Thứ bảy, 20/04/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 58 (26/09/2013) 

Tác giả Bình Thanh
Tên thật Ngô Xuân Thanh
ĐT: 01238476960
Email: binhthanhnd@gmail.com
Địa chỉ: Nhà số 10, Khu Quân Nhân, P.Thống Nhất, TP. Nam Định


1. LỜI NGUỒN
Đất ôm cột, cột ẵm kèo
Lạt giang kết lá cọ vào lưng mây
Dây song ghép sạp lứa gầy
Hương rừng gió núi là đây Nà Lừa…
 
Dọc môn rau dớn cháo ngô
Măng giang, than nứa, bứa chua, rau rừng
Cơm lam, sắn núi, áo Nùng
Gậy Tày đường sỏi vào vùng ra biên…
 
Việc trùng núi dưỡng cảnh chim
Ai quên cơn sốt người chìm trong mơ
Đêm nay trông Bác từng giờ
Trái hoa Độc lập thời cơ đã gần…
 
Vượt biển trông cậy thuyền dân
Dẫu rằng phải cháy một lần Trường Sơn
Dập dồn máu ứa thành cơn
Lời Cha còn nấc đáy con tim thành(*)
 
Đức sông biển tụ suối lành
Củ rừng lá núi tán cành cây hoa
Tay tế độ sải hằng hà
Gương trong sáng dịu tâm ta lòng mình…
 
Mù tan trước sóng bình minh
Năm châu ngợp nắng Ba Đình từ đây!...

_______
Ghi chú:
(*) Bác Dặn chú Văn

 

  

2. THỊ HẾN

 
Cũng mong hoa cỏ kiếp người
Đứt duyên nào cậy con đòi con mang

 
Thương trường lách trộm lưng quan
Chân gà mắc tóc đa đoan thế này
 
Mật đời đã đắng còn cay
Gói sao váy mỏng - lốc ngày dông đêm

Thương dễ nhớ giận khó quên
Nhịn nhường cắn đất cầu yên gió lòng
 
Cò con kiếm miếng nước trong
Dòng quan lũ đục xiết cong gánh ngày.

B.T

 

 
Tác giả Thiền Lạc
ĐT: 0166.890.99.33
Email: vanduc1791@gmail.com
Địa chỉ: Xã Hiền Ninh, Huyện Quảng Ninh, Quảng Bình


1. HOANG MANG

 
Sương rơi từ ngọn cành đa
Nhằm ngay giữa vũng hồn ta thoáng buồn
Gió lay từ thuở cánh chuồn
Theo dòng cổ tích lách luồn trong xương.

Những tê buốt, những vết thương
Hằn sâu trên những mùi hương ngu khờ
Kéo vào đêm - Hóa giấc mơ
Bồng bềnh giọt lệ hoen bờ mi thâm.

Là thực hay mộng đây chăng
Hiu hiu cơn gió thổi văng mất hồn


2. BÒ VÀ NHÁI BÉN

Chú Bò mãi gặm cỏ non
Bỏ lơ Nhái Bén lon xon ra chào
Tức mình Nhái nhảy bước cao
Định bài trách móc rêu rao mấy lời.

Bò kia lụi cụi ơ hời
Guốc đưa xuýt chết một đời Nhái con
Hoảng hồn Nhái phóng lon xon...!


 
3. VÔ TÌNH

Yêu chi cho phí tuổi xanh
Thân trai ngang dọc tung hoành bốn phương
Bầu trời mái chắn màn sương
Lấy manh chiếu rách thay giường ngả lưng.

Để cho nhức nhối thịt xương
Để hồn tái mét lần đường thoát thân
Vừa nghe cây gió giao tranh
Giật mình! Tiếng sủa tàn canh?
Chưa tàn!

Ngả lưng tiếp giấc ngọc vàng
Thân không vướng nợ trần gian
Vô tình...!

T.L

 

 
 
Tác giả Phạm Minh Trâm
ĐT: 0987.818.836
Email: ngoctram1508@gmail.com
Địa chỉ: Xã Chương Dương, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình                                                        
 
 
1. TÌM EM NHƯ THỂ...

 

Cái đêm, hôm ấy đêm nào
Đôi ta khao khát tan vào trong nhau
 
Đam mê gió cuốn vào đâu?
Cuộc đời giăng mắc, lạc nhau khôn tìm
Trời cao
biển rộng
cánh chim
Đơn côi giông gió
nổi chìm liên miên
Tìm em xuôi ngược trăm miền
Trỏ về bến nước đầu tiên hẹn hò
 
Lênh đênh ghềnh thác bến bờ
Kiếm tìm chẳng thấy bạc phơ mái đầu!
 

2. LỘC TRỜI
Đời anh toàn những dại khờ
Bạc đầu về sống vật vờ với dân
 
Người yêu mình muốn dấn thân
Người mình yêu chẳng một lần yêu nhau
 
Dám liều lướt sóng bạc đầu
Tay không về vẫn nhớ nhau đến già
 
Bây giờ còn lại đôi ta
Gần không giáp mặt từ xa ngắm nhìn
 
Đêm về bộn rộn con tim
Mặc cho thế sự nổi chìm lênh đênh
 
Đêm khuya ngóng đợi câu thần
Trời cho anh sẽ dành phần tặng em.
 
 

 

3. TẠ TỘI VỚI NGUYỄN DU
(Nhân đọc bài: Giữ gìn vẻ ngọc màu sen của N.B.D)

 
Nhang thơm khấn vái Nguyễn Du
Ghép Kiều chịu tiếng ngàn thu ở đời
Tưởng rằng: Chỉ để đọc chơi
Đem in vài sách tiếng cười mãi đau
 
Một đêm bạc trắng mái đầu
Đạo thi trót dại lần sau xin chừa
 
Văn chương đâu phải trò đùa
Trời cho mới được làm bừa được sao
 
Thề cùng đất thấp trời cao
Mài cho ngọc sáng mới trao cho đời.

 

  

4. HỎI THÔNG

 

Bình minh vừa rạng chân trời
Biển khơi lóng lánh gương ngời sắc xuân
Dã từ hương sắc rượu cần
Đèo cao, dốc thẳm vang ngân nhạc xòe...
 
Về thăm biển một vùng quê
Bập bềnh sóng vỗ, bùa mê thị thành
Đồng Châu như một bức tranh
Dòng trong, dòng đục mong manh phận người
 
Ở đây, lắm chuyện đau đời
Mà sao thông vẫn hát lời ngàn năm.
  

5. THÔI THÌ
 
Thôi thì trời cứ sáng đi
Nằm mà không ngủ, nằm chi bực mình
Lạ thay thế thái nhân tình
Cứ lay đến thức, mặc mình cứ ru. 


P.M.T.

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: