Thứ sáu, 26/04/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 69 (25/12/2013) 

Tác giả Lê Hòa
Tên thật: Lê Văn Hòa
ĐT: 091.66.949.86
E-mail: lehoa.hoivanhoc@gmail.com
Địa chỉ: 10/5 đường 3 tháng 4, Tp. Đà Lạt, Lâm Đồng

 
1. HÁT RU BẦU TRỜI

 
À ơi này bốn tao nôi
Lời ru mặt đất lên trời lửng lơ
Phận người cứ nghĩ bơ vơ
Biển hoang vu gió nào ngờ vẫn xanh

Mùa sang gom sợi mưa lành
Trộn vào nắng quái để thành bát cơm
Cánh đồng chín nẫu cọng rơm
Chua cay lặn xuống dẻo thơm dâng đầy

Đường xa bay một áng mây
Vầng trăng nguồn cội còn ngây ngất lòng
Có gì cuộn ở phía sông
Mà ra đến biển vẫn mông mênh chiều?

Cồn cào vỡ tiếng thương yêu
Tan hoang con sóng liêu xiêu chân trời
Dẫu mà lạc giữa mù khơi
Thì con thuyền ấy vẫn bơi phía ngày

À ơi đất tỉnh trăng say
Bàn chân chạm gió đong đầy giấc mơ
Năm phương sáu cõi một bờ
Hồi chuông chính đạo vẫn hờ hờ ru

Trần gian sáng trận sương mù
Trong veo mưa nắng trời tu cõi người.
 
 

2. ĐỘ LƯỢNG

 

Độ lượng nhau một chút này
Rồi mai mây trắng giăng đầy mắt đêm
Hoa cau gọi gió bên thềm
Tiếng chuông rớt nhẹ nghe mềm tháng năm

Hôm qua đã cạn ánh rằm
Ta nhớ nhau một âm thầm khuyết nhau
Trăm năm biết vẫn bể dâu
Thì đi cho đến nông sâu kiếp người

Thế gian tươi khóc giòn cười
Giận nhau đừng khắc trên mười ngón tay!
Kìa gió mỏng kìa sương dày
Đóa sen ngậm nắng hây hây giữa trời
 
 

3. VỀ PHÍA BIỂN

 

Sông trôi đến nẻo vô cùng
Ta còn nợ một trập trùng biển xa
Vầng trăng trở lại quê nhà
Lênh loang con sóng la cà bể dâu

Kìa hoàng hôn rụng về đâu
Mà mây vẫn trắng trên đầu như bông?
Biết ngày rồi sẽ hư không
Sao còn ôm chuyện bao đồng bá vương

Phận người thì mỏng như sương
Trăm năm chỉ một con đường để đi
Buông tay biết níu được gì
Mà chân sao cứ bám ghì lấy đêm?

Hôm nay còn nắng bên thềm
Ngày mai biết được nổi chìm nữa không?
Thì về phía biển mênh mông
Thong dong gánh một tang bồng trên vai

Con đường thôi chớ chia hai
Bình minh đang thắp một vài câu kinh.
 
 

4. DẪU MÀ ĐƯỜNG CÓ CÒN XA

 

Hát lên này chú ve gầy
Ru vàng cơn nắng cho đầy lòng nhau
Nỗi đời cứ ngẫm mà đau
Nỗi mình cứ nghĩ lại sâu đêm trường

Ú a ú ớ ễnh ương
Kêu lên điệp khúc à uôm rồi cười
Ngọt thay kìa một kiếp người
Trăm năm như mật sao ruồi bay qua?

Dẫu mà đường có còn xa
Thương nhau mới biết vẫn là còn nhau
Đo làm gì nỗi nông sâu
Sông đi trăm nẻo biết đâu mà lần

Cứ ra biển, hãy bần thần
Mênh mông rồi sẽ xoay vần mênh mông
Đi về phía gió? Ô không!
Lặng yên mà ngắm phiêu bồng mây bay.
 
 

5. MƠ THU

 

Tôi vừa thế chấp giấc mơ
Ra đường mua góc trời khô để ngồi
Bên kia rụng một ánh trời
Ngôi sao vụt sáng rồi rơi khẽ khàng

Bỏ nhà chim sẻ đi hoang
Tha mưa xây tổ bên hàng cây khô
Áng mây tu trước cổng chùa
Lời kinh bay trắng tự mùa xanh xưa

Tôi về bán đứt giấc mơ
Lên rừng hỏi nắng để mua lá vàng
Nằm nghe dáo dác mùa sang
Gọi xông xênh gió thênh thang tuổi ngày
 
 

6. MỒ HÔI THÁNG SÁU

 

Biết là tháng sáu mây cao
Tôi giăng lưới đón mưa rào bay qua
Mà trời sao quá thật thà
Hoàng hôn đem hết mỡ gà ra phơi

Kìa đêm vỡ tiếng ru hời
Ngân Hà cạn nước à ơi nỗi lòng
Biết mai có gió được không
Để con đom đóm giữa đồng lại bay?

