Thứ tư, 06/11/2024,


Tác giả: Phạm Hữu Trung (30/05/2019) 

                                                  

  

   I. Vài nét về tác giả:

Tác giả: Phạm Hữu Trung

 Bút danh: Phúc Hữu
 Chủ nhiệm CLB Thơ - Ca H. An Dương, TP. Hải Phòng
 UVBCH Chi Hội thơ Đường luật Hải Phòng
 Hội viên CLB thơ Lục bát Hải Phòng.

 Tác phẩm đã xuất bản:
 - Trăng chiều (Tập thơ Xướng họa – NXB Hội Nhà văn 2015
 - Tự tình thu (Tập thơ – NXB Văn học 2018)  
 - Có thơ in chung trong các ấn phẩm của Trung ương và địa phương.

 Liên hệ tác giả:
 Địa chỉ: Tổ 7, TT An Dương, H. An Dương, TP. Hải Phòng.
 Đ
iện thoại: 0859.887.143
 
 
 
 
 
 
 
BẢO HÀ QUÊ ANH
             
Kính tặng làng nghề: Bảo Hà- Vĩnh Bảo- HP


Du xuân trên đất Bảo Hà
Xôn xao ngọn gió, la đà chốn quê
Gặp em cô gái làng nghề
Thổi hồn vào gỗ làm mê lòng người

Mặn mòi nước mắt, mồ hôi
Vắt năm tháng, để có đôi tay vàng
Sớm hôm tiếng đục rộn rang
Là công, là phượng, là ngàn tích xưa

Mộc thần trầm tích, hương đưa
Vẫn nguyên nét chạm, nắng mưa bộn bề
Tháng ba trảy hội anh về
Điệu chèo em thả, bùa mê đất này

Rượu đào chưa uống đã say
Hồn quê, hồn gỗ đong đầy nghĩa nhân.
 


Làng nghề Bảo Hà (ảnh trên mạng)

 

 

 

NGÀY XƯA


Gặp nhau đã trắng mái đầu
Điều chưa nói vẫn chôn sâu đáy long
Chẳng còn thắt đáy lưng ong
Em như dẻ lúa uốn cong nửa chiều

Giá đừng cất giữ lời yêu
Thì nay gió chẳng hát điều vu vơ
Lật tung ký ức thẫn thờ

Tìm trong nỗi nhớ… Ru hờ niềm đau.



 
 
                                   Cảnh quê xưa
                             


Mộ cụ Nguyễn Du (ảnh trên mạng)
 

 
 
VỀ NGHI XUÂN


Bồi hồi trở lại Nghi Xuân
Dâng hương khói quyện mộ phần âm u

Đoạn trường nức nở thiên thu
Lệ rơi kiệt tác Tố Như bao lần

Gửi đời hai chữ nghĩa nhân
Thương Kiều, mà ngẫm xót thân phận mình.














 
 
 
 
CHUYẾN TÀU ĐÊM


Còi tàu xé rách màn đêm
Người đàn bà cứ đứng lên, lại ngồi

Sân ga gió rít từng hồi
Bóng đen dày đặc nuốt trôi thân tàu

Lần tìm hình bóng của nhau
Một mình nhớ, một mình đau một mình.





 
 
 
 
 
 





HẠ NHỚ

Chiều Tam Bạc gót lang thang
Xôn xao lửa phượng ai mang hè về

Người đi, đi với đam mê
Bến sông vẫn đó lời thề còn đâu

Dòng đời trong đục, nông sâu
Lật trang “Bỉ vỏ” mà đau kiếp người.












 
 
 


 
NỒNG NÀN THÁNG BA


Vẫn là em của tháng ba
Bờ vai mái tóc diết da nồng nàn
Hương thầm đã trót đa mang
Theo anh đi suốt dặm ngàn Trường Sơn

Ngày về đã chớm hoàng hôn
Sợi mưa sợi nắng, vẫn thơm tháng ngày
Rưng rưng một mái hao gầy
Cho anh cảm xúc đong đầy tháng ba.




THĂM TRƯỜNG


Cổng trường chật ních tiếng ve
Gió nhè nhẹ thổi, lòng se se buồn
Phượng già giấu nỗi cô đơn
Người đây cảnh đấy, để hờn cho ai.



 
 
 
 
 
 CHIỀU QUÊ


Cây cầu vắt vẻo dòng sông
Ngỡ như dáng mẹ uốn cong ráng chiều

Đâu rồi bờ bãi phì nhiêu
Cánh cò vấp tiếng sáo diều ngẩn ngơ

Bến quê nhớ mãi con đò
Mình tha thẩn, vác câu thơ nhọc nhằn.


P.H.T
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: