Thứ sáu, 22/11/2024,


Đặng Hoàng Thám (01/01/2009) 

Tác giả Đặng Hoàng Thám (các bút danh khác: Hoàng Hoa, Anh Việt, Mai Lý...) sinh 1959.

Nguyên quán: Định Thuỷ - Mỏ Cày - Bến Tre. Trú quán: Long Tuyền - Bình Thủy - Cần Thơ

Viết văn, làm thơ từ năm 2003

Hội viên Hội Nhà văn TP Cần Thơ.

Tác phẩm:

   - Bến đò hoa mận trắng - Tập truyện ngắn  (Nxb Văn Nghệ 2008);

   - Đã có một số truyện ngắn, bút ký, thơ đăng trên các báo, tạp chí trung ương và địa phương.

Giải thưởng :

   - Giải Nhì - Truyện ngắn ĐBSCL lần 2 năm 2005;

   - Giải  Ba - Thơ  tỉnh An Giang năm 2005;

   - Giải  Ba - Thơ  TP. Cần Thơ năm 2005;

   - Giải  Ba - Bút ký TP. Cần Thơ năm 2006;

   - Giải Ba - Truyện ngắn tỉnh Bình Phước 2006;

   - 4 giải khuyến khích: Truyện ngắn, thơ, văn nghệ dân gian năm 2005;

Địa chỉ: Đặng Hoàng Thám Hội Nhà văn TP. Cần Thơ  -170 Lý Tự Trọng, Ninh Kiều, Cần Thơ;  

Điện thoại: 0907 192 208; Email : vn92207@gmail.com.

 

 

 MÙA XUÂN KHÔNG  EM

 

Mùa xuân năm nay… không em !

Chợ đông gặp những người quen gượng cười

Nâng ly rượu tết bạn mời

Thấy trong đáy cốc mắt người xuân xưa !

           

Bên thềm gió lá đung đưa

Nắng nung mềm nhớ mấy mùa em đi

Ngày qua… bóng ngã tà huy

Sắc hoa gợi nhớ chút gì nghe đau!

 

Mùa xuân dạo bước xôn xao

Tiếng chim ríu rít gọi nhau trong vườn

Em đi để lại mùi hương

Tôi. Xuân và phố còn thương… một người !

 

 

CỔ  MỘ

  

Về ngang mộ cổ ngày xưa

Chiều sương khói lạnh lưa thưa mưa buồn

Chạnh lòng tôi thắp nén hương

Gió lùa khói toả bên đường lá bay

 

Tôi xoè tay trắng bàn tay

Mấy mươi năm cũng một ngày về không !

Một ngày em hết ngóng trông

Tôi thành cát bụi giữa dòng thời gian

 

Chút hương tình cũ tro than

Em dư nước mắt đa mang chi sầu!

…Người trong mộ giờ về đâu?

Chỉ còn khói toả bên cầu trăng mơ

 

 

 

 

 CA  DAO TỰ TÌNH 

                                                                                            

Ví dầu em là cô dâu

Cau ngon anh đốn vườn trầu anh khai !

 

Mẹ thương em thuở hoài thai

Anh thương em thuở tóc mai mới chừa

 

Ví dầu ngày xửa, ngày xưa         

Nói yêu em thuở em chưa biết gì

           

Chẳng đau giấc mộng tình si

Chẳng buồn ngày ấy em đi theo chồng

 

Mưa chi bong bóng phập phồng

Hạt rơi tan vỡ giữa dòng nước trôi

           

Hạt mềm cây cỏ sinh sôi

Hạt thành nước mắt cho người thế gian…

 

 

THU TÀN  SANG ĐÔNG 

 

Tôi về theo bước mùa đông

Chạnh thèm ấm chút môi hồng em xưa

 

Quê nhà mấy độ nắng mưa?

Quê người phiêu bạt mấy mùa nhớ em !

 

Về qua lối cũ đường quen

Lá vườn khép mắt miên man giấc nồng

 

Thuyền ai đậu ngủ bên sông?

Chập chờn thả mộng giữa dòng trường giang

 

Trăng nguyên vẫn ánh trăng vàng

Thương em từ buổi thu tàn… sang đông !

  

 

 

 

ẢNH  XƯA

 

Tìm trong ảnh - mắt người xưa

Một thời xa cũ nghe mưa ấm lòng!

 

Chỉ còn ta với mùa đông

Trông theo mây trắng bềnh bồng lãng du

Có ai còn nhớ mùa  thu

Mà thương chiếc lá rụng từ chiêm bao!

 

Áo người xưa vẫn sắc màu

Nụ cười thuở ấy thấm vào tim ta

Trông gần rồi lại… trông xa

Hôn người trong ảnh bỗng oà khóc riêng!

           

Đặng Hoàng Thám 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: