Truyện Kiều của Nguyễn Du là kiệt tác trong kho tàng văn học Việt Nam. Khi khen Truyện Kiều hay, cứ có cái mặc cảm rằng người đời đang lườm ngang, nhếch mép cười tủm. Trời ơi, hiểu rồi, khổ lắm, nói mãi. Điều ấy hiển hiện như ban ngày trời sáng, ban đêm trời tối, có gì bàn. Khen Nguyễn Du, bởi vậy, lại hoá ra như thể người chẳng hiểu gì. Vâng, biết! Biết, vẫn không thể không lần nữa phô rằng: Nguyễn Du tài quá! Tài quá! Cái tài của cụ như một thứ ma lực khó giải thích, nói mãi không chán.