Thứ sáu, 26/04/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 14 (16/12/2012) 

Tác giả Ngọc Sáng Phương Đông
Tên thật: Dương Ngọc Phương
ĐT: 0.986.344.781
Email: ngocsangphuongdong@gmail.com
Địa chỉ: 22B Nguyễn Du, Phường Quang Trung, Thành phố Hưng Yên,Tỉnh Hưng Yên

 
 CHUYỆN TÌNH BÊN DÒNG SÔNG

Tuổi thơ ấp ủ tình đầu,
Cánh đồng lúa chín ngọt mầu nắng mưa.
Chuyện rằng: Ngày xửa ngày xưa,
Dòng sông thuở ấy đò đưa trai làng.
Ngàn dâu hun hút bóng chàng,
Dáng gầy tơ liễu muộn màng nắng phai.
Năm canh vò võ đêm dài,
Thương chàng thương cả nét ngài ngậm sương.
Hừng đông sợi nắng vấn vương,
Mang theo hơi ấm mùi hương đất trời.
Xuân thì khắc khoải hương đời,
Ba đông mòn mỏi xuân vời vợi xuân.
Chùa xa vọng tiếng chuông ngân,
Thương người con gái trắng ngần sông quê.
Đêm hè nửa tỉnh nửa mê,
Chàng đâu bỗng đã nằm kề bên em.
Mừng mừng tủi tủi tàn đêm,
Ái ân nồng mặn ấm mềm trong nhau.
Thơm mùi hương đậu vườn sau,
Trước nhà ngan ngát hoa ngâu rực vàng.
Giật mình tỉnh giấc say nồng,
Ngoài sân chim hót hừng đông mơ màng.
“Ngày vui ngắn chẳng đầy gang”,
Vừa ôm ấp đã ngỡ ngàng dời xa.
Trời quê gió thổi mây ngà,
Nắng chiều đã nhạt bóng tà đã phai.
Sóng xô nước chảy sông dài,
Kẻ đi người ở xương mai lạnh lùng.
Bao giờ loan phượng trùng phùng ?
Đầu non cuối bể nghìn trùng nhớ mong.
Nẻo về chĩu nặng lúa đồng,
Người đây cảnh ấy nỗi lòng tái tê.

Mây trời vắt dải sông quê,
Bụi mưa rắc lộc dầm dề giọt xuân.
Trăng tròn đà đã chín lần,
Đào mai lại nở hương lan đầy nhà.
Hoài thai nức nở: “oa oa”!
Hài nhi bé bỏng vỡ oà tình xuân.
Trên trời một dải sông ngân,
Một vầng trăng khuyết như gần như xa.
Quê hương muôn dặm một nhà,
Dù xa cách mặt lòng cha vẫn gần.
Lá thư lệ ướt tình thân,
Đủ điều nhắn nhủ ân cần trước sau.
Mẹ con mừng tủi bóng câu,
Mịt mù sương lạnh ngàn dâu đợi chờ.
Đất trời như thực như mơ,
Trông về nơi ấy lặng lờ bến sông.
Vầng trăng vằng vặc giữa đồng,
Hình con dáng mẹ bóng lồng năm canh.
Sương đầu ngọn cỏ mong manh,
Nghìn năm thương nhớ một cành mẫu đơn.
Lời ca đã lạnh tiếng đờn,
Mong người biền biệt mười xuân lỡ làng.
 
Ban mai non nước rạng hồng,
Bắc - Nam sum họp sáng lòng chờ mong.
Đò đưa lại đón trai làng,
Dòng sông thuở ấy rộn ràng tình xưa.
Mắt tìm dạ ngóng ngẩn ngơ,
Dáng chàng chẳng thấy bóng mờ giọt sương.
Mẹ con nức nở đêm trường:
“Chồng cha đâu hỡi có thương thì về !
“Người sao chẳng nhớ lời thề ?”
Lòng đau dạ héo não nề ruột gan.
 
Tấm thân đã gửi mây ngàn,
Tủy xương máu thịt đã tràn nước non.
Hồn thiêng sông núi vẹn tròn,
Trước sau như một sắt son tấc lòng.
Dòng sông thưở ấy vẫn hồng,
Phù sa chở nặng bãi đồng tươi xanh.
Nắng vàng sưởi ấm gió lành,
Đất trời thăm thẳm mênh mang lòng người.
Trần ai một mảnh cuộc đời,
Nhang thơm một nén thảnh thơi anh về!
 
 N.S.P.Đ

 

 

Tác giả: Phạm Khắc Uyên
Khóa 3 dịch học-Trung tâm nghiên cứu và ứng dụng văn hóa Á Đông
ĐT: 0912368513*03203501344
Email:phamkhacuyen@yahoo.com.vn
Địa chỉ: 224 Nguyễn Trãi 2, Sao Đỏ, Chí Linh, Hải Dương

                     
1- BỒ ĐỀ TÂM

Đại hùng - Đại lực - Đại bi
Tạ ơn tâm Phật độ trì chúng sinh
Tham lam bởi lẽ vô minh
Tả tơi thế sự nhân tình đảo điên
Sân si là gốc ưu phiền
“Ma xui quỷ dắt” tới miền u mê
Khai quang sống gửi thác về
“Pháp hoa - Viên giác” giải mê thoát sầu
“Cao căn số nặng” vì đâu
Luân hồi tiền kiếp khổ đau tại mình
Tâm xà gõ mõ tụng kinh
Lừa Trời, dối Phật - bất minh gian tà
Ác nhân hiểm độc điêu ngoa
Lợi danh chẳng được hóa ra hại mình
Ngẫm xem nhân - quả chúng sinh
Ác tâm rước họa vào mình chẳng sai
Hại nhân, trời hại - trách ai
Tham lam chẳng biết ngày mai thế nào
Sân si ác nghiệp càng cao
Khi thân lâm họa - tại sao trách trời
Tiền duyên - nghiệp chướng ai ơi
Nhân sinh là một cuộc chơi Vô thường
Học theo Bát Nhã Kim Cương
“Tâm vô quái ngại” không vương họa mình
Làm theo “Pháp Bảo Đàn kinh”
“Vô trụ” - “Vô tướng” - “Vô kinh” - “Vô cầu”
Niết bàn chẳng phải tìm đâu
Thanh tâm tuyệt diệu nhiệm màu ở ta
“Nhị thừa” xin chớ cao xa
“Nhân thừa” tuy thấp, thật là lợi nhân
Hữu duyên Kinh Phật - đôi vần
Phật dạy “Pháp thí” kinh tâm Bồ Đề
Thiền môn khai ngộ - Phá mê
Tâm hương lạy Phật - Phát Bồ Đề tâm.

 
 
 
 
2- MỒ CÔI
(Kính viếng hương hồn cha mẹ)
 


Phù sinh thấm thoát tên bay
Mẹ cha quy phật đến nay lâu rồi
Tử sinh vĩnh biệt than ôi!
Mẹ cha vắng lạnh đất trời hư không
Buồn trông sầu cảnh núi sông
Nhà tranh ngõ xóm cánh đồng... mồ côi
Biệt ly bốn chục năm rồi
Mẹ cha khuất bóng cuối trời xa xôi
“Đoạn tang” phong tục vậy thôi
“Tang lòng” cha mẹ trong tôi suốt đời
Lệ sầu ly biệt chẳng vơi
Ước sao cha mẹ, luân hồi bên con.
 
 
 
 3- NHÂN SINH

Thanh nhàn lòng chẳng tơ vương
Mặc cho con tạo vô thường vần xoay
Tử sinh đều trắng đôi tay
Điền viên tự tại tháng ngày tiêu dao
Trời ban mây gió trăng sao
Càn khôn rộng mở lối vào thiên thai
Đất trời nào của riêng ai
Thành tâm Trời Phật hôm mai độ trì.

 


 
4- SÔNG ĐỜI


Sông đời khi đục khi trong
Tâm không vương bụi thỏa lòng tắm thơ
Hữu vi - phá vỡ mộng mơ
Vô vi - Hồ điệp mang thơ hòa đời
Tơ lòng hòa sắc mây trời
Vân du phiêu lãng dong chơi tháng ngày
Xóa nhòa ham hố đắng cay
Tử sinh đều trắng đôi tay sang hèn
Thế gian bể khổ đua chen
Mưu ma chước quỉ chê khen mặc người
Ăn no mặc ấm thì thôi
Năm mươi năm nữa ra người cửu nguyên
.

 

5- THUYỀN VỀ “BẾN GIÁC”


Trăm năm bể khổ đắng cay

Phúc mỏng vương họa không may bao giờ
Trần gian huyễn mộng thực, mơ?
“Cờ đời” bày, xóa lờ mờ mông lung
Hư vô đâu có tận cùng
“Cân đai bị gậy cũng chung một hòn”
Phù sinh thấp thoáng... cỏn con
Bể dâu biến đổi chẳng còn nguyên sơ

“Sông mê” rộng chẳng thấy bờ
Lợi danh ngụp lặn hững hờ “bến tâm”
Thiền môn tế độ trầm luân?
Phật cười: Mê ngộ phúc phần chúng sinh
Cam lộ tẩy rửa vô minh
H
oát nhiên tỏ ngộ chúng sinh hữu tình
Phải đâu chuông mõ tụng kinh
Tấm thân ô trược vô minh tẩy trừ
Phô hay kinh sách, nhiều sư
Vinh hoa, phú quý, vàng dư bạc thừa
Tử sinh nào biết sớm trưa
Sân si phiền não có chừa ai đâu
Luân hồi phúc họa nông sâu
Tùy duyên cảm ứng nhiệm mầu hiển minh
Vô thường trong cõi ba sinh
R
ành rành báo ứng sao mình u mê
Phù sinh sống gửi thác về
D
ời chân “quán trọ” là quê vĩnh hằng
Nhiệm mầu phật pháp quyền năng
Thuyền về bến giác trăng vằng vặc soi.

 
 
6- VÔ THƯỜNG


"TA BÀ" bể khổ kiếp người
Đắng cay chìm nổi khóc cười nhiều phen
Cổ thư lần giở trước đèn
Thánh hiền gặp vận: suy hèn - thịnh sang
Thế nhân đức mỏng - phận xoàng
Lại ham phú quý - mơ màng công danh
Trời xanh tự cổ vẫn xanh
Phúc địa còn đó để dành phúc nhân
Ai ơi! Có phúc có phần
Cổ nhân đã dạy
ta cần ghi tâm...

P.K.U

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: