Thứ sáu, 29/03/2024,


Vũ Tuấn Anh (18/12/2011) 

 

 


 

1. Vài nét về tác giả
Tác giả Vũ Tuấn Anh quê Bắc Ninh.
Sinh nhật ngày 1.4
Hiện là Sĩ quan Quân đội Nhân dân Việt Nam, sống và làm việc tại Hà Nội.
Email: nguoilamcam26@yahoo.com.vn
Tác phẩm đã xuất bản:
- Thì thầm đường quê (thơ) – NXB Văn học -2010
- Có mặt trong các tập Lộc Phát Tân Mão, tuyển thơ Văn thơ Việt II…
Ngoài ra anh có nhiều thơ đăng ở các tờ báo, tạp chí trung ương và địa phương.
2. Thi phẩm lục bát:

 

 

 

 

 

GIẢN ĐƠN

Ơn đời cho cả tỉnh say
Cho cơm áo, cho tỏ bày thăng hoa
Thấp cao phúc phận người ta
Giản đơn tôi chỉ luôn là chính tôi

10/2011
 

THÌ THẦM ĐƯỜNG QUÊ

Đã lâu tôi lại bước đi
Trên đường quê đã nhẵn lì dấu chân
Dường như... đường nói thì thầm
Rằng tôi cứ để chân trần như xưa
Để xem còn nhớ nắng trưa
Đói bụng,vai vác chiếc bừa, theo trâu
Để xem hơi đất mỡ màu
Còn làm mát dịu mười đầu ngón chân
Rằng còn thương nhớ người thân
Sớm trưa cầy cấy chuyên cần, gieo neo
Để xem còn nhớ cảnh nghèo
Bát cơm, manh áo theo vào giấc mơ
Để xem còn nhớ câu thơ
Gửi cho bạn gái trong giờ ra chơi...
Rằng còn nhớ tiếng à... ơi...
Lời ru của mẹ đưa nôi thủa nào
Có còn nhớ ánh trăng sao
Bụi tre hay rặng phi lao từng ngồi...
Đường quê ơi! Vẫn thế thôi
Vẹn nguyên! Thêm chút bồi hồi hôm nay...

2/2009

 

CHANH Ở PHỐ

Cây chanh trồng ở ban công
Tốt tươi nhưng chẳng trổ bông hoa nào
Mùi thơm cũng bị hư hao
Thì ra đâu phải lên cao mà mừng!?

8/2010

TẶNG EM

Anh xin gom sợi nắng vàng
Gom heo may, tiếng khẽ khàng lá rơi
Gom hương cốm, sắc xanh trời
Gom mênh mông, kết thành lời tặng em

Đầu thu 2010

NGHE TIN EM ĐI TU


Nghe tin em định đi tu
Lòng anh quặn thắt cho dù nói chơi

Đợi anh chọn chỗ, tìm nơi
Xem ngày, đóng gạch, nung vôi xây chùa
Vải nâu xin chớ vội mua
Nuôi tằm em hãy đợi mùa dâu sang
Bao giờ lòng hết mênh mang
Thì em xuống tóc, hạt tràng cầm tay...

Trời còn có gió heo may
Trụ trì ở chốn am này vẫn anh

- 8/2011

ANH LẠI VỀ LIM

Đến hẹn anh lại về Lim
Không đi trẩy Hội để tìm em thôi
Bồn chồn câu hát " Người ơi ..."
Thôi đừng giăng mắc những lời trao duyên
Bóng ai " ngồi tựa mạn thuyền"
Để ai tơ tưởng hão huyền mộng mơ
Hội đông vẫn thấy bơ vơ
Lời thương đành gửi vào thơ muộn màng
Vãn rồi lại đợi xuân sang
Lại mong chỉ rộng một gang sông Cầu

13 tháng Giêng năm Kỷ Sửu


GIÁ NHƯ

Giá em đừng có hát hay
Mắt đừng lúng liếng, lông mày đừng cong
Người đừng thắt đáy lưng ong
Thì không gặp cũng chẳng mong làm gì!
Nhưng thôi giá như làm chi

12/2009

XUÂN VỀ

Ơ kìa hai má em hồng
Chắc là mùa đã qua đông thật rồi
Con tim rộn rã bồi hồi
Hình như báo hiệu đất trời sang xuân
Tóc phai vẫn thấy tần ngần
Thời trai trẻ tưởng rất gần đâu đây

Ngày lập xuân -2010

CẢM XÚC MIỀN TÂY

Bồng bềnh giữa chợ Miền Tây
Em cười, hay sóng ngất ngây lòng người
Đổi câu vọng cổ đầy vơi
Anh xin tặng lại những lời giao duyên
Ta cùng ngồi tựa mạn thuyền
Áo the in bóng sông Tiền được chăng?

30/8/2011

Vũ Tuấn Anh
 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Bùi hữu Tuyến - bhtuyenhien@gmail.com - 0913401862 - Số nhà 88 đường Nguyễn Chánh-Phường Hòa Minh Quận Liên Chiểu Thành phố Đà Nẵng  (Ngày 12/03/2012 12:52:53)

Lâu lắm rồi anh không được gặp em, nay về theo thơ phú cho vui. Không ngờ anh em mình lại gặp nhau qua thơ lục bát. rất vui biết được em là thành viên thơ lục bát. Anh em mình sẻ chia cho nhau về ý về từ. Ngạc nhiên lắm, không ngờ em lại là nhà thơ nội dung vừa chân chất, mộc mạc mà yêu đời có lãng mạn cách mạng.cuộc đời cũng giản đơn như vậy:
GIẢN ĐƠN

Ơn đời cho cả tỉnh say
Cho cơm áo, cho tỏ bày thăng hoa
Thấp cao phúc phận người ta
Giản đơn tôi chỉ luôn là chính tôi.

Nhưng cũng sẵn lòng để được:

TẶNG EM

Anh xin gom sợi nắng vàng
Gom heo may, tiếng khẽ khàng lá rơi
Gom hương cốm, sắc xanh trời
Gom mênh mông, kết thành lời tặng em
Vũ tuấn Anh làm cho anh quá đổi ngạc nhiên, không ngờ em làm thơ hay thế.
Nay được gặp em anh họa lại bài thơ giản đơn: Do Tuấn gieo vần quá chặt nên khi Họa (đầu-lưng-đuôi) không còn từ nữa. Nhưng đã là anh em thì phải đơn giản và né luật để vượt qua nhằm có bài họa
ĐƠN GIẢN

Ơn xưa ngẫm nghỉ mà say
Cho Ong gặp để giải bày cùng hoa
Thấp cao...đâu sánh hai ta
Giản co sâu lắng Anh là bạn tôi.
Rất mong gặp Tuấn Anh luôn gặp bác để trao đổi hoặc họa tại Blog của Bác (bác gửi tên blog qua email.)

  Trang Hạnh - locton10111959@yahoo.com - 0944756637 - phường Kinh bắc Bắc ninh  (Ngày 25/12/2011 4:13:45)

Anh về thăm lại hội Lim
Tìm em như thể đi tìm tình xưa
Hà ơi con nhện giăng tơ
để anh vào đó bay giờ khó ra

  Nguyễn Lương Thành - nlthanh55@gmail.com - 0945392500 - 1018 CT3B Văn Quán- Hà Đông Hà nội  (Ngày 23/12/2011 23:45:55)

Anh dù gom trọn bốn mùa
Tặng em mà vẫn thấy chưa hài lòng:
Heo may quà của mùa Đông
Hương thơm mùa cốm, trời trong Thu vàng
Nắng chói ắt Hạ vừa sang
Mênh mông Trời Đất xóm làng vào Xuân
Nhưng sao vẫn thấy phân vân
Thôi đành dâng trọn em vần thơ Yêu!
(Cảm tác sau khi đọc bài "Tặng em" của Vũ Tuấn Anh)

  Đỗ Hải Yến - y.dohai@yahoo.com.vn - 01253218451 - Quận Long Biên - Hà Nội  (Ngày 23/12/2011 23:39:43)

Đọc chùm thơ lục bát của Vũ Tuấn Anh, chắc ai cũng cảm nhận được cái mộc mạc, chân chất, giản dị đời thường, đậm chất thơ kiểu... người Kinh Bắc. Thơ của anh không cầu kỳ, đơn giản đến từng câu chữ, mang dấu ấn của làng quê yêu dấu, mang âm hưởng của những làn điệu quan họ mênh mang và lung linh những sắc màu cuộc sống, những triết lý cuộc đời... Đọc thơ của anh thấy đa tình nhưng lại thuỷ chung, nhẹ nhàng mà sâu lắng, sâu sắc mà đơn giản... đơn giản như "Giản đơn tôi chỉ luôn là chính tôi" vậy!
Tôi có mấy lời cảm nhận khi đọc thơ anh nói chung và đọc thơ trong lucbat.com nói riêng. Chúc cho anh mãi nuôi dưỡng hồn thơ để cho ra mắt những bài thơ gần gũi giản dị chất "chân quê" mà vẫn sâu sắc, ngọt ngào, tinh tế...

  Nguyễn Phi Diếu -  phidieuvungtau@ yhoo.com.vn - 064.3818.817 -  286/17 Lê Hồng Phong TP Vũng Tàu  (Ngày 22/12/2011 21:19:34)

Xin gửi ban chùm thơ Tác giả.
NGUYỄN PHI DIẾU
Bài 1- CHỊ TÔI

Chị tôi từ độ lấy chồng
Hoa chanh rụng cuống, phong không bụi lùa
Bữa cơm rộng một chổ thừa
Chỉ thêu kim vá, vòng thùa bối bê...
Từ ngày chị bước xa quê
Đồng chiêm vắng bóng, đường về lạt chân
Mẹ ngồi heo hút bên sân
Con gà nhảy ổ thiếu phần chị lo
Vườn trầu rụng cuống, cau khô
Rèm thưa lọt nắng khi mô chị về
Lá vườn rụng đổ bộn bề
Mẹ già, em dại phòng khuê lạnh lùng
Chị đi chị có nhớ không?
Buồn riêng để mẹ, nhớ mong để bà
Cha giờ vào ngẩn ra ngơ
Em như ruột rối đường tơ quẩn vòng
Biết ri chị khỏi lấy chồng
Cha thương, mẹ nhắc, bà trông, em chờ./.

Bài 2) NGƯỜI ƠI!
Từ khi bom đạn hết rồi
Bình Hà bỏ cống- Quê người xa xôi
Cỏ may còn héo chổ ngồi
Bóng em nhạt thếch đường đời dở dang
Qua phà Linh Cảm xốn xang
Sông Choi nhớ chuyến đò ngang nặng tình
Sơn Hoà nhói thắt con tim
Xót thương số phận bèo chìm mây tan
Để ai trăng tủi liễu hờn
Đường xưa khuất bóng, mái trường rơi tên
Mười thương chín nhớ ngày đêm
Em ơi! còn đợi hay quên anh rồi./.

Bài 3) QUÊ HƯƠNG
Cửu cà nặng gánh quê hương
Đôi tay vun mỏi nổi thương tràn trề
Canh gà, tiếng chó hồn quê
Vi vu ngọn gió bờ đê chuyển mùa
Đồng lầy ráp nắng, ngậm mưa
Dập mùa gió chướng sớm trưa nặng nề
Hoàng hôn đổ tím nương chè
Tù và rúc gọi não nề bò trâu
Sáo diều vi vút tầng cao
Sông xanh thay tấm áo vào sẩm đen
Giếng khơi trăng dõi nhá nhem
Dưới hàng cau rúc rích chen nợ tình
Nụ cười thắm gõ má xinh
Hương cau quyện với chúng mình hương da
Giờ đây xa cách quê nhà
Moi từng nỗi nhớ nhập nhoà lệ rơi
Đất nghèo lòng vẫn sáng tươi
Bàn tay chai sạn nuôi tôi nên người
Mẹ ơi! sông núi đất trời...
In sâu bóng mẹ một thời vì con./.

Bài 4) ĐỐ EM
Đố em đếm tóc trên đầu
Để anh bắt lũ người hầu trớ trêu
Đố em bắt nắng trong chiều
Để anh thả gió cho diều lên giây
Đố em hoá được thành mây
Để anh vắt nước tưới cây ươm đời
Đố em hoá đá làm người
Để anh tạc tượng cho đời ngẩn ngơ
Đố em làm cái mộng mơ
Để anh viết trọn chùm thơ yêu nàng./.

Bài 5) CHUYỆN NGÀY XƯA
Lời xưa xưa quá đã lâu
Chuyện ngày xưa thoắt qua cầu gió bay
Thế mà nhớ đến hôm nay
Chuyện ngày xưa tưởng vừa rày hôm qua
Nhặt soi ấm lạnh tình ta
Hoàng hôm trùm lặng, trăng tà rạng soi./.

NGUYỄN PHI DIẾU

  Đặng hữu Lương  - huuluongdang @ yahoo.com  - 0313751378 - So 9 lô A7 Van mỹ Ngô Quyền Hải phong   (Ngày 20/12/2011 14:25:11)

Gửi bạn thơ Vũ Tuấn Anh :

Hồn thơ tôi chết lặng rồi ,
Đoc thơ bạn lại bồi hồi vươn lên
Lời thơ giản dị , hồn nhiên
Như là lời nói - mà hồn nặng thơ

Tôi vẫn tâm đắc câu " Cái đơn giản là cái đẹp . cái đẹp luôn đơn
giản"Vì thế bài thơ nào của anh cũng hay và đẹp
Chúc anh vui , có nhiều thơ hay ,/,

20.12.2011

  Vũ Hường - hvhuongvuduy@gmail.com - 0838518658 - TP. HCM  (Ngày 19/12/2011 22:30:05)

Lục bát của Tuấn Anh không đẽo gọt, không câu nệ câu chữ,rất thuần lục bát nhưng vẫn để lại trong lòng người đọc những cảm xúc khó quên.
Tuấn Anh làm được điều đó bởi anh thủy chung với tiếng nói trái tim mình. Hình như anh cứ đem nguyên cái tình chân thật và nồng ấm với quê hương, với gia đình, bè bạn mà dệt thành thơ. Tôi hiểu anh đang trải lòng mình ra với lời ước nguyện thì thầm "Giản đơn tôi chỉ luôn là chính tôi"…

 

  Nguyễn Hoàng Trúc Lam - truclam2010@yahoo.com - 01248123535 - Văn Quán, Hà Đông, Hà Nội  (Ngày 19/12/2011 15:26:30)

Mộc, thật, nhưng cũng rất tình - cái tình thoang thoảng hương chanh, hương bưởi mà ai đã một lần trót vương thì nhớ và... say lắm. Chắc hẳn đó là cảm nhận không chỉ của riêng tôi về thơ lục bát Vũ Tuấn Anh!

Đọc thơ anh trước đây đã nhiều, nên thú thực là cứ thắc mắc hoài khi chưa thấy cái tên Vũ Tuấn Anh xuất hiện trên tiểu mục "Tác giả - Chùm thơ" của lucbat.com. Anh khiêm tốn chưa chịu trình làng hay là "lỗi" của Ban biên tập nhỉ?! Ừ, mà là lý do gì thì cũng rất dễ thương, vì để thưởng thức một "món ăn" ngon thì thực khách - độc giả tưởng cũng nên chờ đợi một chút.

Thì đã có rồi đấy thôi. Một chùm thơ chín bài, dù chưa hẳn đã là những bài thơ hay và tiêu biểu nhất của tác giả nhưng dường như cũng khá đủ để phác họa nên một lục bát Tuấn Anh mang âm hưởng của những làn quan họ, một lục bát Tuấn Anh thấm đẫm hương đồng gió nội và luênh loang màu sông sắc núi, ngai ngái mùi quê vị làng của một xứ Kinh Bắc hữu tình...

Cũng đừng quên anh là người lính, nên cái bài "Chanh ở phố" kia nhiều ngụ ý lắm đấy. Và đó cũng là một mảng đề tài tôi nghĩ là Vũ Tuấn Anh tâm đắc, khi cuộc sống xung quanh ta muôn hình vạn trạng và xôn xao nhiều lắm những thanh âm đa tần...

Mấy lời cảm nhận khi được đọc lại những bài thơ lục bát của Vũ Tuấn Anh trên trang mục "Tác giả - Chùm thơ". Với độc giả, thơ cũng là trái tim người viết. Và tôi tin nhà thơ Vũ Tuấn Anh cũng giống như những bài lục bát của anh, giản dị, điềm tĩnh mà vẫn sâu lắng những xúc cảm Tình - Đời!

  Nguyễn Thanh Mai - muanangtraimua@yahoo.com.vn - 01253716006 - Hà Nội  (Ngày 19/12/2011 14:43:30)

Tác giả Vũ Tuấn Anh - lục bát của người Kinh Bắc có khác. Lúng liếng mà đằm, chân chất giản dị như màu nâu của đất mà lại thấy xúng xa xúng xính sắc màu của mớ ba mớ bẩy. Và hơn nữa "Chanh ở phố" còn lấp lánh triết lý của cuộc đời....
Có đến 6 bài thơ trong chùm lục bát là viết về em. Hình như không phải "em" mơ hồ như nhiều người thơ thường muợn. Mà đây là những "em" rất cụ thể gắn với từng sự kiện, từng địa danh.
Bài thơ nào cũng thấy duyên, cũng thấy "tơ lòng giăng mắc".
Đọc xong không khỏi thốt lên "đa tình thế nhỉ" và cũng không khỏi gật gù "sao mà hay thế"....

Các bài khác: