Thứ sáu, 19/04/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 70 (03/01/2014) 

Tác giả: Cao Trần Nguyên
ĐT: 0979814947
Email: caotrannguyen@yahoo.com
Địa chỉ: Hạ Long, Quảng Ninh

 
 DÌ TÔI

 

 
Lấy chồng tuổi mới mười ba
Vấn khăn lọn tóc đuôi gà cỏn con
Quần lĩnh tía, áo nâu non
Ra chào hai họ mắt còn đỏ hoe...
 
Làm dâu xa mãi làng Me
Chồng Dì hậu duệ quan Nghè triều Lê
Danh gia cả một vùng quê
Hai nhà mối lái đi về... môn đăng.
 
Mới hay lễ nghĩa đãi đằng
Hai bên họ mạc đã bằng lòng nhau
Ơn Người: "Chín chữ..." cao sâu
Mẹ cha sắp đặt ngồi đâu, con ngồi...
 
Lòng xao xuyến, dạ bồi hồi
Thấp cao nào biết sẽ rồi ra đâu
Lễ ăn hỏi, lễ đón dâu
Võng điều, lọng tía... Rước chầu thứ ngôi(?)
 
Lấy chồng thiên hạ xa xôi
Dưới trên chưa tỏ, họ đôi ba đường
"Trông con bé nghĩ mà thương"
Mẹ tôi khi rỗi vẫn thường sang thăm...
 
Làm dâu chưa được ba năm
Cha già, mẹ héo tối tăm mặt mày
Đồng sâu chưa chắc tay cày
Tiễn người ra trận tháng ngày mênh mang...
 
Bẽ bàng, càng tiếp bẽ bàng
Chậm đường con cái họ hàng không vui
Đã buồn... Nghĩ càng ngậm ngùi
Thương chồng trận mạc khóc vùi hằng đêm.
 
Chiến tranh giặc chiếm rộng thêm
Người về xuống bến đò nêm chật đò
Dì về lấy thóc ra cho:
Nuôi quân đánh giặc, chăm lo việc làng...
 
Người nghèo trên dưới họ hàng
Đèo bòng mà chả có màng lợi danh
Vậy mà: Trong cuộc đấu tranh
Long trời, lở đất Dì thành tội nhân(?)
 
Đấu tố Dì rặt người thân
Tủi hờn bạch đến Giáng Vân sư thầy:
Xin xuống tóc, xóa mày mây
Học kinh Phật, quét lá cây Chùa Bà!
 
Ba mươi tuổi hẳn chưa già
Mặt hoa da phấn la đà nến nhang
Mỗi lần khấn trước đàn tràng
Một lòng cầu Phật cho sang nước Người...
 
Năm nay tròn tuổi chín mươi
Con về thăm lại nơi Người tĩnh tâm
Không còn dáng vẻ thâm trầm
Mở lòng Hỉ Xả... Con khâm phục Dì!
  

C.T.N

 

 

 
 
Tác giả Nguyễn Hồng Văn
ĐT: 01659543284
Địa chỉ: 37A Thư Trung 2, Đằng Lâm, Hải An, Hải Phòng
 
 

1. NỖI LÒNG NGƯỜI BƠM VÁ XĂM XE
 
Chiếc bơm như chiếc cần câu
Thả nơi hè phố lâu lâu được người!
Không nghề đành phải chịu thôi
Miễn sao đủ gạo tra nồi nuôi con.
 
Buổi mai mỳ cũng không còn
Tiền đóng học tháng cho con tới kỳ!
Nắng đi, mưa cũng phải đi
Gác bơm một buổi lấy gì con ăn!?
 
Những ngày nước ngập ngang chân
Đường nhiều ngả phố thưa dần người qua
Nghĩ về lũ trẻ trong nhà
Đang như chim, miệng há ra chờ mồi!
 
Nỗi lo những muốn cầu Trời
Phật, Trời nào muốn xe người hỏng xăm
Không cầu - nhà hết gạo ăn
Cầu thì lòng lại ăn năn với lòng…!
 
 

2. THẰNG BÁN TƠ
(Truyện Kiều)
 
Truyện từ một gã bán tơ
Làm cho Viên ngoại không ngờ khuynh gia
Kiều phải bán mình chuộc cha
Chàng Kim gạt giọt châu sa thất tình…!
 
Nhà Vương mắc phải tụng đình
Buồn đau dồn lại một mình - Kiều ơi!
Đoạn trường mười mấy năm trời
Thủ phạm hại người là gã bán tơ.
 
Vậy mà hắn vẫn nhởn nhơ
Phép Triều, Quan Án làm ngơ được à?
Không truy tố, chẳng khảo tra
Không tờ trát gọi hầu tòa, thẩm cung…?!
 
Thương Kiều, thương cảnh Vương Ông
Không người bênh vực, lực cùng, thế cô…!
Chuyện xưa ngẫm mãi tới giờ
Thằng bán tơ vẫn nhởn nhơ ngoài vòng?!
 

N.H.V

 
 

Tác giả Phạm Minh Giắng
ĐT: 0987736365
Email:phamigia@gmail.com
Hội viên HVHNT Thái Bình
 
 
HỌC KHÔN MÃI CHẲNG CÓ THỪA
 

Bước qua nửa lũy tre làng
Một tay xúc được đẫy sàng dở hay.
Những cày cuốc đuổi giặc Tây
Học Tây đúc những lầu mây, cảng cầu.

Những trung hiếu đuổi giặc Tầu
Đã vào cửa Khổng, cúi đầu Trạng nguyên.
Bão giông mới hiểu thợ thuyền
Bảnh bao sợ sóng, dễ truyền được khoang?

Thế gian mãi hỏi Ngọc Hoàng
Xuất thân sỏi đá, đãi xoàng được không?
Mỗi lần đuổi giặc núi sông
Thổi cơm nhân nghĩa tựa bông mới là

Mỗi khi diệt quỷ ác tà
Gái ngoan dũng mạnh gót hoa, ngẩng đầu.
Dẫn con đến cửa niệm cầu
Diễm kiều của Tấm, phép mầu Thạch Sanh.

Đã đi bốn biển học hành
Ghép mầm, giữ cội, trĩu cành quả khôn.

P.M.G

 



Tác giả Nguyễn Ngọc Đạt
ĐT: 0913290601
Địa chỉ: Số nhà 187 Hùng Vương, T.P Nam Định
 
 

1. DẶN CON
 
Lớn lên từ cánh đồng gầy
Bát lưng khoai độn vơi đầy lo toan
Đường cha những bước gian nan
Thêm cây gió chắn dăng ngang dòng đời
Tay cầm lái sắp vượt khơi
Chuyển dòng gió cả: Dốc đời lửa chan…
 
Trăm cái mất một cái còn
Sóng lòng nén xuống níu buồn vào thơ
Cốc này uống nỗi âu lo
Cốc này ai hiểu ai cho là gàn…
Đường chiều mầu ấm vàng hơn
Hết mưa là nắng… nắng còn rát cơn?
 
Vơi đầy bầu bạn sắt son
Vì con cha bước mỏi mòn tháng năm
Trong đêm sáng ánh trăng rằm
Hai sương một nắng chắt bằng nghĩ suy
Vui từng mỗi bước con đi
Biết yêu mưa nắng biết vì… đường xanh...
 
Chắt trong sương tiếng chuông lành
Thảo thơm là gốc sinh thành đường hoa!
 
 

2. CHỢ CẦU MAY

 

 
Người người đi chợ cầu may
Hương lòng trò thắp xin “Thầy”* chữ Nhân
Xin Từ Bi một chữ Tâm
Thảo thơm trang trải nhớ phần cỏ cây…
 
Rượu không uống trời đất quay
Yêu nhau chen tuột tất dày… chân không
Sóng xô như thể nhập đồng
Chơi vơi mắt ướt má hồng níu tay…
 
Nét chau mắt Phật… vơi đầy
Ông Phúc - Lộc - Thọ cười ngày cười đêm
Chọn hàng dấu ánh nhìn…quen
Môi hoa như đã lần nhen lửa lòng…
 
Dòng người chơi chợ càng đông
Tuột tay vợ lạc giữa dòng sông nghiêng
Không đi sao biết chợ Viềng
Yêu quê chen chợ thiêng liêng tự lòng…
 
Chợ chiều lắng sóng lòng sông
Nhìn ra thấy vợ chân không mà tình
Cười khen tượng: Phật - Phúc xinh
Xe lăn chào chủ lòng mình sóng chao...
 
Lúa xuân hoà nhịp ngân cao
Tiếng chuông tịnh độ trang vao thinh không!...
 
  

3. PHẬT HOÀNG
 
 
Non cao lòng Phật - Đức Vua
Nắng đông mưa hạn thuận mùa dân sinh
“An Cư Lạc Đạo” tự tình
Cộng đồng vui hội sân đình cây đa!...

N.N.Đ

   

 

Tác giả Đồng Thị Chúc
ĐT: 0912224057
Email: chucdt11@gmail.com
Địa chỉ: 371/9 Kim Mã, 56 TT Đường Sắt, Ngọc Khánh, Ba Đình, Hà Nội

  

1. TRI ÂM  

Những mong trọng nghĩa trọng tình
Tri âm biết có mấy mình mấy ta?
Tử Kỳ tìm được Bá Nha
Đời nay được mấy Bá Nha - Tử Kỳ?

 

2. PHẬN NGHÈO 

   

Phận nghèo đâu dám mơ nhiều
Làng tôi các chị sớm chiều nổi nênh


Cam lòng chịu kiếp chông chênh
Nón mê che chắn bồng bềnh được không?

Ngày ngày lặng lẽ đứng trông
Rưng rưng nước mắt lưng tròng trực rơi!



3. NGƯỜI VỢ LIỆT SỸ
Tặng chị Tuyết có chồng hy sinh tại Thành cổ Quảng Trị                                                            

 

Người đi đi mãi không về
Em giờ tóc đã nhuốm bề sương mai

Vẫn mơ vẫn đợi bóng ai
Với đêm với tiếng thở dài… dài sao!

Thương người hồn lạc nơi nao
Thương em đơn chiếc ra vào đơn côi.

 

 

4. NHẸ

 

Mặc người ham chữ Bả Vinh
Riêng ai vẫn giữ chữ Tình trắng trong
 
Kiếp người sắc sắc không không
Xuôi tay nhắm mắt bềnh bồng hư vô

Chẳng lo cất chẳng lo cho
Nhẹ bay theo gió nhẹ đò theo sông.


 

5. XUÂN MIỀN QUAN HỌ
  

Hoa xuân nở giữa đồng làng
Liền anh Liền chị cùng sang Hội Đình
Hát câu Quan Họ “Trúc xinh”

Ru hoa xuân với ru tình quê ta.
 
  

6. LÀNG ƠI!
 Kính tặng Làng Châu - Làng tôi
  
Nửa đời bươn trải nơi nơi
Về tìm lấy chút thảnh thơi với Làng
Run run chân bước khẽ khàng
Con tim đập giữa muôn vàn nhớ mong
  
Nơi xa xôi vẫn ngóng trông
Vẫn xin Làng mở rộng lòng đón đưa…
Giờ dừng chân ở ngõ xưa
Lũy tre xanh ngắt như vừa đi đâu.

Vũng sâu trước có Quán Cầu(1)
Làng thường dâng cháo chia sầu chúng sinh.
Xưa kia Làng dựng mái Đình
Sao không thấy nữa hay dinh nơi nào?
  
Một mình bước thấp bước cao
Rẽ sang lối giữa hướng vào gốc đa
Lẽ nào mình mắt bị hoa?
Rõ ràng trước có cây đa chỗ này
  
Cạnh đây là chiếc cổng xây
Nhặt viên gạch vỡ lòng day dứt lòng
Nặng nề quay gót đi vòng
Giếng Thần(2) xem nước còn trong không nào?
 
Quanh bờ cỏ dại thấp cao
Soi không thấy bóng, lòng sao rối bời…
Rưng rưng tôi gọi giữa trời
Làng ơi! thuở tuổi chín mười giờ đâu?!

Đ.T.C

_____
(1) Một địa danh của Làng Châu

(2) Tên giếng của Làng Châu

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: