Tác giả Ngọc Sáng Phương Đông
Tên thật: Dương Ngọc Phương
ĐT: 0.986.344.781
Email: ngocsangphuongdong@gmail.com
Địa chỉ: 22B Nguyễn Du, Phường Quang Trung, Thành phố Hưng Yên,Tỉnh Hưng Yên
Đại hùng - Đại lực - Đại bi
Tạ ơn tâm Phật độ trì chúng sinh
Tham lam bởi lẽ vô minh
Tả tơi thế sự nhân tình đảo điên
Sân si là gốc ưu phiền
“Ma xui quỷ dắt” tới miền u mê
Khai quang sống gửi thác về
“Pháp hoa - Viên giác” giải mê thoát sầu
“Cao căn số nặng” vì đâu
Luân hồi tiền kiếp khổ đau tại mình
Tâm xà gõ mõ tụng kinh
Lừa Trời, dối Phật - bất minh gian tà
Ác nhân hiểm độc điêu ngoa
Lợi danh chẳng được hóa ra hại mình
Ngẫm xem nhân - quả chúng sinh
Ác tâm rước họa vào mình chẳng sai
Hại nhân, trời hại - trách ai
Tham lam chẳng biết ngày mai thế nào
Sân si ác nghiệp càng cao
Khi thân lâm họa - tại sao trách trời
Tiền duyên - nghiệp chướng ai ơi
Nhân sinh là một cuộc chơi Vô thường
Học theo Bát Nhã Kim Cương
“Tâm vô quái ngại” không vương họa mình
Làm theo “Pháp Bảo Đàn kinh”
“Vô trụ” - “Vô tướng” - “Vô kinh” - “Vô cầu”
Niết bàn chẳng phải tìm đâu
Thanh tâm tuyệt diệu nhiệm màu ở ta
“Nhị thừa” xin chớ cao xa
“Nhân thừa” tuy thấp, thật là lợi nhân
Hữu duyên Kinh Phật - đôi vần
Phật dạy “Pháp thí” kinh tâm Bồ Đề
Thiền môn khai ngộ - Phá mê
Tâm hương lạy Phật - Phát Bồ Đề tâm.
Thanh nhàn lòng chẳng tơ vương
Mặc cho con tạo vô thường vần xoay
Tử sinh đều trắng đôi tay
Điền viên tự tại tháng ngày tiêu dao
Trời ban mây gió trăng sao
Càn khôn rộng mở lối vào thiên thai
Đất trời nào của riêng ai
Thành tâm Trời Phật hôm mai độ trì.
Sông đời khi đục khi trong
Tâm không vương bụi thỏa lòng tắm thơ
Hữu vi - phá vỡ mộng mơ
Vô vi - Hồ điệp mang thơ hòa đời
Tơ lòng hòa sắc mây trời
Vân du phiêu lãng dong chơi tháng ngày
Xóa nhòa ham hố đắng cay
Tử sinh đều trắng đôi tay sang hèn
Thế gian bể khổ đua chen
Mưu ma chước quỉ chê khen mặc người
Ăn no mặc ấm thì thôi
Năm mươi năm nữa ra người cửu nguyên.
Trăm năm bể khổ đắng cay
Phúc mỏng vương họa không may bao giờ
Trần gian huyễn mộng thực, mơ?
“Cờ đời” bày, xóa lờ mờ mông lung
Hư vô đâu có tận cùng
“Cân đai bị gậy cũng chung một hòn”
Phù sinh thấp thoáng... cỏn con
Bể dâu biến đổi chẳng còn nguyên sơ
“Sông mê” rộng chẳng thấy bờ
Lợi danh ngụp lặn hững hờ “bến tâm”
Thiền môn tế độ trầm luân?
Phật cười: Mê ngộ phúc phần chúng sinh
Cam lộ tẩy rửa vô minh
Hoát nhiên tỏ ngộ chúng sinh hữu tình
Phải đâu chuông mõ tụng kinh
Tấm thân ô trược vô minh tẩy trừ
Phô hay kinh sách, nhiều sư
Vinh hoa, phú quý, vàng dư bạc thừa
Tử sinh nào biết sớm trưa
Sân si phiền não có chừa ai đâu
Luân hồi phúc họa nông sâu
Tùy duyên cảm ứng nhiệm mầu hiển minh
Vô thường trong cõi ba sinh
Rành rành báo ứng sao mình u mê
Phù sinh sống gửi thác về
Dời chân “quán trọ” là quê vĩnh hằng
Nhiệm mầu phật pháp quyền năng
Thuyền về bến giác trăng vằng vặc soi.
"TA BÀ" bể khổ kiếp người
Đắng cay chìm nổi khóc cười nhiều phen
Cổ thư lần giở trước đèn
Thánh hiền gặp vận: suy hèn - thịnh sang
Thế nhân đức mỏng - phận xoàng
Lại ham phú quý - mơ màng công danh
Trời xanh tự cổ vẫn xanh
Phúc địa còn đó để dành phúc nhân
Ai ơi! Có phúc có phần
Cổ nhân đã dạy ta cần ghi tâm...
P.K.U