À ơi này giấc ngủ ngày
Mẹ ru con cố ngủ say đi nào
Để đêm cha thức đếm sao
Vàng ươm bông lúa chín vào giấc mơ

À ơi con sóng ru hờ
Giọt mồ hôi rụng đỏ bờ sông quê
Vầng trăng lơ đãng đi về
Con ve ướt cánh hát gì trong mưa...

L.H

 

 

Tác giả: Lê Việt Hùng
ĐT: 0916116279
Email: hungmaster79@gmail.com
Địa chỉ: Công ty ĐTPT Nhà Bắc Ninh

NAM MÔ QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT

Nam mô hạnh nguyện Quan âm
Đài sen tỏa ngát chân tâm bồ đề
Ngọc bình cam lộ xả mê
Biếc xanh nhành liễu, quy về lạc bang

Nam mô Bồ Tát khai tâm
Từ bi phổ độ, chúng sinh an nhàn
Tu thân khấn nguyện hiển linh
Liên hoa diệu pháp,niệm kinh một lòng

Nam mô phát nguyện đạo vàng
Buông rơi sân hận, vô thường hóa duyên
Cửa không chút sạch ưu phiền
Quay về bờ giác thoát miền trầm luân

Nam mô cứu khổ hồng trần
Tiêu tan bệnh tật, sóng thần bão dông
Bầu trời mãi hửng vừng đông
Độ trì nhân thế, sống trong hòa bình!

L.V.H

 

 
Tác giả Phạm Minh Giắng
Trung tâm Bảo trợ xã hội tỉnh Thái Bình
ĐT: 0987736365
Email: phamigia@gmail.com
 
XÓM LÀNG MỞ NGÕ NHẬN THƠ
Nỗi xưa phủ một chút Kiều
Nữa mai khắc khoải đọc nhiều hơn gêm

Máy cày vội vã cả đêm
Hội xuân bớt trẩy, bừa thêm nhuyễn nhuần
Mỡ màu đất phủ ngập chân
Rét nào quật ngã nổi thần nhà nông.
Véo tai vợ dỡn thử chồng
Liệu chăng mở quán gỡ đồng mua son.
Quý ông chửa bụng vưỡn tròn
Ốc cua nã gọi đủ còn cơm niêu.
Đã trông vịt ngủ kín lều
Những chờ nõn mạ nhú đều khỏi run
Ngõ khuya mặc gió rải phùn
Mặn nồng say đã bén nùn lửa thơm.
Bỡn bờ thuở cá hội đơm
Phỗm phồm diếc rở, kịch nơm chép vàng.

Mộng giàu lối đã mở toang
Có người vẫn ngủ mơ màng đợi xuân.

P.M.G

 

 
Tác giả Trần Đức Cưu
Địa chỉ: 14/11 Đường Lái Thiêu 17, Thuận An, Bình Dương
 


ĐÊM GIÁNG SINH

 

Ngày này năm ngoái em ơi
Chúng mình dạo dưới đêm trời Noel
Ngại ngùng bối rối môi em
Thẹn thùng ánh mắt sáng đèn lung linh

 Đêm nay! Cũng đêm Giáng Sinh
Anh bồng súng gác một mình đảo xa
Hải đăng sáng rực Trường Sa
Sóng rền hòa khúc Thánh ca Giáo đường

 Bên biển đảo bên em thương
Sóng chênh chao vẹn đôi đường tuổi xanh
Muôn vì sao sáng long lanh
Sao cùng anh cũng thức canh biển trời

 Chắc giờ em hòa dòng người
Trong đêm se lạnh đến nơi Thánh đường
Lòng bâng khuâng nhớ người thương
Máy anh rung… đổ hồi chuông nhạc chờ!

A lô! Anh vội… A lô!
Giọng em ấm tựa vần thơ trữ tình
Chúc nhau mùa tết Giáng sinh…
Hẹn ngày về phép chúng mình gặp nhau

Ước gì Ô thước bắc cầu
Để em được ngả mái đầu vai anh.

T.Đ.C

 

 
 
Tác giả Hà Bình Minh
Đ.T: 0984415946
Địa chỉ: Phạm Xuân Thạnh, 160/1, Phan Đình Phùng, Bảo Lộc, Lâm Đồng
 
 

1. AI LÊN. . .

 

Ai lên Bảo Lộc, lên non
Hết đèo lớn đến đèo con trập trùng
Trăng vàng dát cánh rừng thông
Suối ngân nga hát cùng cồng với chiêng.

Đồi chè hứng giọt mưa nghiêng
Đất ba dan ngậm linh thiêng núi rừng
Vén mây, gió gõ T’rưng
Bảo Lộc níu, Bảo Lộc vương vấn tình. . .

Ché cần rượu sánh lung linh
Trắng đêm say tới bình minh nắng lòa. . .
Mơ màng trước xứ hào hoa
B’lao thơm mát vùng trà ngát hương!
 
 

2. ĐỒNG LÊ

 

Nỗi niềm chi rứa Đồng Lê
Chiều mưa sáng nắng dầm dề Tam Đa
Ai xui con cuốc gọi nhà
Mà nghe than thở rừng xa chuyển về

Nhớ nhung chi rứa Đồng Lê
Đường lên Quy Đạt, đường về Cha Lo
Mướt mồ hôi với tháng tư
Heo may đã chuyển qua tua gió Lào.

Trập trùng núi thẳm, trời cao
Sông Gianh nước cạn, đêm nào cuốc kêu
Nắng xiên cháy cả bóng chiều
Cỏ cây khô khát, liêu xiêu mái nhà.

Bóng ai ngồi đợi sân ga
Đón người thương nhớ, kẻ ra, người vào
Đồng Lê phố chợ xôn xao
Măng chua, dam khé Đồng Lào đưa sang.

Uống chè xanh của Đò Vàng
Ai lên Kim Hóa mơ màng Lạng Thanh
Ai xuôi Phong Hóa cùng anh
Để em gửi nửa trăng vành Đồng Lê!
 
 

3. CHỊ TÔI

 

Đầu xanh chị đã góa chồng
Sống trong đói khổ cạnh dòng sông Gianh
Quê nghèo với mái nhà tranh
Liêu xiêu bóng chị gập ghềnh đường quê.

Ngóng tin em đợi em về
Chị buồn chỉ biết tái tê ngồi chờ
Cha già, mẹ yếu , con thơ
Còng lưng chị gánh bàn thờ Tổ Tiên.

Em đi chinh chiến trong miền
Lạc trong lửa đạn, không duyên đường về
Số em là số xa quê
Thoảng qua một chút mô tê Minh Cầm.

Chém cha cái kiếp long đong
Rằng em biết chị khóc trong thầm ngoài
Tháng, năm với những ngô khoai
Cháy da mùa hạ, rét dài mùa đông.

Bảy đứa con, nửa đời chồng
Lặng im chị sống bóng không nửa đời
Già rồi chị chẳng thảnh thơi
Mồ cha, mả mẹ một nơi chị thờ.

Còn gì ước nguyện trong mơ
Em mang ơn chị bây giờ, chị ơi!
Thương thay số kiếp con người
Chị ơi, em nợ một đời chị đây.
           
 

4. MẸ TÔI LÊN CHÙA

 

Mẹ tôi đội oản lên chùa
Thắp hương khấn Phật để mua yên bình
Mẹ tôi tin ở tâm linh
Sống hiền thế tất gặp lành đó thôi.

Khói hương quện giữa đất trời
Linh thiêng ẩn ở một nơi mẹ thờ
Một đời mẹ những ước mơ
Cơm no, áo ấm, bao giờ cũng vui.

Đường làng vang rộn tiếng cười
Sông quê bến nước ngược xuôi mái chèo
Nhà mình hết cảnh gieo neo
Đình làng chếch bóng trăng treo tiếng hò…

Mõ chùa điểm nhịp tre khô
Lòng thành mẹ khấn an cho mọi người
Ngoài trời đọng tiếng mưa rơi
Tiếng lòng mẹ, hẳn đến nơi mẹ chờ...
 
 

5. LỐI XƯA

 

Lối xưa ai bắt câu thề
Bờ đê con dế tỉ tê chuyện đời
Chuồn chuồn giỡn nước ao chơi
Hàng cây giâm bụt hoa cười với ai?

Mùa thu rụng xuống trúc mai
Tiếng chim cu gáy bên ngoài mái hiên
À ơi, lời mẹ dịu hiền
Thấm trong câu hát một miền dân ca.

Nỗi niềm da diết chưa xa
Xác xơ rơm rạ tháng ba ngày mùa
Đồng làng những cáy cùng cua
Mớ rau với hủ tương chua sau hè.

Khỏa thân tắm mát sông quê
Tuổi thơ bay với mãi mê cánh diều
Chuông chùa điểm nhịp phiêu diêu
Con cò chao cánh nắng chiều lang thang.

Trống chèo còn giữa đình làng
Linh thiêng còn một thành hoàng canh quê?
Lối xưa ai bắt câu thề
Ký ức ta lại tràn về lối xưa!
                                                           
 

6. THỰC, HƯ…

 


Nửa đời thực, nửa đời hư
Nửa đời thiếu, nửa đời dư, nửa đời…
Mưu toan đánh tráo phận người
Vẫn không thoát được số trời, kiếp ta.

Đời thực nằm ở trong nhà
Đời hư đi với quỷ ma ngoài đường
Mới hay số phận phong sương
Đố ai thoát cảnh đời thường lo âu.

Rồi ra trong cuộc bể dâu
Thực, hư là chuyện trước sau vẫn còn
Kiếp người khó có vuông tròn
Đời vui là thiếu, đời buồn là dư.

H.B.M
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: