Thứ năm, 28/03/2024,


Chùm thơ dự thi TQVĐP số 2 (08/10/2012) 

Tác giả Minh Nguyệt
ĐT: 01233075098
Email:minhnguyen992@gmail.com
Địa chỉ: 7A/54 Đường Âu Cơ, Tây Hồ, Hà Nội


TÌNH YÊU TRUNG DU
 
 
Hoa sim nở ở đồi sim
Anh lại đi tìm em ở đồi mua
Chiều về sim đã hết mùa
Gặp nhau thì lúc đồi mua đã già
 
Chúng mình nào khác gì hoa
Dẫu có về già sim vẫn là sim
Bây giờ đâu phải đi tìm
Dắt nhau lên với đồi sim được rồi.
 
M.N
 
 
 
Tác giả: Nguyễn Thị Hoa (Hoa Nguyên)
ĐT: 0949 962 087
Email:hoanguyenmt404@gmail.com
Địa chỉ: 49/83A Ngô Gia Tự, Phan Rang, Ninh Thuận
 
 
1- BẮT  BỆNH
 
Ui ui chẳng nắng chẳng mưa
Ai xem bắt bệnh trời trưa hay chiều?
Lòng người cũng thế, đủ điều…
Sáng thay đổi, tịch tà nhiều đổi thay!
 
Ủ men chưng cất tim này
Rót ra tình thắm men say bềnh bồng
Mai kia trăng khuyết còn không
Cũng từng mòn mỏi cháy lòng yêu nhau
 
Dở ương vò nghiến ngàn sau
Ngọc trai, cẩm thạch, rau câu cũng là
Đá mềm đá cứng mà ra!
Trời tuôn châu báu, người ta nhặt về…
 
Uốn ba tấc lưỡi mà mê!
Vùi ba tấc đất mà về nghìn thu
Những đêm sói hú trăng lu
Thế gian ma quỷ về ru thiên thần
 
                                              
 
2- CON ƠI TẠC DẠ
 
Gian nan còn lắm trên đời
Con ơi sao vội đãi bôi tứ bề?
Mỗi nhà một cảnh, con hề
Tỵ hiềm mưu mẹo, cười chê thì đừng!
 
Người dưng tốt đẹp nên mừng
Nhân chi sơ vốn chưa từng bão giông
Dùi mài sách vở hanh thông
Việc nhà, việc nước từ trong ra ngoài...
 
Ghé vai gánh quả đất này
Xua tan binh biến góp xây đắp đời
Áo cơm chưa nói thành lời
Trường đời, trường học vẫy mời tu thân
 
Siêu cao vẫn học người ân
Thẹn con, thẹn thói bạc nhân nghĩa tình
Sang hèn một kiếp hư vinh
Đường đời vạn nẻo, hậu sinh bớt phàm
 
Con ơi tạc dạ ghi tâm
Học cổ nhân, bớt lỗi lầm đi con!
 
 
 
3- BỂ ĐỜI
 
Nẻo đường sự thật hướng nào?
Mấy ai diễn tả lối vào thẳng ngay
Đời hồ dễ đoán đúng sai
Ai vờ tỉnh, ai giả say nửa mùa!
 
Nào ai thấu dạ ai chưa?
Bão giông thử thách hốt lùa vàng thau
Đời nay phối ngẫu đời sau
Một bề trung thực bạc đầu bất di
 
Sống theo chỉ dẫn lương tri
Tiếng lòng hiệp nhất khắc ghi ơn đời
Lớn trong mạch sống hồng tươi…
Vững bền quý trọng nụ cười hôm nay
 
Chính mình mâu thuẫn guồng xoay
Tự tạo sức ép chua cay bởi mình!
Xét suy ý hiệp tâm linh
Kết giao khám phá bình sinh đất lành
 
Bể đời gang tấc tranh giành
Đến trơ xương trắng lại thành bể dâu
 
 
 
4- QUY CHUYỂN HÓA TRỤ
 
Triệu vì sao tựa vía hồn
Khí hào ẩn hiện vui buồn dõi theo
Tổ tiên, thân quyến, giàu nghèo
Ai người mái ngói, cheo leo trụi trần?
 
Tinh hoa lóe sáng trong ngần
Rọi soi thực thể dấn thân can trường
Chói lòa hồn vía yêu thương
Dẫu cao thăm thẳm, luân thường vẫn nguyên!
 
Vía hồn nhập xác tiền duyên
Nên lòng người giữa truân chuyên vẫn người!
Sao rơi vẫn nhấp nháy cười…
Tụ hồn, tụ vía nhà trời thiêng liêng
 
Đêm đêm giữ nước bình yên
Đất lành, sao tỏ uy quyền tối cao
Chở che tâm hỉ xả nào?
Quy, chuyển, hóa, trụ vào sao giữa ngày.

N.T.H

 
 

Tác giả: Vũ Hữu Bình
ĐT: 01635613207
Email: huubinhhd@gmail.com
Địa chỉ: Thị trấn Gia Lộc, Hải Dương

 



1- THỊ KÍNH

Nương thân vào chốn cửa thiền
Hao gầy bóng liễu lá mềm đọng sương
Thắt lòng một khúc sông tương
Lời kinh tỏa hận nén hương giải sầu
Dây oan ai trói mà đau
Thôi đành nhờ Phật khoác mầu từ bi
Định rằng đưa bước tử quy
Núi cha biển mẹ ai thì báo ân
Đã mang cái phận phong trần
Huệ lan chưa được một lần tỏa hương
Vẫn còn nặng ách tai ương
Sen trong giếng ngọc chẳng vương bụi trần
Lý tình phải trái khó phân
Táo đâu có rụng vào sân nhà chùa
Thói đời ong bướm đâu chừa
Dám lên cửa Phật đong đưa lời chòng
Đâu ngờ trong sắc có không
Vô tình ác ý nhận chồng hại ai
Ngọn đèn Phật Tổ Như Lai
Soi chung cho khắp đêm dài trầm luân.

 

 

 

2- CÂY TRE VIỆT NAM

Cùng nhau vươn thẳng bụi dầy
Hiên ngang sống giữa đất này cằn khô

Bốn mùa gió tạt sóng xô
Nát thân thôi! Chẳng bao giờ cong queo
Rễ bầm bám đất quê nghèo
Cành vươn tới tận trăng treo đầu làng
Giặc vào chắc gậy tầm vông
Tre xanh bỗng hóa ngọn chông diệt thù
Bóng xòa che mát lời ru
Tuổi thơ khôn lớn cũng từ bờ tre
Sống thành bụi chết thành bè
Thân khô dồn sức lợp che mái nhà
Một đời nắng táp mưa sa
Mỏng manh lá vẫn mượt mà xanh tươi
Măng lên nối tiếp cuộc đời
Trong tre ta thấy nết người Việt Nam.


3- TIỄN ĐƯA MẸ


Từ nay con mất mẹ rồi
Hàng cau rủ lá rơi rơi hoa vàng
Vắng teo ngõ xóm đường làng
Bóng người đâu chiếc đòn cong gánh gồng
Một đời tần tảo thờ chồng
Một đời mưa nắng bão dông một đời
Mẹ đi mưa trắng ngoài trời
Thêm dòng nước mắt cho người tiếc thương
Hoa cau ngan ngát mùi hương
Tiễn đưa qua những con đường mẹ đi.

 

 

4- SAO THẦN NÔNG

 
Yêu quê nối nghiệp ông cha
Cầy sâu cuốc bẫm vẫn là nông dân
Nắng mưa chân đất đầu trần
Sớm khuya sương gió bạn thân với cò
Gieo hy vọng gặt ước mơ
Mồ hôi gieo xuống còn chờ tháng năm
Chân bùn trong rét căm căm
Mạ non tay cấy lặng thầm niềm tin
Áo nâu mầu đất nhuộm nên
Khiêm nhường danh ấy chẳng tên riêng mình
Giặc vào áo đổi mầu xanh
Ra đi giữ đất mà thành chiến binh
Người với đất nặng nghĩa tình
Nước yên về lại rung rinh lúa vàng
Đói no cùng xóm cùng làng
Cuốc liềm đã viết thành trang sử đời
Nghề nông nghèo vẫn vui tươi
Sao thần nông sáng giữa trời đầy sao.

V.H.B

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: