỗi niềm?

Đ.Y.V


Tác giả:  Nguyễn Ngọc Trìu
Giảng viên Trường Cao đẳng sư phạm Yên Bái.
ĐT: 01654512958.
 

1. NỢ QUÊ
 
Đi đâu cũng thấy nợ nần
Quê ơi! Tôi có trả dần được không
Ao làng mương máng dòng sông
Nhớ chăng tôi nợ trưa nồng nắng oi

Con đưòng tới lớp cùng ai
Nợ nhau mấy sớm gọi hoài chả thưa
Đường làng ghánh nặng ngày mưa
Nợ oằn lưng mẹ chiều chưa thấy về

Nợ cha trằn trọc canh khuya
Ghánh đời đâu chỉ đầm đìa mồ hôi
Nợ đồng trong, nợ đồng ngoài
Lúa ngô thơm dẻo, đậu khoai ngọt lành.
 
Thứ tôi nhếnh nháng học hành
Cơm cha áo mẹ thôi đành …đổ đi
Đồng ta lúa vẫn xanh rì
Cái nghèo sao cứ trị vì mãi thôi.
 
Về quê chẳng thấy ai đòi
Ở lâu thêm nữa… nợ dôi ra nhiều
Tiếc rằng chưa thoát gieo neo
Cha theo mẹ đã một chiều… vội đi.
 

 
2. VỀ QUÊ THANH MINH
 
Thắp hương tảo mộ Thanh Minh
Trách mình nặng gánh mưu sinh ít về
Mấy lần hoảng hốt trong mê
Tìm không thấy… giữa bốn bề lúa xanh.
 
Giờ trong nhang khói mỏng manh
Con sờ tận gốc hai nhành tầm xuân
May mà cha mẹ ở gần
Giống như thuở ở cõi trần bên nhau

Càng nghèo khhó xót càng sâu
Con về trắng nửa mái đầu chưa nguôi.
 Gió đồng an ủi xa xôi
Quê và cha mẹ một trời… bao dung.
 
 

3. VẾT NỨT CỦA ĐÊM
 
Tôi nhìn vết nứt của đêm
đặt tay lên ngực xoa mềm nỗi đau
buồn ơi! vết nứt không màu
Vô tư cứ ngỡ vết nhàu từ xưa
 
Tôi nhìn vết nứt bây giờ
chắc là chuyện của không ngờ chẳng lâu
Tôi nhìn vết nứt thêm sâu
Đêm lành của những mai sau… có còn?
 
 
N.N.T



Tác giả:  VŨ XUÂN HỒNG
Hội VHNT Quảng ninh
ĐT: 0912031643
Email: trangbach01@yahoo.com
 
 
1. CỔNG LÀNG
 
Về làng ta gặp lại ta
Tiếng cười lũ trẻ vỡ òa tuổi thơ
Cổng làng có tự bao giờ?
Ông tôi tóc chỏm đứng chờ cụ tôi

Gieo neo cái đận, cái thời
Kị bà chao vía đẻ rơi cổng làng
Rêu phong ân đức  thần hoàng
Tam quan, đại tự, rơm vàng bện nhau…
 
Chạm vào nếp gạch đỏ nâu
Bâng khuâng vẳng khúc sông sâu gọi đò…!
 

2. PHẬN CỎ NƠI NGHĨA TRANG

Phận cỏ sống nơi nghĩa trang
Âm dương hồn cốt mênh mang nỗi đời
Những khi nắng cháy mưa rơi
Chở che cỏ vẫn xanh nơi mộ phần

Trăng khuya giọt mắt trong ngần
Níu hồn chín suối về gần dương gian
Cúi đầu phảng phất hương nhang
Gầy run trước gió những hàng sinh binh…
 
Lặng thầm giữa chốn tâm linh
Cỏ xanh cũng trọn nghĩa tình mà xanh...!
 

3. TA VỀ
 
Ta về tắm lại dòng sông
Nhớ mùa nước ngập trắng không thấy bờ
Ta về thương những cánh cò
Suốt đời lặn lội đói no bền lòng

Ta về hát giữa cánh đồng
Lúa thì con gái khát đòng vươn cao
Ta về khoả nước cầu ao
Hỏi thăm chuồn ớt mải chao nắng vàng

Ta về nép bóng cổng làng
Nghe thời gian chảy tím hàng rêu phong
Ta về chín nhớ mười mong
Hội làng đã mở người không thấy người…

V.X.H

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: